Âm Thánh Chân Giới trước nay chưa từng xảy ra hạo kiếp, hôm nay lại bị biển lửa màu tím tràn ngập tinh không rồi nhanh chóng
khuếch tán lan tràn khắp nơi. Mọi người lui về phía sau. Lúc Tô Minh xuất hiện bên cạnh nữ tử trung niên kia, nữ tử này mặt
trắng xám, biết giờ có lui ra phía sau thì cũng không kịp.
Nàng cắn răng một cái, ánh mắt lộ ra sát khí, mãnh liệt cắn
đứt đầu lưỡi của mình.
Trong chớp mắt đầu lưỡi bị
cắn đứt, nửa đầu lưỡi bị nhổ ra lập tức hóa thành một mảnh
sương mù nồng đậm. Đoàn sương mù này quét thẳng về phía Tô
Minh.
Uỳnh một tiếng, đoàn sương mù này chạm vào hỏa lò bên ngoài thân thể Tô Minh thì tan vỡ ra. Cùng lúc đó, thân
hình nữ tử trung niên nhanh chóng héo rũ, trong nháy mắt đã
hóa thành một đoàn máu huyết, trở thành mấy vạn giọt máu
rồi kích xạ về bốn phía.
- Đoạn lưỡi tán hồn!
Trong hư vô của Đạo Thần Chân Giới truyền tới tiếng kinh hô.
Tô Minh hừ lạnh một tiếng. Trong số những người này, người mà hắn muốn giết nhất chính là nữ tử trung niên kia, làm sao có
thể để ả bỏ chạy chứ? Giờ phút này, mắt thấy những giọt
máu kia đang dùng tốc độ cực nhanh bắn về bốn phía, Tô Minh
liền giơ tay phải lên. Lập tức Đệ Ngũ Hỏa Lò uỳnh một tiếng
rồi xoay tròn, một luồng lực lượng hấp thu bỗng nhiên xuất
hiện. Luồng lực lượng kia hấp thu một cái, lập tức tinh không
run lên, dường như Đệ Ngũ Hỏa Lò xoay tròn đã biến thành một
cái hắc động cực lớn.
Trong giây lát, toàn bộ mấy
vạn máu huyết đều run lên, ngay lập tức bị hút trở về rồi
biến mất trong Đệ Ngũ Hỏa Lò, hoàn toàn bị hấp thu.
Về phần nữ tử trung niên này ở trong Đệ Ngũ Hỏa Lò sống hay
chết thì chỉ là một ý niệm của Tô Minh mà thôi, nhưng Tô Minh
tạm thời sẽ không giết chết. Sau khi nữ tử này bị hút vào
trong Đệ Ngũ Hỏa Lò, tay phải Tô Minh liền bấm niệm pháp quyết rồi điểm một cái về Đệ Ngũ Hỏa Lò. Lập tức trong Hỏa Lò
truyền ra tiếng kêu rên thê lương thảm thiết. Mấy hơi thở sau,
một đoàn u mang từ trong Đệ Ngũ Hỏa Lò bay ra thẳng đến chỗ Tô Minh rồi rơi vào trong tay hắn. Có thể nhìn thấy trong u mang
kia có một tiểu nhân. Tiểu nhân này hai mắt nhắm nghiền, bộ
dáng đúng là nữ tử trung niên kia.
Chỉ có điều giờ phút này, nàng đã mất linh trí, chỉ còn lại một đám nguyên hồn ẩn chứa trí nhớ mà thôi.
Tay phải Tô Minh hung hăng bóp nát nguyên hồn này, những mảnh
trí nhớ khác nhau lập tức hiện lên trong đầu Tô Minh. Đối với
những thứ khác Tô Minh đều không có hứng thú, thứ hắn muốn
chính là thứ có liên quan đến Chúc Hỏa.
Một lát sau
Tô Minh xoay người rồi nhìn sáu người đã hóa thành sáu đạo
cầu vồng đang vội vã chạy đi và đại năng Sinh Cảnh sắc mặt âm
trầm đứng đó.
