Edit: Kidoisme
*Lưu ý của tác giả trước khi vào chương:
1. Về kỹ thuật biên tập gen: Nói bừa.
2. Sửa lại số lần Tư Thần gặp không gian gấp.
Đã từ lâu Tư Thần không sử dụng máy cải tạo gen dòng X, mất một khoảng thời gian hồi tưởng mới có thể khởi động.
Bởi vì cao duy xâm lấn, khu học tập của các tập đoàn lớn luôn cố gắng ứng dụng công nghệ đen cao cấp nhất cho nhân viên của mình làm quen.
Kỹ thuật biên tập cắt ghép gen là một trong số đó.
Hình dung đơn giản, biên tập gen là hành động lấy đoạn gen ngắn của sinh vật này cấy vào cơ thể sinh vật khác để tạo thành giống loài mới. Tập đoàn Hỗn độn bên cạnh có riêng văn phòng chuyên môn nghiên cứu giống loài, dựa vào kỹ thuật biên tập cắt ghép gen phát minh ra nhân mã và nhân ngư.
Đây vốn chỉ là kỹ thuật dùng cho động vật, bởi lẽ khi tiến hành thực nghiệm khả năng tử vong rất cao.
Tư Thần chưa từng thử thí nghiệm trên cơ thể người.
Nhưng Thẩm Nhạn Hành yêu cầu phải thông qua giám định thân phận, cũng chính là giám định ADN.
Con người có tổng cộng 46 nhiễm sắc thể, mấy chục nghìn gen hoàn chỉnh. Lựa chọn phương án thích hợp sắp xếp lại chúng, có thể hoàn thành nhiệm vụ mỹ mãn.
Tư Thần nhanh chóng bắt tay vào việc.
Cậu có thói quen tốt, đó là chăm chú, mức độ tập trung sẽ khiến cậu tự động bỏ qua hoàn cảnh xung quanh, dùng hiệu suất cao kết thúc công việc.
Nói thì dễ, trên thực tế hành động lại cực kỳ khó khăn.
Quan trọng nhất Tư Thần không có trợ thủ, phải tự làm từ bước đo lường gen đơn giản nhất tới mấy phương án hợp nhất gen phức tạp phía sau.
Đừng nhìn Tư Thần ôm tấm bằng học sĩ mà coi thường, riêng đống kinh nghiệm tích góp được trong phòng thí nghiệm kết hợp với đống sách vở tự học, Tư Thần tự tin mình có thể hoàn thành thực nghiệm xuất sắc hơn bất kỳ thạc sĩ nào.
Thẩm Nhạn Hành có sự tin tưởng vô lý với cậu.
Nhân tiện phải nhắc tới, năm ngoái toàn thế giới phát tổng cộng 2176 tấm bằng thạc sĩ, chia ra mỗi chuyên ngành có khoảng 35 nghiên cứu sinh bảo vệ luận văn thành công.
Mặc dù vậy, số lượng nhân tài đã đủ dùng. Dưới tác dụng của thuốc tiến hóa, tuổi thọ trung bình đạt tới con số một trăm bảy mươi, thế giới không cần phải thường xuyên thay máu, giáo dục bắt buộc giảm xuống còn bốn năm.
Tư Thần bị nhốt trong phòng thực nghiệm, không rõ thời gian trôi qua bao lâu.
Chờ cậu ngẩng đầu lên, lỗ thông hơi giữa trần nhà cao 4 mét mở ra, ba cái máy bay không người lái đưa cơm tới.
Do không có nước, môi Tư Thần khô nứt, trắng bệch.
Cậu gỡ túi treo trên máy bay, gồm có dịch dinh dưỡng, nước cùng với thuốc tiến hóa cấp 5 hôm trước mới yêu cầu.
Bên trong còn một tấm thẻ: Ăn cơm đúng giờ.
Trừ chuyện nửa đường nhảy ra bắt cóc con cái nhà người ta, Thẩm Nhạn Hành quả thực rất hào phóng. Mỗi tội người thích Tư Thần quá nhiều, trong khoảng thời gian ngắn cậu hoàn toàn chưa có ý định tiếp xúc với hắn ta.
