Nếu như nơi này là một Chúng Linh Điện khác, như vậy nơi này có thể có một lão giả Thiên Linh khác không?
Tô Minh nhìn những thây khô thần sắc hoảng sợ chạy trốn trên bầu trời, thần sắc bình tĩnh, quay đầu nhìn về nơi xa.
Trên mặt mang theo vẻ trầm ngâm, Tô Minh tiến về phía trước một bước,
thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất, khi xuất hiện đã ở nơi xa xa. Nơi đó tồn tại một ngọn núi.
Ngọn núi này Tô Minh rất quen
thuộc, chính là ngọn núi của lão giả Thiên Linh năm xưa. Chẳng qua khi
thần thức của hắn quét qua, hắn cũng không phát hiện ra chút quen thuộc
nào bên trong ngọn núi này.
- Có lẽ đúng là có một lão giả Thiên Linh khác, nhưng không nhiều khả năng là còn ở nơi này.
Tô Minh lắc đầu. Tam Hoang và Tang Tương, hai người đại giới dù có
những sinh mệnh giống nhau nhưng lại tồn tại cuộc đời bất đồng.
Ví dụ như Tô Minh, ví dụ như bản thân khác của hắn ở giới này, thân là Tang Tử.
Lắc đầu, thân ảnh Tô Minh hóa thành một đạo cầu vồng, đi về phía trời
cao. Cho tới khi hắn xuất hiện ở di chỉ lần đầu tiên thăng linh tại Đại
Man Bộ năm xưa, thân thể Tô Minh nhoáng lên, xuất hiện trên thăng tiên
đài cao vút. Hắn đứng đó vung tay áo, khoanh chân ngồi xuống.
Gió rất lớn, nhất là trên thăng tiên đài cao vút này, thậm chí có thể nghe thấy tiếng gió nức nở bên tai.
Mái tóc dài của Tô Minh bị cuốn đi, áo dài lay động vù vù trong gió.
Hai mắt của hắn lộ ánh sáng sáng ngời, ngẩng đầu nhìn bầu trời, lộ vẻ
chấp nhất và kiên định.
- Thăng tiên!
Theo ánh
sáng lóe lên trong hai mắt Tô Minh, trong miệng hắn truyền ra tiếng nói
vang vọng toàn bộ thế giới này. Trong tích tắc khi tiếng nói xuất hiện,
lập tức Man tộc lực ầm ầm bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, hóa thành
sóng gợn vang vọng tám phương.
Dựa theo nhận thức về đường
thăng tiên của hắn, trong chớp mắt này, Tô Minh tự dẫn phát khí tức của
Chúng Linh Điện phủ xuống. Thiên địa nổ vang, trời cao vặn vẹo, như sắp
sửa bị xé nứt. Một tòa đại điện khổng lồ ầm ầm giáng xuống. Đại điện màu vàng, tràn ngập ánh sáng chói mắt. Trong chớp mắt khi nó xuất hiện, cả
thế giới đều chấn động.
Ở bên cạnh đại điện này, có thể thấy
đại điện bị tàn phá của những sinh linh thất bại, Hàng Linh Điện! Chẳng
qua Hàng Linh Điện so với Chúng Linh Điện màu vàng mênh mông này thì
chênh lệch cực kỳ rõ ràng, giống như trẻ con so với người trưởng thành
vậy.
Ở trên đại điện màu vàng là kim quang vạn trượng, bao
phủ khắp nơi. Tô Minh nhìn thấy bảng hiệu quen thuộc dựng trước đại
điện, bên trong khắc hai chữ to rõ ràng.
Chúng Linh!
Hai mắt Tô Minh lóe lên, khóe miệng lộ nụ cười. Chỉ một tòa đại điện
xuất hiện đã nói lên ý nghĩ của hắn là chính xác. Chúng Linh Điện nơi
này quả nhiên không phải là Chúng Linh Điện mà hắn đã đi qua ở Tam Hoang mà tồn tại bên trong Tang Tương thế giới.
Bởi chuyện thăng
linh, dựa theo những lần bất đồng mà sẽ xuất hiện đại điện bất đồng.
Hàng Linh Điện thì không nói tới, hôm nay đại điện màu vàng chỉ có một,
đã nói lên... Lần này Tô Minh lại có thể bắt đầu thăng tiên từ đầu!
Trong chớp mắt này, trong kim quang lóng lánh từ đại điện, tích tắc liền xuất hiện mấy ngàn tiên linh vị!
Tổng cộng mười hàng, có nam có nữ, toàn bộ đều mặc quần áo phong cách cổ xưa, trôi lơ lửng bên ngoài đại điện màu vàng.
Một người ở phía trên cùng, toàn thân tỏa ra kim quang vạn trượng, tràn đầy uy áp khiến người ta hít thở không thôn. Phía dưới hắn còn có ba
người, dưới nữa là tám người, mười bảy người, ba mươi chín người, tám
mươi sáu người, cho tới cuối cùng là tám trăm tám mươi mốt người.
