Dùng sức nắm chặt tay lái, Trần Nghệ Phong nỗ lực khống chế dục vọng đang bị Lâm Tiểu Sách vô ý khiêu khích. “Tiểu Sách ~~ anh nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho em đâu ~~ “
Còn chưa hiểu tình hình hiện tại Tiểu Sách chỉ có thể ngơ ngác nghe những lời này mà không có phản ứng gì nhiều.”Buông tha em??”
“Đúng rồi ~~ không buông tha cho em đâu ~ chính là muốn em phụ trách dập tắt lửa!” Trần Nghệ Phong buồn cười chỉ vào cậu nhỏ dưới thân, hài lòng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Sách đỏ lên trong nháy mắt.
“Phong ~ “ Lâm Tiểu Sách ngượng ngùng cúi đầu, không chịu nói thêm câu nào nữa, “Ha ha ~ Tiểu Sách, em thật là quá đáng yêu mà ~~ “ Chiếc xe vào lúc hai người tình thú đấu võ mồm quẹo vào nhà của Trần Nghệ Phong.
“Thật lớn ~~ nha ~~ “ Tiểu Sách ngạc nhiên nhìn căn nhà sang trọng với diện tích rộng lớn trước mắt.
“Ha hả ~~ Tiểu Sách anh càng hy vọng em nói với nó câu này ~ “ Trần Nghệ Phong đứng ở phía sau cậu dùng dùng cự vật đẩy đẩy vào người Tiểu Sách.
“Đừng ~~ mà ~~ Phong ~~ thực ~ háo sắc nha ~~ Vạn nhất có người thấy thì sao ~~ “ Hậu huyệt cách một lớp quần bị ma sát đã có dấu hiệu đáp lại, cảm giác tê dại truyền thẳng đến phân thân trước mặt.
“Không có người đâu ~~ Tiểu Sách ~~ em thật đáng yêu ~~ “ Nhìn Lâm Tiểu Sách bởi vì tình dục mà toàn thân đều chuyển thành màu hồng nhạt, Trần Nghệ Phong nhẹ nhàng dựa vào gáy của cậu, sau đó mút mạnh một cái.
“A ~~ nhẹ chút ~~ “ Nơi bị mút lưu lại ấn ký đỏ ửng, nhìn địa phương bị mình đánh dấu, Trần Nghệ Phong lộ ra mỉm cười.
Tiểu Sách cứ như vậy mà bị túm chặt lôi vào phòng ngủ của Trần Nghệ Phong, nhìn chiếc giường đôi siêu bự kia, lúc này Tiểu Sách mới hoàn toàn thanh tỉnh lại. “Ân ~~ phong ~~ đây là ~~ “
“Đây là chiến trường để em dập lửa nha ~~ “ Lại hôn trộm được một cái, khiến Trần Nghệ Phong vui vẻ đến không thể khép miệng lại được.
“A? A! Có thể ~~ không làm được không ~~ “ Cậu thấp giọng thỉnh cầu.
“Vậy nó thì làm sao đây ~~ “ Trần Nghệ Phong cũng rất vô tội chỉ vào dục vọng đã dựng đứng thật lâu của mình mà nói.
Cúi đầu nhìn vật kia ở trước người Trần Nghệ Phong, lại ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt đầy dục vọng của anh, ngực Tiểu Sách liền mềm nhũn “ ~~ Trước tiên để em đi tắm cái đã ~~ được không?”
“Được chứ, được chứ ~~ muốn anh tắm cùng không?”
“Đừng mà ~~ để em tắm một mình là được rồi ~~ “ Theo hướng mà Trần Nghệ Phong đã chỉ, Tiểu Sách đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm, Tiểu Sách nhìn bóng dáng trần trụi của mình trong gương, không thể nào tin tưởng Trần Nghệ Phong đang ở ngoài cửa thực sự đã thuộc về mình, nhẹ nhàng nhéo một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia “Đau quá ~ “ Sau khi cảm nhận được đây chính là sự thật, cậu ngây ngốc nở nụ cười.
Bị hơi nóng trong phòng tắm hun đến toàn thân đỏ bừng, da thịt non mịn thoạt nhìn thật ngon miệng, phảng phất chỉ cần cắn vào một cái liền có thể chảy ra nước, còn có cúc huyệt đang ẩn núp trong cặp mông trắng nón, loại cảnh sắc làm cho người khác muốn phun máu mũi này tất cả đều rơi vào trong mắt Trần Nghệ Phong đang lặng lẽ mở cửa.
Không một tiếng động đến gần Tiểu Sách, hung hăng ôm cậu vào trong lòng. “A!!” Tiểu Sách bị dọa sợ lớn tiếng la lên, Trần Nghệ Phong nhân cơ hội nàt xoay người cậu lại, dùng miệng chặn lấy đôi môi đang muốn phát ra tiếng thét chói tai kia.