Câu Chuyện Của Phúc Hắc Trung Khuyển Công Và Ngạo Kiều Nữ Vương Thụ

Chương 3: Chương 3: Valentine cùng vấn đề “cùng rơi xuống nước”




Ngạo kiều nữ vương thụ không thích ăn thức ăn ở bên ngoài, vì vậy, gọi đồ ăn gì gì đó là không có khả năng, vì vậy ngạo kiều nữ vương thụ toàn sang nhà phúc hắc trung khuyển công ở đối diện ăn chực cơm.

Tối hôm Valentine, ngạo kiều nữ vương thụ sau khi ăn cơm ở nhà phúc hắc trung khuyển công xong, hớn hở quay về nhà mình, phát hiện cửa bị ai đó dùng sức chặn lại. Là phúc hắc trung khuyển công.

Phúc hắc trung khuyển công một tay để trên cánh cửa, nhìn ngạo kiều nữ vương thụ đầy tội nghiệp.

Ngạo kiều nữ vương thụ liếc anh một cái, thản nhiên nói: “Chuyện gì?”

Mặt phúc hắc trung khuyển công càng thêm đáng thương: “Em phải thu lưu anh một đêm, cha mẹ anh nói họ cần một thế giới hai người, đuổi anh sang đây TvT.”

Ngạo kiều nữ vương thụ đẩy mắt kính, từ phía trong cửa để hở, mắt liếc nhìn bộ dáng tội nghiệp của phúc hắc trung khuyển công, một lúc sau mới thấp giọng rít lên: “Chú với dì rõ ràng là đang ở thành phố B! Anh nói dối như thế không sợ sét đánh sao!”

Phúc hắc trung khuyển công lợi dụng cơ hội ngạo kiều nữ vương thụ không chú ý, lẻn vào trong nhà, vẻ mặt tươi cười: “Anh đổi lại lý do?”

Ngạo kiều nữ vương thụ nhíu mày: “Anh còn có thể nghĩ ra được cái gì mới lạ sao?”

Phúc hắc trung khuyển công ngả vào người ngạo kiều nữ vương thụ, cười hèn mọn: “Đổi thành anh muốn cùng em thế giới hai người thì sao?”

Ngạo kiều nữ vương thụ ngẩng đầu nhìn phúc hắc trung khuyển công, biểu tình bình tĩnh: “Bác bỏ.”

Phúc hắc trung khuyển công ngồi xuống, bảy ra vẻ mặt nàng dâu nhỏ ai oán bị vứt bỏ: “Sao em lại nhẫn tâm với anh đến thế! Hu hu hu”

Ngạo kiều nữ vương thụ vuốt lại quần áo vừa bị phúc hắc trung khuyển công ngả vào làm nhàu, lạnh lùng bỏ lại một câu: “Giả vờ đáng yêu, thật đáng xấu hổ.” Rồi quay về phòng tiếp tục chơi Super Mario còn bỏ dở trước bữa tối.

Phúc hắc trung khuyển công theo ngạo kiều nữ vương thụ vào phòng, nhìn ngạo kiều nữ vương thụ say mê chơi Super Mario, biểu tình càng thêm u buồn. Một lát sau, rốt cục bất thình lình đẩy ngạo kiều nữ vương thụ đang chơi Super Mario đến quên mình xuống giường.

Ngạo kiều nữ vương thụ có chút bối rối: “Anh muốn làm gì?!”

Phúc hắc trung khuyển công đè đôi tay đang giãy giụa của ngạo kiều nữ vương thụ, ngăn chặn toàn bộ phản kháng của ngạo kiều nữ vương thụ, hơi nhỏm dậy, vẻ mặt tràn đầy ủy khuất: “Em còn chưa tặng anh sô cô la Valentine.” Rồi đột nhiên cười xấu xa, cúi đầu, hơi thở ấm áp phả vào cái cổ hở ra của ngạo kiều nữ vương thụ, “Thực ra so với ăn sô cô la, anh càng muốn ăn em hơn.”

Ngạo kiều nữ vương thụ nhíu mày, “Anh đè tay ông đây đau quá.”

Phúc hắc trung khuyển công đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức buông tay ra ngồi dậy, cuối cùng lại bày ra vẻ ai oán: “Sao em phải thốt ra một câu sát phong cảnh như thế đúng vào giây phút lãng mạn như vậy?”

Ngạo kiều nữ vương thụ đẩy phúc hắc trung khuyển công ra, đứng lên, lấy một hộp quà nhỏ được gói rất đẹp dưới gối ra, ném vào người phúc hắc trung khuyển công. Sau đó tiếp tục bình tĩnh chơi Super Mario tiếp.

Phúc hắc trung khuyển công nhìn ngạo kiều nữ vương thụ đang vui vẻ chơi Super Mario, làm biểu tình cắn khăn tay, mặt đầy nước mắt: “Em tặng anh sô cô la như vậy, anh cũng không cảm thấy hạnh phúc đâu! Tốt xấu gì hôm nay cũng là Valentine, em không hiểu phong tình còn chưa tính, nhưng mà vì cái mốc gì chơi với ông chú Mario nhiều như vậy cũng không thèm liếc anh một cái! Chẳng lẽ ông chú Mario còn quan trọng hơn anh!?”

Ngạo kiều nữ vương thụ quay đầu lại cười, “Chính thế.”

Phúc hắc trung khuyển công: “Anh với ông chú Mario cùng rơi xuống nước, em cứu ai trước!”

“…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.