Cao Thủ “Đổi Đen Thay Trắng”

Chương 207: Chương 207: Chương 1




Biên tập: Erale

Beta: Cúc kiên cường

Auer tháo các loại thiết bị điều trị trên người mình xuống, đi tới trước khoang chữa trị, cách mặt kính cường lực trong suốt xoa xoa gương mặt khôi ngô tuấn tú của thiếu niên. Lông mi hắn rất dày, phía trên vương đầy bọt khí nho nhỏ, một số bọt khí bất động hồi lâu, cũng có bọt khí chập chờn trôi nổi trên sợi tóc, sau đó chậm rãi vỡ vụn tiêu tán. Nói thật, nhìn chằm chằm những bọt khí này thật sự rất tẻ nhạt nhưng Auer không biết tại sao chung quy không nhấc nổi chân, hắn thậm chí còn cẩn thận vươn tay ra, dán lòng bàn tay lên mặt kính, cố gắng vuốt ve gò má tái nhợt của thiếu niên cách lớp dịch thể xanh đậm.

Thiếu niên nhất định chịu tra tấn cực kỳ tàn ác nếu không sẽ không gầy gò như vậy. Nhưng dù đã gầy gò đến mức không ra hình người thì hắn vẫn đẹp đến mức động lòng. Auer càng đụng càng gần, mắt thấy chóp mũi sắp cách lớp kính kề sát chóp mũi thiếu niên, thiếu niên bỗng nhiên mở hai mắt ra, nhìn hắn trừng trừng.

Auer ngây ngẩn cả người. Nếu không phải tận mắt chứng kiến, hắn tuyệt đối không nghĩ tới trên đời này còn có một đôi mắt lộng lẫy như thế, trong sâu thẳm con ngươi màu vàng trà hiện ra võng mạc tương tự với mặt trời màu vỏ quýt, tùy theo biến ảo góc độ mà chiếu ra hào quang lấp lánh, vừa giống như một vùng trời sao, lại như một cái động tối đen có thể kéo linh hồn người ta vào trong đó. Ước chừng hơn ba phút, Auer cảm giác ngực truyền đến một trận đau nhói rất nhỏ, lúc này mới đột nhiên phát hiện hai mắt mình nhìn chăm chú đến mức quên luôn cả hít thở. Hắn vội vã lùi về phía sau, trên mặt lộ ra thần sắc xin lỗi.

Chu Doãn Thịnh đối diện với nam nhân cách khoang chữa trị, tâm tình từ vô cùng kích động chậm rãi biến thành thất vọng. Trong mắt đối phương không che giấu được thưởng thức đối với cái đẹp, nhưng trừ cái đó ra thì không còn gì khác, hắn thậm chí bởi vì hành động tới quá gần khoang chữa trị của bản thân mà lộ ra biểu tình lúng túng, dường như cảm thấy vô cùng mất lịch sự. Đây hoàn toàn là thái độ đối xử với người lạ.

Chu Doãn Thịnh không nhìn thấy một chút quen thuộc từ trong lời nói cử chỉ của hắn, không có tình yêu, không có si mê, không có cuồng dã bá đạo, chỉ có cẩn thận và lịch sự. Trong quá trình chuyển đổi năng lượng hắn vẫn giữ nguyên kí ức của người yêu, nếu như người yêu tỉnh lại, tuyệt đối sẽ không quên mất mình.

Thế nhưng hiện tại Auer Yasay hiển nhiên vẫn chưa nhận ra hắn, nhất cử nhất động giống như Auer Yasay trước kia, nghiêm túc cứng nhắc, chú ý cẩn thận, còn có cả tao nhã lịch sự tránh xa người khác ngàn dặm. Chết tiệt, chẳng nhẽ những năng lượng kia đều được dùng để chữa trị cho Auer rồi? Vì vậy người yêu liền bị hấp thu mất, từ nay về sau, bất kể trong hiện thực hay thế giới ảo, mình đều không bao giờ tìm được y nữa?

