Cầu Ma

Chương 489: Chương 489: Sát cung!




"Sao nào!? Ngươi dám không để chúng ta đi???” Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc mạnh xoay người, ở giữa không trung nhìn chằm chằm Tô Minh, giọng nói âm trầm hơi sắc nhọn.

"Nơi này là Cửu Thánh Giới, Bức Thánh tộc ta là một trong thánh tộc, mấy trăm người Vu tộc nhỏ bé như ngươi không lẽ muốn bị diệt tộc ư? Còn ngươi nữa, dù tu vi của ngươi không tầm thường nhưng chọc Bức Thánh tộc ta thì chết chắc!” Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc nặng nề nói nhưng theo Tô Minh thấy thì đó là biểu hiện ngoài mạnh trong yếu.

Theo thanh âm sắc nhọn của kim tuyến tộc nhân, Bức Thánh tộc xung quanh gã ai nấy dữ tợn lên, mắt đỏ rực nhìn chằm chằm. Dù chúng sợ hão nhưng bây giờ không thể không làm ra bộ dạng như vậy.

"Mặc...Mặc tiền bối, để chúng ta đi đi.” Nam Cung Ngân chần chờ một lúc, nhỏ giọng nói với Tô Minh.

Tô Minh liếc Nam Cung Ngân. Nếu người nơi này không muốn giết chóc nhiều, vậy hắn là người ngoài tất nhiên sẽ không tham gia sâu vào. Hỏi xong việc muốn biết Tô Minh còn có chuyện phải làm, sẽ không ở đây lâu.

“Coi như Vu tộc ngươi biết điều!” Kim tuyến tộc nhân thầm thở ra nhưng vẫn làm bộ hừ lạnh. Gã cho rằng Vu tộc này không dám chọc vào Bức Thánh tộc bọn chúng, nhưng vẫn không yên lòng Tô Minh rất khủng bố với gã, đang định bỏ đi ngay.

Nhưng lúc này, Thiết Mộc bị tộc nhân dìu vốn hôn mê giãy dụa mở mắt ra, khàn giọng nói với Tô Minh.

“Đừng để chúng đi! Kẻ giết tộc nhân ta sao có thể bỏ qua được? Hôm nay nếu không phải có Mặc huynh đến thì tộc ta đã diệt, toàn tộc chết rồi. Mối thù to lớn nhất định phải báo!!!"

“nhưng mà...” Nam Cung Ngân do dự.

"Nhưng mà cái gì! Thả chúng đi thì chúng có cảm ơn chúng ta không? Chúng sẽ không lại xâm phạm, không lại đem chúng ta thành con mồi săn bắn ư!? Nam Cung Ngân, thằng ngu!!! Mặc huynh, Thiết ta khẩn cầu ngươi ra tay, đem những kẻ Bức Thánh tộc này không chừa một mống, giết sạch hết!!!” Thiết Mộc khó nhọc nói, vì kích động và giận dữ mà hộc bãi máu, cắn răng không ngất đi, thở hồng hộc. Khuôn mặt vốn đã già giờ càng già hơn, như ngọn đèn tùy thời tắt.

“Chỉ cần Mặc huynh trợ giúp, tất cả yêu cầu chúng ta đều làm theo, chúng ta thậm chí có thể nhận Mặc huynh làm chủ!!!" Sắn mặt Thiết Mộc hơi đỏ ửng hiển nhiên là đèn sắp cạn dầu hồi quang phản chiếu.

Kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc trên bầu trời biến sắc mặt, không chút do dự lao nhanh, không rảnh để ý mấy tộc nhân xung quanh.

"Như ngươi mong muốn nhưng không cần nhận chủ.” Tô Minh liếc Thiết Mộc.

Ông lão này năm đó các loại giao tiếp với hắn hiện ra trong đầu, dù ký ức hơi mơ hồ nhưng giờ biến rõ ràng hơn. Ông lão đã hấp hối, không sống được bao lâu, dù giờ có linh đan diệu dược cũng có giữ lại sự sống, trừ phi là Tô Minh có Chúc Cửu Âm tạo hóa.

Tô Minh thầm thở dài, thu lại tầm mắt nhìn bốn phía sơn cốc, tay phải nâng lên chộp hư không. Lập tức bên ngoài một động phủ sơn cốc, sát cung ở trong tay một Chiến Vu đang đứng bay ra bị Tô Minh nắm lấy.

