Mỗi khi ống kính máy quay quay đến Mạc Diễm có thể thấy được ánh mắt sắc bén cùng một chút ngang ngược của anh làm cho những người quan sát bên
ngoài không thể dời mắt nhìn.
Lần đầu tiên xem Mạc Diễn đóng phim thế này An Tâm cũng chỉ thấy là anh
diễn tốt chứ cũng không đưa ra được đánh giá gì mang tính chuyên nghiệp.
Chính vì vậy khi đạo diễn yêu cầu cô diễn cần ăn khớp với Mạc Diễm cô
mới rõ ràng cảm nhận được khí thế của anh lớn như thế nào. Đạo diễn vừa
lúc yêu cầu cô đến ngồi bên cạnh anh, bắt đầu quay cảnh của hai người.
“Chỉ bưng trà rót nước thôi mà, sao tay cô lại run như vậy?” Đạo diễn hô ‘Cắt’ đồng thời nói với An Tâm. An Tâm đặt tay lên ngực vỗ về trái tim
còn đang nhảy loạn của mình, cô không dám nhìn vào mắt Mạc Diễm khi anh
đã tiến vào trạng thái nhân vật, trong đôi mắt đó có quá nhiều dã tâm
cùng dục vọng, như lửa có thể đốt sạch tất cả.
Mạc Diễm thu liễm khí thế, ở góc độ người khác không nhìn thấy vụng trộm nhéo tay An Tâm, nhỏ giọng nói “Em không cần nhìn vào mắt anh, nhìn vào chỗ khác trên mặt xem, sẽ không ảnh hưởng tới ánh nhìn đâu.”
An Tâm nhỏ giọng ‘Vâng’, đạo diễn lại hô bắt đầu, Mạc Diễm trong nháy
mắt lại tiến vào trạng thái diễn, An Tâm ngẩn ra mấy giây mới chuyển
biến thần thái làm cho đạo diễn nhíu nhíu mày, tuy nhiên bởi vì không
ảnh hưởng lắm nên không hô ngừng lại, tiếp tục nhìn vào phần diễn của
Mạc Diễm.
Ngón tay Hạng Vũ đưa qua lại trên bản đồ núi sông, đến nơi nào đó dừng lại trầm tư, trong mắt có sự chọn lựa.
Lúc này Ngu Cơ bưng ấm nước lên rót thêm nước vào chén trà trong tay
Hạng Vũ, động tác dịu dàng nhìn Hạng Vũ mấy lần, khóe miệng mang theo nụ cười nhẹ, trong mắt mang theo tia hâm mộ nhưng vẫn yên tĩnh đứng ở bên
cạnh Hạng Vũ, không quấy rầy đến chàng.
“Máy quay quay cận mặt gương mặt Hạng Vũ Ngu Cơ nào” Đạo diễn chỉ huy
máy quay, An Tâm nghe thấy thanh âm của ông ta thiếu chút nữa thì xuất
diễn, cũng may phần lớn máy quay đều quay Mạc Diễm, một chút biểu cảm
nhỏ của cô không có lọt vào ống kính.
Sau khi đạo diễn hô ngừng, nhìn xuống máy thu hình ảnh, cảm thấy không
hài lòng vài chỗ, để cho An Tâm cùng Mạc Diễm một lần nữa quay lại, quay đi quay lại sáu bảy lần đạo diễn mới nói qua màn.
An Tâm cảm giác cơ mặt cô như cứng đơ lại, hình ảnh chưa đến mấy giây thế nhưng cô cần duy trì một vẻ mặt đến vài phút.
Diễn kịch đúng là một chuyện không đơn giản.
An Tâm vỗ vỗ mặt mình làm cho nó buông lỏng chút, đi qua một bên nghỉ
ngơi. Mà Mạc Diễm là bị trợ lý kéo đi trang điểm lại, sau đó đổi một
cảnh quay khác.
Chờ quay xong An Tâm thấy anh chỉ cầm chai nước trợ lý đưa đến uống một
ngụm liền đi đổi một bộ trang phục khác, không nghỉ ngơi phút nào mà
quay luôn cảnh tiếp theo.