Hai nghìn sáu trăm lẻ ba tiên linh vị!
Tô Minh khoanh chân ngồi trên thăng tiên đài, hai mắt lấp lánh, bỗng
nhiên nhìn về phía tiên linh vị thấp nhất, tiên linh thứ bảy trăm tám
mươi mốt.
Tiên linh này khi Tô Minh ở Chúng Linh Điện tại Tam Hoang đã nhận một lần. Thần sắc hắn lộ vẻ tự tin, chậm rãi đứng lên.
- Hôm nay... Ta muốn thăng tiên tận cùng ở đây.
Tô Minh lẩm bẩm, thân thể bỗng nhiên nhoáng lên trên không trung, trong tích tắc bay ra, chạy thẳng tới tiên linh vị số bảy trăm tám mươi mốt,
lập tức tới gần.
Trong chớp mắt, thân thể Tô Minh lập tức
đụng chạm với tiên linh vị. Tiếng nổ vang ngập trời truyền ra. Toàn thân hắn chấn động, hai mắt lộ ánh sáng ngập trời, thân thể run khẽ nhưng
thần sắc từ đầu tới cuối vẫn như thường, không có quá nhiều biến hóa.
Khí tức của hắn giờ phút này nhanh chóng tăng lên. từng luồng cảm giác
mạnh mẽ tràn ra bên trong thân thể Tô Minh. Theo dung hợp và hấp thu,
thân thể Tô Minh chợt bộc phát ra uy áp cường đại.
Cảm giác
cường đại không phải lúc nào cũng có này khiến Tô Minh ngửa mặt lên trời huýt dài. Trong tiếng huýt gió này, cường độ thân thể Tô Minh tăng vọt. Hồn của hắn, tính mạng của hắn, tu vi của hắn trong tích tắc này cũng
tăng nhanh chóng, hoàn toàn vượt qua lúc trước, bước vào một cảnh giới
mới.
Cảnh giới này rốt cục là cái gì thì Tô Minh không cách
nào phán đoán được. Nhưng hắn có thể cảm nhận được, mình càng ngày càng
lớn mạnh thì tiên linh vị thứ bảy trăm tám mươi mốt này đang nhanh chóng tiêu tán với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Đây không
phải là tiêu tán hư ảo mà là tiêu tán chân chính, tựa như khi Tô Minh
dung hợp hoàn toàn thì từ đó về sau, tiên linh vị tại Chúng Linh Điện sẽ mất đi một cái.
Từ đó về sau, không còn người nào có thể
dung hợp tiên linh này nữa. Đây là chuyện chưa từng có từ cổ chí kim.
Đây là một loại truyền thừa và hấp thu hoàn toàn.
Ước chừng
qua mấy canh giờ, khi tiên linh vị thứ bảy trăm tám mốt biến mất hoàn
toàn, trong thân thể Tô Minh bộc phát ra khí thế cường đại khó có thể
hình dung được. Khí thế kia mạnh tới mức khiến bốn phía Tô Minh vặn vẹo, giống như trong trời cao này, nếu hắn muốn hủy diệt thì có thể khiến cả giới này sụp đổ.
Cường đại tới mức này khiến giờ phút này Tô Minh cảm thấy dù là đối mặt với lão giả Thiên Linh thì hắn cũng có lòng tin đánh một trận. Bởi vì giờ khắc này, Tô Minh đã thăng tiên đầy đủ,
có thể so với hai lần không hoàn chỉnh!
Nếu chỉ có thể thì có lẽ Tô Minh còn chưa thể rung chuyển Bất Khả Ngôn. Nhưng nếu đánh với
lão giả Thiên Linh, Tô Minh còn sở hữu ý chí của ba Chân giới. Ý chí của hắn mạnh đủ để chống đỡ cho hắn làm tất cả.
Bất Khả Ngôn thì đã sao!
Thăng tiên vốn là một loại đường tắt, một loại truyền thừa giống như
gian lận, đưa nhân do cường giả kỷ nguyên trước hóa thành trở thành quả
cho hậu nhân kỷ nguyên sau, biến bọn họ trở thành siêu cường!
Đây là sự dãy dụa không cam lòng của tu sĩ kỷ nguyên trước, khi kiếp
nạn phủ xuống. Có lẽ phương pháp này không bằng tu sĩ Tam Hoang năm đó
nhưng điều này cũng là một loại đối kháng và điên cuồng.
Vừa
không tránh khỏi tự thân mất đi, như vậy thì khiến bản thân hóa thành di sản để lại cho hậu nhân, để lại cho người ở kỷ nguyên tiếp theo, có một loại đường tắt để đạt tới tu vi có thể giãy dụa, phản kháng!
Đây là mục đích Chúng Linh Điện được chế tạo ra!
