Cậu Mang Thai Cá Con Của Thiếu Tướng

Chương 1: Chương 1




Tác giả: Chước Nhiễm

Thitkhocaichua.

Eno đang ngâm đuôi cá trong bồn tắm, thì từ đâu một cuốn sách bỗng dưng xuất hiện trong không trung, sau đó rơi thẳng vào đầu cậu.

Sự tình phát sinh quá mức ly kỳ, cậu cũng bị gõ cho ngơ ngác. Theo bản năng với lấy hung khí gây án, thấy đó là một cuốn sách liền tò mò mở ra, xem chưa đầy 2 phút, cậu xém chút phun máu 3 mét mà chết liền tại chỗ.

Đây là một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết, vai chính trong sách không đâu xa mà chính là cậu cùng với tên thiếu tướng trẻ tuổi nhất Đế Quốc —— Việt Sạn, nhưng truyện này lại không phải cái chuyện tốt đẹp gì cả.

Ở trong sách, “Cậu” tàn nhẫn độc ác, tối tăm lương bạc, vì để có thể bước lên ngôi hoàng đế, mà tự mình câu dẫn người cầm quyền cao Việt Sạn. Nhưng sau khi thành công, “Cậu” lại không nhận người, mà trở mặt tính kế Việt Sạn, cuối cùng bị Việt Sạn báo thù, kéo xuống ngôi vị hoàng đế, nhốt trong phòng tối, rồi chịu cái loại giam cầm play......

Đây không hề là cái cốt truyện trong sáng đàng hoàng gì cả, nhìn trước nhìn sau nhìn trên nhìn dưới đều thấy màu vàng choé loé, có thể nói truyện này...

Lật bất cứ trang nào cũng đều là “Ân ân a a” để tổng kết ra cốt truyện, đọc xong cả cuốn tiểu thuyết mà Eno cảm thấy định lực bản thân đúng là không tồi, chưa tức đến nổi đứt mạch máu não mà chết.

Tuy nói thế, nhưng hiện tại thể xác và tinh thần của cậu đều bị sang chấn.

Khẽ nhắm mắt dựa ra sau mà nghỉ ngơi chốc lát, nào ngờ ngủ quên luôn. Trong mơ cậu trải qua không ít ác mộng, rồi lăn giường lăn phòng tắm lăn đủ kiểu với Việt Sạn, không những thế đối phương còn nhốt cậu vào phòng tối. Thảm nhất chính là cái đuôi cá của Eno bại lộ trước mặt người khác, sau đó bị đưa vào phòng thí nghiệm.

Ngày hôm sau, cậu chịu đủ tàn phá của cả đêm, khuôn mặt cũng tối đen như mực, biểu tình uể oải mà đi tham gia yến hội hoàng cung.

Đám mây đen nhỏ trên đầu chính là mấy ngày trước cậu bất ngờ bị biến thành nhân ngư, mà nó xuất hiện, dù có làm cách nào cũng không tan đi. Nhưng cũng may cái này chỉ có mỗi cậu thấy được, nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Nhưng hôm qua, cuốn sách đập lên đầu cậu...

Không nghĩ thì thôi, vì vừa nghĩ đã nhớ ngay đến cái cốt truyện, tâm tình đã nặng nề giờ càng nặng nề hơn.

Yến hội được chuẩn bị kĩ càng xa hoa, cách cậu không xa chính là vài tên quan quân đang thấp giọng trò chuyện, ngữ khí mang theo ghen tị ——

“Nghe nói tiền tuyến lại đánh thắng trận, chờ đánh xong, Việt thiếu tướng phỏng chừng rất nhanh sẽ quay lại.”

“Hắn lần này là tổng chỉ huy tiền tuyến, sau khi trở về hẳn là lại lên chức đây. Năm nay hắn mới 27 tuổi, vậy mà đã là thiếu tướng, giờ có khi... Đúng là tiền đồ vô lượng mà..”

“Nhân gia mệnh hảo, có người cha là thống soái tập đoàn Đệ Tam, xuất phát điểm đã hơn người thường rồi.”

“Thời vận cũng tốt, chưa gì đã đuổi kịp tác chiến đối ngoại của Đế Quốc mấy năm nay.”

Nghe được ba chữ “Việt thiếu tướng”, Eno theo bản năng dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía mấy người đang nói chuyện bên kia.

“Nghe nói bệ hạ còn muốn phái Eno hoàng tử đi tiền tuyến, phỏng chừng là muốn liên hôn.”

Mấy người bỗng nhiên đem đề tài chuyển tới trên người hắn, Eno nghe xong âm thầm nghiến răng.

“Phỏng chừng bệ hạ đang muốn cùng Việt gia liên hôn.” Có người nói.

“Cũng không đến mức đi?” Một người khác không đồng ý, lắc đầu nói: “Nghe nói chỉ là đại biểu hoàng thất đi tiền tuyến an ủi.”