Từng suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu khiến Chu Doãn Thịnh không thể chịu đựng. Nếu như sự sống lại của Auer là lấy sự tiêu vong của người yêu để đánh đổi, hắn nhất định sẽ tự tay giết chết đối phương, sau đó để thế giới này bồi táng. Nữ hoàng cái gì, cứu thế cái gì, còn cả niềm hy vọng mới của nhân loại nữa, con mẹ nó đều đi chết hết đi, không có gì tuyệt vọng hơn việc tự tay mình giết chết người mình thương nhất. Nhưng mà những ý nghĩ tàn bạo độc ác này đều nháy mắt khắc chế khi hắn mở cửa khoang. Hắn cần cẩn thận quan sát một thời gian rồi mới đưa ra kết luận. Auer rõ ràng đã chết não, điều này biểu thị linh hồn của hắn đã bị Nữ Hoàng cắn nuốt, tuyệt đối không thể sống lại một lần nữa. Cho nên chắc là một khâu nào đó xảy ra sai sót, tìm ra nó rồi sửa lại, tất cả liền được giải quyết dễ dàng. Auer phát hiện thiếu niên đang gạt bỏ chất lỏng bên trong khoang chữa trị, ý thức được hắn muốn ra ngoài liền vội vã đem quần áo bày sát vách giường bệnh mang tới.

“Mau mặc vào đi, tình trạng thân thể cậu vô cùng gay go, chỉ ở bên trong đợi năm tiếng sợ là không đủ.”

“Cám ơn. Năm tiếng là đủ rồi, tôi còn rất nhiều chuyện muốn làm.” Chu Doãn Thịnh nhận lấy đồng phục bệnh nhân trắng tinh mặc vào, sau đó ngồi khoanh chân ở trên giường, dùng khăn tắm y tá để lại lau tóc, thái độ nhìn như hờ hững nhưng thực ra vẫn luôn dùng khóe mắt quan sát Auer Yasay.

Đối phương vô cùng hòa nhã lịch sự, nhưng vẫn theo bản năng duy trì một khoảng cách với người bên ngoài, nhìn thấy mình trần như nhộng, hắn thậm chí còn quay đầu sang chỗ khác. Phần quan tâm này khiến lòng Chu Doãn Thịnh trầm xuống. Không giống, quá không giống rồi, Auer Yasay dường như không hề giống người yêu chút nào, nếu như bây giờ thức tỉnh là người yêu, y nhất định sẽ không chờ đợi được mà nhào tới, cho hắn một cái hôn nhiệt tình khiến người ta nghẹt thở.

Chu Doãn Thịnh đỏ cả mắt, giống như mê muội thầm nghĩ: Giết hắn, có lẽ người yêu liền có thể sống lại bên trong khối thân thể này.

Auer Yasay cảm giác được nguy hiểm, cảnh giác nhìn bốn phía. Hắn hiển nhiên không nghĩ thiếu niên nhìn có vẻ yếu đuối mỏng manh bên cạnh nắm giữ năng lực đập phát chết luôn một vị thượng tướng đế quốc thể chất S. Hắn đi tới cửa, nhìn xung quanh qua cửa sổ thủy tinh nho nhỏ, thấp giọng hỏi: “Cậu biết đây là đâu không? Vì sao chúng ta lại bị giam ở đây?”

Chu Doãn Thịnh không nói một tiếng đi tới, dùng ánh mắt tối tăm khó lường nhìn quét qua cái cổ hắn, mãi tới mấy phút mới từ từ mở miệng, “Đây là hầm trú ẩn dưới lòng đất, chúng ta không phải bị giam giữ, mà đang tiếp nhận trị liệu. Cánh cửa này có thể mở ra, anh cẩn thận hơi quá rồi.” Hắn cuối cùng bỏ đi năng lượng khổng lồ ngưng tụ trong lòng bàn tay, ngược lại đi đẩy cửa.

Trong nháy mắt hạ sát thủ, hắn lưỡng lự. Tự tay hắn đưa thể năng lượng của người yêu vào cái túi da này, nếu như Auer chết liền mang ý nghĩa người yêu cũng đã chết, chỉ khi hắn còn sống thì người yêu mới có hy vọng thức tỉnh. Bất kể là phân đoạn nào xảy ra vấn đề, hắn đều muốn tìm ra rồi tiến hành giải quyết. Chuyển hóa máy móc trí năng thành con người, đề bài này tiến sĩ Wilson đã từng nghiên cứu qua, sau đó ông bỗng dưng đình chỉ nghiên cứu, cũng đề nghị quốc hội đặt ra lệnh cấm tương ứng, dùng hình thức pháp luật vĩnh viễn phong ấn đề tài này. Ở bên trong bản chép tay hàng ngày, ông gọi nghiên cứu này là “lĩnh vực Ma quỷ”, cũng tiên đoán trí tuệ nhân tạo bạo động và tiếp nối dẫn nhân loại đi tới diệt vong.