Hồi giá cả leo thang, hai liều thuốc tiến hóa cấp 5 có thể đổi được một căn chung cư con nhộng.
Để Tư Thần tự mình phấn đấu, khéo cậu phải mất tới sáu bảy năm, số đó đã tính cả ưu đãi mang lại từ thân phận nhân viên phòng thí nghiệm.
Cơ hội và nguy hiểm luôn đi đôi, đáng tiếc Tư Thần không mắc hội chứng Stockholm, cậu tiếc mạng, cơ hội này ai tới lấy thì lấy.
Tư Thần tu xong dịch dinh dưỡng, tiếp tục hoàn thành giai đoạn biên tập gen đầu tiên.
Đại não cậu sau khi sử dụng quá độ sẽ lâm vào trạng thái chết lặng, trán nóng bừng bừng, huyệt Thái Dương giật nảy liên lục.
Vật thí nghiệm A đột nhiên phát ra cảnh báo, nhưng cũng chỉ vang lên một lát.
Tư Thần đọc số, căn cứ vào hình ảnh MRI (*), nhanh chóng phán đoán não gã đã bị nhiễm trùng từ bên trong.
(*) Cộng hưởng từ MRI là một kỹ thuật tạo hình cắt lớp sử dụng sóng từ trường và sóng radio. Khi các nguyên tử hydrogen trong cơ thể người dưới tác động của từ trường và sóng radio, hấp thụ và phóng thích năng lượng RF. Quá trình phóng thích này được máy thu nhận, xử lý và chuyển đổi các tín hiệu thành hình ảnh.
Mà hiện tại, số liệu của vật thí nghiệm A đã trở về mức bình thường.
Đại não cảm nhận được ký sinh trùng sản sinh ra kích ứng, đây vốn là lý do nhiễm trùng thường thấy, nếu không chữa trị kịp thời, khả năng vật thí nghiệm tàn phế rất cao.
Đáng tiếc Tư Thần hiểu nhưng cậu nào phải bác sĩ, cậu chỉ yêu cầu vật thí nghiệm A sống, còn vật thí nghiệm B mới là đối tượng cải tạo cuối cùng.
Tư Thần không để ý, ngậm bịch thuốc tiến hóa, xoay người về phòng nghỉ ngơi.
Phòng thí nghiệm mở đèn 24/24, nơi đây vốn được cải tạo lại từ nhà xác, hai vật thí nghiệm nằm dài trên giường phẫu thuật như hai thi thể chết được mấy ngày.
Đột nhiên một vật thí nghiệm mở hé mắt. Đôi mắt không có tròng đen, màu trắng đục nhìn không thấy tiêu cự.
Tròng mắt vật thí nghiệm A chuyển động, gã bị chói trên bàn phẫu thuật, mấy cái đai biến thành xiềng xích cầm tù.
Miếng thịt đen sì chui từ tai gã ra ngoài, nó vừa dài vừa cứng như con giun đất, bao quanh là bộ lông cứng.
Xúc tu nhỏ dạo một vòng quanh tai, cẩn thận quan sát hoàn cảnh, vị trí của nó trùng hợp bị khuất sau đống máy móc giám sát.
Kể cả có thấy cũng chả mấy ai để ý tới que tăm chui ra từ tai vật thí nghiệm.
Ngay lúc nó định thám thính thêm chút nữa, phòng nghỉ đột nhiên vang lên tiếng ho khan nhẹ nhàng.
Xúc tu nhỏ sợ hãi rụt về giống như chưa từng xuất hiện.
Tư Thần vịn tường, cổ họng ngứa ngáy không chịu nổi.
Cậu sinh ra giữa khu phóng xạ, từ nhỏ ăn mầm bệnh tật lớn lên, ba tuổi được nhận vào viện mồ côi xã hội, có thể sống tới bây giờ hoàn toàn dựa vào thuốc cải tạo gen kéo dài tính mạng.
Vì cứu cậu, mấy chị gái trong viện mồ côi sẽ chọn thuốc tiến hóa tốt nhất để Tư Thần dùng. Đương nhiên chuyện này phù hợp quy định, bởi vì thuốc đó cấp trên xin đặc biệt cho cậu.