“Ai biết được?” Người nọ hồn không thèm để ý, tiếp theo lại nói: “Xem 《 Đế Quốc Báo Sáng 》hôm nay chưa? Hừ, trong đó đem Việt chỉ huy của chúng ta nâng lên tận trời. Theo ta thấy, trận này đánh còn chưa xong, ai biết cuối cùng....”

Eno đã mang tâm trạng khó chịu,giờ nhìn thấy tờ báo trong tay người nọ thì không khỏi nhíu mi.

Tiêu đề khá lớn, chiếm gần nửa trang báo ——

【 Đế Quốc quân đại thắng, Liên Bang thú nhân vô sỉ bị đuổi đến vành đai tiểu hành tinh của Tinh hệ Thứ Tám! 】

Xem xong tiêu đề, ánh mắt Eno liền tối đen, một lát sau, cậu khẽ nghiêng đầu, còn ngươi xinh đẹp loé chút ánh sáng, rốt cuộc lên tiếng, “Theo như lời các vị nói, vậy đổi lại lần này các vị đi tiền tuyến, có lẽ đánh trận còn hay hơn Việt thiếu tướng nhỉ?”

Mấy người này đều đưa lưng về phía cậu, nên khi nghe xong biểu tình liền cứng đờ, ai nấy không giấu được vẻ xấu hổ.

Nhưng có thể đến tham dự yến hội của hoàng gia, khẳng định gia thế cũng không thua kém ai, nên họ xấu hổ chứ không mang theo sợ hãi.

“Còn ngài, sau lưng nghe lén không nói, đạo đức....”

Trong nhóm có kẻ vừa nói vừa xoay người lại, thanh âm lúc đầu còn ra vẻ muốn dạy người, nhưng sau đó đã nghẹn lại. Vì bọn họ thấy được người lên tiếng không ai khác chính là Eno.

Thiếu niên thân xuyên lễ phục hoàng thất màu bạch kim, trước ngực còn đeo những vật trang trí dành cho người hoàng gia.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tình xảo, xinh đẹp như một con búp bê, nhưng ánh mắt lại khiến người khác không biết đang nghĩ gì. Mái tóc màu bạch kim tượng đồng với bệ hạ, đã nói lên thân phận bất phàm của cậu, chứ đừng nói đến những hoa văn bằng chỉ vàng được thêu trên lễ phục, đó chính là thứ đại biểu cho hoàng tộc Scott.

Những người này trong lòng căng thẳng cực kỳ, tuy chưa thấy thiếu niên này trước đó, nhưng xem quần áo cũng có thể đoán ra được, đây chính là vị tiểu hoàng tử khi nãy họ nói tới.

Thiệt là thấy quỷ, không phải từ trước đến nay, vị hoàng tử này không tham gia yến tiệc hay sao? Sao hôm nay lại đến đây?

Tiểu hoàng tử tuy không thực quyền, nhưng khi nãy bọn họ đã tiết lộ điều bí mật trong hoàng thất, chuyện bệ hạ cùng Việt thiếu tướng......

Chỉ cần nghĩ đến vậy, nhóm người lạnh toát mồ hôi hột, khẩn trương nói: “Điện, điện hạ......”

Eno liếc bọn họ một cái, thong thả ung dung nói: “Nghe lén đúng thật không có đạo đức, nhưng những kẻ đi nói xấu sau lưng người khác, chắc có đạo đức lắm đây? Còn có, chuyện liên hôn của hoàng thất, cũng không phải thứ mà các ngươi có thể xen vào.”

Mấy người đều bị câu nói của Eno làm cho sợ hãi, vội vàng nói xin lỗi.

Eno im lặng nhìn họ, sau đó lại lên tiếng: “Nhưng lời của mấy người cũng không sai, trận còn chưa đánh xong, ai biết kết quả thế nào?”

Nói xong cậu còn nở nụ cười nhìn cả nhóm, nhưng đáy mặt lại một mảng tối đen.

Mấy người này chỉ dám cười gượng, ai dám nói gì.

Vì họ không bằng Việt Sạn, giờ còn bị chính tiểu hoàng tử bắt gặp đang nghị luận chuyện hoàng gia, ai mà biết được những lời của vị tiểu hoàng tử này có phải đang ám chỉ bọn họ hay không?

Eno không nói thêm nữa, chỉ nhìn bọn họ một lượt, sau đó xoay người rời đi.

Những người khác có lẽ không biết kết quả, nhưng cậu lại không phải.

Cuốn sách kì quái ngày hôm qua nện lên đầu cậu, trong đó viết không ít chuyện trong tương lai. Nhưng lúc đó cậu lại thấy mấy cái “Tiên đoán” này xàm xí, hoang đường đến cực điểm.

Tỷ như trận đánh này thu hết chú ý của toàn dân, tuy rằng thời điểm đầu Đế Quốc rơi vào hoàn cảnh xấu, nhưng khi Việt Sạn nhâm mệnh đến làm chỉ huy ở tiền tuyến, thì tình huống bắt đầu nghịch chuyển.

