Cậu Phải Chịu Trách Nhiệm Với Tôi

Chương 14: Chương 14




Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi

_Quản gia Hồng, cháu về rồi!-nó vừa hét lên vừa chạy lên phòng.

Nhìn thấy nó toán loạn chạy lên tầng hắn cười sằng sặc lên. Gật đầu cho câu chào của mấy cô giúp việc hắn đi lên phòng. “Cô ngốc này, phòng đó là của ai mà trốn được!“.

Nó chạy vào phòng đóng cửa cái rầm rồi thở hồng hộc. Nó khoá trái cửa rồi ung dung ngả lưng xuống giường. Nó vùng vẫy trên cái giường rộng kinh khủng này. “Bà dì cả” sắp tới thăm nên cái lưng của nó đau như muốn gãy.

_Tên Trương Thanh Phong đáng ghét! Tôi khoá cửa rồi, xem cậu vào kiểu gì?-nó nhắm mắt tự mãn.

_Cậu nghĩ đây là phòng của ai hả?

Nó đang hưởng thụ thì một hơi nóng phà vào má nó làm nó giật mình. Mở mắt ra là khuôn mặt của hắn đang ghé sát mặt nó. Mắt thì đỏ lên, giống như là sói sắp an thịt cừu con.

_S....s...a.....o.... c....ậ....u.... v...à...o......được....... đây?-nó lắp bắp lùi ra sau.

_Đây là phòng tớ, tất nhiên tớ có chìa khoá dự phòng!-hắn tung cái chìa khoá nhỏ trong tay lên.

_Biến thái!

_Tại cậu làm tớ biến thái đấy! Nào! Tiếp tục chuyện trên tàu!-hắn tiến tới, ép nó sát vào tường.

_C......chuyện gì chứ?-nó hoảng sợ.

_Nếu quên tớ sẽ làm cậu nhớ ra!

Vừa nói hắn thì tay vào váy nó xoa bóp nơi đẫy đà của nó. Nơi đó thật mềm, hắn nhào như nhào bọt làm mông nó đỏ ửng lên. Tiếp sau đó hắn kéo cổ chân nó xuống làm cơ thể nhỏ bé của nó phải đối diện với thân thể cường tráng của hắn. Hắn rúc đầu vào cổ nó, liếm lấy những giọt mồ hôi mặn chát.

_Vướng víu!

Một phát hắn đem chiếc áo đồng phục của nó xẻ làm đôi, cúc áo bắn hết ra. Hắn nhìn xuống đó rồi giật mình.

_Cậu.....không mặc áo ngực sao?-hắn ngơ ngác.

_Tại...cậu đốt hết rồi còn gì! Tôi....phải mặc vậy...thôi!-mặt nó phiếm hồng.

_Tớ xin lỗi! Mai nghỉ chúng ta đi mua đồ cho cậu!-hắn mằn lên đồi bông.

_Không cần, tôi đi cùng chị cậu là được!-nó từ chối.

_Không được! Tớ phải đi mua đồ cho vợ tớ!

Không muốn nghe nó từ chối hắn cướp lấy bờ môi anh đào kia hôn ngấu nghiến. Nó đang chống cự hắn, hàm răng cắn chặt không cho lưỡi hắn tiến vào.

_Há miệng ra!-hắn ra lệnh.

_Không!-nó ương bướng.

Lông mày hắn nhăn lại, rồi hắn nhớ ra một điều rất quan trọng. Hắn chọc vào eo nó một cái. Nhân lúc nó cười hắn lập tức đưa cái thứ mềm mềm ẩm ướt vào miệng nó. Khuấy đảo bên trong để tìm chiếc lưỡi rụt rè. Hắn tham lam mút hết mật ngọt trong nó, một hương vụ đặc trưng của riêng nó. Khi thấy mặt nó đỏ lên vì hết dưỡng khí hắn mới thả ra lại còn để lại một sợi chỉ bạc. Tay hắn luồn vào chiếc váy, xoa xoa hoa huyệt của nó ngoài lớp vải mỏng. Nó phải mặt dày đi mượt quần nhỏ của chị hắn, nó không thể chỉ mặc mỗi váy tới trường, còn áo nhỏ thì chả có cái nào của chị hắn nó mặc vừa cả, cái nào cũng bị chật.

