Giây phút Tô Minh nhắm mắt lại, trên người hắn xuất hiện vô số gân
xanh, những gân xanh chớp mắt tràn ngập toàn thân hắn. Hơi thở cổ xưa mà tà ác bùng phát từ người Tô Minh.
Hơi thở này thuộc về Ách Thương.
Hiện tại Tô Minh khiến Ách Thương phân thân giáng xuống, dung hợp, khi
hắn lại mở mắt ra thì gân xanh khắp người như cành sinh trưởng trong cơ
thể. Khí thế cường đại khuếch tán theo bước chân Tô Minh.
"Hai vòng sáng, hai danh ngạch, vậy ta muốn xem nếu lần này chỉ còn lại mình ta thì cuộc chơi của ngươi làm sao tiếp tục?"
Tô
Minh cất bước, núi rung động. Hắn nhảy lên, giơ tay phải, Uổng Sinh
thương phát ra ánh sáng rực rỡ bị Tô Minh vung xuống dưới.
*Ong!*
Thương hóa thành cầu vồng xé gió chớp mắt đến gần trước mặt một Hung
Linh. Hung Linh rống to, giơ lên đôi tay mạnh chộp Uổng Sinh thương.
Nhưng khoảnh khắc tay Hung Linh chạm vào Uổng Sinh thương thì đôi tay
nó tan vỡ, hét thảm. Uổng Sinh thương đâm xuyên ngực Hung Linh, bùm một
tiếng đóng đinh nó trên thân núi. Uổng Sinh thương kêu vù vù, tiếng hét
của Hung Linh càng thê lương cho đến khi biến mất.
“Còn có năm tên."
Tô Minh vọt lên, biến thành bóng tím lao nhanh hoưngs những Hung Linh
này. Các Hung Linh vốn đang chém giết nhau, chúng chẳng thèm để ý cái
chết. Khi Hung Linh vòng quanh hai vòng sáng chém giết thì Tô Minh lại
lần nữa thấy...
Trong đó một vòng sáng, Hung Linh đỉnh
đầu có dúm lông trắng bên người không ai tranh giành. Nó rất bình tĩnh
bước vào trong vòng sáng, đứng đó, Hung Linh xung quanh không thèm nhìn, dường như nơi nó đứng là đất cấp Hung Linh khác. Nó biểu tình bình tĩnh dường như xung quanh không có chuyện gì khiến nó để ý, dù là Tô Minh
thì trước đó nó chỉ ánh mắt giao nhau với hắn xong bỏ qua.
Có thể để lại ảnh hưởng mãnh liệt cho những kẻ không ngừng bị rút đi ký ức, thậm chí khống chế hành động của họ, loại khắc sâu ký ức này không
phải ghi nhớ bình thường mà là khắc trong tâm hồn.
Có thể làm được điều này chỉ có một loại khả năng!
'Ở không gian này, trong mỗi trò chơi của Mộc Nha đều là người này...
Thành công đi tới cuối. Mỗi lần đều là hắn, chưa từng có gì ngoài ý
muốn, Hung Linh khác nhiều lần bị hắn giết mới xuất hiện loại cố kỵ khắc trong linh hồn. Vậy nên hắn giữ lý trí, vì được thưởng cho mỗi lần đứng nhất không bị rút đi ký ức gì.'
Tô Minh con ngươi co rút, nhìn chằm chằm Hung Linh lông trắng, xông hướng bốn Hung Linh đang giết chết nhau.
Dường như phát hiện uy hiếp mãnh liệt từ người Tô Minh, bốn Hung Linh
đang chiến đấu cùng xoay người, nhìn hắn. Bốn Hung Linh lao hướng Tô
Minh.
Đối diện bốn Hung Linh chuẩn bị hợp tác với nhau
thì Tô Minh hừ lạnh. Hai bên chưa tới gần Tô Minh đã giơ lên tay trái vỗ túi trữ vật, một trường cung bỗng xuất hiện ở tay trái của hắn.
Cung này chính là trong cuộc chiến Sa Thổ tộc thì Tô Minh lấy được báu
vật. Tô Minh cầm nó trong tay, tay phải kéo dây cung. ong một tiếng, có
ba mũi tên đất cát bỗng dưng ngưng tụ, bắn ra.
Vèo một
tiếng, là thanh âm ba mũi tên cùng bắn ra. Thanh âm sắc nhọn chói tai,
có tiếng xé gió vang vọng, lao hướng ba trong bốn Hung Linh.
*Ầm ầm ầm!*
Tiếng nổ ầm ĩ, ba Hung Linh định né tránh thì ba mũi tên cùng tan vỡ
hình thành trùng kích khiến tốc độ của chúng khựng lại. Như vậy là lộ ra Hung Linh cuối cùng, khiến nó một mình đối mặt Tô Minh lao đến.
