Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 421: Q.3 - Chương 421: Tuyệt đại có giai nhân




Ngày 23 tháng 3, tài khoản đến đúng vị trí, ngày 24, Lâm Nhã Hân rút một trăm ba mươi triệu từ thị trường cổ phiếu về. Tổng giá trị hai khoản tiền hơn hai trăm tám mươi triệu, sau đó Đỗ Long mang số tiền này giao cho Hạ Hồng Quân, thông qua kênh đặc biệt, Hạ Hồng Quân đã đổi được số tiền này sang Euro.

Ngày 25 tháng 3, Đỗ Long nói với nhân viên ở đồn rằng phải tới thành phố Thụy Bảo tiếp bà chủ xinh đẹp lần trước từng tới đây. Đồng thời thông báo kế hoạch tuần tra của mình, theo kế hoạch, đám người Đỗ Long sẽ đi rất nhiều nơi, đến những nơi trước giờ chưa từng đến. Đỗ Long đã chuẩn bị đồ dự phòng đầy đủ cho mọi người, bởi tới lúc đó bọn họ có thể sẽ không liên lạc được trong nhiều ngày.

Sau đó Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh lái chiếc xe bán tải rời xã Mãnh Tú, 12 giờ trưa, trong một tiệm ăn ở thành phố Thụy Bảo, Đỗ Long và Lâm Nhã Hân chạm mặt nhau, cách khoảng hai bàn, Hạ Hồng Quân và Lý Văn Quân đang nhỏ giọng thương lượng cái gì đó.

Sau khi ăn xong mọi người rời đi, một lát sau Lý Văn Quân thay quần áo cảnh sát, lái chiếc bán tải của cảnh sát rời đi. Đám người Đỗ Long thuê phòng theo giờ tại một khách sạn gần trạm xe bus, lúc Thẩm Băng Thanh tắm rửa thay đồ, Đỗ Long xếp hai hàng toàn đồ mỹ phẩm lên giường, còn Lâm Nhã Hân hiếu kỳ đứng bên xem.

Lâu sau Thẩm Băng Thanh mới đi ra, Đỗ Long sốt sắng :

- Băng Thanh, muộn rồi, mau ra đi, đâu phải chưa từng mặc đồ phụ nữ, cậu coi như lần này là nhiệm vụ đi.

- Tôi quên không mua một vật rồi, một tiếng nữa tôi quay lại.

Lâm Nhã Hân mở to mắt nhìn Đỗ Long rồi cầm túi xách đi ra ngoài. Dưới sự thúc giục của Đỗ Long, cuối cùng Thẩm Băng Thanh cũng từ phòng tắm đi ra, cậu ta cúi đầu, hai tay nắm vạt áo, bộ dạng nhăn nhó khiến Đỗ Long muốn bật cười.

Đỗ Long khen:

- Băng Thanh, bộ này rất vừa đấy, giống như là may cho cậu vậy đó. Đẹp lắm, nào, ngẩng đầu lên, xoay một vòng, để tôi nhìn kỹ một chút.

Hai lần trước Thẩm Băng Thanh mặc đồ nữ cũng là do Đỗ Long ép. Lúc đó thời gian cấp bách, cũng không rảnh để mua trang phục phù hợp không giống với lần này, đã có sự chuẩn bị từ trước. Đi đôi giày da khiến Thẩm Băng Thanh rõ ràng có vẻ cao hơn, trang phục trên người bó sát để lộ thân hình của cậu ta… Ừm, đích thị là một cô gái đẹp thích luyện tập thể thao, tràn đầy sức sống của tuổi thanh xuân.

Thẩm Băng Thnh nhăn nhó xoay người, sau đó ngẩm đầu lên, nhìn thấy cái mặt quen thuộc kia khiến Đỗ Long kinh ngạc há hốc miệng. Thẩm Băng Thanh nhìn trộm hắn một cái, thấy thế liền hỏi:

- Sao? Không đẹp à?

Đỗ Long thở dài, nói:

- Ngược lại, cậu còn chưa trang điểm mà trông đã đẹp không tưởng tượng được rồi. Xem ra, những thứ tôi chuẩn bị này đều không cần dùng đến rồi, nhiều nhất chắc tôi cũng chỉ cần sửa lông mày cho cậu nữa thôi, uốn cong một chút, để khuôn mặt cậu trông hiền dịu hơn một chút. Tôi đảm bảo cậu xinh tới nỗi đến anh trai cậu cũng không nhận ra cậu là em trai anh ấy… Băng Thanh, không ngờ ông trời lại phạm phải lỗi lớn thế này, cậu đáng ra phải là một mỹ nữ khuynh nước khuynh thành mới đúng, đáng tiếc…. Nếu cậu là phụ nữ, đảm bảo tôi sẽ bị cậu mê hoặc.

Thẩm Băng Thanh lườm hắn một cái, nói:

- Anh còn nói những lời giễu cợt tôi như thế này tôi sẽ mặc kệ anh đấy. Mau giúp tôi trang điểm đi, tôi cũng phải học một chút, nếu không lớp trang điểm trôi mất mà tôi không biết cách khắc phục thì phiền phức lắm.

Đỗ Long cười nói:

- Vẽ mày rất đơn giản, nhưng lúc sửa lông mày sẽ hơi đau một chút, vì lông mày cậu rậm quá, cần phải cạo bỏ một chút, để nó trông thanh thoát hơn. Nào, ngồi xuống trước mặt tôi, nhắm mắt vào là được.