Cầm cây cung đen, Tô Minh bước hướng không trung. Ở trên trời, hắn nhìn phía xa mấy trăm tộc nhân Bức Thánh tộc bỏ chạy tán loạn, mắt dần lạnh lẽo. Tay trái cầm cung, tay phải kéo dây, *ong* một tiếng, kéo giãn ra sát cung cần Chiến Vu cầm mới kéo ra được.

Cây cung kéo ra, từng đợt ánh sáng vàng toát ra từ người hắn, ngưng tụ thành mũi tên vàng. Khoảnh khắc tay phải Tô Minh thả dây cung, ánh vàng xé gió dấy lên sóng gợn kinh thiên rạch không gian lao đi xa. Một tiếng nổ vang lên, có mấy tộc nhân Bức Thánh tộc bị mũi tên đâm xuyên tan vỡ chết.

Tô Minh không tạm dừng, lại kéo sát cung khiến bốn phía nhìn chăm chú, đặc biệt là mấy Chiến Vu đôi mắt cuồng nhiệt. Phải biết rằng sát cung ở trong tay Vu tộc chỉ có thể kéo một lần, nếu trong thời gian ngắn kéo lần thứ hai thì cái giá sẽ thảm thiết vô cùng. Nhưng bây giờ Tô Minh liên tục làm hai lần, quá trình không chút ngừng lại, do đó có thể mức độ htana thể rắn chắc vượt qua đám Chiến Vu chẳng biết bao nhiêu lần.

Mũi tên thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Tô Minh đứng đó liên tục kéo cung, tốc độ cực nhanh, đến cuối cùng dây cung vừa thả lỏng lập tức lại bị hắn kéo căng. Tiếng rít *vù vù*, trời đất nổ tung, một chuỗi sóng gợn lao nhanh trong bầu trời.

Từng mũi tên bắn ra dấy lên tiếng vang, có vài tộc nhân Bức Thánh tộc phát ra tiếng hét thảm chết đi, mặc kệ chúng trốn bao nhiêu, mặc kệ chúng cách nơi này xa cỡ nào thì mũi tên đều lấy mạng, khí thế kinh thiên tan vỡ từng sinh mệnh.

Ba mươi giây Tô Minh tổng cộng bắn ra hơn chín mươi mũi tên, khiến bầu trời vặn vẹo, khiến dư âm tiếng nổ giao hòa, đinh tai nhức óc, càng khiến những Bức Thánh tộc bay xa kinh sợ vỡ tim, hù chết. Chúng cảm giác ba mươi giây như ở trong địa ngục thành con mồi! Mỗi lần sau lưng có tiếng gào là sẽ có đồng tộc thê thảm chết đi. Mỗi lần tiếng vù vù vang vọng rất có thể là âm thanh cuối cùng nghe thấy.

Cái loại cực độ sợ hãi này đủ khiến người tinh thần hoàn toàn tan vỡ. Ba mươi giây, nhân số bỏ chạy từ mấy trăm giờ chưa đến hai mươi người!

Cái loại sợ hãi này khiến Bức Thánh tộc còn lại run rẩy phát ra tiếng gào sợ hãi, bất chấp tất cả phát ra tốc độ nhanh nhất phát điên chạy.

Mãi đến khi Tô Minh lại kéo sát cung, cung *bùm* một tiếng gãy ngang, sát cung không thể chịu đựng Tô Minh liên tục sử dụng đã vỡ ra.

Những Vu tộc nhìn Tô Minh giờ đây trợn mắt há hốc mồm. Họ rất rõ ràng sát cung cường đại, nhưng càng biết rõ thì càng kinh sợ với điều trông thấy. Đặc biệt là những Chiến Vu, biểu tình ngơ ngẩn, họ không thể tưởng tượng rốt cuộc cần lực lượng gì mới khiến sát cung không thể chịu đựng mà tan vỡ.

Vứt đi sát cung vỡ, Tô Minh đạp bước, chỉ một bước thân hình hắn biến mất, cái loại biến mất này không phải tốc độ quá nhanh khiến người không thấy rõ mà là chân chính biến mất. Đây là...thuấn di!

Giây phút thân hình Tô Minh biến mất xuất hiện ở chân trời, trước mặt một tộc nhân Bức Thánh tộc. Người Bức Thánh tộc vốn không phát hiện Tô Minh đến, thậm chí trong con ngươi chưa kịp ảnh ngược thân hình hắn thì Tô Minh đã đi rồi.