Chu Doãn Thịnh chỉ dựa vào năm chữ “Lĩnh vực của Ma quỷ” này và dữ liệu vụn vặt còn sót lại được 008 thu thập, liền tìm được cách phục sinh người yêu. Chiếm đoạt một bộ túi da của nhân loại, đây chính là hành vi của ma quỷ, nhưng chỉ cần có thể đoàn tụ với người yêu, hắn nguyện ý thử nghiệm bất cứ phương pháp nào.

Mở cửa phòng ra, hắn chỉ vào hành lang tối tăm nói rằng, “Anh muốn ra ngoài hóng mát chút không? Nhưng tôi kiến nghị anh nên gọi bác sĩ đến kiểm tra thân thể một chút, theo tôi được biết, anh đã hôn mê gần bảy tháng, có thể sống tới bây giờ đã là một kì tích.” Vì để cứu vãn trung khu não vẫn còn hoạt động nhỏ của con người, viện ban đầu đều sắp xếp khoang chữa trị cho mỗi người bọn họ, sau đó hoạt động quét sạch của Nữ Hoàng càng ngày càng nhiều, hoàn cảnh sinh tồn của con người cũng ngày càng ác liệt, khoang chữa trị phần lớn đều bị quân đội dọn đi, các bệnh nhân chỉ có thể thay phiên sử dụng, thường thường một hai tháng mới có thể ngâm một lần.

Cũng bởi vậy, tình trạng hiện tại của Auer chẳng hề khá hơn Chu Doãn Thịnh là bao, bọn họ đều gầy gò đến đáng sợ.

“Tôi hôn mê bảy tháng?” Auer vô cùng khiếp sợ.

“Đúng thế.” Chu Doãn Thịnh đi tới bên giường bệnh, nhấn chốt xin giúp đỡ.

Một nhóm bác sĩ vội vã đi tới, đỡ Auer lên giường tiến hành đủ loại kiểm tra. Chu Doãn Thịnh dưới kẽ hở kiểm tra không ngừng hỏi.

“Anh đau đầu không?”

“Tỉnh lại có hiện tượng kí ức rối loạn không?”

“Kí ức rối loạn chính là đột nhiên phát hiện trong đầu nhiều hơn rất nhiều kí ức vốn không thuộc về mình. Anh có không? Suy nghĩ thật kỹ xem.”

Auer lắc lắc đầu, biểu thị cảm giác hài lòng của bản thân. Chu Doãn Thịnh không nói nữa, lấy thiết bị kết nối cá nhân nguyên soái đưa tới bắt đầu hí hoáy. Hắn trước tiên sẽ viết một bài nhật kí quan sát, liệt ra một vài suy đoán người yêu không thể thức tỉnh, sau đó căn cứ vào những suy đoán này tìm kiếm biện pháp giải quyết trong kho tài liệu rộng như biển lớn của 008. Đây nhất định là một quá trình dài dằng dặc nhưng cho dù tiêu tốn hết cuộc đời còn lại của mình, Chu Doãn Thịnh cũng sẽ không chùn bước.

Các bác sĩ vô cùng bận rộn, xác định bệnh nhân không có bất kỳ khác thường nào mới lục tục rời đi. Auer có rất nhiều lời thắc mắc ở trong miệng nhưng không thể hỏi thành lời, đành phải quấy rầy thiếu niên đang bận bịu, “Bệnh viện sao lại bố trí hầm trú ẩn dưới đất? Điều kiện nơi này nhìn qua vô cùng đơn sơ, rất nhiều thiết bị đều là đồ cổ đào thải mấy trăm năm rồi. Gần đây có phải đã xảy ra chuyện gì lớn không? Ví dụ như đế quốc và liên minh xảy ra chiến tranh, hoặc là phần tử khủng bố tập kích bất ngờ?”

Chu Doãn Thịnh ậm ừ qua loa, căn bản không nghe hắn nói. Hắn không tìm được một chút cảm giác quen thuộc trên người Auer, dù là biết người yêu có lẽ đang ở trong thân thể hắn thì cũng không gần gũi được. Rõ ràng là linh hồn đã biến mất, sao lại trở về? Đầu Chu Doãn Thịnh hiện tại đầy ắp những ý nghĩ này.