Khi thấy ngoài quần đã ẩm ướt hắn xé phăng chiếc quần đi rồi đưa một ngón tay vào. Hắn có biết hắn vừa làm gì không thế, hắn vừa xứ quần của chị hắn đấy! Nơi đó của nó chảy ra dịch mật yêu thương làm ngón tay hắn ướt nhẫy. Hắn đưa thêm ngón thứ hai vào.

_Ah

~_Cậu thật chặt!

_Ah~ im đi ah

~Âm thanh dâm mỹ của nó làm vật nhỏ trong quần hắn phồng lên, một cảm giác khó chịu. Hắn rút hai ngón tay ở trong nó ra khiến nó thấy hụt hẫng, hắn cúi xuống đưa lưỡi quét vào hoa huyệt của nó làm cơ thể nó run lên từng hồi.

_Ah

~Hắn đưa lưỡi vào bên trong, bên trong nó vừa nhỏ vừa chật, chiếc lưỡi vừa vào đã bị quấn chặt. Cảm giác thỏa mãn từ đầu lưỡi lan đi làm thiên long thêm căng ra.

_Tâm Tâm, tớ chịu hết nổi rồi!

Hắn khéo khoá quần, cái đó....nó đang....”chào cờ“. Nó nhìn thấy mà mặt trắng bệch ra, sao hôm nay nó lại to như vậy chứ? Nếu to như vậy nó sẽ rách mất.

_D....dừng lại đi Trương Thanh Phong! Nó sẽ rách mất!

Hắn nào nghe thấy gì nữa, dục vọng đã bao phủ lý trí hắn. Hắn lập tức nhét cái to lớn của hắn vào hoa huyệt của nó.

_Ah

~Vẫn chỉ và được cái đầu hoa huyệt nó đã thít chặt. Hắn vẫn tiếp tục nhét vào. Khi vào được hai phần nó cảm thấy hình như đã chạm đến tử cung.

_Ah~ sâu quá rồi~~ ah

~Hắn nhẹ nhàng rút ra nhét vào. Mỗi lần như vậy bụng nó lại nhô lên một khoảng. Khi nó đã thích ứng được với kích cỡ của hắn thì hắn bắt đầu luân động nhanh hơn. Nó đang bị dục vọng vùi lấp, miệng liên tục rên những âm thanh mỹ miều.

_Ah~ chậm....lại....ah~ nhanh quá~ ah

~Nó càng kêu chậm, hắn càng làm nhanh. Hắn đã nhịn từ trên tàu đến khi về nhà, chắc khó chịu lắm. Thế nên bây giờ hắn mới phóng túng như thế.

Hắn gác hai chân nó lên vai rồi tiếp tục ra vào. Dịch nhờn nó tiết ra kết hợp với sự va đập tại ra một âm thanh vô cùng kì quái mà ai nghe thấy cũng phải “lên tình“.

Vật lộn nó gần 10 tư thế hắn mới ghé sát vào tai nó thì thầm:

_Tớ sẽ ra bên trong cậu!

Một trận cao trào phun vào trong nó, tất cả của hắn nó nuốt trọn. Hắn nằm vật ra cạnh nó, cùng thở. Lần này có lẽ là lần hắn thỏa mãn nhất chăng? Nhìn ra đồng hồ, cái quái gì, vậy mà hắn và nó làm tình gần 2 tiếng sao? Vậy mà đã 5 giờ rồi. Nó nằm thở hồng hộc bên cạnh, quay lưng vào hắn. Hắn vươn tay vuốt tóc cho nó rồi hôn lên cái má nhẵn bóng.

_Tâm Tâm, hãy mang thai con của tớ!

Nó túm chặt ga giường, không đáp lại. Hắn nghĩ nó mệt không muốn nói, hắn bế nó nó lên rồi mang vào phòng tắm. Hôm nay hắn không tắm chung mà ra ngoài làm việc hối lỗi. Hắn nhặt từng chiếc cúc áo trên sàn và khâu lại cho nó. Hắn mở ngăn kéo tủ tìm kim, nhưng hắn lại tìm thấy một thứ còn đáng giá hơn cả kim.

Mọi người đoán thử xem, Trương Thanh Phong tìm thấy cái gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.