Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 472: Q.3 - Chương 472: Tâm ma cám dỗ




Thạch Vũ Hiên dẫn theo cô gái kia tiến vào biệt thự, vừa đóng cửa, cô gái liền ôm Thạch Vũ Hiên muốn hôn gã. Thạch Vũ Hiên lại đẩy cô ta ra, không kiên nhẫn nói:

- Đi tắm rửa trước, thay bộ quần áo anh chuẩn bị cho em, mau đi.

Cô gái kia có chút không vui, nhưng cô lại không dám làm trái lời của Thạch Vũ Hiên, quay người liền đi lên lầu. Thạch Vũ Hiên đặt mông ngồi trên ghế sô pha, nghiến răng nghiến lợi chửi rủa một trận. Xem chừng cô gái kia có lẽ đã tắm gần xong, gã lúc này mới lên lầu. Từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ quần áo, mở cửa bước vào trong phòng tắm, nói với cô gái kia:

- Mặc bộ đồ này vào, ở trên giường ngồi đợi anh.

- Tại sao lại phải mặc bộ đồ quê mùa như vậy ...

Cô gái nũng nịu nói, không đợi cô ta nói xong, Thạch Vũ Hiên cho cô ta một cái tát trên mặt. Cô gái bụm mặt nói:

- Đừng đánh, đừng đánh, Kim thiếu gia, em mặc là được rồi...

Cửa phòng tắm bình một tiếng đóng lại, cô gái không còn cách nào khác đành chịu đổi y phục. Đó chính là một bộ trang phục thịnh hành mấy năm trước, thích hợp với bà chủ gia đình, điều đặc biệt nhất chính là lại có một chiếc tạp dề...mặc bộ quần áo này có thể trực tiếp vào phòng bếp, chẳng trách cô gái kia không vui.

Đang khi cô gái kia không ngừng oán thầm trong lòng đối với bộ quần áo này, Thạch Vũ Hiên bước ra, gã nhìn cô gái một chút, hài lòng nói:

- Tốt lắm, em bây giờ rất đẹp.

Thạch Vũ Hiên từ trong ngăn kéo lấy ra hai viên thuốc nhỏ màu huyết hồng, đưa cho cô gái, nói:

- Uống nó đi, sẽ khiến em bay bay muốn thành tiên.

Cô gái nhận một viên thuốc, hưng phấn nói:

- Đây là Ma đậu, thuốc mới ra, em nghe nói nó rất mạnh, nhưng mà vẫn chưa uống qua.

Thạch Vũ Hiên ngạo nghễ nói:

- Đó là đương nhiên, đây là A Cường lấy ra hiếu kính anh, mau uống đi, uống rồi dễ làm chuyện.

A Cường trong miệng Thạch Vũ Hiên chính là Lại Bì Cường rắn địa phương thành phố Thụy Bảo, hai người theo dõi Đỗ Long ở đằng sau bến xe khách chính là thù hạ của con rắn vô lại này. Lại Bì Cường quan hệ với Thạch Vũ Hiên là lợi dụng lẫn nhau, chú của Thạch Vũ Hiên là Phó cục trưởng cục Công an, dì nhỏ là Bí thư Thành ủy, vì vậy Lại Bì Cường đối với Thạch Vũ Hiên có phần cung kính.

Cô gái trong mắt hiện lên một tia hâm mộ, cô ta đem viên thuốc và nước nuốt xuống, sau đó liền đi về phía Thạch Vũ Hiên. Thạch Vũ Hiên mở cái notebook kia ra, cũng không phát hiện notebook còn mang theo một chút nhiệt.

- Kim thiếu gia, anh đang làm cái gì thế?

Cô gái không hiểu hỏi, dược tính trong cơ thể cô ta đã bắt đầu phát tác, cảm giác đã bay lên, cô ta rất cần nam nhân vuốt ve, vậy mà Kim thiếu gia dường như quên đi sự hiện hữu của cô ta.