Mặc dù nếu đem đống thuốc cộng dồn lại nhét vào người mấy đứa trẻ khỏe mạnh, chắc sẽ sản sinh ra được vài "người tiến hóa".
Tư Thần thỉnh thoảng có thể hiểu được tại sao cậu bị đám bạn cùng trang lứa ghen ghét, có thể hiểu nhưng không thể tha thứ.
Cậu tự dưỡng cho mình thói quen bồi bổ trong bất kỳ hoàn cảnh, hồi học đại học cậu nướng rất nhiều tiền, nhờ quan hệ mua được liều thuốc tiến hóa cấp 3.
Sắp tới cuộc thi lên nghiên cứu sinh.
Cậu uống thuốc, hôn mê ở phòng trọ hai ngày, khi tỉnh lại mọi chuyện vẫn như cũ.
Liều thuốc được mệnh danh là thần dược giúp người ta thay da đổi thịt, thậm chí không chữa nổi đổi đôi mắt mù thông thường.
Đó là một loại thất vọng khó hình dung nổi.
Ngoài trời đen sì, mưa rơi tầm tã không chút ánh sáng. Tư Thần thiếu chút nữa ngã khụy, không bò nổi ra ngoài cửa tham gia thi tuyển.
Nhưng cậu phải đứng lên, bởi khi cuộc đời cậu chưa dừng lại, cậu vẫn sẽ cố gắng hết mình.
Thuốc tiếp hóa cấp 5 màu xanh đựng trong vỏ nilon, cực kỳ giống bịch dinh dưỡng ngày xưa Tư Thần hay uống.
Cậu xé túi đựng bên ngoài, uống hết sạch. Chất lỏng vào miệng đắng chát, Tư Thần không nhịn được nhíu mày.
Rất nhanh thuốc bắt đầu phát huy công dụng, tứ chi Tư Thần đau buốt, cơn đau bất ngờ khiến cậu khẽ gào thành tiếng.
Nhưng Tư Thần phản ứng cực nhanh, cậu cắn chặt môi ngăn chất lỏng tanh hôi trực chờ rời khỏi cơ thể.
Cậu nghe được tiếng máy móc truyền ra từ xó xỉnh nào đó: "Tôi tưởng cậu sẽ để sau khi kết thúc thí nghiệm mới uống. Cậu có 8 tiếng nghỉ ngơi."
Đương nhiên Tư Thần biết sẽ ảnh hưởng tới công việc, nhưng mấy cái đồ này trừ phi ăn vào miệng, bằng không sẽ luôn nơm nớp lo sợ bị cướp mất.
Tư Thần đắp chăn, cả người rúc thành cục, cảm giác nóng rực đau đớn không thể giúp cậu bước vào trạng thái ngủ mê.
Cậu thấp giọng nói: "Sẽ không ảnh hưởng tới các người."
"Nếu không làm được." Tiếng máy móc dừng một chút: "Tôi không thể bảo đảm cậu hoàn chỉnh rời khỏi đây."
Tư Thần không tiếp tục hùa theo đề tài này, hỏi ngược lại: "Khắp nơi đều đặt thiết bị giám sát à? Anh biến thái thật đấy."
"..." Máy truyền tin cắt liên lạc.
Mặc dù thời gian nghỉ ngơi chỉ có 8 tiếng, nhưng Tư Thần ngủ 6 tiếng đã tự giác tỉnh lại.
Khứu giác nhạy hơn, thậm chí cậu có thể ngửi được mùi formalin (*) dư thừa trong không khí.
(*) Formalin là một chất có mùi hăng mạnh, nó là một chất hữu cơ, là anđehit đơn giản nhất, công thức hóa học là H2CO. Người ta sử dụng nó như một chất tẩy uế, và đôi khi hay sử dụng để bảo quản một số mẫu sinh vật dễ bị vi khuẩn xâm nhập
Chắc là muốn đốc thúc, Tư Thần tỉnh dậy phát hiện máy bay không người lái gửi qua chiếc đồng hồ hiển thị cậu còn tổng cộng 98 tiếng tới hạn hoàn thành công việc.
Thân ảnh Tư Thần lảo đảo muốn ngã, đương nhiên cậu giả vờ.
