Thấm thoát 1 tháng cũng trôi qua, ngày mai là nó phải đi rồi. Mấy tuần trc, nó kêu hắn phải tỏ tình đi mà hắn có nghe đâu, bày biện lí do lí trấu. Dù sao bây h Linh Anh cũng mê hắn như điếu đổ mà hắn cứ ko tỏ tình làm nó hơi bực. Tối hôm qua nó quyết trí nhất định hôm nay hắn phải tỏ tình với Linh Anh.
Chiều hôm qua nó đã mua cho Linh Anh và hắn một bộ đôi ko gò bó thuộc thể loại tự do năng động nhưng vẫn giữ nét thanh lịch. Hắn nhận bộ đồ từ nó mà mừng rơn, chạy ngay lên phòng thử. Linh Anh khi nào đến nó cho cô thử sau.
Sáng.
Linh Anh vẫn ngồi dưới nhà chờ như mọi khi, nó thấy Linh Anh thì nhanh tay kéo cô vô phòng mình thay đồ. Cô nhìn bộ váy trc mặt thì lắc đầu ko mặc. Vì sao? Một là nó ko khoe đừng cong thân thể của cô, hai là nó thuộc loại áo váy vải dày, ba là váy ko phải váy mà là quầy giả váy. Kiên quyết ko mặc mặc dù nó nói thế nào đi nữa. Nhưng khi nó nói đây là bộ đôi với hắn thì mắt cô sáng lên rồi cầm bộ váy vô nhà tắm thay.
Hắn đã thay xong và ngồi dưới nhà, nhâm nhi cà phê mà ko biết mình mặc bộ đôi với Linh Anh.
Nó xuống trc, chỉnh sửa trang phục cho hắn. Khoảng cách hai người h rất ngắn làm hắn mặt đỏ phừng phừng. Nó ko để ý rồi ngồi xuống cạnh hắn.
Khoảng 30' sau, Linh Anh cũng xuống nhà. Cô trang điểm nhè nhẹ và diện thêm đôi guốc.
Hắn nhìn Linh Anh mặc đồ giống mình thì sặc cả cà phê đang uống, trừng mắt nhìn nó. Nó khó hiểu nhìn hắn, sao trừng mắt với nó thế?
Tống cổ hai ng ra khỏi nhà, nó nằm lăn trên sofa nghỉ mệt. Trc khi đi nó còn cảnh cáo: -Chiều tối mới về, nghe rõ chưa! rồi đóng sầm cửa lại. Sau vài phút nó cũng về phòng xếp đồ đạc vô vali. Sáng hôm sau nó đi rồi nhỉ?! Phải xa nơi này một thời gian rồi.
*Ai da,sau khi t/g viết xong, nhìn kĩ lại thì chẳng thấy 1 câu nói nào của nv (trừ 1 câu của nó). Hơ hơ!*