Đệ Ngũ hỏa lò xuất hiện khiến cho tất cả tu sĩ Đạo Thần Tông lập tức nín thở. Đa số bọn họ đều chưa bao giờ được nhìn thấy qua Đệ Ngũ hỏa lò.
Đệ Ngũ hỏa lò tại Thần Nguyên Tinh Hải là vật cực kỳ thần bí, vô cùng
lạ lẫm. Thậm chí còn có nhiều người, nếu lúc trước không nghe được lời
kể từ những lão giả trở về từ phế tích Thần Nguyên thì đều chưa từng
nghe nói qua bốn chữ Đệ Ngũ hỏa lò này.
Dù sao thì Tam Hoang
Đại Giới cũng quá lớn, tu sĩ có thể biết chuyện đều là dựa vào tu vi
cùng rèn luyện của bản thân. Nếu tu vi không đủ thì dĩ nhiên là cũng
không thể biết được quá nhiều chuyện. Rèn luyện không đủ cũng như vậy,
căn bản là không tiếp xúc được đến những mặt này.
Ví dụ như
Tô Minh, lúc vừa mới bước vào phế tích Thần Nguyên, hắn cũng không biết
được những thứ này. Cho dù những người khác xuất thân khác nhau, nhưng ở trên điểm này vẫn là nhất trí.
Trời xanh nổ vang, hư vô vặn
vẹo, tiếng xé rách rung trời chuyển đất. Vô số tia chớp chạy ngang trời
xanh, khiến khe hở càng lúc càng lớn. Đệ Ngũ hỏa lò mang theo một luồng
khí thế ngập trời, rầm rầm phủ xuống. Tất cả hư vô nó đi qua đều tan vỡ
ra, tất cả trời xanh đều bị xé nứt. Dường như trong thế gian này không
có bất kỳ lực lượng có thể ngăn cản Đệ Ngũ hỏa lò lần đầu tiên xuất hiện ở bên trong Đạo Thần Chân Giới.
Giờ khắc này, luồng uy áp
cường đại khó có thể hình dung khuếch tán ra mãnh liệt, rơi vào bên
trong tâm thần của tất cả các tu sĩ Đạo Thần Tông, khiến cho trái tim
bọn họ trong tích tắc nhảy mạnh lên, cảm nhận được áp lực khiến toàn
thân bọn họ run rẩy.
Biển lửa vờn quanh, sắc mặt cũng biến
hóa theo ngọn lửa. Đệ Ngũ hỏa lò phủ xuống phá tan tất cả. Cho dù lửa
biển không khuếch tán nhưng luồng lực uy áp và nhiệt độ cao vô cùng kia
dường như có thể hòa tan tất cả ánh mắt, khiến cho những người nhìn thấy biển lửa này đều bị đau đớn hai mắt, cũng không ít nước mắt ngăn không
được mà chảy xuống.
Đệ Ngũ hỏa lò xuất hiện tạo nên chấn động rung trời.
- Đệ Ngũ hỏa lò!
Hai mắt U Minh Nhị lão lóe lên. Hai người cùng ngẩng đầu, nhìn chằm
chằm vào Đệ Ngũ hỏa lò. Căn cứ vào lời nói của đại năng Sinh Cảnh sau
khi trở về, bọn hắn biết rằng Đạo Không này có thể điều khiển được Đệ
Ngũ hỏa lò. Cho nên hôm nay dám đến như thế này, dĩ nhiên là cũng có
chút thủ đoạn.
- Lão phu ngược lại muốn nhìn xem, thật sự Đệ
Ngũ hỏa lò này có uy năng giống như trong truyền thuyết hay không. Khai
Minh Bút.
U lão ngửa mặt lên trời rống một tiếng. Lập tức, một ánh sáng âm u bay ra từ bên trong miệng hắn.
Ánh sáng âm u này bay nhanh về phía Đệ Ngũ hỏa lò, ngay lập tức hóa thành một chiếc bút lông màu trắng.