Tô Minh dùng chiến lực phô bày với mọi người ý chí hủy diệt của hắn. Mấy vạn tu sĩ bị thiêu đốt,
vô số ngôi sao tan vỡ, từng vì sao bị hòa tan, còn có ba đại
năng Chưởng Cảnh bị hòa tan. Toàn bộ đã khiến giờ phút này,
Tô Minh trở thành tồn tại vô cùng đáng sợ trong mắt tất cả
mọi người.
- Đã đủ rồi!
Tiếng quát khẽ
lập tức truyền ra từ trong miệng đại năng Sinh Cảnh. Người này
thần sắc âm trầm nhìn chằm chằm vào Tô Minh.
- Nơi đây đã thành như vậy, ngươi hẳn là muốn đuổi tận giết tuyệt
chúng ta rồi. Nếu ngươi dám làm như thế, cho dù ngươi có là một
trong số những người truyền thừa của Đạo Thần Tông thì cũng
khó trốn khỏi sát khí của Kiếp Chủ giới chúng ta.
Âm thanh đại năng Sinh Cảnh này rầm rầm như lôi đình vang vọng.
Trong mắt Tô Minh tóc đỏ lóe lên ý chí hủy diệt, khóe miệng
lộ ra nụ cười khát máu.
- Đã đủ rồi? Hoàn toàn chính xác! Nhưng ba chữ này hẳn là ta nói mới đúng.
Tô Minh liếm liếm bờ môi. Con mắt thứ ba giữa mi tâm bỗng mở ra rồi co rụt lại. Thế giới trước mắt hắn lập tức bị phóng
đại vô số lần, toàn bộ tinh không như vô cùng vô tận đều ở
trong mắt hắn. Ánh mắt hắn liền rơi vào một lão giả trong sáu người đang bỏ chạy ở phía xa xa.
Người này không
phải người đầu tiên đoán ra tu vi của Chu Hữu Tài mà là tu sĩ
Chưởng Cảnh năm đó đã đuổi giết Tô Minh trốn vào Tây Hoàn Dị
Địa, là đại năng Chưởng Cảnh đầu tiên mà hắn gặp được.
Khi hắn nhìn thấy lão giả này, lão giả đang mau chóng bỏ
chạy bỗng toàn thân nổi lên một trận hàn ý. Hắn chợt xoay
người, liếc mắt thấy Tô Minh đang nhìn mình ở phía xa.
Hầu như trong chớp mắt hắn quay người, con mắt thứ ba của Tô
Minh liền lóe lên tia sáng âm u. Tay phải hắn giơ lên rồi điểm
một chỉ về Đệ Ngũ Hỏa Lò. Lập tức Đệ Ngũ Hỏa Lò này uỳnh
một tiếng rồi dùng tốc độ cực nhanh chạy thẳng đến chỗ lão
giả.
Lão giả này sắc mặt trắng xám, ánh mắt lộ ra
vẻ tuyệt vọng. Mắt thấy Đệ Ngũ Hỏa Lò đang tới gần, sắp
đụng tới người mình, lão giả này liền hét lớn một tiếng, tay phải giơ lên cách không điểm chỉ về phía Đệ Ngũ Hỏa Lò.
Dưới cái điểm chỉ này, hư không trước người lão giả lập tức
cuồn cuộn. Một cái bàn tay hư ảo bỗng nhiên xuất hiện rồi liên tục bành trướng đến kích cỡ lớn nhỏ như Đệ Ngũ Hỏa Lò,
mãnh liệt đánh về Hỏa Lò đang tiến đến.
Uỳnh!
Bàn tay khổng lồ lập tức đụng vào Đệ Ngũ Hỏa Lò. Hỏa Lò
không rung động chút nào, tốc độ lại càng không giảm nhưng bàn
tay đã mãnh liệt chấn động, lập tức chia năm xẻ bảy rồi vỡ
vụn, còn có cánh tay phải của lão giả huyết nhục mơ hồ.