Thẩm Băng Thanh tới ngồi trước mặt Đỗ Long, ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Đỗ Long bắt đầu bận rộn với khuôn mặt cậu ta, Thẩm Băng Thanh ngẫu nhiên mở mắt ra, dùng gương quan sát động tác của Đỗ Long, và những thay đổi trên khuôn mặt mình. Hơn nửa thời gian đều nhắm mắt ngồi im lặng.

Sau chừng ba mươi phút, Đỗ Long làm bước cuối cùng là tô chút son môi cho Thẩm Băng Thanh. Nhìn thấy dung nhan xinh đẹp như ánh mặt trời trước mắt Đỗ Long phát hiện ra trong lòng mình bỗng có cảm giác rung động.

Đỗ Long dùng ánh mắt phức tạp nhìn Thẩm Băng Thanh, cậu ta dường như cảm nhận được ánh mắt của hắn. Cậu ta mở to mắt hoài nghi hỏi:

- Làm xong rồi?

Trong khoảnh khắc Thẩm Băng Thanh mở to mắt bỗng tim Đỗ Long đập nhanh. Đôi mắt mở to linh động khiến dung nhan mỹ lệ trước mắt bỗng khiến cảm giác rung động lòng người tăng lên bội phần. Cảm giác này Đỗ Long chưa từng cảm nhận được ở Lâm Nhã Hân, Kỷ Quân San hay Nhạc Băng Phong.

Đỗ Long nhắm mắt lại, để cảm giác rung động lòng người kia khắc sâu vào trong lòng. Thẩm Băng Thanh thấy thế càng nghi ngờ:

- Sao thế? Lẽ nào anh làm tôi trở nên rất xấu?

Thẩm Băng Thanh vội vàng lấy gương soi, chỉ nghe thấy Đỗ Long nói một cách sâu kín:

- Băng Thanh, tôi bất cẩn đã vẽ cậu đẹp quá rồi, tôi nhắm mắt lại vì sợ bị cậu mê hoặc, như thế thì tôi thảm rồi.

Sau khi Thẩm Băng Thanh nhìn thấy vẻ mặt mới của mình có vẻ cũng rất hài lòng, cậu ta cười nói:

- Anh thích ai đấy là quyền tự do của anh, tôi sẽ không ghét bỏ anh, đám bạn gái của anh cứ chuyển cả sang cho tôi.

- Cậu nằm mơ đi!

Đỗ Long nhanh chóng nhéo lên mặt Thẩm Băng Thanh, nói:

- Nếu thực sự tôi bị cậu làm cho mê mẩn, thì tôi sẽ đưa cậu sang Thái Lan, chuyển cậu thành phụ nữ thật sự, hì hì…

Nói xong Đỗ Long liền nhảy dựng lên, tránh ra xa, quả nhiên Thẩm Băng Thanh lông mày dựng lên, gầm lên giận dữ:

- Đi chết đi!

Thẩm Băng Thanh vớ lấy một hộp mỹ phẩm ném về phía Đỗ Long.

- Cứu tôi với, có kẻ giết chồng!

Đỗ Long kêu lên hai tiếng rồi bị vô số bút vẽ lông mày, phấn trang điểm làm thành một mớ rối tinh, may mà những thứ như kéo, nhíp không đâm vào người hắn.

- Được rồi, đừng làm ồn nữa, tôi cũng phải tắm rửa, thay đồ, trang điểm một chút.

Đỗ Long giơ hai tay đầu hàng, Thẩm Băng Thanh chạy lại, dùng hai mũi giày nhọn đá vào hai chân Đỗ Long. Sau khi làm cho hắn khập khiễng đi vào nhà tắm cậu ta mới dừng tay.

Trong lúc Đỗ Long bận tắm, Lâm Nhã Hân đã quay lại. Sau khi nhìn thấy một Thẩm Băng Thanh đẹp mê hồn, cô ta cũng hét lên kinh ngạc, với cách hóa trang của Thẩm Băng Thanh cô ta không thể nhìn ra một chút thiếu sót nào. Nhưng cũng chỉ ra và góp ý với thái độ, kiểu tóc, và trang phục… của Thẩm Băng Thanh.

- Băng Thanh, cách đi lại chưa đúng, những cô gái mang giày cao gót sẽ đi như thế này, mỗi bước đi có dáng vẻ yểu điệu thướt tha, không đúng, không đúng, phải ưỡn ngực, hóp bụng, nâng mông lên… mông phải đánh bên này, bên kia. Không được, cậu mặc đồ lót hãng gì thế, sao chẳng có chút tác dụng nâng mông gì cả? Còn nữa, cậu phải ăn nhiều canh đu đủ hầm, cái đó là một cách thẩm mỹ ngực đấy…

Lâm Nhã Hân thao thao nói, Thẩm Băng Thanh lúng túng không biết nên thả lỏng tay hay nắm chặt nữa.

Đỗ Long mặc đồ lót gợi cảm mà Lâm Nhã Hân mua cho bước ra khỏi phòng tắm, lười biếng nói:

- Chị Hân, chị đừng lợi dụng cơ hội ức hiếp Băng Thanh, giờ trai giả gái rất nhiều, những cô gái mạnh mẽ, lỗ mãng cũng nhiều. Băng Thanh không cần phải học những bộ dạng như chị dạy, cậu ta mỹ miều, hoạt bát, sẽ không có ai nghi ngờ đâu.

Thẩm Băng Thanh cảm kích nhìn Đỗ Long, nhưng nhìn thấy bộ dạng của hắn, cậu ta liền hiểu ra: tên này không ngờ cứ thế mà đi ra, cái kiểu mặc mỗi chiếc quần ngắn không phải là chưa từng thấy, nhưng…. Chỗ đó dù sao cũng còn “dựng lều” lên, điều này cũng khó tránh không thể kiềm chế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.