Thạch Vũ Hiên mở máy chiếu, nối máy chiếu với notebook bắt đầu phóng chiếu hình ảnh ở đầu giường. Lúc này cố gái kia toàn thân nóng ran, cô ta muốn cởi quần áo trên người mình, nhưng động tác của cô ta bị Thạch Vũ Hiên ngăn lại. Thạch Vũ Hiên lấy ra một chiếc còng tay đem đôi tay mất đi năng lực phản kháng của cô gái khóa ngược ra sau lưng, sau đó đẩy ngã cô ta xuống giường.

Cô gái dưới tác động của thuốc không ngừng vặn vẹo cơ thể, Thạch Vũ Hiên nhìn thấy cô ta đã trở nên mơ mơ màng màng, bèn mở mục lục của Đường Lệ Phượng ra, bắt đầu mở từng cái video kia.

- Đừng nghịch nữa, mau ngồi xuống, sắp ăn cơm rồi!

Khuôn mặt tươi cười ôn nhu của Đường Lệ Phượng hiện ra trên tường, Thạch Vũ Hiên uống một viên Ma đậu khác, sau đó bò lên giường, ôm cô gái kia, nói lẩm bẩm:

- Dì nhỏ...cháu không cần ăn cơm, cháu cần dì..

Chỉ trong chốc lát dược tính hoàn toàn phát tác, Thạch Vũ Hiên ở dưới hoàn cảnh mình tự đặt ra dẫn dắt, đem cô gái kia trở thành nữ thần trong lòng mình, ra sức phi ngựa trên người cô gái kia. Bộ trang phục chuẩn bị đặc biệt kia bị xé vụn, Thạch Vũ Hiên trần truồng nằm trên thân hình trần truồng của cô gái kia, miệng không ngừng điên cuồng gào thét dì nhỏ và A Phượng, sau đó hung hăng..hung hăng làm..

Ma đậu là tên gọi của một loại thuốc phiện mới, dược lực của nó so với loại bột nào đó mạnh hơn một chút. Bây giờ vẫn chưa lưu hành số lượng lớn, người uống thuốc sẽ hưng phấn mấy tiếng đồng hồ, sau đó mới dần dần khôi phục bình tĩnh. Thạch Vũ Hiên tuổi trẻ sức lực dẻo dai, đủ náo loạn ba giờ đồng hồ mới nằm ra trên giường giống như con chó chết, cô gái kia sớm đã ngất đi, ba cái lỗ trên người đã bị ** vô số lần, nhưng mà buổi sáng tỉnh dậy cô ta có lẽ sẽ không nhớ bất cứ chi tiết gì.

Thạch Vũ Hiên uống qua vài lần, bởi vậy còn tốt hơn một chút, gã thở gấp nhưng vẫn không ngất đi, gã muốn khôi phục lại ít khí lực, sau đó lại hung hăng ** tiện nhân đó. Gã không ngờ lại để những viên cảnh sát kia bắt đi, nếu không phải là chú của gã kịp thời tới, gã còn nói không chính xác sẽ bị giam tới bao giờ.

- Đồ đê tiện đáng **, ta ***phải ** phải*** chết ngươi.

Thạch Vũ Hiên thấy thể lực khôi phục một ít, định trèo lên chiến tiếp, nhưng cổ của gã đột nhiên bị bóp, phản ứng của Thạch Vũ Hiên chậm chạp, vẫn còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì liền bị ngất đi.

Trong lúc hôn mê Thạch Vũ Hiên cảm giác trước mặt mình xuất hiện một con mắt huyết hồng, Thạch Vũ Hiên hoảng sợ kêu lên một tiếng, lại không phát ra bất cứ âm thanh gì.

