Cao Như Mây Trắng

Chương 13: Chương 13: Một ngày rắc rối!




Sáng hôm thứ 3, không khí mát mẻ, có phần se lạnh, hôm nay lại không tiết sáng, nên Mây Trắng quyết định vùi mình trong chăn ấm. Cô cảm thấy mình càng lúc càng yêu Hà Nội, nhất là thời tiết nơi đây, giúp người ta nhẹ nhàng vào giấc ngủ. Thật thoải mái a!

Mây Trắng, Mây Trắng, ê dậy Mây ơi, dậy đi đón học sinh mới. Ê...

Bộp, bộp Ai vậy trời? Mới đưa mình mạch ngủ ai lại đánh vào mặt mình vậy? Uiss, thật xúi quẩy. Một tay Mây Trắng hất cái tay đang không phận sự kia, một tay thì đưa lên mắt mở mắt ra nhìn. Hình như là Lâm thì phải, nhìn gương mặt mơ hồ trước mắt dần tối đen đi, thì ra...mắt cô đã nhắm lại. Nghĩ xong Mây Trắng lại xoay qua một bên ôm gối ôm ngủ tiếp. Đang chuẩn bị đưa mình vào giấc ngủ thì thấy cái gì đó trượt nhẹ trên người rồi toàn thân bị gió lùa qua lạnh hẳn. Ai đó đã lấy mất cái chăn của cô rồi. Rồi lại kéo mạnh cái gối ôm ra khỏi người cô. Thật điên mà! Mây Trắng bật phắc dậy hét lên:Ai chơi kì vậy? Người ta còn đang ngủ mà!

Cốc Ngay lập tức người bị cô nói cốc một cái vào đầu cô một cái đau điếng. Đang tính chửi lại thì có một bàn tay nhẹ nhàng vén mái tóc bù xù của cô ra hai bên để mắt cô có thể nhìn rõ ai đang đứng trước mặt. Lâm.

Sao có thể là Lâm? Phù...Thật may tối qua không cởi áo trong ra nếu không thì...ngại chết mất.

Sao anh vô phòng em vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.