Hiệu quả của thuốc tiến hóa cấp 5 không chê vào đâu được, chỉ cần một ống đã có thể chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh ho khan khiến cậu khốn khổ bao nhiêu năm qua.
Giao dịch thêm 5 ống nữa cẩn thận thân thể cậu thực sự trở nên cường tráng, đến lúc đó xin vào danh sách dự bị nhận vinh quang tiến hóa chắc chắn không thành vấn đề.
Tuy nhiên hiện tại cậu vẫn muốn duy trì thiết lập nghiên cứu viên vừa nghèo vừa bệnh bởi Thẩm Nhạn Hành có vẻ dễ đồng cảm hơn.
Công việc được tiến hành tới ngày thứ tư, gen hai vật thí nghiệm về cơ bản đã được biên tập xong.
Nhưng vì để tỏ ra bản thân bận rộn, tiền nhà đầu tư không bị uổng phí, Tư Thần vẫn duy trì cường độ công việc 14 tiếng/ ngày.
Thỉnh thoảng cậu xé giấy tờ, thỉnh thoảng lại bứt tóc đi đi lại lại, nói chung mấy hành động của nghiên cứu viên bế tắc Tư Thần đều diễn cực kỳ đạt.
Hình như Thẩm Nhạn Hành đã bị cậu làm cảm động, ngày thứ tư, ngoài bữa dịch dinh dưỡng ngon lành, Tư Thần còn nhận được một món quà lớn.
Con mắt máy cậu ao ước từ lâu.
Bề ngoài nhìn nó không khác gì con mắt đồ chơi, con ngươi màu trắng bạc, lúc cầm vào nặng trĩu, bên trong toàn là máy móc tinh vi phức tạp.
Nơi nắm quyền sản xuất máy móc công nghệ là tập đoàn Cơ giới, con mắt này thật ra thuộc về loại hình trợ giúp chiến đấu, không chỉ có tác dụng thay thế con mắt thông thường mà sau khi được cấy vào, nó có thể tiến hành phân tích số liệu dạng đơn giản.
"Cấy mắt cần phải tiến hành giải phẫu, tôi đoán chắc cậu không đồng ý để bọn tôi gây mê đâu nhỉ?" - Giọng nói Thẩm Nhạn Hành hiếm khi mang theo chút trào phúng.
Tư Thần cầm con mắt, dịu dàng đáp: "Cảm ơn anh, tôi cũng có tin tốt muốn nói. Thông qua quá trình thực nghiệm, mọi thông số sinh mạng không có vấn đề, quá trình biên tập gen đã hoàn thành. Tiếp theo, chúng ta sẽ tiến hành giai đoạn 2."
"Được, trong giai đoạn tiếp theo, tôi yêu cầu cậu cấy sinh vật cao duy vào người vật thí nghiệm B." Âm thanh Thẩm Nhạn Hành không nghe ra vui mừng, thậm chí còn mang theo chút cẩn thận: "Tôi gửi tài liệu qua cho cậu."
Tư Thần rất hứng thú với sinh vật cao duy lần này, đáng tiếc từ khi tới đây cậu chưa từng được tiếp xúc với nó.
Giá sinh vật cao duy thực sự vô cùng đắt đỏ, thậm chí có tiền cũng chả mua được chúng. Không, phải nói mọi thứ liên quan tới nền văn minh "cao duy" đều vô giá, bởi lẽ đây vốn là tương lai.
Tư Thần tiếc mạng, cậu sẽ không lấy trộm nó trong quá trình thực nghiệm, nhưng nếu len lén giấu đi chút chút chắc không thành vấn đề.
Mỗi thí nghiệm đều có mức độ hao tổn riêng, chỉ cần không vượt mức cho phép sẽ không ảnh hưởng tới toàn bộ dự án.
Tư Thần là phần tử tri thức, cậu có rất nhiều thủ đoạn lừa dân thất học.
Tài liệu được đưa tới rất nhanh.
Hẳn là vừa mới in xong, lúc cầm lên tay còn mang theo chút nhiệt độ.