Lão giả này cười thảm. Uỳnh một tiếng, Đệ Ngũ Hỏa Lò đã
đâm lên người người này. Lập tức tinh không xuất hiện một bông
hoa máu rồi biến mất. Nguyên thần của lão giả này đã bị hút
vào trong Đệ Ngũ Hỏa Lò.
- Đã đủ rồi.
Tô
Minh nhàn nhạt mở miệng. Mái tóc từ màu đỏ dần dần biến
thành màu xám. Hắn xoay người, đồng tử màu xám bình tĩnh
nhìn về phía đại năng Sinh Cảnh kia Âm Thánh Chân Giới kia.
Đại năng Sinh Cảnh kia âm trầm nhìn Tô Minh, sau nửa ngày không
nói gì liền quay người bước về phía hư không. Nhưng ngay tại
lúc hắn muốn rời đi, năm người còn lại ở phía xa xa lập tức
biến mất. Đệ Ngũ Hỏa Lò cũng vù vù một cái. Trong giây lát,
gợn sóng đã vòng qua vòng lại rồi bao phủ bốn phương như phong
ấn, khiến mảnh tinh không này cứng lại, thân ảnh những người
rời đi kia cũng bị đóng băng.
- Ngươi có ý gì?
Đại năng Sinh Cảnh cả đời có rất ít uất ức như thế, giờ phút
này chợt xoay người, áp chế tức giận trong lòng.
-
Đạo mỗ chưa đi khi chưa có một thứ. Trước khi tìm được người
tên là Chúc Hỏa, các ngươi cứ đợi là được rồi.
Tô Minh bình tĩnh mở miệng, ánh mắt nhìn về phía trước.
Biển lửa vờn quanh nơi đây khiến ngôi sao vỡ vụn, các vì sao
bị hòa tan, khiến nơi đây trở thành một mảnh trống trải, duy
chỉ có dải ngân hà do vô số vì sao tạo thành phía trước Tô
Minh vẫn còn từ từ xoay tròn.
Chúng sinh trong vòng
xoáy tinh hà này đã chạy thoát đi khi hạo kiếp vừa rồi ập
xuống. Giờ phút này, trong đa số ngôi sao chỉ có người gọi là
Chúc Hỏa.
Cũng có thể người này đã chạy ra khi náo
động xảy ra nhưng kết quả nhất định là chết trong biển lửa.
Nếu không chết trong biển lửa thì chỉ có hai khả năng. Một là
người này vẫn còn trong vòng xoáy tinh hà. Thứ hai là người
này đã ẩn thân, muốn chạy trốn đến bên cạnh các đại năng.
Cho dù là khả năng nào thì Tô Minh cũng có thể nắm giữ thế
chủ động. Nhìn vòng xoáy ngân hà kia, tay phải hắn điểm một
cái. Lập tức biển lửa màu tím xung quanh nổ vang, trong tích
tắc đã nhanh chóng từ bốn phương tám hướng rầm rầm cuốn về
vòng xoáy ngân hà, lập tức bao trùm nó lại. Tô Minh cũng lười
mở miệng uy hiếp mở trận pháp nơi đây ra. Hắn mặc kệ trong
vòng xoáy tinh hà này có Chúc Hỏa không, cũng mặc kệ đối
phương, trực tiếp dùng phương thức thô bạo cưỡng ép mở ra.
Tiếng nổ vang vọng khắp nơi. Đúng lúc này, trận pháp của vòng xoáy ngân hà đột nhiên tan vỡ rồi khuếch tán ra. Những vì sao
trong đó lập tức bị hỏa diễm thiêu đốt rồi trở thành mảnh
vỡ.
Theo từng ngôi sao của vòng xoáy bị hủy diệt,
mấy hơi thở sau, một ngôi sao trong đó đã hiển lộ trước mắt Tô
Minh. Nhìn ngôi sao này, Tô Minh liền cười lạnh.