Auer có chút lúng túng, hỏi vài câu liền coi như thôi, bắt đầu tìm kiếm thiết bị kết nối cá nhân của mình ở trong phòng.

“Anh tỉnh rồi? Cảm ơn thượng đế, lúc em nhận được điện thoại của bệnh viện còn tưởng mình đang nằm mơ!” Jerram đỏ vành mắt đứng ở cửa, dường như vô cùng kích động. Một nam nhân vóc người thon dài đứng ở phía sau gã, đang cúi đầu nghịch một cái smartphone. Thứ đồ này đã bị đào thải từ hàng ngàn năm trước, không ngờ bây giờ muốn liên lạc được với bên ngoài còn phải dựa vào nó. Máy móc thông minh bạo động khiến tiến trình phát triển của xã hội loài người thụt lùi ít nhất một ngàn năm.

“Đừng dùng món đồ chơi đó lên mạng.” Trước khi Chu Doãn Thịnh tiến vào hệ thống Chủ thần chính là tinh thần lực giả cấp 3S, sau này rèn luyện ở trong thế giới giả lập, tinh thần lực đã đạt đến một trị số tương đối kinh khủng. Chỉ cần trong không khí lơ lửng một chút tín hiệu cực kỳ yếu ớt, đều có thể bị tinh thần lực của hắn bắt giữ hoặc là che chở.

Nam nhân hẳn là lần đầu tiên dùng di động, lại ấn mở dữ liệu di động và chức năng WLAN của di động. Tuy rằng Chu Doãn Thịnh lắp mấy cái thiết bị che giấu ở bệnh viện Thụy An, nhưng chỉ cần nam nhân ra khỏi phạm vi ẩn giấu thì nhất định sẽ bị Nữ Hoàng tìm thấy. Nghe nói Nữ Hoàng đã điên rồi, thủ đoạn hủy diệt nhân loại có thể nói là điên cuồng, chỉ cần phát hiện một chút dấu hiệu hoạt động của nhân loại, sẽ phái đại quân máy móc tiến hành vây quét.

“A? Anh đang nói chuyện với tôi?” Nam nhân ngẩng đầu, lộ ra một gương mặt đẹp đến mức tận cùng, biểu tình mơ hồ phối hợp với đồng tử trong suốt, bộ dáng mê người nói không nên lời. Auer nhìn như bình tĩnh, thực ra huyết dịch lại bắt đầu sôi trào, tròng mắt đen kịt tràn ra một tia yêu thương kín đáo sâu đậm, ngay cả chuyện tìm thiết bị kết nối cá nhân cũng quên mất luôn.

Chu Doãn Thịnh nhạy cảm bắt được biến hóa cảm xúc của Auer. Tại vì lúc chọn túi da cho người yêu, hắn đã từng điều tra cuộc đời Auer Yasay, biết được tình cảm từng trải của hắn vô cùng đơn giản, cũng không giao lưu thân thiết với bạn bè trai gái. Nhưng hiện tại xem ra, hắn dường như quên mất một điểm quan trọng, không có bạn bè trai gái cũng không có nghĩa là không có người ngưỡng mộ, từ trong phản ứng hiện tại của hắn, trăm phần trăm là đang yêu thầm nam nhân kia.

Chu Doãn Thịnh lau mặt, lúc nhìn về phía nam nhân thì mặt mày tối tăm. Hắn nhận ra đối phương, phải nói hễ là người tinh tế Asaph thì đều nhận ra đối phương. Hắn tên là Nam Thanh, là một vị tam tê cự tinh(*), người hâm mộ trải rộng khắp các ngóc ngách của tinh tế Asaph, được xưng tụng là “Tình nhân hoàn mỹ”. Thân là hacker đứng đầu thế giới, Chu Doãn Thịnh có thể điều tra rõ ràng nội tình của bất cứ người nào trong vòng một giây đồng hồ, đối với thần tượng đương đại hot nhất, hắn xuất phát từ lòng hiếu kỳ nên cũng đã từng điều tra bối cảnh của Nam Thanh.

(*) tam tê cự tinh: chỉ siêu sao phát triển tốt cả ba lĩnh vực điện ảnh, truyền hình, ca hát.