Có lẽ Chúng Linh Điện nhìn như là của tu sĩ kỷ nguyên trước, do tiên
linh sống sót dưới kiếp nạn sáng tạo ra. Nhưng hôm nay khi biết bí mật
của Tang Tương và Tam Hoang, Tô Minh lại có ý nghĩ của mình.
Có thể sống sót dưới kiếp nạn, có lẽ những tiên linh này dùng phương
pháp đặc thù nhưng cũng có thể bọn họ hoàn thành dung hợp với một bản
thân khác tại Tang Tương Chân giới. Cho nên bọn họ mới còn sống sau kiếp nạn.
Đây là suy đoán, còn đáp án là gì thì Tô Minh không
biết được, cũng rất khó có người biết được bí mật ẩn nấp trong năm
tháng.
Nhưng trong đầu Tô Minh còn có một suy đoán khác, lại
có thể xác minh. Hắn không cho là Chúng Linh Điện do tu sĩ kỷ nguyên
trước sáng tạo ra. Ở rất lâu trước đó nó đã được sáng tạo ra rồi.
Bên trong Chúng Linh Điện này, bên trong hơn hai ngàn tiên linh vị tập
hợp cường giả mạnh nhất trong vô số kỷ nguyên. Bọn họ mặc dù đã tử vong
nhưng lại truyền thừa tu vi lại, ngưng tụ, lắng đọng qua vô số năm
tháng, để cho hậu nhân có cơ hội cởi bỏ tất cả.
Đây là một
cảm giác mãnh liệt hiện lên trong đầu Tô Minh khi dung hợp tiên linh vị
bảy trăm tám mốt hoàn toàn. Hai mắt hắn lóe sáng, thân thể nhoáng lên
một cái, lựa chọn không do dự.
Thăng tiên lần thứ hai!
Năm trăm sáu mươi ba!
Hàng thứ hai từ giới lên, năm trăm sáu mươi ba. Nơi đó là nơi giờ phút
này Tô Minh lựa chọn. Thân thể hắn nhoáng một cái, trong nháy mắt đã va
chạm với tiên linh vị.
Đây là một lão già, sắc mặt tang
thương. Trong nháy mắt khi thân thể Tô Minh đụng chạm vào hắn, tiên linh vị do lão già này biến thành bỗng bộc phát ra khí thế kinh người.
- Hai lần thăng tiên!
Thần sắc Tô Minh quyết đoán, lẩm bẩm, hút mạnh một cái.
Khi Tô Minh đang tiến hành lần thăng tiên thứ hai trong Chúng Linh Điện tại Tang Tương đại giới, tại Tam Hoang đại giới, bên trong Đạo Thần
chân giới, ở lỗ hổng khổng lồ, vô số tu sĩ đến từ Ám Thần, Nghịch Thánh
vẫn tồn tại.
Bọn họ vờn quanh bốn phía, mang rất nhiều trận
pháp để khiến lỗ hổng càng bị xé rách, mở to ra khiến giờ khắc nào cũn
có tu sĩ phủ xuống.
Nơi này là nơi quan trọng của Nghịch
Thánh, Ám Thần và Tam Hoang. Chỉ cần bảo vệ tốt nơi này thì sẽ có tu sĩ
xuất hiện cuồn cuộn không dứt.
Nhưng giờ khắc này, ở bên
trong lỗ hổng Tam Hoang, không có tu sĩ nào phủ xuống cả. Tu sĩ bốn phía tới từ Ám Thần đều lộ thần sắc cuồng nhiệt quỳ lạy. Về phần tu sĩ
Nghịch Thánh thì thần sắc đều âm trầm, không nói lời nào.
Thời gian từ từ trôi qua. Ước chừng sau một nén nhang, bỗng nhiên từ bên trong lỗ hổng Tam Hoang trống trải, có tiếng động kinh thiên động địa
truyền ra. Cả Đạo Thần chân giới nổ vang. Âm thanh vang lên, sau đó là
một vùng biển xương trắng trong nháy mắt ầm ầm phủ xuống lỗ hổng.
Ở bên trong biển xương trắng này có một nam tử trung niên mặc áo bào,
thần sắc lạnh lùng cất bước, đi ra khỏi lỗ hổng, phủ xuống Tam Hoang.
Trong chớp mắt khi người này xuất hiện, Đạo Thần chân giới bỗng nhiên
chấn động. Thậm chí Âm Thánh, Minh Hoàng trong nháy mắt người này xuất
hiện đều chấn động, như khó có thể thừa nhận uy áp ngập trời từ thân thể người này.
- Bái kiến Viêm Bùi Thần Hoàng!
Tiếng
nói của tất cả tu sĩ tới từ Ám Thần trong nháy mắt này nổ vang như lôi
đình. Ánh mắt bọn họ đầy sùng kính và cuồng nhiệt. Tựa như người này
xuất hiện, đối với trận doanh Ám Thần mà nói giống như hoàng giả giá
lâm!