CHƯƠNG 11 – ÔNG CHÚ MARIO MẤT TÍCH
Phúc hắc trung khuyển công vừa về đến nhà, thì phát hiện ra phòng khách vốn vô cùng gọn gàng sạch sẽ, bị lục lọi thành một đống lộn xộn, nếu không phải việc như thế này từng xảy ra rồi, anh chắc chắn sẽ cho rằng nhà mình có trộm, sau đó lập tức gọi điện cho 110 báo cảnh sát.
Anh bình tĩnh thay giày, vào nhà, sau đó quay người vào phòng ngủ.
Sau đó anh vẫn tiếp tục giữ bình tĩnh, nhìn tình trạng phòng ngủ thậm chí còn hơn phòng khách.
Anh quét mắt nhìn bốn phía, mới phát hiện ra ngạo kiều nữ vương thụ đang ngồi xổm tìm tìm thứ gì đó.
“Khụ…”
Phúc hắc trung khuyển công khụ một tiếng không to không nhỏ, tỏ ý mình đã về.
Ngạo kiều nữ vương thụ vẫn đang nghiêm túc tìm kiếm, không quay đầu lại nói: “Đã về còn không nhanh giúp em tìm!”
Không cần ngạo kiều nữ vương thụ nói, phúc hắc trung khuyển công cũng biết ngạo kiều nữ vương thụ đang tìm cái gì.
Anh ngồi xuống giả bộ như đang tìm giúp, hỏi: “Sao lại không thây? Em đã mua mười mấy cái rồi, chẳng lẽ gối ôm Mario có chân tự chạy mất hay sao?”
Ngạo kiều nữ vương thụ trợn mắt, “Nhanh tìm đi, nói nhiều cái gì.”
Phúc hắc trung khuyển công ngay lập tức ngậm miệng lại.
Ngạo kiều nữ vương thụ vô cùng yêu Super Mario, còn thích sưu tập poster rồi đồ handmade gì đó liên quan đến Super Mario, vì vậy cậu từng mua rất nhiều gối ôm Mario, nhưng chẳng hiểu sao, gối ôm Mario nào mua về nhà chưa được một tháng đã mất tích hết.
Dù tìm thế nào cũng không thấy.
Phúc hắc trung khuyển công có một thói quen, đó chính là mỗi lần về nhà, nếu thấy ngạo kiều nữ vương thụ ôm gối Mario ngủ, anh sẽ nắm lấy đầu cái gối ôm Mario, nhẹ nhàng kéo ra khỏi lòng ngạo kiều nữ vương thụ, sau đó tiện tay ném vào cái tủ chứa đồ ẩm ướt tối tăm trong một góc bếp. Sau đó lên giường, tự mình ôm lấy ngạo kiều nữ vương thụ.
Ngạo kiều nữ vương thụ chưa bao giờ vào bếp.
Hơn nữa, lúc cái gối ôm Mario của ngạo kiều nữ vương thụ lần đầu tiên bị mất tích, cậu từng nghi ngờ là do phúc hắc trung khuyển công lén giấu đi, phúc hắc trung khuyển đã rất tức giận, không nói chuyện với cậu ba giờ liền, hơn nữa còn dùng ánh mắt vô tội oan ức lại đáng thương “Chỉ vì một cái gối ôm Mario mà em nghi ngờ anh, em không cần anh” nhìn chằm chằm cậu suốt ba tiếng, nhìn đến mức lông tơ cậu dựng thẳng đứng, cậu không dám nghi ngờ nguyên nhân gối ôm Mario tự dưng mất tích là do phúc hắc trung khuyển công nữa.
Nhưng mà tại sao lần nào mình mua gối ôm Mario, chưa được một tháng đều biến mất…
Điều này không phải rất kì quái sao?
Tìm cả ngày, vẫn chẳng thu hoạch được gì.
Ngạo kiều nữ vương thụ buồn bực, đành phải quay về ngồi trước máy tính, mở Taobao (web mua bán online), mua lại một cái.
Phúc hắc trung khuyển công ngồi phía sau ngạo kiều nữ vương thụ, nhìn hình ảnh ông chú Mario, có sở thích tầm thường chuyên mặc đồ đỏ, kèm theo bộ râu, còn chẳng đẹp trai bằng một phần vạn của mình suốt ngày đi quyến rũ ngạo kiều nữ vương thụ nhà mình, cười một cái vô cùng âm trầm.