Cặp Đôi Kỳ Quặc

Chương 3: Chương 3






“Tít tít….. tít tít……”

Tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi. Ánh nắng chiếu rọi vào căn phòng lạnh lẽo. Ngoài trời, mọi thứ đều rực rỡ tràn đầy sức sống tươi mới. Nhưng trong căn phòng lại là không khí âm u lạnh lẽo đến kì lạ, không khỏi làm người ta run sợ. Bên ngoài đầy sức sống, bên trong lại đối nghịch, hoàn toàn khác nhau gây ra cảm giác kì lạ, nhưng lại đẹp đến ảo diệu.

Nó vươn tay tắt đồng hồ, cặp mắt to tròn từ từ mở ra, hàng lông mi dài đậm khẽ rung động. Nó đảo mắt quanh một vòng, một ý nghĩ hiện lên đầu nó:

“À, hôm nay đi học”

Nghĩ vậy, nó nhanh chóng rời giường làm VSCN, rồi xuống nhà.

Vừa đến cầu thang, nó đã bị lôi ngược về phòng. Bên tai là tiếng nói của chị nào đó:

“Nào tiểu thư, về lại phòng để chúng tôi hóa trang cho cô nào!”

==========

Nó từ phòng tắm bước ra. Cái này, ai nhận ra nó thì nó lạy làm má nuôi nó!!

Mái tóc suôn mượt thay vì xõa hay cột đuôi gà thì thắt bím hai bên, cặp mắt to tròn cửa sổ tâm hồn thì được che bằng cặp mắt kính dày cộm màu đỏ, áo tay dài, váy che đầu gối, nó bây giờ chẳng khác gì….. em từ nhà quê mới lên

Đồng phục trường của nó rất đẹp, áo trắng cổ sơ mi, có cái nơ khá to màu tím sọc trắng trước cổ, áo vest màu tím viền trắng, chiếc váy xếp li ngang đùi và vớ chân. Nhưng khi chỉnh sửa thì chiếc váy lại dài qua gối, áo bỏ ngoài, không có áo vest. Quả thật rất…. phải nói thẳng ra là quê mùa.

Sửa soạn xong, nó tự đi bộ ra bến xe buýt, xong bắt chuyến xe tới trường học rất sớm.

Tới trường, nó không có ấn tượng gì nhiều. Trường chỉ rộng hơn hai khu rừng nằm trong top 10 khu rừng lớn nhất thế giới ghép lại, mỗi khu đều có nét đặc sắc riêng: khu thì tông chủ đạo là vàng, khu thì màu nâu, khu thì màu trắng, khu thì màu tím, khu màu đen,…. phòng học thì nằm trên cây, mỗi phòng có cách bày trí khác nhau, đi lại bằng ngựa, vậy thôi mà? Có gì đâu chứ.

Nó cũng không quan tâm, trực tiếp đi thẳng lên phòng hiệu trưởng. Thực ra hiệu trưởng là nó, nhưng hiện giờ do quản gia thân cận của nó quản lý, nói chung là bù nhìn đấy ợ. Nên chỉ lên đó nói quản gia vài tiếng rồi đi, vậy thôi.

À mà quên, nó chưa ăn sáng.

Nghĩ vậy, nó nhanh chóng bước tới căn tin, mua đại ổ bánh mì chả cá, cặp mắt thờ ơ liếc nhìn xung quanh rồi nhanh chóng đi mua một con ngựa. Vì lớp học nó khá xa, nên đành phải mệt mỏi cưỡi ngựa khoảng chừng 10 phút mới tới lớp. Trong lúc đó, nó có thể vừa đi vừa gặm bánh mì.

Đang há miệng ra ăn miếng cuối cùng, thì lại…

*Bốp*

“Á!”

Tiếng kêu thất thanh của ai đó vang lên, nhưng hình như không phải chỉ có mỗi mình nó.

May mà chưa rớt mắt kính… phù… cơ mà toàn thân trầy xước, con ngựa mới mua cũng bị thương một chút, xui thật. Hôm nay là ngày quái nào mà xui thế này?

Nó chậm rãi mở mắt ra. Cặp lông mày lá liễu khẽ nhíu lại do đau vì cử động, nhưng lại nhanh chóng trở về khuôn mặt lạnh lùng thường ngày.

Ai đây?? Con nhà ai mà… nhìn qua cũng đẹp trai (thưa má, hot boy đấy ạ, cũng đẹp trai là như thế nào??)

Hắn cũng mở mắt ra. Cặp mắt hổ phách nhanh chóng hiện rõ sự khinh bỉ. Con nhà ai mà quê mùa thế này?

Nhưng câu hỏi chỉ nhanh chóng hiện ra rồi lại biến mất. Nói thẳng ra, đụng đã đụng rồi, hắn không quan tâm. Không cần mất thời gian phiền phức với con nhỏ quê mùa này.

Nghĩ vậy, hắn bỏ đi thẳng.

Nó đứng dậy, chỉnh sửa trang phục, sau đó dùng ánh mắt sắc bén nhìn tên khốn đã đụng mình…

Đã đụng còn không xin lỗi. Sao cũng được, tên này không có đạo đức, chắc cũng như mấy tên công tử bột thời nay. Nó không chấp nhặt tiểu nhân.

Nó cũng quay mặt bỏ đi thẳng (ơ tác giả tưởng đây là tình huống định mệnh thường gặp? Ít ra cũng phải nói vài ba câu… hai người này á ớ vậy thôi rồi bỏ đi luôn hở =.=)

Thế mà…. thôi thì định mệnh hai người này quái một chút, thông cảm nhá ^^ dù sao thì cũng là định mệnh~

Mất miếng bánh mì, nó cảm thấy khá khó chịu, mặt liền lạnh hơn giúp con ngựa đứng dậy đi đến lớp.

Sau vài phút, nó hiện đang đứng trước cánh cửa gỗ đề bảng vàng (bảng top giỏi đấy ạ) “GH”- viết tắt cho “Golden house”

Nhanh chóng đẩy cửa vào lớp. Nhìn bên ngoài nhỏ, ai ngờ bên trong rộng khoảng đại sảnh khách sạn 6 sao (nói quá chút, độc giả thông cảm ợ)

Nói chung lớp học rất giản dị, trông như mấy ngôi nhà trên cây mà mọi người hay thấy trên mạng hay tivi gì đấy đấy, nó cũng cảm thấy rất hài lòng, nhưng nó thích phong cách ma quỷ hơn thôi.

Cả lớp trố mắt ra nhìn nó- nhỏ quê mùa nhất trong lịch sử của trường này.

Trong lớp toàn trai xinh gái đẹp, vậy mà lại có nhỏ quê mùa này… thật không chấp nhận được…

Hình như nhân vật nữ chính bá đạo của chúng ta làm hơi lố quá…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.