Đó là một thời kỳ được mùa lớn ở nông thôn nước Pháp, nông dân thu hoạch rất khá.
Mong sao năm nào cũng tuyệt vời như năm nay - Rubio Arzano nghĩ - Một năm tốt lành về nhiều ý nghĩa.Đầu tiên, đám cưới của anh, và Sau đó, năm ngoái một cặp sinh đôi ra đời.
Có người đàn ông nào dám mơ được hạnh phúc như thế?
Trời bắt đầu đổ mưa. Rubio quay đầu máy kéo và lái về phía lều. Anh nghĩ tới hai đứa trẻ sinh đôi. Đứa con trai rồi sẽ to lớn, vạm vỡ. Nhưng con bé em? Nó sẽ trở thành một đứa khó kiểm soát. Con bé rồi sẽ gây cho người yêu của nó ôi chuyện phiền phức, Rubio cười một mình. Nó giống mẹ.
Anh cho máy kéo vào trong lều, rồi đi về nhà, cảm thấy những giọt nước mưa chảy trên mặt. Anh mở cửa bước vào trong. Anh về vừa kịp - Lucia mỉm cười - Bữa ăn đã xong.
Vũ lực không dập tắt được phong trào yêu nước của nhân dân Basque. Madrid cố gắng tìm kiếm hòa bình bằng việc dành cho người Basque một quyền tự trị hạn chế, cho phép họ có sắc cờ riêng, tiếng nói riêng và một Cục cảnh sát người Basque. Thực chất đó chỉ là nền tự do bánh vẽ. ETA đáp lại sự xuống thang dối trá của người cầm quyền Madrid bằng việc ám sát Constantin Ortin - toàn quyền quân sự của Madrid và sau đó là Luis Carrero Bianco, người được Franco chọn để kế tục mình. Bạo lực lại tiếp tục leo thang.
Trước Đó, ETA đã được sự đồng tình của hai triệu rưởi người Basque, nhưng sự khủng bố kéo,dài đã làm xói mòn lòng tin của họ. Nhân dân các dân tộc Tây Ban Nha, kể cả người Basque, cảm thấy đã tới lúc phải có hòa bình, đã tới lúc phải hàn gắn vết thương trên cơ thể mình.
Mẹ bề trên Trưởng tu viện Bentina thức giấc bởi một linh tính rằng điều kỳ diệu nào đó sắp xảy đến. Tất nhiên rồi, bà nghĩ, bao điều kỳ diệu đã đến rồi đó thôi.
Tu viện Cistereian đã được mở lại từ lâu dưới sự che chở của vua Don Juan Canos. Sơ Graciela và các tu sĩ bị mang đi Madrid đã trở về an toàn với tu viện, nơi họ lại được ẩn vào với sự im lặng và sự cô đơn thiêng liêng.
Sau bữa sáng, Mẹ bề trên bước vào căn phòng của mình và chợt dừng lại, hết sức ngạc nhiên, trên bàn của bà, cây thánh giá vàng nằm đó tỏa sáng lấp lánh. Nó đến như một phép mầu.
Ngày nay, dòng Cistereian còn lại năm mươi tư tu viện ở Tây Ban Nha.
Và tập quán sống trong im lặng, tách biệt từ ngàn đời của họ vẫn chẳng hề thay đổi.