Tình cảnh chỗ này khiến chín tên điện hạ trên đài sen của Tô Minh thụt
lùi mấy bước, nhìn người trở về từ Thần Nguyên Phế Địa. Nếu lời người
này nói có thể dậy sóng ngập trời thì càng tốt cho bọn họ.
Nói vậy là có thể trực tiếp thủ tiêu tư cách điện hạ của Đạo Không,
tương lai trong cạnh tranh bớt đi một uy hiếp cùng địa vị, loại uy hiếp
này bớt một người đỡ một người. Dù sao con đường từ điện hạ đi tới chủ
Đạo Thần có nhiều gập ghềnh, chín người họ dù là điện hạ nhưng sự thật
sau lưng mười điện hạ còn có ba ẩn điện. Ba ẩn điện tu vi khó lường,
nghe nói mỗi một người đều là chưởng duyên sinh diệt, đáng tiếc không ai biết họ là ai. Nhưng theo tông quy của Đạo Thần Tông thì khi mười điện
hạ xuất hiện phải tùy theo nhận mệnh ba ẩn điện.
Tuy
nhiên, ba ẩn điện có hạn chế, bọn họ không thể mở điện thu người, vậy là hình thành loại cân bằng tương đối. Giờ phút này chín tên điện hạ xem
Tô Minh thành uy hiếp mãnh liệt là bởi vì hắn có tư cách điện hạ, lại có tu vi ẩn điện, tồn tại như vậy uy hiếp rất lớn đến họ.
Bọn họ cho rằng chỉ cần thủ tiêu tư chác điện hạ của Tô Minh thì cho dù
tu vi có cao thâm hơn thì có ích gì. Làm điện hạ vốn không cần nhiều tu
vi, chỉ cần có số lớn cường giả đi theo bên cạnh, cần khiến càng nhiều
người vây quanh mình hình thành thế lực. Chỉ cần thế lực này nổi lên,
vậy cường giả có mạnh hơn cũng phải khuất phục. Chín người bọn họ rất
tin vào điều này.
Trong ánh mắt của chín tên điện hạ,
ngàn vạn tu sĩ ngưng tụ thần thức, ông lão sinh cảnh Bối Bang nổi lên
hứng thú dạt dào, ông lão mặt đen lòng do dự nhưng càng tin vào sự phán
đoán của mình. Người trở về từ Thần Nguyên Phế Địa, biểu tình của lão
liên tục biến đổi, có cảm giác đâm lao phải theo lao. Lão bản năng không nhìn ông lão mặt đen, cũng không phải ông lão sinh cảnh Bối Bang có tu
vi cao thâm nhất nơi đây mà là... Nhìn Tô Minh.
Ánh mắt
lão nhìn Tô Minh mang theo kính sợ, phập phồng bất an. Đặc biệt Tô Minh
mặt không biểu tình càng khiến người này tinh thần run lên, cắn răng,
lão có cảm giác thà đắc tội tông lõa mặt đen cũng quyết không thể làm
phật lòng Tô Minh. Ngàn vạn người xung quanh đa số không thấy ánh mắt
của người này, nhưng chín tên điện hạ ở trên đài sen của Tô Minh thì
thấy rõ ràng, ông lão sinh cảnh Bối Bang thấy rõ. Mà nhìn rõ nhất là ông lão mặt đen, lão thấy sự kính sợ, thấp thỏm trong mắt người kia, tim
rớt cái bịch, cảm giác không may trở nên mãnh liệt vô cùng.
“Chờ đã...” Ông lão mặt đen vội vã mở miệng.
Nhưng khi ông lão mặt đen mới thốtl ời thì người từ Thần Nguyên Phế Địa trở về biểu tình quyết đoán, lão hiểu nếu ông lão mặt đen đã khiến lão
nói thì cứ nói ra.
“Nhiều ngày trước ta bị tông lão chỉ
định đi Thần Nguyên Phế Địa....” Lão không để ý lời của ông lão mặt đen, khi kể ra lập tức hấp dẫn các tu sĩ chú ý.
“Đi Thần
Nguyên Phế Địa điều tra những gì Đạo Không điện hạ đã trải qua, tìm ra
căn nguyên tu vi của điện hạ tăng vọt. Đây là nhiệm vụ lão phu bị chỉ
định, lão phu không có quyền cự tuyệt, chỉ có thể nghe lệnh, xin điện hạ đừng trách phạt.” Lão nói, lập tức chắp tay, thật sâu cúi đầu hướng Tô
Minh, biểu tình tràn ngập cung kính, thậm chí có sự sợ hãi.