Hắn có một nửa huyết thống người Hoa, tên thật là Phoebe Serra Dương, đến từ gia tộc Serra Dương – trùm công nghiệp quân sự, dựa vào bối cảnh cứng rắn cùng dung mạo được trời cao chăm sóc, tốc độ bạo hồng rất nhanh, vì danh dự gia tộc, làm việc cũng vô cùng cẩn thận, dường như không có chút lịch sử đen nào. Ở bên ngoài xem ra, hắn là một người vô cùng ôn nhu tao nhã, có thể nói là thần tượng chất lượng tốt.

Gia tộc Serra Dương có quan hệ thân thiết với gia tộc Yasay, cho nên Nam Thanh và Auer đã là bạn tốt từ nhỏ. Phần tình hữu nghị này biến chất lúc nào, sợ là chỉ có bản thân Auer mới rõ.

Chu Doãn Thịnh lại nổi lên kích động muốn giết người lần nữa. Người yêu đang ở bên trong thể xác Auer, Auer yêu thầm Nam Thanh, hắn luôn có loại cảm giác mình bị phản bội. Con mẹ nó đây là chuyện quái quỷ gì! Hắn rủa thầm ở trong lòng.

Nam Thanh hiển nhiên không ngờ trên thế giới này còn có người có dung mạo xuất chúng hơn mình. Cái khác tạm thời không đề cập tới, chỉ cặp mắt màu vàng trà kia của thiếu niên đã có thể hấp dẫn tất cả mọi người, chỉ trong nháy mắt chạm vào đôi mắt này, hắn liền cảm thấy linh hồn cũng vì đó mà rung động.

Trên mặt Nam Thanh cười đến ôn hòa lễ độ, trong lòng lại dâng lên cảm xúc chán ghét. Người như vậy không nên xuất hiện cùng một chỗ với hắn, vậy sẽ cướp đi ánh hào quang của hắn.

Chu Doãn Thịnh liếc mắt liền thấy lớp ngụy trang tự cho là hoàn mỹ của hắn, nhưng vẫn nhắc nhở, “Nếu như không muốn để Nữ Hoàng tìm được anh, xin hãy đóng dữ liệu di động và WLAN lại.” Nếu như người này bị đại quân của Nữ Hoàng chặn lại ở gần bệnh viện, căn cứ bị bại lộ thì rất nhiều người sẽ bị liên lụy.

Nam Thanh không phải kẻ ngu, lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cuống quýt mở điện thoại ra thiết lập giao diện, tìm nửa ngày cũng không tìm được dữ liệu di động và WLAN ở đâu.

“Phoebe, để tôi.” Auer vẫy tay với hắn, vẻ mặt nghiêm túc nhưng vành tai có chút đỏ lên.

Jerram vội vã kéo Nam Thanh vào phòng bệnh, đưa điện thoại di động như củ khoai lang nóng bỏng tay cho anh trai, cười hỏi, “Anh, anh cảm thấy khỏe chứ? Có chỗ nào không thoải mái không? Trước kia nguyên soái không cho phép bất cứ ai tới thăm anh, em thật sự sợ hết hồn luôn, còn tưởng rằng anh xảy ra chuyện rồi.” Gã rất tò mò vì sao nguyên soái phải bảo vệ Auer nghiêm mật như vậy, tuy rằng gia tộc Yasay là thế gia quân chính(*) nhưng lại không có giao tình gì với nguyên soái đế quốc.

(*) quân chính: quân đội và chính trị.

“Nguyên soái không cho phép bất cứ ai thăm anh?” Bản thân Auer cũng cảm thấy kỳ quái nhưng hắn cũng không có công sức suy nghĩ nhiều, nhận lấy điện thoại của Nam Thanh nghiêm túc thao tác, một lúc sau giống như tranh công đưa qua, cười nói: “Xong rồi, sau này chỉ nghe gọi là được, đừng tùy tiện ấn lung tung. Đúng rồi, sao lại phải dùng di động, không dùng bộ phận kết nối cá nhân? Trong lúc tôi hôn mê thì bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi nhắc tới Nữ Hoàng, Nữ Hoàng sao vậy?”

“Auer anh thật lợi hại, ngay cả loại đồ cổ này cũng biết sử dụng. Gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện, thật là đáng sợ!” Nam Thanh tự nhiên ngồi ở bên mép giường, khoác một cánh tay của Auer Yasay, kể toàn bộ biến cố xảy ra gần đây giống như pháo liên thanh, lăn lộn trong ngành giải trí nhiều năm, hắn sao lại không nhìn ra Auer say đắm mình? Hắn căn bản không thích Auer nghiêm túc cứng nhắc, trầm mặc ít nói, lại rất hưởng thụ cảm giác thao túng hắn. Nam nhân cường đại như thế bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay, ngẫm lại đã cảm thấy chơi rất vui.