Đôi mắt huyết hồng kia nhìn gã cười ha hả, đang khi Thạch Vũ Hiên sợ hãi không được nữa rồi, đôi mắt huyết hồng kia cười nói:

- Thạch Vũ Hiên, ngươi muốn chiếm hữu dì nhỏ của ngươi rất lâu rồi phải không?

Thạch Vũ Hiên sợ hãi nhìn đôi mắt huyết hồng, đôi mắt huyết hồng tiếp tục nói:

- Đừng sợ, ta có thể giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. Nhưng, ngươi bằng lòng trả giá không?

Thạch Vũ Hiên cảm giác linh hồn của mình đều bị ánh mắt huyết hồng kia bắt được, gã run giọng nói:

- Tôi, tôi bằng lòng, chỉ cần có thể chiếm được Đường Lệ Phượng, tôi bằng lòng trả bất cứ giá nào.

Đôi mắt huyết hồng kia nói:

- Ngươi nên nghĩ rõ ràng, ta có thể thay mặt ma quỷ ký khế ước với ngươi. Ta giúp ngươi chiếm được Đường Lệ Phượng, mà ngươi, từ nay về sau sẽ biến thành người hầu của ma quỷ, linh hồn của ngươi sẽ thuộc về Ma vương vô thượng. Mà ta, thì là linh truyền đạt mệnh lệnh của vua ta, ngươi có thể gọi ta là Ma linh, ngươi thật sự bằng lòng vì chiếm được Đường Lệ Phượng mà không tiếc tất cả giá nào sao?

Thạch Vũ Hiên do dự một chút, cuối cùng dục vọng chiến thắng lý trí, gã run giọng nói:

- Tôi, tôi bằng lòng, chỉ cần có thể chiếm được dì nhỏ... tiểu phượng hoàng của tôi, tôi bằng lòng bất cứ điều gì.

Đôi mắt huyết hồng kia nói:

- Tốt lắm, từ bây giờ bắt đầu ngươi chính là tôi tớ của Ma vương đại nhân, nghe theo chỉ huy của ta, ta sẽ thay ngươi sắp xếp, để cho ngươi có cơ hội chiếm được người con gái trong mộng của ngươi. Mà ngươi, chỉ cần nghe mệnh lệnh của ta thì có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, không ai có thể ngăn cản ngươi.

- Cảm ơn Ma linh đại nhân!

Thạch Vũ Hiên mở cờ trong bụng nói.

- Ngươi tiếp tục chơi, ta đi trước, nhớ kỹ ngoan ngoãn đợi sự sắp xếp của ta...

Đôi mắt và giọng nói kia cũng dần dần rời xa, Thạch Vũ Hiên ngây người một lúc mới đột nhiên tỉnh lại. Gã hoảng hốt nhìn chung quanh, chỗ đó còn có thể tìm được bóng người gì.

Đường Lệ Phượng trong video đang tắm thay quần áo, nhìn thấy thân hình đẹp đẽ vì mơ hồ mà càng hiện lên vẻ hấp dẫn. Thạch Vũ Hiên lại một lần nữa phấn chấn, nâng thân thể của cô gái đang hôn mê kia, lại một lần nữa làm. Gã nhìn hình ảnh trên tường, trong lòng điên cuồng gào thét:

- Tiểu phượng hoàng của ta, em có biết ta yêu em nhiều lắm không?

Đỗ Long trước khi đi thuận tay mang theo chiếc điện thoại ở một bên vẫn đang quay, con ngươi đỏ của hắn tuy rằng quả thật có thể khiến người ta sinh ra một ít cảm giác mơ hồ nhưng đó tuyệt đối không phải là thôi miên. Người thần trí tỉnh táo Đỗ Long là không thể nào lừa gạt được, chỉ có đối phương tinh thần không tốt, con ngươi đỏ của hắn mới có thể làm ra một chút phản ứng trong lúc mơ mơ màng màng. Thạch Vũ Hiên sở dĩ tin là thật, đó chính là vì tâm ma của gã đang quấy phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.