Tinh không mang theo vẻ lạ lẫm. Bên trong hư vô trước sau như một, có
vài ngôi sao sáng lóng lánh. Phía Tây Bắc của Đạo Thần chân giới, giờ
phút này trong tinh không xuất hiện một vòng xoáy thật lớn. Vòng xoáy
rầm rầm chuyển động, âm thanh vang vọng tám phương.
Bốn phía
vòng xoáy này nổi lơ lửng 99 bệ đá cực lớn. Trên toàn bộ những bệ đá này đều khắc ký hiệu phức tạp, lập lòe. Có 99 vị tu sĩ khoanh chân ngồi
trước những bệ đá này.
Từ trên người đám tu sĩ này tràn ra
khí tức mục nát, thần sắc lạnh nhạt, giống như đã ngồi ở chỗ này vô số
năm tháng. Đằng trước mỗi một người bọn hắn đều có một thanh kiếm màu
đen, kiếm lớn đâm vào trên bệ đá. Trong lúc mơ hồ, dường như có thể nghe được từng tiếng kiếm khóc. Đó là tiếng khóc của 99 thanh kiếm đen này.
Chúng đang khóc, chúng đang gào rú, bởi vì chúng giống như đã bị như
vứt bỏ, đã rất nhiều năm không có biết mùi màu người. Chúng chỉ có thể
yên lặng cùng chủ nhân của bọn nó ở nơi đây, thủ hộ vĩnh viễn.
99 bệ đá tạo thành một hình tròn, trôi lơ lửng ở trong tinh không, cũng tạo thành vòng xoáy biên giới khổng lồ. Lúc nhìn lại, dường như vòng
xoáy này là do 99 bệ đá này tạo thành.
Theo vòng xoáy chuyển động, 99 người tu sĩ vẫn ngồi khoanh chân, như đang ngủ say, không để ý chút nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng một nén nhang về sau, đột nhiên có
tiếng nổ vang chấn động Tinh Hải. Vòng xoáy đang chuyển động kia lập tức ngừng lại, từng chiếc, từng chiếc chiến thuyền chậm rãi xuất hiện.
Chiến thuyền vừa xuất hiện, lập tức một luồng uy áp khuếch tán ra toàn
bộ tinh không. Giờ phút này, tất cả các tu sĩ trên chiến thuyền đều đứng lên, ánh mắt nghiêm nghị. Một chiến thuyền vừa xuất hiện, lập tức đã
khiến uy áp nơi đây đạt đến cực cao. Tuy vậy cũng vẫn không có cách nào
có thể làm cho 99 người trước bệ đá kia mở mắt ra.
Một lát
sau, ở giữa mấy trăm chiến thuyền, chiến thuyền khổng lồ thuộc về Tô
Minh xuất hiện từ trong vòng xoáy, lập tức tràn ra uy áp, khiến cho tinh không nơi đây xuất hiện vô số gợn sóng. Tô Minh đứng ở đầu chiến thuyền nhìn về tinh không phía trước, cảm thấy tinh không này vừa lạ lẫm lại
vừa quen thuộc. Nói lạ lẫm là bởi vì hắn chưa bao giờ thấy qua. Nói quen thuộc là bởi vì trí nhớ đối với Đạo Không này.
Tô Minh biết rõ, nơi đây chính là Đạo Thần Chân Giới.
Mặc dù hắn chưa từng bước vào khoảng tinh không này nhưng nơi đây chính là quê hương của hắn.
Khi toàn bộ mấy trăm chiếc chiến thuyền xuất hiện từ bên trong vòng
xoáy, lập tức tạo thành uy áp, khiến cho tinh không này có gợn sóng càng lúc càng khuếch tán ra mãnh liệt . Sở dĩ như thế là bởi vì trên mấy
trăm chiếc chiến trên thuyền này có mấy ngàn, thậm chí gần vạn tu sĩ,
trọng yếu hơn là nơi này có Hỏa Khôi lão tổ, có Chu Hữu Tài, có Tô Minh.
Chỉ với uy áp của ba người bọn hắn cũng đủ để khiến cho tinh không nơi này chấn động.
Hai mắt Tô Minh bình tĩnh, người ngoài không thể nhìn ra suy nghĩ của
hắn. Hắn hiểu được, một khắc bước vào nơi đây, hắn cũng đã từ người mạnh nhất Thần Nguyên Tinh Hải biến thành người bình thường.
Đệ
Ngũ hoả lò phải ở lại Thần Nguyên Tinh Hải, đã không có hoả lò này, lại
phải liên tục đối mặt với đại năng Sinh cảnh, Tô Minh biết mình không
thể tiếp tục làm chúa tể. Cũng chính là bởi vì điểm này cho nên lúc hắn ở bên trong phế tích Thần Nguyên, trước lúc rời đi đã hủy diệt thế giới,
ngưng tụ ra một hồi điên cuồng.
Hắn tin tưởng rằng, không lâu sau, toàn bộ Tứ đại chân giới sẽ biết được việc này. Đến lúc đó, vô số
người sẽ phải khiếp sợ tên của mình, lập tức thanh danh hiển hách.