Chu Doãn Thịnh nhìn rõ ràng hành động của hai người, đầu ngón tay co quắp lại một chút. Hắn hiện tại đang mạnh mẽ chống lại sát niệm trong nội tâm.

Phoebe dường như cảm giác được nguy hiểm, đề nghị nói: “Auer, chúng ta đổi một phòng bệnh đơn đi. Với thân phận của anh thì đáng nhẽ là phải ở riêng một phòng, không phải chen chúc với người khác.”

“Ừ.” Auer còn đắm chìm trong thế giới tận thế đã gần như rung động, phải mất mấy phút mới mở miệng đáp lại.

Chu Doãn Thịnh dùng sức nắm chặt tay, đốt ngón tay phát ra tiếng kêu răng rắc giòn giã, thầm nghĩ đi đi, đi ở riêng một phòng đi, nếu không phải bố mày đưa tới phòng đôi thì con mẹ mày sớm đã bị hại chết mấy trăm lần rồi! Hai người kia một kẻ khẩu phật tâm xà, một kẻ âm hiểm độc ác, nuôi ở bên người tựa như nuôi hai con rắn độc, sớm muộn cũng sẽ hại chết anh. Con mẹ nó làm tướng quân kiểu gì thế, ngay cả chút ánh mắt nhìn người cũng không có?

Hắn bừng tỉnh nhớ ra, đã từng có binh sĩ nói rằng, tướng quân Auer là người rất có nhân cách mang sức quyến rũ, bên ngoài nhìn thì lạnh lùng, thực ra nội tâm lại vô cùng mềm mại, sẽ hoàn toàn tín nhiệm người quan trọng. Điều này khiến cho hắn giành được lòng trung thành của chiến sĩ dưới trướng, cũng hấp dẫn một nhóm người âm mưu lòng dạ khó lường lại giỏi ngụy trang.

Nếu như nhãn lực của hắn phi phàm, loại tính cách này có thể giúp hắn leo lên nơi cao hơn, nhưng nếu như hắn khuyết thiếu năng lực nhìn thấu lòng người, loại tính cách này sẽ chỉ khiến hắn nhận được tâng bốc nhất thời, sớm muộn cũng có một ngày bởi vì nhìn người không rõ mà đột nhiên rớt đài. Hóa ra ngôi sao mai của đế quốc là một người chân thành rồi lại ngốc nghếch như vậy. Chu Doãn Thịnh không thể không thừa nhận bản thân vô cùng thất vọng, nhưng mà cũng không có ích lợi gì, thể năng lượng của người yêu đã chuyển vào trong đầu đối phương, cho dù hắn chán ghét thì cũng phải chấp nhận hiện thực.

Vấn đề quan trọng nhất trước mắt là đừng để Auer chết oan chết uổng, tiếp theo là quan sát tình trạng của hắn, tìm được phương pháp thức tỉnh người yêu, cho nên ở chung một chỗ sẽ dễ dàng hơn. Không quan tâm Auer đổi được phòng đơn nào, Chu Doãn Thịnh đều có biện pháp để nó biến thành phòng đôi trong một nốt nhạc, bởi vậy hắn không sốt ruột chút nào, cứ bình chân như vại nhìn ba người thu dọn đồ đạc.

Đúng lúc này, lão nguyên soái nhanh chân tiến vào.

Jerram, Auer, Nam Thanh lập tức đứng thẳng người cúi chào người cầm lái thật sự của đế quốc.

Lão nguyên soái hơi khoát tay với ba người, nhanh chóng đi tới bên giường bệnh, khom lưng hỏi thăm, “Chu tiên sinh, ngài nghỉ ngơi thế nào?” Thái độ cung kính mà lại thận trọng của lão khiến đám người Nam Thanh liếc mắt, vốn tưởng rằng thiếu niên chỉ là một nhân vật nhỏ vô danh tiểu tốt, nhưng nhìn tình hình trước mắt, sự thực hoàn toàn ngược lại với suy đoán của bọn họ.

“Tôi đói, để tôi ăn cơm trước đã, ăn xong chúng ta lại bàn.” Chu Doãn Thịnh xoa xoa cái bụng xẹp lép.

