Cầu Đạo

Chương 30: Chương 30: Ta làm việc không cần hướng ngươi giải thích




“Cái này…”

Tần Xuyên kiểm tra rồi cũng thất kinh. Quả thực, trên miệng vết thương còn lượn lờ vết tích ma khí. Rất mỏng manh thôi. Tựa hồ như người ta cố che giấu vết tích, nhưng bởi một sai sót nhỏ mà để lộ ra một tia bên ngoài.

Tần Xuyên tra xét xong, năm miệng vết thương đều là như thế, đều có ma khí mỏng manh còn sót. Hắn không khỏi nghi hoặc nhìn Dịch Phong một cái.

Hắn mặc dù cảm thấy Dịch Phong làm người không tệ, nhưng có câu biết người biết mặt không biết lòng. Cho đến lúc này, hắn thật không dám đảm bảo nam tử này không có chút dính dáng gì đến ma tu.

Dịch Phong thấy biểu cảm đối phương liền biến sắc. Hắn biết, sự tình ra không đúng.

Người là do hắn giết. Điều đó không sai. Bất quá, thủ đoạn hắn sử dụng là con bài cất giấu, tuyệt không liên quan đến ma tu, ở đâu ra ma khí?

Tuy nhiên, điều này nói ra liệu có mấy người tin?

Xảo Vân tiên tử cũng là ngưng trọng:

“Ta cũng muốn kiểm tra.”

“Mời.” Linh Thanh Chiến ra dấu hiệu mời, không có nửa điểm ý tứ che giấu.

Ban đầu, hắn muốn sử dụng năm cỗ thi thể này để làm chứng cứ trước Liên minh Chính đạo. Bởi vì một khi thi thể gỡ bỏ ra phong ấn, ma khí trên đó sẽ chậm rãi tiêu tán giữa không khí. Ma khí bên trên lại mỏng như vậy, tồn tại ắt không được lâu.

Chẳng qua là Thanh Liên kiếm các. Không. Là Xảo Vân tiên tử khăng khăng một mực bảo hộ tiểu tử kia. Hắn không thể làm gì hơn là lấy ra chứng cứ này, mượn sức Tần Xuyên gây áp lực cho Xảo Vân tiên tử.

Còn về ma khí? Hiện tại có thể để càng nhiều người chứng kiến, chứng cứ càng có tác dụng.

Một bên kia, Xảo Vân tiên tử xem xong cũng là ngỡ ngàng:

“Cái này…”

Đích thực là ma khí, hơn nữa hiện trạng không sai biệt với lời nói của Linh Thanh Chiến. Thế nhưng, nửa câu sau nàng không thể nói ra miệng. Nàng không khỏi nhìn về phía Dịch Phong, trong lòng có chút nghi hoặc.

Dịch Phong thấy vậy, cả người hốt hoảng, vội vàng phân bua:

“Xảo Vân, ngươi phải tin tưởng ta. Ta nhưng không có chút can hệ gì tới ma tu.”

Xảo Vân tiên tử gật đầu. Nàng tin tưởng người này. Hai người giao tình sâu, hắn làm người, không ai hiểu rõ hắn hơn nàng, mặc dù có cố chấp, nhưng tuyệt đối không phải loại kia ma tu việc ác bất tận.

Thế nhưng, Xảo Vân tiên tử tin tưởng hắn, không có nghĩa là mọi người tin tưởng hắn. Ngay cả hai vị hộ pháp Thanh Liên kiếm các cũng nhìn về phía hắn, ánh mắt lấp lóe.

Linh Thanh Chiến thì được nghĩa không tha ngươi, càng là lấn tới truy vấn:

“Dịch Phong a Dịch Phong, chứng cứ đã rõ rành rành, ngươi còn muốn chối cãi? Không những thế, ta điều tra qua lai lịch của ngươi. Ba năm trước, ngươi vẫn còn là Nhất phẩm tầng ba, phế vật Dịch gia, ba năm sau, ngươi đã là Nhị phẩm tầng bốn. Loại tốc độ tu luyện này nhanh không hợp thói thường. Nếu không phải Tà tu Ma công, ngươi lại giải thích như thế nào?”

Bị người ép vào đường cùng, Dịch Phong mặt đỏ phẫn nộ tới cực điểm. Lại bị hắn nhắc tới hai chữ phế vật, Dịch Phong cơ hồ đã muốn bùng nổ.

