CHƯƠNG 2 – NÓI KHÍCH NHƯ VẬY ĐẤY
Ngày cuối tuần, ngạo kiều nữ vương thụ ở nhà lên mạng chơi game. Bỗng nhiên icon QQ rung lên, mở ra xem thì ra là tin nhắn của phúc hắc trung khuyển công.
Tin nhắn QQ.
Phúc hắc trung khuyển công: “Hey”
Ngạo kiều nữ vương thụ: “Có rắm mau phóng, đừng có làm phiền ông đây (nguyên văn là “lão tử”) chơi Super Mario.”
Phúc hắc trung khuyển công: “…”
Phúc hắc trung khuyển công: “Sao em có thể vì ông chú Mario mà bỏ rơi anh, ”
Ngạo kiều nữ vương thụ: “…”
Phúc hắc trung khuyển công: “Anh biết là em yêu người khác mà, em nhất định là yêu người khác rồi!!!”
Ngạo kiều nữ vương thụ: “Cậu đây (nguyên văn là “tiểu gia”) còn chưa yêu ai, yêu người khác em gái anh đấy!”
Phúc hắc trung khuyển công: “A? Em bình thường không phải luôn ông đây, ông đây sao, sao hôm nay lại chuyển thành cậu đây rồi?”
Ngạo kiều nữ vương thụ: “Cậu đây thích thế, anh không vui sao?”
Phúc hắc trung khuyển công: “Hi hi, vui, vui ~ Nhưng mà ngày nào đó em vui lên, đổi thành “em đây” (nguyên văn là “nô gia”) gì đó, anh còn vui hơn ~~”
Ngạo kiều nữ vương thụ, hít một hơi thật sâu, nén giận nào: “Phải kiềm chế…”
Một lúc lâu sau, ngạo kiều nữ vương thụ phẫn nộ gõ bàn phím, một hàng chữ màu đỏ to đùng xuất hiện trên màn hình máy tính: “KIỀM CHẾ EM GÁI ANH! XXX, ANH LĂN RA ĐÂY CHO TÔI! XEM HÔM NAY ÔNG ĐÂY LÀM THỊT ANH NHƯ THẾ NÀO!”
Phúc hắc trung khuyển công vô cùng sung sướng tung tăng chạy sang ấn chuông cửa nhà ngạo kiều nữ vương thụ.