Nếu Lục Tinh Nhàn không nói thì Tả Tiễn cũng quên mất.
Lúc về Tả Tiễn thấy đại sảnh có tặng kẹo bạc hà cho khách, nàng thấy vỏ kẹo trông rất đẹp, viên kẹo cũng có hình dạng đặc biệt nên đã ăn hai viên.
Bây giờ đã tan không ít nhưng vẫn thoang thoảng chút hương hoa trong miệng.
Nàng là người ăn kẹo mà không nhận ra, thế mà Lục Tinh Nhàn lại đoán được.
Tả Tiễn nghe vậy chớp mắt hỏi “Chị thích vị này không?”
“Thích.” Lục Tinh Nhàn đã nằm lên giường, đôi mắt chăm chú nhìn Tả Tiễn.
Tả Tiễn ngồi lên eo cô, nàng chống người bằng đầu gối, không dám đè nặng “Nếu chị thích em sẽ bảo Tăng Tiểu Vũ mua giúp chị một gói.”
Lục Tinh Nhàn gật đầu cười, thuận tay rút tờ một trăm đưa cho nàng, nghiêm túc nói “Trả tiền cho em.”
Tả Tiễn bỏ vào túi áo, buồn cười trả lời “Mua về cũng không cho chị ăn đâu.”
“Nếu chị muốn ăn...” Nàng chỉ lên môi mình “Thì tự mình đến lấy.”
Dù đã cuối hè nhưng cả hai lại mặc quần áo khá mỏng, chất vải tơ lụa càng giống như không có gì trở ngại.
Lục Tinh Nhàn co chân, lúc nâng đùi lên khó tránh khỏi ma sát với lớp vải lạnh của Tả Tiễn, cũng là nơi đầy đặn nhất trên người nàng.
Đôi mắt cô tối lại, dở khóc dở cười hỏi “Em cố ý... thế này?”
Vừa nói cô vừa co chân chạm lên trên thêm lần nữa.
Nháy mắt, Tả Tiền mềm cả người, mặt ửng đỏ, chật vật nghiêng lên người Lục Tinh Nhàn, tựa như em bé lắc lư qua lại vài cái.
Sau một lát nàng mới thuận lợi vùi vào hõm vai cô.
Nhấc cả người dậy, tựa vào lòng Lục Tinh Nhàn “Cũng không phải hoàn toàn thế này, đợi thêm một lúc... chị sẽ biết.”
“Nhưng mà A Nhàn ơi.” Tả Tiễn ngẩng đầu, ánh mắt long lanh lấy lòng nhìn Lục Tinh Nhàn, tựa như chú cún con chờ chủ nhân khen ngợi “Em làm gì mới có thể khiến chị tức giận vậy?”
Vấn đề này cũng khiến Lục Tinh Nhàn phải tự hỏi.
Cô cẩn thận suy nghĩ một lát -- trong ấn tượng của cô, bất kể phương diện nào, Tả Tiễn đều không làm người khác lo lắng.
Cẩn thận suy nghĩ xong, Lục Tinh Nhàn lắc đầu cười nói “Chỉ cần em vui vẻ là được rồi.”
Cô sẽ cố gắng trông chừng Tả Tiễn, hướng dẫn nàng những con đường đúng đắn, nhưng cũng tuyệt đối không vì những chuyện nàng làm mà ngang ngược can thiệp hay tức giận bực bội.
Tả Tiễn chớp đôi mắt to, lông mi dài rung động.
Thầm biết nếu cứ thế này sẽ xảy ra chuyện, Lục Tinh Nhàn vỗ vỗ lên cánh tay Tả Tiễn, bóp nhẹ da thịt mềm mại của nàng, lên tiếng “Đi tẩy trang đi, xong rồi lại đây, chị có kịch bản cho em xem.”
Tả Tiễn không nhịn được nói “A Nhàn, em sắp trở thành người được chị bao nuôi rồi...”