An Tâm ở đoàn phim đợi hai giờ, đến năm giờ chiều mới đến cảnh quay thứ hai của cô.
Màn diễn tiếp theo là quay ở bên ngoài Ảnh thị, vì chỉ quay vài phút
ngắn mà nhân viên từ buổi sáng đã bắt đầu bố trí ngoại cảnh, đến bây giờ mới bố trí xong, họ đến thông báo cho đạo diễn là đã có thể quay cảnh
Hạng Vũ mang theo Ngu Cơ cùng thuộc hạ tra xét cung điện A Phòng.
Để quay cảnh này An Tâm chỉ cần đổi trang sức trên đầu cùng sửa soạn lại trang phục, không có thay đổi quá lớn, còn Mạc Diễm lại lần nữa đổi một bộ đồ hóa trang.
Thời điểm quay, Mạc Diễm ôm eo An Tâm, trong lúc đạo diễn đang chỉ đạo
vài diễn viên khác vào chỗ đứng An Tâm liền bắt đầu nhìn Mạc Diễm cười
dịu dàng mà xinh đẹp.
Mạc Diễm chú ý tới, tay ôm An Tâm càng buộc chặt, nhịn không được cười nhẹ xem cô.
Lần này khi đạo diễn hô bắt đầu, An Tâm vì đã chuẩn bị tốt nên cảnh quay đã có thể làm hài lòng đạo diễn, chỉ là sau bởi vì một chút chi tiết
hay diễn viên khác phối hợp xảy ra vấn đề mà liên tiếp kêu ‘Cắt’.
“Cậu không thể làm ra động thái quan trọng một chút sao” Đạo diễn chỉ ra vấn đề của diễn viên trung niên Lý Thắng Quang đóng vai Phạm Tăng, Lý
Thắng Quang liền lập tức uốn nắn động tác của mình, mấy lần sau diễn
được tốt rồi thì lại đến diễn viên khác có vấn đề, tất cả đều bị đạo
diễn lọc ra quay lại một lần nữa.
“Cung A Phòng này thật là xa hoa lãng phí, bá vương, bá…”
“Cắt” Đạo diễn giận dữ hét lên, diễn viên đóng vai chiến tướng đắc lực
của Hạng Vũ là Long Thả nghẹn đỏ mặt thẹn thùng nói xin lỗi mọi người
“Thực xin lỗi, tôi quên thoại”
Đạo diễn mắng anh ta thật nhiều vì chuyện quên thoại, An Tâm thấy thực
may mắn khi màn này cô không có lời thoại, chỉ cần cười đẹp đẹp là tốt
rồi.
Bất quá nghĩ thì như vậy nhưng người chỉ chịu trách nhiệm cười là An Tâm vẫn bị đạo diễn mắng cho vài câu “Cô cũng xem lại chính mình đi, ống
kính đến cô nghiêng đầu làm cái gì, chỉ cần nhìn ống kính cười, cô là
Ngu Cơ, là nữ nhân khuynh quốc khuynh thành bên cạnh Sở bá vương, cô làm ra một chút cảm giác tồn tại đi có được hay hay không, đừng có như một
con bé từ đâu xuất hiện.”
An Tâm bị mắng Mạc Diễm cũng chỉ biết vỗ vỗ lưng an ủi, nhìn cô bị mắng
đến có chút thất thần liền nhắc nhở cô “Đến khi nào anh dùng sức nắm eo
em thì chính là ống kính quay đến em, biểu hiện thật tốt biết không?”
An Tâm gật đầu, nhờ sự giúp đỡ của Mạc Diễm cuối cùng cô cũng không bị đạo diễn mắng nữa.
Chờ màn này quay xong An Tâm cảm giác mệt mỏi không chịu được, Mạc Diễm
vốn muốn bảo An Tâm chờ anh quay một cảnh nữa rồi cùng về nhưng nhìn đến dáng vẻ uể oải của cô anh liền kêu cô đi về trước.