"Mực in đặc thù, 12 tiếng sau sẽ tự động biến mất." Tiếng máy móc cứng đờ nhắc nhở.
Tư Thần lật trang đầu tiên.
[Sinh vật cao duy - Trường Sinh Uyên.]
Giới thiệu
1. Sinh vật thuộc loại trường sinh, đến từ chiều không gian thứ 8 (Văn minh Hỗn Độn), tên khoa học "Trường Sinh Uyên".
2. Cần ký sinh trong cơ thể sinh vật sống, có trí khôn nhất định.
3. Màu đen. Khi còn nhỏ cơ thể được bao bọc bởi lớp lông cứng, lúc trưởng thành sinh ra tổng cộng 19 nhánh xúc tu.
4. Có ý thức lãnh địa mạnh, khắc chế được hầu hết các loại sinh vật có trí khôn/chất hữu cơ khác.
5. Cách thức cấy: Ký sinh (Trường Sinh Uyên tự động chọn ký chủ).
Hạng mục cần lưu ý
1. Sau khi hoàn thành ký sinh, Trường Sinh Uyên sẽ tự động tiến hành sửa đổi gen ký chủ.
2. Cơ thể ký chủ phải đạt cấp 5, nếu không khả năng tử vong rất cao.
3. Sau khi Trường Sinh Uyên trưởng thành sẽ tiến hành tách khỏi cơ thể ký chủ, khả năng tử vong cao. Mặc dù giai đoạn trước Trường Sinh Uyên có sức chiến đấu mạnh mẽ, tuy nhiên không khuyến khích sử dụng sức mạnh của nó như một cách để tiến hóa.
4. [Bị mất]
Trong tài liệu còn kèm theo một tấm ảnh bản thể của Trường Sinh Uyên.
Không biết có phải là do in trắng đen hay bản thân nó vốn thế, tấm ảnh tối om, chỉ có thể nhìn thấy mấy cọng lông cứng giống con nhím biển mình đầy gai nhọn.
Đại đa số sinh vật cao duy trong cuộc sống của tầng lớp công nhân như Tư Thần đều là bảo mật, chỉ lưu truyền nội bộ giữa đám người tiến hóa với nhau, cho nên cậu xem rất nghiêm túc.
Tư Thần từng trải qua hai lần sự cố cao duy xâm lấn, nhưng mới gặp mấy sinh vật tới từ chiều không gian thứ 5, văn minh linh hồn.
Sinh vật cao duy của văn minh linh hồn không có cơ thể thật, tương tự như cuộc tấn công vào tinh thần con người, đương nhiên chẳng ai tiến hóa theo hướng này cả.
Trang tài liệu thứ hai ghi rõ các bước cần làm để cấy Trường Sinh Uyên vào trong vật chủ.
Thấy dòng chữ đầu tiên, Tư Thần không nhịn được nhướn mày.
Bước 1: Tiêm thuốc thử A, B, C vào đầu vật thí nghiệm A.
Bước 2: Cắt đầu vật thí nghiệm A, lấy bản thể Trường Sinh Uyên còn nhỏ.
Bước 3: Rót thuốc thử D vào ngươi vật thí nghiệm B.
Bước 4: Chờ Trường Sinh Uyên ký sinh thành công.
Thuốc thử A, B, C, D được đưa tới theo tài liệu, sắp xếp chỉnh tề bên trong khoang ướp lạnh.
Riêng A, B, C đi liền nhau đều là thuốc tê, D chắc hẳn là thuốc dụ dỗ sinh vật cao duy.
Bên trong khoang ướp lạnh còn có ống tiêm, dụng cụ dao thí nghiệm, loại dao sắc đến mức có thể cắt được cả sắt thép.
Tư Thần nhớ tới thiết lập sinh viên đơn thuần yếu đuối của mình, nhìn chằm chằm tờ hướng dẫn đờ người một lúc.
Cậu chậm rãi bảo: "Phẫu thuật không chứa quá nhiều hàm lượng kỹ thuật, có lẽ không cần tôi làm."
"Xin lỗi, chuyện đó vốn do tôi phụ trách, nhưng chỗ tôi đang xảy ra chút vấn đề." Giọng nói Thẩm Nhạn Hành nhanh chóng vang khắp nơi.