Khi hắn đi thì người Bức Thánh tộc vọt ra mấy mét, há to mồm lộ ra khó hiểu, trán xuất hiện một lỗ máu, người rớt xuống đất. Hình ảnh tương tự xuất hiện trên bầu trời. Những tộc nhân Bức Thánh tộc tứ tán đa số như vậy, chưa kịp phát hiện hắn đã đánh mất mạng. Trong đó có một tử tuyến tộc nhân dù nhận ra Tô Minh xuất hiện nhưng không thể tránh đi hắn lạnh lùng ấn ra một chỉ.

Một chỉ này trong cảm giác của tử tuyến tộc nhân tựa quy tắc thiên địa, xuất hiện thì cho gã cảm giác không thể thoát khỏi số mạng. Mắt tối sầm, đầu gã nổ tung.

Tô Minh thu tay lại, nhất chỉ không có tên, là hắn tại bất tử bất diệt giới trải qua vô số luân hồi, qua vô tận năm tháng ma luyện ra nhất chỉ sát khí. Nhất chỉ ẩn chứa bất tử bất diệt giới dung hợp, dù không phải quá khứ và tương lai của Tô Minh nhưng tồn tại chính và phản!

Bây giờ trong trời đất Bức Thánh tộc điên cuồng bỏ chạy chỉ có hai cái, một là kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc, còn có một tử tuyến tộc nhân bị thương không biết thi triển bí thuật gì mà tốc độ bỏ chạy có thể so với kim tuyến.

Hai tên đi hai hướng khác nhau, chênh lệch rất xa, nhìn lại thì chỉ còn một điểm nhỏ ngày càng mơ hồ.

Tô Minh vẻ mặt bình tĩnh cúi đầu nhìn rắn nhỏ nằm trên vai đang ngẩng đầu lên, chỉ hướng tử tuyến tộc nhân khuất xa. Rắn nhỏ rít một tiếng, như tia chớp bắn ra khỏi vai Tô Minh, dùng tốc độ khó tin lao hướng tử tuyến tộc nhân.

Tô Minh nhìn kim tuyến tộc nhân, mắt lộ tia kỳ lạ. Kỳ thực nếu Thiết Mộc không tỉnh dậy, dù Nam Cung Ngân không đề nghị hoàn toàn giết hết tộc nhân Bức Thánh tộc thì Tô Minh cũng sẽ âm thầm đuổi theo.

'Bộ dạng Bức Thánh tộc này rất giống nguyệt dực, không lẽ có liên quan gì đó? Hơn nữa ở trong thân thể Chúc Cửu Âm ta trông thấy một người trước khi chết nói ra Man Thần đời thứ ba. Nguyệt dực là Hỏa Man biến ra, ở trong trí nhớ của ta Hỏa Man bị Man Thần tiêu diệt. Nhưng không biết bên trong có ẩn ý gì khác không.' Mắt Tô Minh chượt lóe, người biến mất.

Trên bầu trời, kim tuyến tộc nhân Bức Thánh tộc mặt âm trầm, mắt lộ kinh khủng và kiêng dè. Gã cảm giác đến tộc nhân chết hết, lần nữa mãnh liệt cảm nhận người tên Mặc Tô đáng sợ.

'Chết tiệt, tại sao gặp phải kẻ khủng bố như vậy, lực lượng thân thể có thể chịu được hơn mười tử tuyến công kích, mức độ mạnh mẽ thế này vượt xa ta có khả năng chịu được! E rằng trưởng lão trong tộc cũng khó thể làm được điều này! Rốt cuộc hắn tu công pháp gì, sao làm được mức độ đó chứ!? Hắn tên Mặc Tô, nhìn bộ dạng của Vu nhân thì có biết người này nhưng biểu tình Vu tộc đa số kinh ngạc, chắc người này trong ký ức của họ không cường đại đến thế. Vậy hắn ở Cửu Thánh Giới này rốt cuộc có tạo hóa gì mà biến khủng bố như vậy? Trăng thứ mười, không lẽ...’ Kim tuyến tộc nhân hít ngụm khí, nghĩ đến một khả năng. Trong đầu gã hiện ra một tháng trước trên trời trăng thứ mười mở ra một khe hở, nhìn như có người ở bên trong xé ra vậy.

Nghĩ tới đây, kim tuyến tộc nhân biến sắc mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.