Lão nguyên soái đã sớm chuẩn bị, vội vã cho lính cần vụ đẩy xe thức ăn đến, đồ ăn thức uống chất thành một bàn.

Chu Doãn Thịnh cầm lấy thìa húp cháo, thầm nghĩ trong thân thể Auer tốt xấu gì cũng giữ chồng mình, cần chăm sóc vẫn là phải chăm sóc, cần cho ăn thì vẫn phải cho ăn, vì vậy liền vẫy tay nói: “Tướng quân Auer, anh cũng qua đây ăn chút gì đi.”

Auer đang định từ chối, lão nguyên soái lại cười ha ha “Qua đây đi Auer, Chu tiên sinh là người hâm mộ của cậu, chắc chắn rất hy vọng cậu có thể ăn cơm cùng. Trong lúc cậu hôn mê, hắn còn từng nhờ tôi chăm sóc cho cậu thật tốt, bây giờ cậu tỉnh rồi chung quy cũng phải có ý chứ.”

Auer nhanh chóng nhìn Nam Thanh một cái, vẻ mặt lúng túng, lại nhìn về phía thiếu niên, giọng điệu chân thành nói cảm ơn.

“Không cần cám ơn, qua đây ngồi đi. Hai vị mời ngồi.” Chu Doãn Thịnh vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh.

Mấy người ngồi quanh bàn ăn cơm, trong lúc đó Auer không nói một lời, Jerram thì lại không ngừng bắt chuyện với lão nguyên soái, dò hỏi về biện pháp áp chế Nữ Hoàng. Bởi vì hành động của hacker là cơ mật quân sự cao nhất của đế quốc, lão nguyên soái cũng không thành thật trả lời, chỉ nói trước mắt còn đang nghĩ biện pháp. Nam Thanh không hổ là siêu sao của tinh tế, năng lực giao tiếp là hạng nhất, cho dù tâm tình lão nguyên soái vô cùng nôn nóng cũng bị hắn chọc cho cười mấy lần. Chu Doãn Thịnh ai cũng không để ý tới, bao gồm cả Auer, chỉ vùi đầu để ý ăn cơm, biểu hiện lạnh lùng hoàn toàn chẳng giống fan hâm mộ. Hắn hâm mộ là hâm mộ chồng hắn, còn Auer Yasay chẳng có chút liên quan nào hết.

Auer vốn còn lo lắng bị thiếu niên dây dưa, thấy tình cảnh này không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.

Lão nguyên soái ăn hai miếng liền đặt dĩa xuống, tha thiết mong chờ nhìn chằm chằm thiếu niên.

“Không ăn nữa, đi thôi.” Chu Doãn Thịnh hoàn toàn không có khẩu vị, đặt bát xuống đi về phía phòng làm việc. Lần hội nghị này ngoại trừ nguyên soái đế quốc, còn có bốn vị đại tướng tham dự, Chu Doãn Thịnh lấy chip ra, bàn giao nói: “Cài con chip có chứa virus vào bên trong thiết bị nhận dạng ký tự quang học của Nữ Hoàng, nàng ta sẽ hoàn toàn bị sụp đổ, đại quân người máy bị nàng ta khống chế cũng sẽ rơi vào tê liệt.

“Chỉ đơn giản như vậy? Vậy còn không mau cài vào?” Lão nguyên soái vỗ một cái lên bàn, cho nên có thể thấy được tâm tình có bao nhiêu kích động.

Chu Doãn Thịnh nhấn mạnh nói, “Nghe cho kỹ, là thiết bị kết nối cá nhân, không phải loại hệ thống mạng ảo tùy tiện đăng nhập. Nói cách khác, quân đội của các người trước tiên đánh vào sào huyệt của Nữ Hoàng, tìm tới máy chủ của nàng ta, đưa con chip này vào bên trong bộ phận nhận dạng ký tự quang học. Đăng nhập mạng ảo thả virus mặc dù sẽ tạo thành thương tổn cho nàng ta nhưng lúc virus công phá từng tầng hệ thống phòng ngự, Nữ Hoàng có đầy đủ thời gian phân tích ra mã code khắc chế virus. Tôi bỏ bốn tháng tạo ra virus, nàng ta phân tích xong xuôi đại khái cũng chỉ cần bốn phút, chỉ có trực tiếp đưa nó vào thiết bị kết nối cá nhân mới có thể có hiệu quả nhanh chóng.”

