Cậu Chủ Đợi Một Chút

Chương 19: Chương 19: Cách Xa




CHƯƠNG 19 : CÁCH XA

Lại qua vài tháng nữa…

Thời gian trôi qua như nước chảy, thoáng cái đã gần kề kì thi đại học của Tiêu Đình

” Sau khi vào đại học anh phải chuyển trường mới à? ”

” Ừ ”

” Trường đại học có xa không ?”

” Sẽ hơi xa nhà nhưng mà anh sẽ về nhà cuối tuần ”

” Nhưng mà về sau không có anh ở nhà, sẽ rất buồn anh học gần nhà được không ”

Buồn, cô ngốc buồn khi phải xa anh . Em biết không, anh cũng vậy, không chỉ một mà buồn cả nghìn lần

Anh dỗ :” Đợi anh học xong ra ngoài kiếm tiền nuôi Đường Đường ”

Tuệ Đường ngạc nhiên :” Tại sao lại cần nuôi, em cũng có tiền lương mà ”

Tiêu Đình lại nói :” Những năm qua em làm người hầu cho anh, giờ anh đi rồi em sẽ không có lương nữa dĩ nhiên anh phải cố kiếm tiền ”

Cũng đúng, nhưng mà không được ! Sao có thể để cậu nuôi cô chứ

” Em cũng sẽ đi kiếm việc làm, anh không cần vất vả vậy, chỉ cần học tốt thôi ”

Cũng biết lo lắng cho anh cơ à .

Việc học dĩ nhiên quan trọng, sau này Tiêu Đình sẽ tiếp quản công ty vì vậy chuyên ngành quản trị anh phải nắm vững .

Còn về phần cái cô ngốc Đường Đường này tưởng sẽ thật sự bị mất công việc giúp việc nữa chứ

Tiêu Đình đáp :” Không nói nhiều, nói tóm lại sinh hoạt phí của em do anh lo, em còn chưa học xong trung học phổ thông ai nhận em vào làm ?”

Tuệ Đường thở dài, cậu vẫn luôn bá đạo như vậy . Cô không tiếp tục đôi co

” Anh nhớ về đấy ! ”

” Tất nhiên ”

” Nhưng mà không ở nhà vậy anh sống ở đâu ?”

” Trong trường có kí túc xá ”

Tuệ Đường đột nhiên nói :” Sau này em cũng thi vào trường đó ”

Tiêu Đình trêu chọc : ” Em ngốc thế thi được không ?”

Tuệ Đường bừng bừng phấn chấn :” Tất nhiên là được, môn Tiếng Anh em học khá mà ”

” Còn môn Toán ?”

Tuệ Đường lại ỉu xìu :” Không ổn ! Nhưng mà em sẽ cố gắng ”

Tiêu Đình thấy Tuệ Đường cố chấp như vậy cũng ủng hộ cô, thực ra cô vào học cùng trường anh cũng rất tốt, thời gian gặp mặt cũng tăng lên

Anh lên tiếng : ” Đường Đường, em nói xem bây giờ anh muốn làm gì nhất ? ”

” Không biết ”

” Em nói xem sau này anh không ở đây, chúng ta không phải nhày nào cũng gặp nhau, anh sẽ… ” Tiêu Đình đột nhiên đưa tay chạm vào đôi môi cô “… Nhớ chỗ này ”

Lời vừa dứt, màu đỏ trên mặt Tuệ Đường lan tận xuống cổ, cô khẽ mím môi

Cô không hiểu hành động bọn họ vẫn thường làm thực chất có ý nghĩa gì nhưng mà đã hiểu được cái đó gọi là ” hôn ”

Cậu chủ hôn cô, còn thường ôm chặt lấy cô . Những lúc ấy cô ngượng ngùng đỏ mặt nhưng không rõ nguyên nhân .

Tuệ Đường đã từng nhìn thấy cảnh nam nữ làm những hành động giống cô và cậu ở rạp chiếu phim mấy tháng trước . Dĩ nhiên lúc đó bọn họ cũng không ngoại lệ

Cho dù cô vẫn ngốc ngốc như cũ nhưng cũng có những suy nghĩ của riêng mình . Mà suy nghĩ nhiều nhất lại là chuyện liên quan đến cậu chủ nhà mình. Cậu hiện diện trong cuộc sống của cô từ nhỏ, nói không có tình cảm gì là nói dối, chỉ có tình cảm ấy chưa thực sự rõ ràng

Tuệ Đường không nói, cụp mắt xuống, lại nghe Tiêu Đình nói tiếp ” Cho nên … phải bù ”

Tuệ Đường :”…” Thật là…

Sau đó Tuệ Đường lại càng không có cơ hội mở miệng nói chuyện, lại càng không có cơ hội phản kháng

Gần đây Tuệ Đường rất chăm học, thành tích học tập cũng tiến bộ rõ rệt đặc biệt là môn Toán . Tiêu Đình tâm trạng cực vui vẻ, không ngờ cô ngốc lại thật sự quyết tâm học như vậy

Mấy tuần ngắn ngủi nữa thôi Tiêu Đình sẽ thi . Thực ra anh đã sớm chuẩn bị hết, kiến thức cũng đã nắm vững toàn bộ, kì thi vốn không làm khó được anh

Thế nhưng bỗng nhiên Đường Đường của anh cứ vùi đầu vào học như vậy cũng không phải chuyện tốt, cô ngốc như thế không hợp với những môn tư duy, dù sao Tiếng Anh khá ổn vẫn có thể thi trường Ngoại Ngữ đâu cần vất vả như vậy