Nhắc đến mới nhớ, lần trước cô đích thân đến tham dự buổi tuyển chọn [Quân Lâm]. Đã bao lâu rồi cô không tự tranh thủ kịch bản cho mình?
Thậm chí [Ngăn Sát] cũng vậy, Lục Tinh Nhàn trực tiếp đặt kịch bản trước mặt nàng, chỉ chờ nàng lựa chọn.
Chỉ cần Tả Tiễn đồng ý diễn, gần như chưa có gì Lục Tinh Nhàn không làm được.
Lần này Lục Tinh Nhàn đưa ra hai kịch bản.
Một bộ là drama về tình cảm gia đình, một bộ là tình cảm học đường nhẹ nhàng.
Tả Tiễn cầm hai kịch bản lên xem, nàng cũng có chút ấn tượng về chúng.
Cái đầu tiên là bộ drama về tình cảm gia đình, bộ này hot suốt mười mấy năm, hơn nữa rất được lòng các bà mẹ.
Bộ còn lại tình cảm học đường, nếu so sánh thì bộ này hấp dẫn với các nữ sinh trẻ tuổi nhiều hơn, phần lớn những nữ sinh yêu thích đều khá nhỏ, học sinh cấp ba là nhiều nhất.
Tả Tiễn có một khoảng thời gian trống để nghỉ ngơi, tuy là nói vậy nhưng cũng không hoàn toàn là nghỉ, thời gian này nàng sẽ phải liên lạc với Trần Song tính toán xem nên chọn một bộ phim hiện đại nhẹ nhàng nào đó.
Tuy phim hiện đại có lời thoại hơi dài và dễ bị đánh giá nhiều về năng lực nhưng nếu so sánh về những mặc khác thì phim hiện đại sẽ dễ diễn hơn phim cổ trang nhiều.
Đối với diễn viên nữ, dù quay phim giữa đông thì vẫn phải mặc những kiểu quần áo tôn dáng, chẳng ai muốn quấn thành con gấu bắc cực lớn như Tả Tiễn cả.
Đương nhiên Lục Tinh Nhàn cũng biết trước được kế hoạch tiếp theo của nàng nên mới lấy ra hai kịch bản này.
“Không ai hiểu em hơn A Nhàn cả!” Tả Tiễn nhào đến tặng Lục Tinh Nhàn một nụ hôn, nhanh chóng cầm kịch bản drama tình cảm gia đình lên xem.
Bộ phim về vườn trường khá đơn giản, thời gian quay cũng tương đối ngắn, khoảng hai tháng là xong.
Phần lớn diễn viên đóng chủ đề vườn trường đều là những sinh viên vừa tốt nghiệp, thậm chí đôi lúc còn có các cô cậu nhóc chưa ra trường.
Điểm chung của những diễn viên này là lần đầu rời mái nhà tranh, gương mặt non nớt, đôi mắt mơ mộng về thế giới màu hồng.
Tuy cơ thể Tả Tiễn mới mười chín tuổi nhưng tâm hồn nàng vốn đã hai mươi tám.
Chỉ khi đứng trước những người thân mới khiến nàng trở về thời niên thiếu, nếu bắt nàng diễn một đứa trẻ mười bảy mười tám tuổi, chân chính trở về thời vô tư vô lo của cấp ba hoặc sinh viên đại học thì chắc chắn sẽ không mượt, bản thân Tả Tiễn cũng thấy không được tự nhiên.
Lục Tinh Nhàn khẽ mỉm cười khi thấy nàng lật xem kịch bản bộ phim [Người vợ trở về].
Trực giác nói cho cô biết... nếu Tả Tiễn thật sự diễn bộ này, e là khi đưa sự thật ra ánh sáng, nhất định sẽ... rất tuyệt.
[Người vợ trở về] là bộ phim hiện đại báo thù.
