Trong tinh không, âm thanh chém giết kinh thiên động địa, từng
trận nổ vang liên tục vang vọng mà khuếch tán về tám phương,
các loại thần thông màu sắc đa dạng. Thiên không ở đây như bị
tách thành nhiều đóa pháo hoa, trong nháy mắt phóng xuất ra
nhìn vô cùng tuyệt mỹ.
Còn có khí tức huyết tinh nồng đậm kia tràn ngập bốn phía kích thích mãnh liệt tất cả các tu sĩ nơi đây.
So với chiến loạn giữa toàn bộ liên minh Tiên tộc và Đạo Thần Tông thì hôm nay ở đây chẳng qua chỉ là một cuộc chiến quy mô
nhỏ, nhân số tham dự cũng chỉ có gần mười vạn tu sĩ trên
chiến trường.
Tu sĩ đến từ liên minh Tiên tộc có
khoảng gần tám vạn, tu sĩ đang đóng quân tại điểm truyền tống
này có gần năm vạn, từ đó đột nhiên xuất hiện một trận chém
giết.
Hai ngày trước, không biết dùng phương thức gì
mà tám vạn tu sĩ của liên minh Tiên tộc hàng lâm mà đến. Phương thức tiến đến lại là mượn truyền tống trận nơi đây, mà
truyền tống trận này vốn dĩ chỉ có thể đưa tu sĩ Đạo Thần
Tông vào. Đại lượng tu sĩ liên minh Tiên tộc xuất hiện khiến năm vạn đệ tử Đạo Thần Tông ứng phó không kịp, triển khai giết
chóc.
Thời gian hai ngày này, tám vạn tu sĩ liên minh
Tiên tộc tử vong gần hai vạn người. Thi thể của bọn hắn có
rất ít người được nguyên vẹn, phần lớn là đã bị tàn phá
thành nát vụn, phiêu tán bốn phía. Máu tươi phiêu diêu trong tinh không khiến khí tức huyết tinh kia càng nồng đậm hơn.
Cái giá lớn để giết chóc hai vạn tu sĩ liên minh Tiên tộc là
đệ tử Đạo Thần Tông nơi đây cũng đồng thời bỏ ra vạn hai thi
thể. Vốn dĩ tu vi từng cá nhân của đệ tử Đạo Thần Tông đều
vượt trội hơn liên minh Tiên tộc nhưng trận chiến này xảy ra đột ngột đã khiến đệ tử Đạo Thần Tông bị trọng thương, cho nên
mới đạt tới tình trạng tổn thương như hôm nay.
Chiến
tranh vẫn còn tiếp tục, giết chóc vẫn còn kéo dài, tu sĩ hai
bên cũng đang đỏ mắt. Giờ phút này, trong đại quân của tu sĩ
liên minh Tiên tộc, trong tinh không có một con mắt khổng lồ đang
lơ lửng. Con mắt này lạnh lùng nhìn toàn bộ chiến trường.
Dưới con mắt tỏa ra khí tức tang thương cường hãn là ba nam tử trung niên. Giữa ba người này chính là một nam tử trung niên
thoạt nhìn tướng mạo tuấn lãng nhưng lại cũng cương nghị thành thục, mày kiếm mắt sáng chớp động. Có thể tưởng tượng được
lúc người này vẫn là thiếu niên thì nhất định vô cùng anh
tuấn.
Hắn chắp tay sau lưng yên lặng đứng đó, sau lưng
hắn đeo một cây cung lớn, mặc trường bào cẩm ý, thần sắc không giận mà uy. Hai người phía sau lưng hắn hiển nhiên là khí thế
không bằng, chỉ có thể nương theo.
- Bắc sư huynh, đã
sắp ba ngày rồi. Với tốc độ truyền tin của Đạo Thần Tông, vạn nhất phương thức ngăn chặn và kéo dài thời gian của liên minh
thất bại thì...
Nam tử mặc cẩm y bên trái thấp giọng mở miệng.
- Đúng vậy. Bắc sư huynh, thời gian ba ngày đã đủ để hoàn
thành nhiệm vụ rồi. Chắc hẳn hôm nay mấy vị đạo hữu ở chỗ
khác cũng đã trở về. Chúng ta có nên rút lui không?
Nam tử bên phải cũng vội vàng nói.
- Liên minh đưa chúng ta đến đây chính là để chúng ta kiểm tra
thời gian phản ứng của Đạo Thần Tông là bao nhiêu ngày. Thánh
nữ đã dùng thuật dừng truyền tống trận này, theo lý thuyết
là có thể ngăn chặn bảy ngày, khiến cho Đạo Thần Tông từ bất
cứ điểm truyền tống nào thì cũng sẽ đến trễ bảy ngày.