An Tâm xem Mạc Diễm bận rộn một ngày cũng đã mệt mỏi, mặc dù rất tưởng
niệm đến chiếc giường ở nhà nhưng cô lại bảo Mạc Diễm đưa chìa khóa xe,
thay quần áo cùng tẩy trang rồi đi ra xe chờ anh.
Đến khi Mạc Diễm quay xong cũng là hơn một giờ sau, trời đã tối rồi, anh kêu trợ lý về trước rồi đi về phía xe của mình, đến gần thì thấy An Tâm đang ngủ ngon lành trong xe rồi.
Mạc Diễm cởi áo khoác đắp lên cho An Tâm, không đánh thức cô mà lái xe
đi vào nội thành. Đến nhà anh mới đánh thức An Tâm dậy cùng lên ăn bữa
tối.
“Đói quá đi!” An Tâm mượn toilet nhà Mạc Diễm đi rửa mặt, đi ra ngửi
thấy được mùi thơm của thức ăn liền không nhịn được cảm than, Mạc Diễm
bày bát đũa rồi nhìn xuống đồng hồ nói “Đương nhiên đói rồi, giờ cũng đã sắp mười giờ”.
Hai người ăn cơm tối xong, mặc dù Mạc Diễm muốn cùng An Tâm thân mật nhưng An Tâm lại ngáp một cái.
“Anh đưa em về nghỉ nhé, sáng mai lại phải dậy sớm đấy.” Mạc Diễm vuốt
vuốt tóc An Tâm, thấy cô gật đầu liền cười hỏi “Hôm nay quay cả một ngày có phải mệt chết đi được đúng không?”
An Tâm gật gật đầu, bất quá lại nghĩ đến cái gì nói “Hôm nay chắc anh
còn mệt hơn cả em, một ngày diễn liên tục như vậy, vai phụ như em đã cảm thấy mệt lắm rồi”.
“Như vậy đã thành thói quen rồi, mỗi ngày cũng không phải là quá mệt
mỏi.” Mạc Diễm nói đến tình trạng của anh hiện tại “Hôm nay mới là ngày
đầu tiên, cường độ còn ít, càng đến hậu kỳ mỗi ngày còn có thể diễn tới
rạng sáng”.
An Tâm nghe xong có chút đau lòng cho anh, Mạc Diễm lại nghĩ đến bởi vì
sau này anh có công tác khác, ở trong đoàn phim dạo chơi một thời gian,
đóng vai chính phần diễn có mấy trăm màn, đạo diễn lại muốn trong vòng
hai tháng quay hết. Một màn diễn lúc đó thật dài, thường thường không
thể khống chế vì hợp đồng đã ký, mỗi ngày bởi vì chưa hoàn thành nhiệm
vụ mà tăng giờ làm việc chính là chuyện bình thường.
“A Tâm, lần sau em cứ về trước cùng trợ lý, không cần chờ anh.” Mạc Diễm mặc dù nghĩ đến như vậy sẽ không thể ở cùng một chỗ với cô nhiều hơn
nhưng cũng không muốn cô mệt mỏi như vậy còn phải chờ snh.
Mạc Diễm đưa An Tâm về tới nhà, hôn cô một chút liền kêu cô đi tắm nước nóng rồi sớm nghỉ ngơi, ngày mai anh lại đến đón cô.
Sau khi An Tâm đóng quân một tuần ở đoàn phim, cơm hộp từ hương vị không tệ dần dần phát triển trở thành ngửi thấy mùi vị quen thuộc kia sẽ
không muốn ăn.
Cô đồng thời phát hiện việc làm diễn viên thực cũng không phải một công
việc dễ dàng, thời gian làm việc và nghỉ ngơi quá hỗn loạn, cô chỉ là
một vai phụ phần diễn không nhiều lắm nhưng phần lớn thời gian vẫn phải ở lại đoàn bởi vì thời gian quay mỗi màn là không ổn định. Thức đêm làm
thêm giờ vừa rạng sáng ngày thứ hai lại bắt đầu, thật không phải là
chuyện dễ dàng.