Đầu phim nữ chính chỉ là một người dân bình thường, nàng được một thiếu gia nhà giàu mến mộ, sau khi kết hôn, cả hai trải qua khoảng thời gian tình nồng mật ý đầy ngọt ngào.
Nhưng ngày vui vốn chóng tàn, kết hôn chưa bao lâu vị thiếu gia kia đã lộ bản tính thật, bắt đầu ngày đêm không trở về, thậm chí sau này còn trực tiếp đưa tuesday về nhà.
Nữ chính là một người phụ nữ bảo thủ, không thể tiếp thu chồng mình thân thiết với người thứ ba trong nhà. Vốn nghĩ mẹ chồng sẽ giúp nàng nhưng bà ta lại lùi bước trước gia thế 'Môn đăng hộ đối' của kẻ thứ ba, nữ chính bị kích thích dẫn đến sinh non, sau đó lựa chọn tự sát.
Lúc nàng lái xe về phía vực sâu bị một chiếc xe khác từ đâu đâm đến, nhờ đó giữ được một mạng -- nhưng cũng không hẳn là giữ một mạng, từ khoảnh khắc tỉnh lại nàng đã không còn là nữ chính ban đầu, là một người có ngoại hình giống như đúc chiếm lấy thân thể, cũng chính là vai chính sau này, là Tần Vu sau này.
Vì nhờ ơn chủ thân thể này nàng mới có thể sống sót, Tần Vu quyết định báo thù cho chủ cũ.
Có thể xem bộ phim này là tiểu thuyết sảng văn nổi danh trên mạng. Tính cách Tần Vu vốn hào sảng vô pháp vô thiên, đương nhiên trở thành tiền đề để báo thù.
Kịch bản này... Tả Tiễn thích lắm!
Lục Tinh Nhàn không đem đến toàn bộ nội dung, chỉ một chút về đoạn mở đầu và giữa truyện, cùng với vài đoạn nhỏ phía sau. E là phải nửa tháng nữa mới có toàn bộ kịch bản hoàn chỉnh.
Nhưng chỉ nhiêu đây thì không khiến Tả Tiễn thỏa mãn được!
Nàng vuốt ve bìa kịch bản, cầm điện thoại di động lên gọi nhờ Tăng Tiểu Vũ mua quyển tiểu thuyết này về, dự tính lúc rảnh rỗi không có gì làm sẽ mở ra xem.
Xem thể loại tiểu thuyết này không mệt, ngược lại còn thấy sảng khoái trong lòng -- mặc dù giai đoạn đầu nữ chính hơi tội nhưng về sau rất sảng!
Sau khi tình cờ gặp lại bạn thân bạch phú mỹ Chử Lê, nữ chính mở ra giai thoại ôm đùi 'Tiểu bạch hoa' vô địch -- thậm chí không cần nàng nói gì cả, chỉ cần thấy nàng bị khi dễ, đại lão Chử Lê ngay lập tức xuất hiện giải quyết hết chướng ngại!
Vừa sảng văn vừa ngọt ngào. Sau khi nhờ Chử Lê mà báo thù xong, nữ chính vô lương tâm lại bắt đầu bỏ trốn.
Đương nhiên Chử Lê không vui, từ đó trở thành hành trình tình cảm nàng chạy ta đuổi, hơn nữa còn là kiểu đã thích lẫn nhau!
Chính là kiểu này! Cùng một nữ chính khác tương ái tương sát với nhau!
Một người rõ ràng đã thích nhưng giả vờ như không biết, chạy đến nghiện, một người lại nghĩ đối phương thật sự muốn chạy trốn, vì thế càng ngày càng nghiêm túc, cũng càng ngày càng bá đạo.
Cảm giác này... không cần nói cũng biết hoàn mỹ cỡ nào!
Bất kể là bà cụ tuổi tám mươi hay cô bé mới mười một mười hai tuổi, ai ai cũng thích ăn thể loại này!
Chả trách kiếp trước bộ này lại hot lâu như vậy!