Con Hung Linh này Tô Minh không xa lạ, là lúc trước trong sương khói kéo Niên Ngâm ra, rống ra lời nói.
Hai bên chướp mắt tới gần, tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa. Hung
Linh phát ra tiếng rống thê lương, thân hình khựng giữa không trung, Tô
Minh thì lướt qua cạnh nó.
Khi Tô Minh đi xa, giữa không trung đầu Hung Linh tan vỡ, rớt xuống ngọn núi không nhúc nhích.
Ngay sau đó, Tô Minh không chút tạm dừng vọt hướng ba Hung Linh mới nãy bị ba mũi tên cản tốc độ. Khi đến gần, trong nắm đấm tay phải của Tô
Minh, gai độc của Phong Thần độc phong đâm vào người hắn theo nắm tay
siết chặt. Phong Thần mật hoa rót vào người khiến Tô Minh vụt ngẩng đầu, gân xanh trên mặt càng dày đặc, sức sống mạnh mẽ bá đạo chạy rần rần
trong thân thể, làm mắt Tô Minh đỏ ngầu, nhấc chân vọt tới.
Cảm giác khó chịu muốn nôn, thân hình sắp bị trướng nổ khiến khắp người Tô Minh xuất hiện đau đớn không thể chịu đựng. Trong nỗi đau đớn kịch
liệt, Tô Minh có cảm giác như ngươi đốt cháy ngọn lửa. Ách Thương trong
cơ thể Tô Minh cũng bị Phong Thần mật hoa kích động hình như xuất hiện
loại biến đổi làm Tô Minh không ngờ.
Loại biến đổi này
đến từ tiếng két két trong cơ thể Tô Minh, chỉ mình hắn nghe thấy âm
thanh này. Loại biến đổi này khiến Tô Minh chuẩn bị đối kháng ba Hung
Linh, tranh thủ trong lúc đó tiêu diệt một tên rồi thi triển tinh thần
nhật nguyệt huyễn thần thông, nhưng giờ hắn từ bỏ.
Tô Minh vốn định dùng thần thông này giết một tên, còn lại hai tên thì dễ giải quyết hơn.
Nhưng hôm nay theo Ách Thương phân thân trong người biến đổi, Tô Minh
có loại sắp bạo tạc, cảm giác mãnh liệt đến tột độ. Tô Minh biết rõ nếu
không trút ra thì thân thể của hắn sẽ hoàn toàn tan vỡ. Đây là điều
trước đó Tô Minh không đoán được. Tô Minh không biếtl úc trước hắn cứu
Oán Ngụy thì trong người có nhiều Phong Thần mật hoa còn sót lại, mặc dù bị áp chế nhưng nếu thời gian dài chút thì từ từ hấp thu luyện hóa.
Nhưng hiện giờ khoảng cách thời gian rất ngắn, hắn lại lần nữa rót vào
Phong Thần mật hoa, khiến nó sôi trào trong người hắn. Chính những điều
này tạo thành nguy hiểm cho thân thể hắn, cũng vì nguy hiểm này, tồn tại nhiều Phong Thần mật hoa tạo thành Ách Thương phân thân trong người hắn biến đổi.
Tô Minh không biết loại biến đổi này là tốt
hay xấu, thời gian không cho hắn suy nghĩ nhiều, bởi vì ba Hung Linh rít gào đã tới gần hắn. Trên người các Hung Linh bộc phát ra tu vi dao
động, triển khai lực lượng mạnh nhất như muốn một hơi tiêu diệt Tô Minh.
Mắt Tô Minh đỏ rực, giây phút nguy hiểm hắn không do dự nữa, hoàn toàn
dựa theo ý chí Ách Thương phân thân trong người, thuận theo loại biến
đổi này.
Khoảnh khắc Tô Minh lựa chọn thuận theo thì khắp người hắn lại đau đớn, thân thể đẫm máu, một nhánh cây tím đỏ sinh
trưởng nhanh chóng từ trong người hắn. Trong đua đớn Tô Minh giật mình
phát hiện Ách Thương phân thân dung nhập vào người hắn vốn là hình người nhưng giờ biến thành chân thân của Ách Thương.
Đó là
thân hình ở bên ngoài cực kỳ khổng lồ, có thể chiếm cứ trời sao, giờ
phút này thu nhỏ vô số lần tồn tại trong cơ thể Tô Minh. Đấy là biến đổi đến từ Ách Thương, cũng là lần đầu tiên người Tô Minh xuất hiện kịch
biến.