“Ngày mai anh đừng tới đón em, anh ngồi xe công ty đi đoàn phim, ở trên
xe nghỉ ngơi nhiều một chút” Đêm nay hai người đến rạng sáng mới ăn bữa
tối, khi Mạc Diễm đang ôm An Tâm ngồi trên ghế sofa, An Tâm nhìn trong
mắt Mạc Diễm đầy tơ máu đỏ liền chuẩn bị để anh nghỉ ngơi nhiều một
chút, Mạc Diễm mỗi ngày kiên trì đến đón cô, buổi tối còn muốn đưa An
Tâm trở về. Đường đi đến đoàn phim có nhanh cũng là hơn nửa giờ, An Tâm
cảm thấy Mạc Diễm có thể lợi dụng khoảng thời gian này ngủ nhiều hơn,
mỗi ngày cường độ quay phim của anh rất lớn, An Tâm nhìn đến da đầu tê
dại, cảm thấy nếu như là cô, sớm mệt mỏi co quắp tiến đến bệnh viện.
“Ở đoàn phim không thể thân mật với em, chỉ có thể tận dụng thời gian
đưa đón để nhìn em thật kỹ, A Tâm đừng tước đoạt niềm vui thú mỗi ngày
của anh.” Mạc Diễm hôn An Tâm một ngụm, trêu trọc cô làm cho An Tâm
không còn gì để nói chỉ xoa bóp mặt anh “Như thế nào giờ em mới phát
hiện anh tuyệt không phải như fan nói là không thích nói chuyện cùng
không nói chuyện đâu, ở trước mặt em liên tục miệng lưỡi trơn tru!”
Mạc Diễm nghe xong chỉ ôm An Tâm nở nụ cười mà không trả lời, bởi vì đối với chuyện này chính anh cũng cảm thấy hết sức thần kỳ. Từ nhỏ anh đã
không thích cùng người khác nói chuyện, nhưng khi đối mặt với An Tâm lại luôn có rất nhiều lời muốn nói.
“Em tự bắt xe về, anh sớm về nghỉ ngơi đi” An Tâm ngẩng đầu nhẹ nhàng
hôn lên cằm Mạc Diễm sau đó muốn nhảy xuống khỏi đùi anh. Mạc Diễm lại
ôm chặt cô không tha, cúi đầu cùng cô hôn sâu, hôn đủ mới buông ra sau
đó kiên trì muốn đưa cô trở về.
An Tâm đấu không lại anh, cũng liền thỏa hiệp, Mạc Diễm lái xe một bên
cùng An Tâm câu có câu không trò chuyện, đột nhiên nghĩ đến gì đó quay
sang nói với cô “Đĩa đơn ‘Nữ thần’ đến thứ tư tuần sau bắt đầu phát
hành”.
“Nhanh vậy sao, anh xem qua MV chưa?” An tâm có chút tò mò MV cắt nối
biên tập thành như thế nào, Mạc Diễm nhìn liền nói “Anh còn chưa xem,
bất quá ngày mai có thể đến xem một chút, đến lúc đó chúng ta cùng nhau
xem.”
“Hay quá, em đang mong đợi đến tình tiết, bốn tạo hình khác nhau thì sẽ
xây dựng nên nội dung câu chuyện như thế nào?.” An Tâm hứng trí bừng
bừng nhìn Mạc Diễm nói, Mạc Diễm nhìn cô mong đợi như vậy liền giội ngay một gáo nước lạnh “MV thường thường chỉ theo đuổi hình ảnh duy mĩ mà
không có nội dung, lần này ‘Nữ thần’ có bốn loại phong cách nữ thần,
cũng có chú ý quay đến nội dung bất quá có chút mất trật tự, khó có thể
thành, em không cần ôm quá nhiều mong đợi đến nội dung.”
An Tâm ‘A’ một tiếng sau đó như nghĩ đến cái gì, trong mắt lộ ra vài tia giảo hoạt, học bộ dáng cười xấu xa của Mạc Diễm hỏi anh “Em vẫn còn
chưa biết anh thích loại nữ thần như thế nào nha? Là trong sáng, đáng
yêu, hay gợi cảm, đẹp lạnh lùng?”.