Nếu Tư Thần có thể nhìn lên trời, chắc chắn cậu sẽ biết toàn bộ Trang Sơn đang tiến vào trạng thái giới nghiêm cao nhất. Bầu trời xuất hiện rất nhiều máy bay tuần tra không người lái, trên đường đâu đâu cũng là chó máy dò đường.
Đây không phải hành động cách ly thông thường mà là chiến dịch truy bắt "Vô Tướng" được triển khai hoàn chỉnh.
Thẩm Nhạn Hành, biệt danh "Vô Tướng", là người tiến hóa hoạt động mạnh mẽ nhất mấy năm nay của tổ chức Cỏ Dại.
Toàn thân hắn ta sửa đổi theo hướng cơ giới hóa, thành phần chủ yếu là kim loại lỏng có thể tùy ý thay đổi giới tính, giọng nói, nhìn chung là thể loại khó bắt nhất trong đám tội phạm.
Chính quyền bên trên xưa giờ đều nhắm một con mắt mở một con mắt, nhưng nếu hắn ta bị lộ vị trí, không lý nào họ lại để mặc Thẩm Nhạn Hành lởn vởn bên ngoài.
Thẩm Nhạn Hành nhanh chóng cúp máy, trên thực tế hắn ta không có quá nhiều sức lực tới quan sát tiến độ công việc của Tư Thần.
Thẩm Nhạn Hành lái con xe máy màu đen đảo qua ngõ hẻm, xung quanh dòng người đông đúc.
Quần da, khuyên tai đá, khuyên môi sắt, nếu gương mặt xấu hơn chút chắc chắn sẽ ra dáng thằng trẻ trâu phá làng phá xóm.
Thẩm Nhạn Hành nghi ngờ trên người hắn ta dính con chip định vị, bằng không mấy con chó máy sao lại tìm tới đây được?
Hắn ta chép miệng, phiền muộn lái xe.
Thật ra, Thẩm Nhạn Hành không muốn kéo Tư Thần vào chuyện này.
Thế nhưng người biết sử dụng công nghệ biên tập gen, không cha không mẹ lại sống gần vùng Trang Sơn chắc chỉ có cậu.
Tất cả phân tích đều cho thấy Tư Thần là sự lựa chọn tốt, nhất là sau khi hoàn thành dự án, có thể thần không biết quỷ không hay tiễn cậu về với đất mẹ.
Khi Thẩm Nhạn Hành nhìn thấy tên Tư Thần trong danh sách, bề ngoài hắn ta không có gì thay đổi nhưng trên thực tế lòng Thẩm Nhạn Hành khiếp sợ đứng ngồi không yên.
Nếu không phải hắn phụ trách hành động lần này, đổi lại là ai khác, Tư Thần chắc chắn không thể sống tới ngày mai.
Cho nên hắn ta chủ động đề nghị lên cấp trên, xin cho mình cơ hội thành người phụ trách nhiệm vụ.
Thiếu niên điều khiển xe máy Thẩm Nhạn Hành tùy tiện đi vào cửa hàng bán quần áo, lúc ra ngoài đã hóa thân thành lập trình viên áo sơ mi kẻ đeo kính dày.
Khiêm tốn, không bắt mắt.
Đã từ lâu Trang Sơn không có nhà đầu tư xây công trình mới, cạnh khu đèn đỏ là khu sòng bạc, mấy cửa hàng bán rong đứng bên ngoài cực kỳ đông.
Lập trình viên chỉ mới đi được hai bước, ngay lúc này mặt đất rung lên, đường xá nứt thành hai nửa, người dân đang vui vẻ như ý thức ra điều gì, bắt đầu gào thét ầm ĩ. Khắp nơi chỉ còn hỗn loạn, tất cả mọi người liều mạng chạy theo một hướng.
Còi báo động reo ầm ĩ, sương mù đen lan rộng với tốc độ chóng mặt.
Thẩm Nhạn Hành há hốc miệng: "Nơi này không phải mới xuất hiện không gian gấp hay sao?"
Đám sương mù bao phủ bầu trời, gồm cả bệnh viện nơi Tư Thần đang thí nghiệm.