Chuyện ba năm trước, đây đã là vết sẹo trong lòng hắn, cũng là khúc mắc chưa thể giải. Hắn thật muốn phát tác, nhưng nhìn đến Xảo Vân tiên tử vẫn còn bên cạnh, hắn nén giận, lạnh lùng nói:

“Ta làm việc không cần hướng ngươi giải thích.”

“ y…” Mọi người sửng sốt, không nghĩ hắn ương ngạnh, không nói lý lẽ như thế.

Nếu như hắn mở miệng, phân bua một hai câu, có lẽ người ta có thể theo đó mà suy nghĩ. Nhưng hắn dạng này không nói không rằng, tựa như đứa trẻ giận dỗi vì không đạt được thứ như mình mong muốn, thật khiến người ta không có bao nhiêu hảo cảm.

“Như các vị đã nghe rõ.” Linh Thanh Chiến lớn tiếng nói. Hắn chỉ đợi có thế mà thôi: “Dịch Phong cấu kết với ma tu, chứng cứ rõ ràng. Chúng ta đã cho hắn cơ hội giải thích nhưng hắn không còn gì để nói. Ngày hôm nay, chúng ta Linh gia, vì các đệ tử đã chết, cũng vì Liên minh chính nghĩa, trấn áp hắn, vì thế gian một cái công đạo.”

“Vì công đạo.”

“Vì công đạo.”

“Vì công đạo.”



Các đệ tử Linh gia lớn tiếng hò hét.

Linh Thanh Chiến thì cung kính hướng ba vị trưởng lão trong gia tộc:

“Thanh Chiến xin mời ba vị trưởng lão, vì Liên minh Chính Đạo trấn áp tên ma tu này.”

“Tốt.” Ba người đồng loạt đáp ứng.

Bọn họ nhất tề vận chuyển linh lực, chuẩn bị ra tay.

Đúng lúc này, Xảo Vân tiên tử xuất hiện, chắn trước mặt bọn họ.

“Thế nào, Xảo Vân tiên tử, hay nói là Thanh Liên kiếm các có ý định bao che cho ma tu?”

Một vị lão giả, tay cầm mộc trượng không khách khí mở miệng. Xảo Vân tiên tử thiên phú siêu phàm, địa vị siêu nhiên, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là vãn bối của bọn hắn. Ngang nhiên khiêu khích bọn hắn đã để bọn hắn không vui.

“Hôm nay có ta ở đây, ai cũng đừng hòng mang Dịch Phong đi.” Xảo Vân tiên tử lạnh lùng nói.

Ba vị trưởng lão không nhìn nàng mà nhìn về phía hai vị hộ pháp sau lưng nàng:

“Thanh Liên kiếm các các ngươi cũng có ý định bao che ma tu?” Vị lão giả mang mộc trượng lạnh lùng lặp lại.

“Thanh Liên kiếm các xác thực rất mạnh, Linh gia chúng ta xác thực không bằng, nhưng bao che cho ma tu, tội ác tày trời, các ngươi có thể thắng chúng ta, nhưng liệu có thể thắng được Chính đạo người trong thiên hạ?” Vị lão giả cuối cùng trầm giọng đe dọa.

“Cái này…”

Hai vị hộ pháp rất chần chờ.

Bọn họ trước khi đi được phân phó toàn bằng nghe Xảo Vân tiên tử an bài. Nhưng bọn họ cũng không gánh nổi danh nghĩa che chở ma tu? Nhất thời, hai người rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Xảo Vân tiên tử một lần nữa mở miệng:

“Hai vị hộ pháp xin mời giúp Xảo Vân một tay. Toàn bộ bằng Xảo Vân chịu trách nhiệm, phần ân tình này, Xảo Vân suốt đời nhớ kỹ.”

Lời nói này càng khiến hai vị hộ pháp bối rối không biết nên làm sao.

Tần Xuyên nhìn đây hết thảy. Hắn nhận ra tình huống phát sinh đột biến, dần dần có xu hướng mất kiểm soát. Nếu hai bên thật đánh lên, hắn không làm sao cho được.

Hắn nhanh trí, bóp lấy ngọc bội cầu cứu sư nương, một bên mở miệng khuyên can:

“Các vị tiền bối, không ngại nghe vãn bối nói một câu.”