- Nếu mới gần ba ngày mà chúng ta đã rời đi thì sẽ không đo đạc được thời gian chính xác.
Nam tử mặc cẩm y bình tĩnh mở miệng, âm thanh trầm thấp mang theo khí thế làm người ta tin phục.
- Cái này...
Nam tử bên trái chần chờ một chút như muốn nói thêm cái gì
nữa. Hai mắt nam tử mặc cẩm y chợt lóe lên, nói:
-
Liên minh còn chưa truyền đến lệnh lui quân, phía trên chúng ta
lại có con mắt Thánh Điện, ai dám tự ý rời đi? Đừng nhiều
lời! Cho chiến xa ra đi.
Lời của hắn vừa truyền ra,
hai nam tử trái phải thầm than một tiếng, theo bản năng nhìn về phía con mắt lạnh lùng khổng lồ kia, lập tức cúi đầu đồng
ý. Bọn họ lui về phía sau vài bước rồi truyền ra phong mệnh
cho tu sĩ liên minh đang trên chiến trường.
Âm thanh rầm
rầm lập tức mãnh liệt hơn. Ở giữa chiến trường, thiên không
liền vặn vẹo, hư vô hóa thành một vòng xoáy. Ở giữa đó xuất
hiện chín chiến xa màu sắc đỏ thẫm giống những con quái vật
khổng lồ, thần sắc dữ tợn dài mấy ngàn tượng. Tiếng nổ vang
từ chiến xa truyền ra lập tức khiến tất cả tu sĩ của Đạo
Thần Tông biến sắc!
Đây là chiến xa do mấy chục vạn
thanh đại kiếm tổ hợp cùng một chỗ, màu sắc đỏ thẫm kia như
nhiễm máu tươi. Theo sát khí mãnh liệt tản ra, chín chiếc
chiến xa này liền xông vào trong chiến trường.
Cuộc
chiến càng ngày càng kịch liệt. Giờ phút này, ở khoảng tinh
không cách chiến trường vô cùng xa xôi, khu vực thuộc về liên
minh Tiên tộc, trên một ngôi sao khổng lồ do gần trăm ngôi sao
ngưng tụ thành có một cung điện khổng lồ đang trôi lơ lửng giữa không trung.
Cung điện này màu sắc rực rỡ phát ra
từng trận hào quang. Đại địa hoàn toàn yên tĩnh không có chút
tiếng vang nào. Trong cung điện này có một nữ tử đang khoanh
chân ngồi.
Nữ tử này mặc một bộ y phục màu trắng,
dung nhan xinh đẹp, sắc mặt không biến hóa chút nào, lạnh lùng
băng sương. Trước mặt cô có chín quang cầu đang lơ lửng. Từng
quang cầu đều không ngừng chớp động.
Cẩn thận nhìn
lại thì có thể thấy rõ ràng trong chín quang cầu này có chín chiến trường, trong quang cầu thứ ba chính là khu vực của nam
tử họ Bắc kia.
Nữ tử mạc bạch y bình tĩnh nhìn chín
quang cầu, thỉnh thoảng lại tập trung nhìn vào một trong số
đó, phù văn trên mắt lập lòe như đang diễn giải cái gì đó.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nữ tử này vẫn thỉnh thoảng lại
chú ý đến cuộc chiến trong chín quang cầu, chú ý đến khu vực
của nam tử họ Bắc. Thời gian trôi qua ba ngày, cuộc chiến tranh
quy mô nhỏ này đã đạt đến trình độ vô cùng thê thảm. Liên minh
Tiên tộc tử vong rất nhiều, tu sĩ Đạo Thần Tông cũng phải bỏ ra
một cái giá thật lớn.
Vốn là năm vạn người nhưng hôm nay chỉ còn có hơn một vạn. Vẻ mệt mỏi và tuyệt vọng tràn
ngập tâm thần bọn họ. Những bằng hữu bên cạnh đều đã tử vong
hết, khí tức huyết tinh nồng đậm bốn phía và những tu sĩ điên cuồng chém giết của liên minh Tiên tộc kia đã khiến bọn họ vô
cùng mệt mỏi và tuyệt vọng, dường như muốn tan vỡ ra.
- Vì sao tông môn còn chưa phái người đến đây cứu viện chứ?
- Trước đây, khi giao chiến với liên minh Tiên tộc thì trong một
thời gian ngắn đã có viện quân đến rồi. Nhưng giờ đã ba ngày
mà sao vẫn không có ai đến?
- Nơi này là điểm truyền tống, là nơi là Đạo Thần Tông vô cùng chú ý, vì sao bọn họ không đến?