Cùng lúc đó, ánh mắt Minh lão lóe lên, tay trái nâng lên vỗ mạnh vào
ngực một cái. Lập tức, sau lưng của hắn ầm một tiếng. Đó là quần áo phía sau lưng hắn vỡ vụn ra, lộ ra làn da đã khô quắt. Bên trên làn da này
tràn ngập nếp nhăn, tỏa ra ý mục nát. Đột nhiên, một số lượng lớn ký
hiệu bỗng nhiên xuất hiện ở bên trên làn da này.
Theo tiếng
nổ vang, Minh lão phun ra một ngụm máu tươi. Ngay lập tức, một miếng da
lớn tách khỏi thân thể hắn, trôi nổi về phía Đệ Ngũ hỏa lò.
- Sinh Tử Sổ.
Minh lão ngửa mặt lên trời rống một tiếng, lập tức tấm da từ sau lưng
tản mát ra hắc quanh chói mắt. Hắc quang này tràn đầy ý chí hủy diệt,
càng có một loại uy áp từ bên trên rầm rầm khuếch tán ra.
Hai bảo vật Sinh Tử Sổ và Khai Minh Bút này có thể xem là một bộ. Đó là một trong bốn đại chí bảo của Âm Thánh Chân Giới, là do tự tay Hiên Tôn của Âm Thánh Chân Giới luyện chế ra. Ngoài bộ chí bảo Sinh Tử Sổ và Khai
Minh Bút này và một bộ đưa cho Âm Thánh Kiếp Chủ ra, toàn bộ ba chí bảo
còn lại đều chìm trong Âm Hà, dùng Cửu U để trấn áp.
Loại chí bảo này có cấp bậc cao hơn chí bảo của Huyền Thương ở bên trong Đệ Ngũ
hỏa lò. Nói cách khác là chúng cũng không phải là cùng một cấp bậc. Tuy
nói đều là do Hiên Tôn luyện chế ra nhưng không thể so sánh được với
nhau. Một cái là vì trả lại một chút ân tình nho nhỏ nên tiện tay luyện
chế, một cái là tỉ mỉ ngưng luyện, góp nhặt đại lượng thiên tài địa bảo
nhiều năm mới có thể dung thành, dùng để truyền thừa một giới.
Dường như trong nháy mắt Sinh Tử Sổ cùng Khai Minh Bút xuất hiện, lập
tức thần sắc của một ít tu sĩ lộ ra vẻ hoảng sợ, hiển nhiên là nhận ra
bộ chí bảo Âm Thánh Chân Giới này.
Sở dĩ U Minh Nhị lão không quan tâm tới Đệ Ngũ hỏa lò của Tô Minh là bởi vì bộ chí bảo từ Âm Thánh Chân Giới này chính là lực lượng của bọn họ.
Cho dù bọn hắn
thấy Đệ Ngũ hỏa lò này rất thần bí, coi như là lần đầu tiên thấy Đệ Ngũ
hỏa lò. Hơn nữa, với thân phận Kiếp chủ của Âm Thánh Chân Giới kia cũng
chưa bao giờ được đi qua.
Nhưng thông qua những lời của người Âm Thánh Chân Giới lúc trước đã đi qua còn sống kể lại, hơn nữa bọn hắn ở Âm Thánh Chân Giới nhiều năm qua cùng điều tra, cũng có thể biết được bảy tám phần.
Biết rõ thần thông mạnh nhất của Đệ Ngũ hỏa lò chính là dùng biển lửa đốt cháy Chưởng Cảnh, càng biết được nếu như
biển lửa này bộc phát toàn bộ, có lẽ sẽ còn mạnh hơn nữa. Thậm chí bọn
hắn cũng biết rằng người có được Đệ Ngũ hỏa lò này cho dù gặp phải Sinh
Cảnh, cho dù biển lửa có lẽ không làm gì được đại năng một cảnh giới
nhưng dường như Đệ Ngũ hỏa lò đánh đâu thắng đó, chỉ cần điều khiển một
đập là có thể hủy diệt hư vô ngay lập tức.
Cho dù là đại năng Diệt Cảnh ở dưới một đập này cũng khó có thể chống cự.
