Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 622: Q.3 - Chương 622: Tham vọng của Đỗ Long




- Chị Lý…

Đỗ Long đi lên gọi một tiếng, lúc này Lý Thụy Trân mới quay đầu lại, cười nói:

- Cậu đến rồi à, muốn gọi gì? Cứ tự nhiên.

Đỗ Long cười nói:

- Tôi không quen với món ăn này, hay là chị Lý gọi đi, tôi không kén ăn.

Lý Thụy Trân khẽ mỉm cười, cầm thực đơn lên gọi một số món thường thấy như gà hầm măng chua, heo sữa quay, Đỗ Long cười nói:

- Chị Lý, sao chị về nhanh vậy?

Lý Thụy Trân nói:

- Đã có quyết định rồi, còn ở lại đây làm gi? Dù sao thành phố Thụy Bảo kết cấu vẫn quá nhỏ. Tôi định đầu tư xây dựng nhà xưởng ở thành phố Lỗ Tây, sản lượng phải tăng ba lần bây giờ, từ từ chuyển trọng tâm tới thành phố Lỗ Tây, cho nên phải nhanh chóng trở về chuẩn bị một chút.

Đỗ Long nói:

- Thì ra là thế, vậy tôi phải chúc chị Lý đầu tư thành công phát tài lớn!

Lý Thụy Trân lườm hắn một cái, cười nói:

- Tuy thô một chút, nhưng chấp nhận lời nói tốt lành của cậu. Tôi đang vui, thế nào? Muốn uống rượu không?

Đỗ Long cười nói:

- Không cần, hôm nay không có tâm tình uống rượu.

Lý Thụy Trân liếc nhìn hắn một cái, hỏi:

- Tại sao không vui? Tối qua vất vả cả đêm cậu cũng rất có hứng chí mà?

Đỗ Long nói:

- Trước khác giờ khác, tối qua tôi vui là vì phá án, hôm nay a, là vì gặp chút chuyện.

Lý Thụy Trân cười nói:

- Chuyện gì lại làm khó cậu chứ? Chẳng lẽ là chuyện nam nữ?

Đỗ Long lắc đầu, nói:

- Không phải…

Dáng vẻ muốn nói lại thôi của Đỗ Long ngược lại làm Lý Thụy Trân rất hiếu kỳ, dưới sự truy hỏi của cô, cuối cùng Đỗ Long nói thật:

- Chị Lý, tôi một lòng muốn làm một cảnh sát tốt, nhưng con đường này thật sự quá khó. Tôi vẫn chưa làm ra được thành tích gì, thì đã có người viết thư nặc danh tới Ủy ban Kỷ luật tố cáo tôi. Tôi nghe được tin tức, chỉ cần vừa về thành phố Thụy Bảo, thì sẽ bị cách ly thẩm vấn, chị nói tôi vui nổi không?

Lý Thụy Trân giật mình, suy nghĩ một lát, cô hỏi:

- Như vậy… tự cậu cảm thấy là có hổ thẹn với lương tâm không?

Đỗ Long chậm rãi gật đầu nói:

- Tôi cũng không dám nói mình hoàn toàn không sai, nhưng… ít nhất ở phương diện rộng, tôi dám nói mình không có sai.

Lý Thụy Trân nói:

- Người không phải thánh hiền ai mà không mắc lỗi, chỉ cần phương hướng lớn không sai là tốt rồi. Cậu yên tâm, không sao, cái này giống như một bước ngoặt trong đời, vượt qua được thì tốt… Thế này nhé, tôi giúp cậu một chút thế nào? Ở thành phố Thụy Bảo tôi còn có chút thế lực, chỉ cần trên chính trị vấn đề không lớn lắm, tôi nghĩ có lẽ vẫn có thể giúp cậu.

Đỗ Long tinh thần rung lên, nói:

- Chị Lý, chị định giúp tôi?

Lý Thụy Trân khẽ mỉm cười, thấp giọng bắt đầu bàn bạc với Đỗ Long…

Đến đón Lý Thụy Trân là một chiếc xe Rolls- Royce, ngoài ra còn có hai chiếc Hummer chiếu ứng phía sau. Nhìn thấy cảnh tượng này, Đỗ Long có chút kinh ngạc, Lý Thụy Trân cười giải thích:

- Bị bắt cóc một lần rồi, cho nên mời vệ sĩ chuyện nghiệp, tốn chút tiền cũng không còn cách nào.

Điều Đỗ Long kinh ngạc kỳ thật không phải những chiếc xe và vệ sĩ thoạt nhìn rất uy võ này. Hắn kinh ngạc, là những vệ sĩ này rõ ràng hắn đều biết, công ty Vệ Sĩ Quân Uy mới mở chi nhánh ở thành phố Thụy Bảo, không ngờ lại nhận được một vụ làm ăn lớn như vậy.

Đỗ Long cười nói:

- Công ty Vệ Sĩ Quân Uy là do một người bạn vừa xuất ngũ mở, chị Lý sao chị chọn công ty họ.

Lý Thụy Trân nói:

- Thật không? Thật là trùng hợp, là một người bạn nghe nói tôi bị bắt cóc, liền giới thiệu công ty này cho tôi. Nghe nói công ty bọn họ rất có bề thế, vệ sĩ cũng rất chuyên nghiệp, tôi thấy giá tiền cũng hợp lý, thì mời bọn họ thôi. Hôm nay tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bọn họ.