Tình hình này khiến người xung quanh lòng xáo động, vãnh tai nghe kỹ, họ bị trêu chọc lòng tò mò.
“Lão phu đến Thần Nguyên Phế Địa, không lập tức đi thế lực trấn giữ Đạo Thần chân giới điều tra mà bắt tay vào một số bạn tốt ở chân giới ta
kết giao lúc là chân vệ, tìm hiểu từ bên lề. Ta trùng hợp gặp mấy đạo
hữu Hắc Mặc Tinh trước kia quen thân. Trải qua nhiều mặt điều tra, dù
không thể tra hết toàn bộ hành tình Đạo Không điện hạ trải qua tại Thần
Nguyên Phế Địa nhưng cũng biến ba, bốn phần. Đạo Không điện hạ mới vào
Thần Nguyên Phế Địa hành động điệu thấp, không có gì bắt mắt. Truyền kỳ
của hắn bắt đầu từ hội đấu giá thịnh huống tại Hắc Mặc Tinh. Ở hội đấu
giá Đạo Không điện hạ mua về một tinh thần thánh bào, sau này những
chuyện hắn làm khiến ta đến nay còn rung động. Điện hạ đi thần nguyên
tinh hải, tại đó trải qua rèn luyện nhiều nguy hiểm. Có lẽ mọi người
không hiểu rõ thần nguyên tinh hải nhưng ta nói cho các vị biết, thần
nguyên tinh hải là nơi tràn ngập tạo hóa, tồn tại đất viễn cổ tiền linh
say ngủ, thậm chí còn sống tiền linh, linh tiên, rất nhiều bộ lạc nguyên thủy xa xưa. Trong thần nguyên tinh hải tràn ngập truyền kỳ, mọi thứ
đều có khả năng. Đừnng nói là tu vi của điện hạ tăng vọt, coi như một
bước lên trời cũng không phải không thể. Chỉ có ở hoàn cảnh như vậy mới
khiến một người chân chính lớn lên, khiến một khối sắt thường trở thành
thanh kiếm sắc bén!"
“Điện hạ ở trong thần nguyên tinh
hải rốt cuộc trải qua cái gì thì ta không biết, chỉ mình điện hạ mới
biết. Nhưng ta có thể khẩng định là không phải người bình thường có thể
đi qua, dù là tông lão cũng có khả năng chết. Ta còn biết Đạo Không điện hạ tham gia Đệ Ngũ Hỏa Lô mở ra. Đệ Ngũ Hỏa Lô, một trong những nơi bí
ẩn nhất thần nguyên tinh hải, mỗi lần Đệ Ngũ Hỏa Lô mở ra sẽ dấy lên
biển lửa, biển lửa quét khắp thần nguyên tinh hải! Có lẽ đa số người
không hiểu Đệ Ngũ Hỏa Lô cường đại, ta nói cho các vị biết, Đệ Ngũ Hỏa
Lô có thể chớp mắt đốt cháy tất cả tu sĩ dưới chưởng cảnh! Thậm chí xem
như là chưởng cảnh, nếu không có đủ pháp bảo tránh lửa thì cũng khó
chống đỡ trong biển lửa quá lâu!” Lời nói của ông lão mang theo kính sợ
vang vọng tám hướng.
Lời của ông lão dấy lên sóng thần.
Ngàn vạn tu sĩ xông xoa, bị lời của ông lão làm rung động, lộ rõ trên
nét mặt. Trong số họ có nghe nói qua thần nguyên tinh hải, biết sự khủng bố của nó, nghe nói về Đệ Ngũ Hỏa Lô, hiểu rõ nó đáng sợ. Thậm chí có
người vốn là chân vệ các đời, lời ông lão nói khiến họ im lặng. Họ càng
hiểu nhiều hơn, càng hiểu thì càng kính sợ Tô Minh, sợ đến chưa từng có. Nhiều người lần đầu tiên nghe nói đến chuyện này, nhưng họ biết ông
lão, biết người này không biết nói dối, chỗ này không ai là đồ ngu, có
thể đoán ra lời nói thật ra trong câu nói của ông lão.