Sau khi biết được hai tác dụng mạnh nhất của Đệ Ngũ hỏa lò này, U Minh
Nhị lão tin rằng, chỉ cần Đạo Không xuất ra Đệ Ngũ hỏa lò thì từ nay về
sau, hoả lò này sẽ thuộc về Âm Thánh Chân Giới.
Đây chính là nguyên nhân bọn hắn đi tới Đạo Thần Tông, tìm Tô Minh gây phiền toái.
Bọn hắn căn bản cũng không phải là vì Đạo Không, cũng không là vì trả
thù, mà là vì muốn cướp đi Đệ Ngũ hỏa lò. Bởi vì lúc trước Tô Minh đã
giết chết thế lực Âm Thánh tại phế tích Thần Nguyên, cho nên cho dù bọn
hắn cướp đi Đệ Ngũ hỏa lò thì Đạo Thần Tông cũng không thể nói được gì.
Trong tích tắc Sinh Tử Sổ cùng Khai Minh Bút bay ra, lập tức Khai Minh
Bút kia tại hư vô như bị một bàn tay vô hình bắt lấy, nghiêng xuống phía dưới, lập tức buộc vòng quanh bên trên Sinh Tử Sổ
Trong nháy mắt, Khai Minh Bút ở phía trên Sinh Tử Sổ vẽ ra hình dánh Đệ Ngũ hỏa
lò. Hình dáng kia trông rất sống động, trong lúc đang vẽ thì đột nhiên
Sinh Tử Sổ lóe lên ánh sáng màu đen, trong nháy mắt liền bành trướng,
dùng tốc độ nhanh đến mức không cách nào tưởng tượng được, hóa thành vô
biên vô hạn, bao phủ Đệ Ngũ hỏa lò.
Một lực hút khổng lồ đến
từ Sinh Tử Sổ căng phồng lên, hình dáng Đệ Ngũ hỏa lò do Khai Minh Bút
vẽ ra mãnh liệt tràn ra. Trong chớp mắt, Đệ Ngũ hỏa lò kia bỗng nhúc
nhích di chuyển về phía Sinh Tử Sổ trong tiếng nổ vang vọng.
Cùng lúc đó, theo Sinh Tử Sổ bành trướng, bao phủ hoàn toàn Đệ Ngũ hỏa
lò, trông giống như phong ấn, sau đó bắt đầu hấp thu cùng dung hợp.
U Minh Nhị lão cười to, hai mắt của hai con rối cũng lóe lên, đồng loạt phóng về phía Tô Minh. Trong tiếng cười, hai tay U Minh Nhị lão bấm
niệm pháp quyết rồi đồng loạy vung lên. Lập tức bên ngoài thân thể của
bọn hắn xuất hiện một vòng xoáy, quét xuống phía dưới. Vòng xoáy này lại hóa thành một truyền tống trận.
Bọn hắn phải rời đi, cho dù
là không để ý tới những người Âm Thánh Chân Giới khác cũng muốn nhanh
chóng mang theo Đệ Ngũ hỏa lò bị phong ấn theo truyền tống trận rời khỏi Đạo Thần Tông này.
Nhiệm vụ của bọn hắn đã hoàn thành được
một nửa. Giờ phút này ở vòng xoáy quét ngang đằng kia, trận pháp phát ra hào quang chói mắt. Tô Minh cũng không nhìn hai con rối của U Minh Nhị
lão đang lao nhanh đến. Trong đôi mắt hắn mang theo Tịch diệt ảm đạm, ẩn chứa luồng điên cuồng muốn giết sạch tất cả mọi thứ. Khóe miệng hắn lộ
ra nụ cười nhạo. Nụ cười này làm cho người ta không rõ là hắn đang cười
nhạo mình hay là cười nhạo người khác, hay là cả hai.
- Lại là truyền tống trận.