- Bọn họ quả thật rất giỏi, người tuyển chọn phần lớn đều đến từ bộ đội đặc chủng xuất ngũ, có bọn họ bảo vệ, cho dù một đội quân nhỏ giết tới cũng không sao. Chị Lý bạn của chị sau này có cần, đừng ngại giới thiệu một chút, bây giờ thù phú tâm tính rất nghiêm trọng, không thể không đề phòng.

Lý Thụy Trân mỉm cười vuốt cằm, cùng Đỗ Long lên xe, hai chiếc Hummer kẹp giữa chiếc Rolls-Royce nhanh chóng rời khỏi thành phố Lỗ Tây.

Xe chạy ba tiếng, về tới thành phố Thụy Bảo, lúc này cục Công an vẫn chưa tan ca, Lý Thụy Trân đưa Đỗ Long đến cục Công an, rồi Đỗ Long tự mình đi vào.

Lý Tùng Lâm đang họp, Đỗ Long liền trở về tổ trọng án trước, chỉ thấy trong tổ chỉ có Vương Lập Bân ở lại trực, người khác đều không thấy.

- Phó tổ trưởng Đường thấy mọi người rãnh rỗi cũng chán, liền điều một số vụ án cũ ra, phân công đi điều tra. Tôi ở lại đây, ủng hộ toàn diện trên mặt tin tức cho bọn họ.

Đỗ Long ừ một tiếng, nói:

- Rất tốt, nhiệt tình của mọi người đều rất đáng khen, đây là chuyện tốt. Mấy ngày gần đây tôi có thể có chút chuyện, các cậu nghe theo sắp xếp của lão Đường.

Đỗ Long ngồi không bao lâu, Lý Tùng Lâm gọi điện đến, bảo hắn tới văn phòng Cục trưởng để làm báo cáo, Đỗ Long liền đi.

- Cục trưởng, tôi về rồi! Đỗ Long vào phòng, nói với Lý Tùng Lâm.

Lý Tùng Lâm đã biết chuyện hắn bị tổ điều tra trong tỉnh điều tra, nhưng vì phối hợp điều tra, tạm thời ông ta vẫn không thể tiết lộ phong thanh. Lý Tùng Lâm thấy Đỗ Long đi vào, ông ta nhoẻn miệng cười, nói:

- Vất vả rồi, gần đây cũng không có vụ án lớn gì, cậu có cần nghỉ ngơi hai ngày không?

Đỗ Long gật đầu, nói:

- Sao cũng được, nếu nghỉ ngơi tôi cũng không có gì làm, chắc là cũng lên mạng chơi game gì gì thôi, có chuyện gì có thể bất cứ lúc nào gọi tôi. Tôi với Cục trưởng ông ở cùng một dãy lầu… Đúng rồi, Cục trưởng, có thể kết nối notebook của tôi với mạng nội bộ không? Có lúc ở bên ngoài cần điều tra chút tư liệu cũng khó, nếu có thể dùng vô tuyến kết nối mạng nội bộ thì tiện lợi rồi.

Lý Tùng Lâm nói:

- Tổ các cậu không phải có IT sao? Có chuyện cứ bảo họ kiểm tra không được sao?

Đỗ Long nói:

- Có lúc trong điện thoại nói không rõ, nếu có thể để notebook, thậm chí là di động liên kết mạng nội bộ thì tốt quá. Cái này không chỉ tiện cho một mình tôi, tất cả nhân viên cảnh sát ra ngoài trực cũng nhận được thuận tiện. Ví dụ như đi khách sạn kiểm tra chứng minh thư, thì không cần gọi điện về hỏi, hiệu suất sẽ cao rất nhiều. Bên cảnh sát giao thông cũng có thiết bị có thể nối mạng kiểm tra thông tin giấy tờ bằng lái xe, chúng tôi càng phối hợp chặc chẽ hơn…

Lý Tùng Lâm cười nói:

- Người ta đều là thiết bị chuyên dùng, cũng không thể dùng để xem phim, chơi game, nhưng kiến nghị của cậu cũng có chút có lý… Thế này nhé, gần đây Sở công an tỉnh đang trưng thu kiến nghị và ý kiến xây dựng hóa thông tin, tôi ghi nhận giúp cậu, sau đó trình lên trên, xem có thể nhận được ủng hộ trong tỉnh không. Nếu có thể dùng thiết bị cầm tay kết nối mạng nội bộ, quả thật sẽ tiện lợi rất nhiều. Nhưng vấn đề cũng rất nhiều đấy, ví dụ như vấn đề kinh phí, còn vấn đề an ninh nữa…

Đỗ Long nói:

- Vừa mới bắt đầu cũng không cần một phần nhân viên. Ví dụ như nói đội hình sự, tổ trọng án mỗi bên làm một hai cái thì không bao nhiêu, về phần vấn đề an ninh, cũng có rất nhiều cách có thể giải quyết. Tóm lại không thể vì sợ mất súng, lúc chúng ta gặp cướp cũng không phải đều tay không tiến lên sao?

Lý Tùng Lâm cười nói:

- Được rồi, lời của cậu rất đúng.. cậu cho rằng là Bí thư Bạch à.

Đỗ Long ha ha cười, nói:

- Loại chuyện nhỏ này, tôi không muốn kinh động đến Bí thư Bạch…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.