Tô Minh không muốn phải mai danh ẩn tích ở Đạo Thần chân giới. Cái hắn
muốn là phô trương, là một hồi kiêu ngạo, là một lần ương ngạnh.
Tới khi đó, số kẻ có can đảm trêu chọc hắn cũng không nhiều lắm, bởi vì không ai biết Tô Minh không mang trên người chí bảo như Đệ Ngũ Hỏa Lò.
Hai mắt Tô Minh âm thầm lóe sáng, trong lúc mơ hồ dường như tại kia mi
tâm con mắt thứ ba kia có một hư ảnh hoả lò chợt lóe lên.
Tô
Minh thật sự đã để Đệ Ngũ Hỏa Lò ở bên trong Thần Nguyên Tinh Hải nhưng
hắn só thể cảm ứng cùng với hoả lò. Chỉ cần cho Tô Minh đầy đủ thời
gian, nhất định hắn có thể triệu hoán Đệ Ngũ hoả lò này như năm đó triệu hoán Ách Thương chân thân hàng lâm, lại để cho nó xuất hiện.
Chỉ có điều, nếu không phải tình thế bắt buộc thì Tô Minh không muốn làm như vậy.
- Đạo Thần Chân Giới.
Tô Minh nhìn tinh không, khóe miệng chậm rãi lộ ra vẻ mỉm cười. Nụ cười kia càng lúc càng lớn, cho đến cuối cùng hóa thành một tiếng cười to.
Tiếng cười kia vang vọng trong tinh không nhưng dường như tất cả tu sĩ
xung quanh hắn đều không nghe được, những chiến thuyền tiếp tục đi về
phía trước.
Tô Minh đã trở về. Có rất ít người có thể tưởng
tượng được cách hắn trở về như vậy. Quang minh chính đại, đường đường
chính chính, từ cửa lớn phế tích Thần Nguyên đi ra.
Lực Hạo
Dương trong tinh không ở đây nồng đậm, mãnh liệt hơn Thần Nguyên. Giờ
phút này, luồng hơi thở này không cách nào làm cho Tô Minh cảm thấy
không thoải mái, lực ảnh hưởng đã bị suy yếu đến cực hạn, thậm chí có
thể là không đáng kể.
Giờ phút này, ở sau lưng Tô Minh, thần
sắc Hỏa Khôi lão tổ vô cùng kích động. Mặc dù hắn là đại năng, nhưng đây là lần đầu tiên hắn bước chân vào Tứ Đại Chân Giới, nhất là dùng loại
phương thức quang minh chính đại này mà bước vào. Đây càng điều càng
khiến cho thần sắc hắn thêm hưng phấn.
Hạc Trọc Lông ở một
bên, con mắt không ngừng chuyển động. Nó nhìn khắp mọi nơi, lộ ra vẻ đắc ý, cười xấu xa. Hai mắt nó sáng lóng lánh, dường như nó thấy được vô số tinh thạch đang chờ đợi mình đến. Đối với nó mà nói, điều này là hưởng
thủ cao nhất trong sinh mệnh.
- Nơi đây tới gần chỗ truyền tống của phế tích Thần Nguyên, ước chừng gần ba tháng nữa mới có thể đến Đạo Thần tông.
Hứa Tuệ đứng ở bên người Tô Minh, nói khẽ.
Hai mắt Tô Minh lóe lên, nhìn về bốn phía 99 bệ đá kia. Dường như thần
sắc đám tu sĩ kia không thay đổi chút nào đối với sự xuất hiện của bọn
hắn. Từ trên thân thể 99 tu sĩ này, hắn cảm nhận được một luồng tang
thương cùng cổ xưa bị che dấu, nhưng nếu tản ra, nhất định sẽ rung trời
chuyển đất.
- 99 vị tiền bối này là cường giả trấn thủ cửa ra vào Đạo Thần tông. Tu vi của bọn hắn rất thần bí. Cái duy chỉ có biết
được chính là bọn hắn tu hành không giống như công pháp chúng ta mà là
một loại thuật truyền thừa kỳ dị, đó là thuật làm kiếm, kiếm như sinh.
Cho dù là một phần của Đạo Thần tông nhưng lại chỉ nghe theo mệnh lệnh
của Đạo Thần lão tổ, những người khác không có cách nào nói được bọn
hắn. Sứ mạng của bọn hắn là ở chỗ này ngăn cản người ngoại giới tiến
vào.
Hứa Tuệ thấy Tô Minh nhìn về phía 99 người kia, liền giải thích.
Tô Minh nghe vậy liền nhìn thoáng một lát, sau đó thu hồi ánh mắt. Mấy
trăm chiếc chiến thuyền bình tĩnh trong tinh không, hóa thành mấy trăm
đạo cầu vồng, gào thét bay về phía Đạo Thần tông.
Chúng muốn
dẫn Tô Minh đi tới Đạo Thần tông, đi tiếp nhận khiêu chiến cùng thí
luyện, đi sắc phong thiên hạ, trở thành điện hạ chính thức.