Cùng lúc đó, ba Hung Linh tới gần, tiếng nổ vang
lên, điếc tai khuếch tán tám hướng. Có từng tiếng hú cực kỳ thê lương
vượt qua Hung Linh khác gấp mấy lần điên cuồng vang vọng trong trời đất. Tiếng thê lương chỉ nghe đủ khiến người da đầu mát lạnh, không biết bên trong ẩn chứa bao nhiêu đau nhức cùng thê thảm không thể tả.
Thậm chí tại khoảnh khắc này, Hung Linh đỉnh đầu có dúm lông trắng,
biểu tình vốn bình tĩnh, dường như mọi chuyện xung quanh không thể hấp
dẫn nó chú ý, dù là với Tô Minh thì cũng lạnh nhạt, con ngươi nó bỗng co rút, nhìn chằm chằm vào hắn, hô hấp dồn dập, mắt lộ khó tin.
Không chỉ có Hung Linh lông trắng, Ách Thương phân thân trong người Tô
Minh xuất hiện kịch biến, có vô số nhánh cây chui ra khỏi người hắn,
tiếng nổ không thể che đậy từng tiếng hét thê thảm của Tô Minh. Trên
sương khói, ông lão Mộc Nha vốn ngồi xếp bằng nhìn bên dưới chém giết
chợt đứng bật dậy. Không gian quanh ông lão vặn vẹo, tóc không gió tự
bay, trong mắt lộ vẻ giật mình hiếm thấy, hít thở dồn dập, mắt chớp lóe.
“Này... Này..."
“Tố Minh tộc không thể đoạt xá chín sinh mệnh trong ca dao của Diệt
Sinh lão nhân, đây là chuyện bị cấm. Tiểu tử này đoạt xá Ách Thương vốn
đã là cực kỳ nghịch thiên. Nhưng Ách Thương này dù sao không hoàn chỉnh, chỉ là một phần, mặc dù nói đoạt xá nghịch thiên vẫn trong phạm trù
chấp nhận được. Thân thể Ách Thương thuộc về quy tắc, tuyệt đối sẽ không thuộc về tiểu tử này, mai sau Ách Thương hoàn chỉnh thì chắc chắn tiểu
tử sẽ bị quy tắc hạn chế, hoặc là Ách Thương phản phệ, hoặc là nhất định phải phân liệt. Nhưng hắn lại cùng phần ý thức của Ách Thương tiến hành hoàn mỹ dung hợp, phần Ách Thương này tăng cao đẳng cấp sinh mệnh, dùng một phần đạt được hoàn chỉnh thể cảnh giới sinh mệnh, từ đây hai thành
một, tuy hai mà một. Hắn chính là Ách Thương, Ách Thương là hắn. Đây là
sự thật quy tắc không thể biến đổi, dù sau này Ách Thương có hoàn chỉnh, cũng là như vậy!"
Trong khi ông lão Mộc Nha rung động
thì không gian nơi đyâ bỗng lắc lư kịch liệt, có dấu hiệu tan vỡ. Thậm
chí không chỉ là nơi này, Đệ Ngũ Hỏa Lô đều rung động, lấy thần thông
của ông lão phát hiện trời sao bên ngoài Đệ Ngũ Hỏa Lô, cả tam hoang đại giới trong một giây cùng run lên.
Loại run rẩy này khiến bốn chân giới, toàn tam hoang đại giới chớp mắt xao động. Trời sao dao
động, tinh cầu run rẩy, khung trời như sắp tắt. Đặc biệt là trong dị địa Tây Hoàn Thần Nguyên Phế Địa, hồn Ách Thương còn lại cùng rít gào.
Trong tiếng rống toát ra vô tận sợ hãi cùng hoảng sợ.
“Tô Hiên Y, ngươi... Rốt cuộc ngươi làm cái gì cho con của ngươi?” Tinh
thần ông lão rung động mãnh liệt, bản năng định giơ tay lên, ánh mắt lóe tia sát khí sắc bén.
“Ta là một trong người tuần tra Tô
Minha hoang đại giới, có trách nhiệm hủy diệt hết thảy sinh mệnh quấy
nhiễu quy tắc. Tiểu tử này tồn tại đã quấy nhiễu quy tắc biến hóa!"
Nhưng khoảnh khắc ông lão ra tay thì lại biến sắc mặt, vụt ngẩng đầun
hìn chằm chằm bầu trời, lộ vẻ cực kỳ kiêng dè, thốt ra ba chữ.
“Tô Hiên Y!!!"
Ý chí kinh thiên động địa, khiến Đệ Ngũ Hỏa Lô phát ra biển lửa vô tận bỗng nhiên giáng xuống.