Hắn
bước về phía trước một bước, nhoáng một cái, cả người đã
biến mất, lúc xuất hiện đã gần tới ngôi sao này. Một lần nữa bước ra khỏi hư vô, Tô Minh đã đứng trên đại địa của ngôi sao.
Đây là một mảnh sa mạc, chỉ có điều sa mạc này đang bị ngọn
lửa màu tím thiêu đốt.
Ở phía xa Tô Minh có một đại
điện. Trong đại điện có từng trận oán khí nồng đậm khuếch
tán ra. Tô Minh nhìn từ phía xa, lập tức thấy bên ngoài đại
điện này xuất hiện một hư ảnh vặn vẹo. Hư ảnh mơ hồ này là
một nữ tử, giờ phút này ả đang nhìn chằm chằm vào mình.
- Tiểu nữ chưa bao giờ trêu chọc đến tiền bối. Vì sao tiền bối lại như thế?
Âm thanh thê thương vội vàng truyền ra từ hư ảnh nữ tử bên
ngoài đại điện. Âm thanh này không có vẻ thong dong, hiển nhiên
là cảnh tượng xảy ra ở ngoại giới đã khiến Chúc Hỏa Thần
Tướng hoàn toàn rung động, thế nên mới khiến cho nàng run rẩy
đến mức gần như hồn phi phách tán.
Như thế nào nàng
cũng không thể nào tưởng tượng được rốt cục mình đã trêu chọc một hạo kiếp như vậy khi nào. Thậm chí nàng còn có thể xác
định bản thân chưa từng thấy qua thanh niên trước mắt, mà đã lâu rồi nàng cũng chưa rời khỏi ngôi sao này.
Tô Minh
thần sắc bình tĩnh cất bước đi về phía trước. Bước chân rơi
xuống mặt cát, mỗi một lần rơi xuống thì ngôi sao này đều
chấn động thoáng một cái. Càng tới gần, hư ảnh ngoài đại
điện này càng méo mó mặt mày, càng lộ ra một luồng oán khí
ngập trời.
- Lấy thân thể Khổng Ma ra đây.
Tô Minh cất bước về phía trước. Lúc nàng đang muốn tiếp tục chất vấn thì hắn nhàn nhạt mở miệng.
Những lời này vừa ra lập tức khiến nàng kia vốn dĩ muốn mở
miệng thì ngay lập tức sắc mặt đại biến, trong mắt lộ ra vẻ
không thể nào tin được, mãnh liệt nhìn về phía Tô Minh. Hai mắt lộ ra u mang, nàng mở to miệng rồi gào rú một tiếng bén
nhọn.
Theo tiếng gào rú, lập tức gương mặt hư ảo này uỳnh một tiếng vỡ tan ra rồi hóa thành mấy vạn gương mặt già trẻ nam nữ khác nhau rồi lao thẳng đến chỗ Tô Minh như muốn
thôn phệ.
- Không biết tự lượng sức mình.
Tô Minh đã tiến tới gần, con ngươi màu xám không có chút tình
cảm nào, tay phải giơ lên rồi đánh một quyền về phía trước.
Một quyền rơi xuống, lập tức thiên địa nổ vang, mấy vạn gương
mặt chưa kịp tới gần thì toàn bộ đã bị cuốn ra rồi ầm ầm
tan vỡ. Thậm chí ngay cả đại điện kia cũng chấn động, trực
tiếp bị chia năm xẻ bảy rồi mãnh liệt nổ tung, lộ ra Chúc Hỏa đang ở trong đại điện kia.
- Khổng Ma là ai? Ta không
có nhục thể của nó! Đây là hiểu nhầm! Tiền bối chớ tin vào
lời gièm pha của người ngoài!
Trong ánh nến vặn vẹo lộ ra gương mặt nữ tử đang gấp giọng mở miệng về phía Tô Minh.
- Có phải hiểu nhầm hay không thì chờ đến lúc ta rút hồn
ngươi ra rồi lục soát trí nhớ của ngươi là biết ngay.
Tô Minh bước vào đại điện tan vỡ, đi về phía Chúc Hỏa kia.