Dáng tươi cười của Tô Minh rất vặn vẹo. Giờ phút này hắn đã ở vào trong một trạng thái không bình thường. Hắn nhìn truyền tống trận mở ra, nhìn Sinh Tử Sổ vờn quanh Đệ Ngũ hỏa lò, nhìn thấy thần sắc U Minh Nhị lão
hưng phấn kích động, đang sắp biến mất.
- Các ngươi đã xem thường Đệ Ngũ hỏa lò.
Tô Minh ngửa mặt lên trời nở nụ cười. Tiếng cười kia mang theo thê
lương cùng sự điên cuồng của hắn, mang theo oán khí mà hắn không cách
nào hình dung. Bỗng nhiên từ trong miệng Tô Minh truyền ra lời nói.
- Tất cả tồn tại vô số năm ở bên trong Đệ Ngũ hỏa lò. Nhân danh chủ
nhân của Đệ Ngũ hỏa lò, hôm nay ta cho phép các ngươi đi ra khỏi Đệ Ngũ
hỏa lò!!
Tô Minh vừa dứt lời, Đệ Ngũ hỏa lò đang bị Sinh Tử
Sổ vờn quanh kia bỗng nhiên chấn động mạnh. Vô số không gian trong đó
tồn tại vô số sinh linh, có cường đại, có cường đại hơn, lại còn có cực
kỳ cường đại. Tất cả các sinh linh Tô Minh từng gặp qua hay chưa từng
gặp qua, cho dù là chúng đang làm chuyện gì thì trong tích tắc này, tất
cả đều run rẩy, đồng loạt ngửa mặt lên trời phát gào rú. Trong chốc lát, thân thể của bọn chúng biến mất, sau đó thình lình xuất hiện ở bên
ngoài Đệ Ngũ hỏa lò. Dường như giam cầm đã bị đánh phá, như phong ấn đã
bị mở ra, thả chúng ra ngoài.
Một đoàn hung thú có thân ảnh
kỳ dị. Hỏa linh, người hai cánh, Kinh Thiên Long, còn có vô số hung thần bộ dáng quái dị. Toàn bộ bọn chúng đều xuất hiện ở bên ngoài Đệ Ngũ hỏa lò trong tích tắc, khiến cho sắc mặt người ta không ngừng đại biến. Một luồng khí tức khổng lồ rầm rầm bộc phát từ bên trong cơ thể vô số sinh
linh này, Chưởng Cảnh, Duyên Cảnh, Sinh Cảnh tràn ngập trời cao.
Đúng lúc này, có năm đạo khí tức ngập trời dựng lên. Hơi thở này vừa ra lập tức khiến cho trời xanh rung chuyển, đó là năm đạo khí tức Diệt
Cảnh.
Đất trời rầm rầm rung chuyển. Trong nháy mắt Tô Minh
thả ra tồn tại bên trong Đệ Ngũ hỏa lò, lập tức tất cả những tồn tại này oanh kích về phía Sinh Tử Sổ. Cho dù nó là chí bảo cường đại nhưng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của những người này. Tiếng nổ vang ngập trời, Sinh Tử Sổ lập tức vỡ tan ở trên bầu trời, chia năm xẻ bảy.
Truyền tống lập tức bị cắt đứt. Ở đằng kia, thần sắc U Minh Nhị lão vô
cùng sợ hãi, không dám tin vào mắt mình. Trong tích tắc, bọn hắn bị vô
số thân ảnh đánh tới.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết cùng với tiếng nổ vang vọng ngập trời. Tô Minh cũng không nhìn hai con rối từ
hai bên thân thể hắn đang vọt tới. Hắn quay đầu, đồng thời nâng tay phải lên, chỉ vào đám người đến từ Âm Thánh Chân Giới.
- Giết sạch những kẻ này!
Vô số hung linh gào rú, trong đó đa phần là Hỏa linh, giờ phút này gào
thét mà lao ra, lập tức vờn quanh hai con rối bên người Tô Minh, vây
quanh toàn bộ người của Âm Thánh Chân Giới. Tiếng kêu thảm thiết vang
vọng đất trời. Giờ khắc này, dường như nơi đây đã trở thành ''khúc chung nhân vong” tuyệt vời nhất!!