“Đệ Ngũ Hỏa Lô mở ra, Đạo Không điện hạ tham gia bên trong, người cùng
tham gia thì tu vi yếu nhất cũng là chưởng cảnh. Trong nhóm người đó,
trong Đệ Ngũ Hỏa Lô có nhiều nguy hiểm, Đạo Không điện hạ đạt tới tạo
hóa to lớn chưa từng có. Hắn ở đó thu phục được tùy tùng..."
Lời của ông lão còn vang vọng, xung quanh tiếng kêu ngập trời. Từng
tiếng kinh kêu không thể tin truyền ra, họ nghe đều cảm thấy không thể
tin, rung động.
Ông lão sinh cảnh Bối Bang con ngươi co rút nhìn chằm chằm Tô Minh, thấy vẻ mặt hắn thản nhiên.
Ông lão mặt đen mặt không biểu tình, đứng đó nhìn chằm chằm ông lão trở về từ Thần Nguyên Phế Địa, lòng nổi lên sát khí mãnh liệt.
Còn có chín tên điện hạ đứng trên đài sen của Tô Minh, đều biến sắc mặt lùi mấy bước.
“Cái này còn chưa là gì, trong Thần Nguyên Phế Địa đang đồn ầm lên
khách khanh không thuộc về chân giới nào, chỉ lệ thuộc thế lực trấn giữ
bốn chân giới thần nguyên tinh hải ta, Thiên Ngô công tử, tu vi của
ngươi này là chưởng cảnh đại năng, cũng tham gia Đệ Ngũ Hỏa Lô mở ra.
Nhưng đồn là lý do người này không trở về là bởi vì cướp đoạt báu vật
với Đạo Không điện hạ, bị Đạo Không điện hạ tự tay giết chết, thân thể
trở thành cho Hỏa Khôi lão tổ, tùy tùng của điện hạ!” Khi ông lão nói ra câu này thì tiếng xôn xao càng ầm ĩ hơn.
Ông lão sinh
cảnh Bối Bang mắt chớp lóe, ông lão mặt đen sau lưng hừ lạnh, thanh âm
như sấm đánh trấn áp sóng âm xung quanh.
“Nói bậy bạ, lão phu có nghe nói về Thiên Ngô công tử, huyết mạch quái dị, nếu biến thân thì cực kỳ mạnh mẽ, tại sao có thể bị tiêu diệt? Ngươi nghe ai nói việc này? Lời đồn đãi sao có thể tin là thật? Nếu còn nói tin vỉa hè ra thì
đừng trách lão phu phạt ngươi!” Ông lão mặt đen âm trầm nói, thanh âm
chất chứa sát khí.
“Nếu lời này là Long Hải lão tổ chính
miệng nói với ta thì sao?” Ông lão trở về từ Thần Nguyên Phế Địa lập tức nói, lão đã bất chấp tất cả.
Lời vừa thốt ra, xáo động bị ông lão mặt đen trấn áp bùng nổ mãnh liệt. Ông lão mặt đen biến sắc mặt, không nói một lời.
“Long Hải lão tổ, đó là đại năng của Đạo Thần Tông ta đã mất tích nhiều năm."
“Ta có nghe nói đến lão tổ này, tu vi sớm bước vào cảnh giới đại năng,
trong Đạo Thần Tông nổi tiếng như cồn. Không ngờ lão tổ ở trong Thần
Nguyên Phế Địa."
“Long Hải lão tổ, nếu đó thật sự là lời lão tổ nói thì có thể tin!"
Sóng âm xung quanh ầm ầm, ông lão từ Thần Nguyên Phế Địa trở về lại mở
miệng. Lão nói ra lời rung động nhất từ nãy đến giờ.
“Đạo Không điện hạ ra khỏi Đệ Ngũ Hỏa Lô, đi Đệ Ngũ Hải. Tại đó điện hạ gặp
nhiều bl đến từ thần nguyên tinh hải cùng mãnh thú vây công.” Người ông
lão run bần bật, trong mắt lộ ra sợ hãi.
“Tại đó, một tùy tùng của điện hạ thi triển một thức thần thông diệt vong mấy vạn tu sĩ, trong đó có chưởng cảnh đại năng. Nghe nói vị tùy tùng của điện hạ là
một sinh cảnh đại năng gần như bước vào diệt cảnh!"
Lời
của ông lão vang vọng, xung quanh tĩnh lặng nhưng rất nhanh lại bùng
phát mãnh liệt hơn, đó là vô số tiếng kinh kêu hòa vào nhau hình thành
sóng âm ngập trời.