Tô Minh đứng ở đầu thuyền, nhìn thẳng về tinh không phía xa, cảm thấy
lần này, lực Hạo Dương không có chút nào không hợp đối với thân thể của
hắn. Thời gian đã trôi qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này, tinh không một mảnh trống trải, không hề xuất hiện người nào. Sau bảy ngày,
hôm nay, ở trong mắt Tô Minh, hắn nhìn thấy trong tinh không đã xuất
hiện một mảnh tinh thần.
- Khu vực chỗ chúng ta là phạm vi
Đạo Thần tông. Ở nơi đây, tất cả của tu sĩ đều là một phần của các tộc
Đạo Thần tông. Phương tây, phương bắc đều thuộc về Đạo Thần tông, nhưng
phương đông cùng với khu vực phía nam đã bị liên minh Tiên Tộc công hãm, đã trở thành chiến khu.
Hứa Tuệ nói khẽ, một ngón tay chỉ về phía trước.
- Nơi đó là Tháp Để tộc, là 3000 Đại trưởng lão của tộc Ma Đạt Đạo Thần tông. Tại Đạo Thần tông, cấp bậc nghiêm ngặt như tháp cao. Ở vị trí
ngọn tháp chỉ có đúng một người, chính là Đạo Thần lão tổ, người đã bế
quan nhiều năm. Chẳng những ông ta là Chủ Đạo Thần Tông mà còn là Kiếp
Chủ của Đạo Thần Chân Giới, thủ hộ toàn bộ Đạo Thần Chân Giới. Ở phía
trên chỉ có Chân Tổ, gọi là Hiên Tôn. Chỉ có điều Chân Tổ vô cùng thần
bí, không người nào biết được người đó là ai. Phía dưới Lão tổ có Tông
Lão hội. Bọn hắn quyết định đại đa số sự tình tại Đạo Thần tông. Tông
Lão hội tổng cộng có bảy mươi hai người, từng người đều là tồn tại cực
kỳ mạnh mẽ. Những người này ngày bình thường sẽ không ra ngoài, phần lớn là bế quan. Cứ mỗi một trăm năm lại có ba vị thức tỉnh để quyết định
chuyện bên trong Đạo Thần tông. Phía dưới Tông Lão hội là hư không, duy
chỉ có hôm nay mới xem như chính thức xuất hiện, chính là mười vị Điện
hạ, tính cả ngươi. Mười vị thừa kế sẽ quản lý một điện. Phía dưới mười
vị thừa kế có ba trăm ba mươi ba thần, sáu trăm sáu mươi sáu tiên, cùng
với 999 thánh. Những người này có địa vị cao quý, có thể nói là người
quyết định vận mệnh bên trong Đạo Thần tông. Bọn hắn trong tràng ngủ
say, không đi ra, một khi xuất động sẽ đem phá hủy tất cả. Nếu không
phải Đạo Thần tông gặp phải tai hoạ ngập đầu thì sẽ không xuất hiện. Đối ngoại thì là bốn nhà Đạo Thần tông. Thứ nhất là Trưởng Lão Đường, thứ
hai là Chiến Đường, thứ ba là Thủ Giới Đường, thứ tư chính là mười người thừa kế mới có thể điều khiển. Nhiều năm qua đều là không có tác dụng,
cho dù là Tông Lão hội cũng không có khả năng can thiệp Điện Đường đấy.
Theo chiến thuyền đi về phía trước, Hứa Tuệ ở bên người Tô Minh nhẹ
nhàng nói kết cấu của Đạo Thần tông. Những chuyện này cũng tồn tại một
ít trong trí nhớ của Tô Minh về Đạo Không. Hôm nay, sau khi nghe được
Hứa Tuệ giải thích cẩn thận, hắn càng hiểu rõ về Đạo Thần tông.
Hứa Tuệ vẫn còn tiếp tục kể ra tất cả những điều cô biết về Đạo Thần
tông. Mấy trăm chiếc chiến thuyền đi về phía trước, một lát sau đã tới
gần mảnh tinh thần trong tinh không kia.
Đột nhiên từng đạo
cầu vồng bên trong những tinh thần kia cấp tốc bay lên, rậm rạp chằng
chịt, ước chừng có tới mấy vạn người. Những thứ này đến từ mảnh tinh
thần tu sĩ này, nguyên một đám đang bay ra, toàn bộ đều hướng về chỗ
chiến thuyền Tô Minh, ngay ngắn hướng cúi đầu.
Liên tục có mười mấy người như vậy, Thần sắc những tu si kia mang theo vẻ cung kính, cúi đầu.
- Cung nghênh Thượng tông!
Từ lời nói của hơn mười người này lập tức mấy vạn người phía sau bọn họ đều ở cúi đầu xuống, truyền ra lời nói thống nhất.
- Cung nghênh Thượng tông!
Tiếng nói của bọn hắn ầm ầm vang vọng tám phương. Mặc dù là trong tinh
không nhưng vẫn rầm rầm như lôi đình. Thần sắc của bọn hắn mang theo vẻ
cuồng nhiệt cùng sùng kính, giống như chỉ cần Thượng tông trong miệng
bọn hắn hô một câu, cả tộc bọn hắn sẽ đi theo vậy!