Những nghi vấn mãnh liệt hò hét trong lòng hơn một vạn tu sĩ Đạo Thần Tông vẫn còn đang chém giết này.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đằng sau hơn một vạn người Đạo Thần Tông này, bên cạnh truyền
tống trận có chín cái nền lớn. Chín c đến cứu viện thì thôi. Ta muốn rời khỏi nơi đây, đi vào truyền tống trận để quay về
Đạo Thần Tông truyền tin thì cũng không có hồi báo nào. Trận
pháp chết tiệt này nếu không có người bên trong sử dụng thì
người ngoài căn bản không thể nào truyền tống đi vào.
- Có lẽ những tu sĩ liên minh Tiên tộc này quả thật lợi dụng
trận pháp truyền tống mà đến. Bọn hắn làm sao làm được chứ?
Trong mắt lão giả tràn ngập tơ máu. Hắn chính là trưởng lão
trấn thủ nơi đây, là một Đại trưởng lão của Trưởng Lão Đường
nhưng giờ phút này, cho dù hắn có thân phận gì thì cũng đều
không có một chút tác dụng nào.
Vừa rồi hắn đã thử liên hệ với tông môn nhưng lại không được hồi đáp lại chút nào, suy nghĩ tuyệt vọng đã bao phủ toàn bộ tâm thần và thể xác
của hắn.
Nếu như hắn đào tẩu thì không chắc đã có
thể may mắn chạy ra, cho dù có thật sự trốn ra được thì cũng
sẽ bị Đạo Thần Tông xử trí như phản nghịch, trừ khi là đào
ngũ gia nhập liên minh Tiên tộc. Nhưng tộc nhân của hắn thì làm
sao bây giờ? Tộc nhân của hắn đã bị Đạo Thần Tông khống chế,
một khi hắn trốn đi thì nhất định sẽ mang tai họa ngập đầu cho những tộc nhân kia.
- Đại trưởng lão, thế nào rồi...
Toàn bộ ba nam tử trung niên bên cạnh đều nhìn về phía lão giả.
- Viện quân của tông môn chỉ sợ là không thể đến được.
Lão giả đắng chát mở miệng. Âm thanh chém giết bên tai và
tiếng thét thê lương trước khi chết của đệ tử tông môn bọn hắn
khiến trong lòng bọn hắn đau đớn từng trận.
- Đại trưởng lão, có lẽ chúng ta sẽ có viện quân...
Đột nhiên một trong ba nam tử trung niên ngẩng đầu rồi nhanh chóng mở miệng.
- Ta nhớ là mười ngày trước đã nhận được phong mệnh từ Thần
Nguyên Tinh Hải, trong đó có báo cho chúng ta biết đoàn người
của Đạo Không điện hạ sẽ dùng truyền tống trận từ đây rồi
vào Đạo Thần Tông, để chúng ta chuẩn bị sớm.
- Dựa theo thời gian, có lẽ bọn hắn sẽ nhanh chóng đến đây.
- Đạo Không... không nói trước tu vi người này thế nào, cho dù
hắn có thật sự đến đây đi nữa thì tùy tùng của hắn có thể
có bao nhiêu người đây? Căn bản không đủ! Hơn nữa ở đây huyết
quang ngập trời, dùng tính cách của tộc nhân dòng chính Đạo
Thần Tông thì chỉ sợ đã sớm lách qua rồi đi đến những điểm
truyền tống khác thôi.
- Dù sao hắn cũng là người thừa kế, là một trong Thập Đại Điện Hạ...
- Thế thì đã sao? Hơn một ngàn năm trước ta đã từng vô tình
thấy qua người này. Nhìn hắn tưởng như hiền lành nhưng thực ra
lại vô cùng lạnh lùng.
Mọi người trầm mặc.
- Cùng lắm là chết trận!
Lão giả cười thảm, ngửa mặt lên trời rống to một tiếng. Âm
thanh gào thét quanh quẩn khắp chiến trường rồi truyền vào tai
từng đệ tử.
- Vì tộc nhân của chúng ta, cùng lắm là chết trận! Sau khi chết, tông môn nhất định sẽ không bạc đãi
tộc nhân của ta. Chiến đấu đi, các đạo hữu, hãy dùng tính mạng của chúng ta để đổi lấy sự bình an của tộc nhân.
- Không phải cũng một lần chết sao? Các người sợ gì?
Lời nói vang vọng khắp nơi. Những đệ tử Đạo Thần Tông nghe
thấy vậy, nguyên một đám đang tuyệt vọng bỗng 126 gào rú mãnh
liệt. Bọn hắn đỏ mắt, bọn hắn điên cuồng.
- Không phải cũng một lần chết sao!!!
Vạn người rống lên cùng lúc, âm thanh rầm rầm vượt qua sấm sét kinh thiên động địa.