Tiêu Đình thông minh là vậy nhưng nhiều lúc có một số chuyện đơn giản lại không thể lý giải. Anh đâu biết rằng anh đã trở thành một phần quan trọng trong lòng cô . Cô cố gắng như vậy, nỗ lực như thế là vì cái gì ? Dĩ nhiên là có thể được ở gần anh hơn . Căn nhà rộng lớn này vốn dĩ đã rất buồn tẻ, cuộc sống của cô luôn xoay quanh anh, nếu Tiêu Đình vào ở trong kí túc xá cô sẽ cô đơn . Tuệ Đường ghét cảm giác đó

Nhưng điều này Tuệ Đường không nói, Tiêu Đình lại luôn xem cô như trẻ nhỏ mấy chuyện tình ái này không hề hiểu gì, anh cho rằng cứ để anh một mình nỗ lực bảo vệ tình yêu này, chờ đợi cô lớn lên. Có thể trước đây là vậy nhưng trải qua nhiều chuyện như thế ai mà không có cảm xúc, ai mà không để tâm kể cả Tuệ Đường

Mười sáu tuổi nói nhỏ cũng không nhỏ mà lớn cũng chẳng lớn . Đó là cái tuổi tâm hồn thiếu nữ mơ mộng ngọt ngào nhất . Nếu đã như vậy cứ tiếp tục như vậy đi

Lại qua một mùa hè, Tiêu Đình đã chính thức trở thành sinh viên đại học .

Từ năm chín tuổi đến giờ, cuộc sống của anh chưa bao giờ thiếu hình bóng của người con gái tên Tuệ Đường vậy mà hiện giờ Tiêu Đình vào sống trong kí túc xá nỗi nhớ lại càng không ngừng

Khi chuẩn bị đi ngủ, anh nhớ cô

Sáng thức dậy lại nghĩ đến cô hầu đáng yêu sáng nào cũng dọn dẹp phòng cho mình

Ngay cả lúc ăn cơm Tiêu Đình cũng không thể ngừng nghĩ về những lần anh cùng cô ăn cơm rồi lại thở dài

Tuy hai người vẫn thường xuyên liên lạc qua điện thoại nhưng mỗi lần nghe thấy giọng nói non nớt kia, Tiêu Đình không kiềm lòng được muốn bay về nhà ngay lập tức.

Chỉ có cuối tuần tinh thần Tiêu Đình mới phấn chấn hơn

Hôm đó anh trở về nhà dẫn Tuệ Đường đi chơi khắp nơi, từ rạp chiếu phim, công viên đến đi dạo phố shopping hệt như những cặp đôi yêu nhau

” Đình, bộ này có đẹp không ? Anh mặc thử đi ”

” Chọn bộ khác đi bộ này màu trầm quá ”

” Vậy áo màu xanh lam này thì sao ? ”

” Kiểu dáng bó quá ”

Tuệ Đường không nói nhiều, lập tức cắm cúi tiếp tục chọn đồ

Một lát sau…

” Tìm được rồi, lần này nhất định rất hợp ”

” Ừ đẹp đó ”

” Thấy chưa, em đã nói mà ”

Tiêu Đình quay sang nhân viên bán hàng, nói : ” Chị giúp tôi gói hết mấy bộ cô ấy chọn từ nãy đến giờ lại nhé ”

Tuệ Đường :” …” Cậu đùa sao

Nhân viên bán hàng :” … ” Sao lại có người mua cả đống đồ mà không buồn thử một cái mua về không vừa thì chẳng phải vứt đi sao

Sự thật chứng minh suy nghĩ của cô nhân viên hoàn toàn sai . Quần áo của Tiêu Đình trước giờ đều do Tuệ Đường chọn, chưa từng nhầm cỡ

Ở trong rạp chiếu phim, lần đầu tiên Tuệ Đường không chọn phim hoạt hình như mọi lần, cô chọn một bộ phim Hàn Quốc

Lúc vào phòng chiếu, xem được vài phút Tiêu Đình thấy lạ hỏi : ” Sao em lại chọn phim này ?”

Tuệ Đường vừa ăn bỏng ngô vừa trả lời :” Hôm trước bạn em ở lớp nói phim này rất hay còn hay hơn phim hoạt hình nên em muốn xem thử ”

Nhưng mà bạn Tuệ Đường ngốc không hề biết bộ phim đó được xếp vào loại “tâm lý tình cảm ”

Phim người thật diễn so với phim hoạt hình đúng là có điểm khác biệt rất lớn

Đến nam nữ chính ôm hôn nhau, Tuệ Đường mở to mắt nhìn . Đây chẳng phải là việc mà cậu và cô vẫn thường làm sao ? Trong đầu cô tràn ngập những câu hỏi khó hiểu, nhìn người ta hôn nhau trong rạp chiếu phim cô đã từng thấy nhưng trên phim cũng có thì cô không thể giải thích .

Tiêu Đình ở bên cạnh đang chăm chú quan sát phản ứng của Tuệ Đường

Anh khẽ nắm lấy tay cô :” Sao nhìn ngây ra vậy ”

Tuệ Đường ngẩng đầu vẻ mặt hoang mang :” Đình bọn họ… ”

Còn chưa nói hết, bờ môi Tiêu Đình đã khẽ chạm vào môi cô :” Ý em nói đến cái này ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.