Tả Tiễn đắc ý đặt điện thoại xuống, vừa ngẩng đầu lên đã hỏi “A Nhàn, chị đóng Chử Lê hả?”
“Tiễn Tiễn, nhân vật Chử Lê...”
Hai câu phát ra cùng lúc, sau đó cùng bật cười.
Quả nhiên cả hai đều đặt trọng tâm chú ý giống hệt nhau.
Lục Tinh Nhàn gật đầu đáp lời “Chị sẽ diễn.”
Còn chuyện tại sao lại như thế thì cô không nói rõ.
Tuy cô không nói, không có nghĩa là Tả Tiễn không biết.
Đối với một diễn viên, việc xây dựng hình tượng với khán giả và giữ bản thân thần bí đều là những thứ quan trọng trong sự nghiệp.
Tả Tiễn đã diễn cùng Lục Tinh Nhàn hai bộ phim. Trong [Quân Lâm], cả hai là tình tỷ muội, dù cách trời nam biển bắc nhưng khi chết vẫn một lòng nghĩ về đối phương, vì đối phương mà dốc hết toàn lực.
Trong [Ngăn Sát], các nàng là đôi sư đồ với số mệnh đầy chông gai.
Cho dù không có tình yêu thì vẫn là tình cảm trên mức tình yêu, ở mức độ không thể nói thành lời.
Nếu bây giờ Tả Tiễn nhận một bộ phim tình cảm hiện đại, hơn nữa còn phối diễn với người khác thì tất cả những vất vả tạo ra trước đây đều hóa thành bọt nước.
Đương nhiên là Tả Tiễn không muốn rồi!
Lý do nàng đóng phim là gì?
Chẳng phải là vì một ngày có thể đứng trước tất cả mọi người nhắc về Lục Tinh Nhàn, bất kể là trước đây hay sau này, việc đầu tiên nghĩ đến đều là cô hay sao?!
Mặc dù chưa đứng trước mọi người nhắc đến Lục Tinh Nhàn hay Tả Tiễn, chỉ cần nghĩ đến tình trạng của đối phương, Tả Tiễn cảm thấy mình vẫn cần cố gắng rất nhiều mới đạt tới mục tiêu này!
Hủy couple?
Tuyệt đối không thể!
Dù chuyện này chưa xảy ra nhưng chỉ cần nghĩ đến đã có thể khiến Tả Tiễn tức giận ngay!
Hơn nữa... nói về những dự định tiếp theo thì việc tham gia bộ phim [Người vợ trở về] cũng hoàn toàn là chuyện tốt.
Tả Tiễn nghĩ đến đây, khẽ meo meo nhìn lướt qua Lục Tinh Nhàn, cười hí hí hỏi “A Nhàn, ừm, bây giờ cũng không còn sớm, hay là chúng ta... ngủ sớm chút đi?”
Đã hẹn thời gian với bên Thư Tấn, là rạng sáng ba bốn giờ, đêm khuya vắng lặng.
Đó là lúc thuận lợi nhất để lên hot search, cũng là lúc dễ kéo dài nhất.
Giống như nàng, chỉ cần leo lên hot search thì không sợ bị kéo rớt trong thời gian ngắn, hơn nữa lên hot search trong thời gian này thì càng không thể nào bị kéo dễ dàng!
Nhưng có một vấn đề.
Tuyệt đối không thể để A Nhàn biết trước!
Nếu không chắc chắn mông nàng sẽ bị đánh đến nở hoa!
Tuyệt đối không thể tin mấy lời A Nhàn nói lúc dỗ dành!
Nếu không lúc bé nàng trộm vén váy bạn nữ, người đánh mông nàng không phải là Lục Tinh Nhàn!
Tả Tiễn bất giác sờ sờ mông mình.
_______________
Đôi lời editor:
Tại sao lại viết Tả Tiễn thời bé có mấy hành động trẻ chow ngoo ngok vậy tác giả ơi T__T