Lão nguyên soái khôi phục bình tĩnh, gật đầu nói, “Tôi hiểu, giống như độc chết một người thì nhất định phải truyền độc vào trong cơ thể hắn, chứ không phải chỉ vẩy lên bên ngoài người hắn.”

“Là quy luật này.” Chu Doãn Thịnh đặt con chíp lên chính giữa bàn, phía trên mặt lấp lánh ánh u lam quả nhiên rất giống một loại kịch độc nào đó.

Một tên đại tướng vô cùng sầu lo mở miệng, “Xung quanh phòng máy của Nữ Hoàng có vô số đại quân người máy bảo vệ, muốn tấn công vào không dễ dàng. Chúng tôi cần thời gian lập ra một kế hoạch tác chiến. Cậu biết đấy, không thể dùng cơ giáp, chiến sĩ của chúng ta chỉ có thể dựa vào sức mạnh thân thể để đối chọi với người máy, lúc đó thương vong sẽ vô cùng khốc liệt!”

“Nếu như tôi có thể nắm chắc mã nguyên của Nữ Hoàng, tự nhiên có năng lực làm nhiễu sóng nàng ta. Tôi có thể cắt đứt liên hệ của nàng ta và đại quân người máy từ xa, nhưng chỉ có thời gian nửa tiếng, các người phải nắm chắc thời cơ. Còn nữa, nếu các người biết sử dụng điện thoại di động hàng ngàn năm trước, tại sao không cho các chiến sĩ sử dụng cơ giáp khống chế bằng tay mấy trăm năm trước?”

“Bởi vì loại cơ giáp này toàn đế quốc chỉ bảo tồn được mấy trăm bộ, căn bản không đủ. Chưa tới thời khắc mấu chốt thì chúng tôi không thể lấy ra.”

“Hiện tại chính là thời khắc mấu chốt. Các người chọn một nhóm chiến sĩ thể chất vững vàng, để cho bọn họ mau chóng thuần thục thao tác khống chế cơ giáp bằng tay, đến lúc đó để bọn họ làm quân tiên phong. Các người giao chíp cho người có năng lực mạnh nhất bên trong quân tiên phong để hắn phụ trách cấy chip vào, còn lại phụ trách bảo vệ. Nhớ kỹ, nhất định phải cắm vào bộ phận phân biệt của máy chủ, không thể là bất cứ một máy tính nào khác. Một khi virus này bị Nữ Hoàng phá giải, muốn tạo ra một loại virus khác sẽ tiêu tốn của ta thời gian mấy tháng thậm chí mấy năm. Các người ngẫm lại nhân loại đến tột cùng có hao tốn hay không.”

Mấy người cùng nhau lắc đầu, biểu tình nghiêm nghị.

Chu Doãn Thịnh gõ nhịp ngón tay nói, “Được rồi, các người có thể đi lập kế hoạch tác chiến, chỗ tôi còn cần hai chiếc máy tính MYS099, nhớ kỹ, chỉ cần 099, loại khác đều không được. Điều kiện đáp ứng ban đầu của tôi hiện tại phải bổ sung thêm một điều, đó chính là sau khi tiêu diệt Nữ Hoàng không thể làm tổn hại kho dữ liệu của nàng.” Hắn không hy vọng những thế giới dị thứ nguyên đó biến mất theo sự sụp đổ của Nữ Hoàng. Có lẽ với người khác mà nói thì chẳng có nghĩa lý gì, nhưng đối với hắn mà nói chính là nơi đáng giá lưu luyến hơn so với thế giới hiện thực. Sinh linh trong thế giới giả lập cũng không biết mình chỉ là một chuỗi dữ liệu, nhưng bọn họ luôn nỗ lực sống sót, cho nên bọn họ có quyền được sinh tồn.

Lão nguyên soái vốn cũng không muốn phá hoại cơ sở dữ liệu của Nữ Hoàng, bên trong lưu giữ toàn bộ kết tinh trí tuệ chủng tộc của tinh tế, thất lạc bất kỳ một phần tư liệu đều có thể tạo thành thụt lùi khoa học kỹ thuật. Lão khúm núm gật đầu, sau khi tan họp bàn bạc với mấy tên thuộc hạ một chút, thế nào cũng cảm giác thằng nhóc vắt mũi chưa sạch này còn giống nguyên soái đế quốc hơn mình, cả hành trình đều bị hắn nắm mũi dẫn đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.