Hai bên nhất thời ngừng lại. Người của Linh gia cho hắn mặt mũi. Hộ pháp của Thanh Liên kiếm các cũng vì thế mà tranh thủ thời gian suy tính.

Đón lấy ánh mắt của các bậc tiền bối, hắn mở miệng:

“Chuyện này hết sức hệ trọng. Luận thân phận, luận địa vị, luận thực lực, vãn bối tự biết bản thân không có tư cách xen vào. Vì vậy vãn bối đã thông tri sư nương lão nhân gia nàng. Tin tưởng không qua bao lâu, lão nhân gia nàng sẽ đến đây. Đã như thế, không bằng cách vị tiền bối chờ một lát, để nàng phân xử chuyện này.”

Nói đến sư nương hắn, mọi người đều biết, đó là đạo lữ của Thanh Minh chân nhân, Yên Nguyệt chân nhân. Cốt linh mới hơn một trăm năm mươi, tu vi đã là Tứ phẩm tầng tám. Nàng dù không sáng chói như phu quân nàng, nhưng cũng là một đời thiên chi kiều nữ nổi danh Tô Châu, tuyệt đối không phải bọn Tứ phẩm tầng hai, tầng ba bọn hắn có thể so sánh.

“Tốt.” Ba vị trưởng lão Linh gia không chút do dự đáp ứng.

Đối với bọn hắn, chứng cứ đã đầy đủ, càng nhiều người có mặt, càng nhiều người biết đến thì càng tốt. Đến lúc đó, cho dù Thanh Liên kiếm các mặt mũi có lớn hơn nữa cũng không dám bao che.

“Chúng ta nghe theo Tần công tử.” Hai vị hộ pháp đồng loạt lên tiếng.

Sự tình liên lụy quá lớn. Bọn hắn thật không dám mạo hiểm nghe theo Xảo Vân tiên tử, nhưng cũng không nguyện ý đắc tội nàng, địa vị của nàng tại Thanh Liên kiếm các quá lớn. Đề nghị mà Tần Xuyên đưa ra ngược lại là tốt nhất.

“Tần huynh sáng suốt.” Linh Thanh Chiến tươi cười chắp tay. Chuyện càng làm lớn, lại có cấp bậc nhân vật tai to mặt lớn cỡ Yên Nguyệt chân nhân ra mặt, đây là điều hắn nguyện thấy.

Các đệ tử Thanh Liên kiếm các cũng nhẹ nhàng thở ra. Bọn hắn không nguyện ý đánh nhau với người của Liên minh Chính đạo chỗ này.

Trong tất cả, chỉ có Dịch Phong sắc mặt âm trầm như nước. Nếu hiện tại đánh lên, Linh gia tuyệt đối không cầm được xuống hắn.. Nhưng để nhiều hơn cấp bậc chân nhân đến, hắn không dám nắm chắc điều gì xảy ra.

Hắn biết chính mình không phải Ma đạo cái gì. Nhưng chứng cứ bị bày ra trước mắt, chính hắn bị vu oan, hắn lại chẳng thể kêu ai.

Hơn nữa, hắn càng cho rằng, đối phương đây là đang giăng bẫy để giội nước bẩn lên đầu hắn trước mặt bao nhiêu tông môn, thế gia, để hắn thân bại danh liệt. Càng nghĩ, hắn càng thấy có khả năng này. Hắn còn hoài nghi, Tần Xuyên gia hỏa này, liệu có phải hay không là cũng một bọn với Linh Thanh Chiến.

Bọn hắn tình ý đối với Xảo Vân, rất nhiều người đều biết. Bọn hắn muốn nhân cơ hội này loại bỏ Dịch Phong hắn cũng là không biết chừng.

Suy nghĩ càng nhiều, ý nghĩ sai lệch càng nhiều, sắc mặt Dịch Phong càng trở nên khó coi.

Xảo Vân tiên tử cũng là cau mày, suy nghĩ ngàn vạn không thôi. Sự tình bây giờ, nếu như để cho Yên Nguyệt chân nhân ra mặt, xác thực rất bất lợi cho Dịch Phong. Tuy nhiên, nàng quả thực chưa thể nghĩ ra cách nào nói giúp cho hắn.

Lần này, nàng sâu sắc cảm thấy bất lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.