Nhưng trong cuốn sách kia lại viết: Trận chiến kết thúc, quân Đế Quốc thua thảm bại, Việt Sạn trọng thương, mười vạn cơ giáp tổn thất hầu như không còn, Đế Quốc hy sinh hơn mấy vạn chiến sĩ cơ giáp, còn không thể cùng Liên Bang hoà đàm.

Đương nhiên, Eno mới đầu cũng không tin, nhưng khi nãy cậu thấy cái tiêu đề 《 Đế Quốc Báo Sáng 》 ở tờ báo, thì bắt đầu hoang mang tột độ.

Quả thật giống như đúc với cái tiêu đề trong cuốn sách kỳ quái kia.

Quân Liên Bang bị đánh chạy đến tiểu hành tinh là chuyện mới rạng sáng nay, nhưng cuốn sách kia đã xuất hiện ngày hôm qua, sao nó có thể biết trước chuyện này cơ chứ?

Còn có, kẻ viết nên cuốn sách này sao có thể biết được chuyện cậu biến thành nhân ngư?

Rõ ràng sau khi biến thành nhân ngư, cậu đã rất cẩn thẩn, không thể nào có người thứ hai biết được. Nhưng cuốn sách kia lại viết đến rõ ràng, thậm chí còn viết cả chuyện chưa có là cậu cùng Việt Sạn đuôi cá play......

Mẹ cha nó!

Nghĩ đến đây, Eno tức giận đến lỗ tai xì khói, đám mây nhỏ trên đầu lại tối tăm vài phần.

Kỳ thật, sau khi lấy lại lý trí, cậu cũng không thể nghĩ nổi, Việt Sạn là người lý trí bình tĩnh, luôn mang cái bộ dáng cấm dục, vậy mà trong sách lại viết, hắn lên giường sẽ hoá thân thành cầm thú, rồi cái gì mà động cơ vĩnh viễn....

Không những thế, cậu cũng không thể tin nổi, chính mình lại có thể giở mọi thủ đoạn câu dẫn đối phương.

Nhưng...... Nội dung trong cuốn sách lại phát sinh y như hiện thực, cậu thật không thể giải thích nổi?

Nghĩ đến cốt truyện, Eno không khỏi rùng mình, nhanh chóng bước đến phòng lớn.

Không giống nhóm người khi nãy suy nghĩ, hiện tại Eno chỉ muốn nhanh chóng ra tiền tuyến.

Vì cậu muốn nghiệm chứng một chuyện, nếu thật sự đó là sự thật, vậy rất nhanh quân Đế Quốc sẽ thua, Việt Sạn trọng thương, mà cậu....

Eno hít sâu một hơi, không dám nghĩ tiếp.

Rời khỏi đại sảnh, cậu không nhịn được xoay người lại nhìn đám người bên trong đang ăn uống linh đình.

Có lẽ là bị nội dung trong cuốn sách ảnh hưởng, tuy hoảng sợ, nhưng Eno cũng cảm nhận được sự bất an trong cái khung cảnh xa hoa phung phí.

Nhìn thấy cận vệ đang đứng một bên, Eno lên tiếng phân phó: “Giúp tôi liên hệ tổng chỉ huy tiền tuyến.”

Luya là cận vệ bên người yêu Eno, vừa nghe cậu phân phó thì có chút khó xử, do dự nói: “Điện hạ, ngài không có đặc quyền.”

Eno cứng đờ, lại nói: “Vậy thông báo cho phụ hoàng.”

Luya vội gọi nội tuyến, rất nhanh đầu bên kia đã tiếp, thanh âm không phải của bệ hạ, mà là bí thư bên cạnh ngài

“Điện hạ, bệ hạ đang mở họp.” Ngủ khí đối phương đều đều nhưng đầy cung kính.

Eno nhăn mi, nói: “Nhờ anh chuyển lời cho phụ hoàng, tôi đồng ý đi tiền tuyến.”

Bí thư thật sự khá kinh ngạc, nói câu “Chờ một lát”, sau đó mới đáp lại: “Bệ hạ nói ngài đã biết, quân hạm cũng chuẩn bị sẵn sàng, mong ngài nhanh chóng xuất phát.”

Eno: “......” Hoá ra các người đã chuẩn bị mọi thứ hết rồi.

Cúp điện thoại, cậu nhanh chóng phân phó cho Luya: “Chuẩn bị một chút, đi Thương Lam tinh.”

Cậu muốn đi tiền tuyến, tự mình gặp Việt Sạn, để nghiệm chứng cốt truyện.

Còn cuốn sách chính là thứ bí mật, không thể để người khác thấy được, đặc biệt là mấy cái cảnh “Ứ, ứ, á, á” trong đó!

- ----Còn tiếp-----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.