Đường Lang bộ thiền, Hoàng Tước tại hậu.
Luecy không nghĩ tới bản thân mình tân tân khổ khổ, lẻn vào phòng của Cung Nhã Trang, lục tung cả phòng lên mới tìm được bản đồ, vậy mà xoay người một cái đã bị Kiều Bích Ngọc đoạt Không kịp phản ứng, còn đang đắc ý thì Bích Ngọc đã ngay lập tức tranh đoạt với cô.
Lucy không dám cậy mạnh, bởi vì bản đồ cổ làm từ giấy dai này rất dễ bị rách, cô ta sẽ rất khó báo cáo kết quả công tác, dù vô cùng tức giận nhưng cũng chỉ có thể buông tay.
Kiều Bích Ngọc đương nhiên không cần cố kị về điều này, đối với cô mà nói tấm bản đồ này nhiều lắm thì cũng chỉ là một văn vật lỗi thời mà thôi “….. Trả lại cho tôi!”
Lucy phẫn nộ, cô ta trừng mắt nhìn Kiều Bích Ngọc, mà Cung Nhã Trang cũng dường như là cùng lúc mở miệng nói Kiều Bích Ngọc cầm chặt tấm bản đồ cố này trong tay, ánh mắt nhìn thẳng vào bọn họ: “…… Tôi không biết vốn dĩ chủ nhân của phần bản đồ này là ai, nhưng mà trên tấm bản đồ này có chữ viết của Đường Tuấn Nghĩa.”
Lai lịch của bản đồ này, cô hoàn toàn không biết gì cả, nhưng mà chữ viết phía bên mặt trái của nó vô cùng rõ ràng là do Đường Tuấn Nghĩa tự tay viết.
“Tôi sẽ trả lại cho hẳn: Thái độ của cô vô cùng kiên quyết, rõ ràng tấm bản đồ trên tay cô sẽ không đưa lại cho hai người bọn họ.
Cung Nhã Trang đi thẳng vào vấn đề nói chuyện với con gái: “Bảo Bảo, con cũng thích cuộc sống của những người giàu có, cũng thích quyền lực đúng không? Nói cách khác, con không cần Đường Tuấn Nghĩa, gả vào Quách gia. Mẹ nói cho con biết, con theo mẹ về đảo, nơi đó có thể giúp con càng ngày càng tốt, càng thêm cao quý, quyền lực cùng địa vị”
Kiều Bích Ngọc xoay người bước đi, lời của bà †a cô cũng đã lười nghe rồi.
Cung Nhã Trang đầu tiên là sửng sốt, một nỗi nhục nhã nảy lên trong lòng, sắc mặt trở nên hết sức khó coi, đã không còn đoan trang như lúc trước “Mẹ muốn con theo mẹ cùng nhau quay về ” Ngữ khí này của Cung Nhã như mệnh lệnh.
Đầu hành lang bên kia, Kiều Bích Ngọc có thể nghe được mẹ cô ta đang rống giận, chân của cô bước càng lúc càng xa, tùy ý quở trách, coi như gió thoảng bên tai.
“….. Cô muốn làm gì?”
Kiều Bích Ngọc thẳng lưng, đi về phía phòng của mình, mà Lucy vẫn đi theo phía sau cô, nửa bước cũng không chịu buông tha.
Luey bày ra một bộ đáng chủ nhân, trực tiếp liền năm lên trên giường của cô.
Bản đồ không cho tôi, tôi sẽ không đi” Vô cùng hưởng thụ năm trên giường lớn lăn qua lăn lại nói Chuyện cưu chiếm thước sào này thật đúng là đúng lý hợp tình.
Kiều Bích Ngọc cực kỳ buồn bực, nhìn người này chiếm giường của mình, mà đuổi thì lại không đi.
Lucy còn bảo nữ giúp việc thay đổi toàn bộ chăn ga gối nệm”…… Cô thật đúng là một chút cũng không khách khí” Kiều Bích Ngọc có chút tức giận trừng cô.
Luecy trưng ra bộ dạng rất dễ nói chuyện, đưa tay lên cao: “Đưa bản đồ cho tôi, tôi lập tức cút”
Đối với yêu cầu mặt dày vô sỉ của Lucy, Kiều Bích Ngọc lựa chọn xem nhẹ.
Từ trong tủ đồ lấy ra một bộ đồ ngủ hoàn †oàn mới ném tới trên người cô: “Bẩn muốn chết, đi vào trong phòng tắm tắm đi, thay quần áo, nếu không đừng ngủ trên giường của tôi”
Từ nhỏ Luey đã lăn lộn trong đống đàn ông mà lớn lên, sẽ không có nhiều quy củ như vậy.
Bất quá bây giờ do nghe thấy lời nói của Kiều Bích Ngọc “ đừng ngủ ở giường của của tôi ” thật đúng là có điểm mờ ám, may mãn cô không phải là đàn ông, nếu không cô sẽ bị Quách Cao Minh bóp chết Lucy vô cùng đắc ý, vẻ mặt cợt nhã, cầm bộ đồ ngủ kia khiêu vũ.
Trước khi đóng cửa phòng tắm còn vô cùng kiêu ngạo bỏ lại một câu, “Lão nương đời này còn chưa dùng qua sản phẩm chăm sóc da của phụ nữ, tối hôm nay tôi sẽ cố gắng hưởng thụ nó, Kiều Bích Ngọc tôi chưa từng sử dụng, cho nên, nếu như có cha chai lọ nọ nào bị bể hay dùng sai thì cô tự bổ sung vào nhé.”
Nghe vậy, mặt Kiều Bích Ngọc đều đen lại.
Cô phát hiện người phụ nữ lạnh lùng như tảng băng giống sát thủ, thật ra vô cùng ngây thơ, lúc ngủ, không chỉ giành chăn với cô, mà còn cố ý đạp cô xuống giường.
Vì thế buổi tối hôm đó vô cùng náo nhiệt, hai người phụ nữ này có hồ dùng phương thức đánh nhau để tranh giành giường ngủ.
Buổi sáng sớm ngày hôm sau, lúc dì Phương mở cửa, liền thấy bên trong phòng ngủ vô cùng lộn xộn, vật phẩm trang sức ngã trái ngã phải, dưới chân ngay cả lông bên trong gối cũng đều có.
“Cô chủ” Dì Phương kinh ngạc hồi lâu mới bình tĩnh một chút, đi về phía giường bên kia Đã đến lúc dùng điểm tâm rồi ạ”
Ngoại trừ về mặt vũ lực đánh không lại Lucy, nhưng nếu mà nói về đánh nhau thì phụ nữ có tóc dài quả thực có vẻ chịu thiệt hơn.
Đầu tóc của Kiều Bích Ngọc như ổ gà, hơn nửa đêm không có cách nào ngủ được, trên khuôn mặt tiều tụy còn có hai con mắt đen ngòm, bất quá Lucy cũng không tốt hơn được bao nhiêu, trên cánh tay của cô hiện rõ hai dấu răng.
“Cô đúng là cầm tinh con chó” Lucy thấy dấu răng rất rõ trên cánh tay của mình, cô vô cùng phẫn nộ.
Kiều Bích Ngọc một chút cũng không nhượng bộ, nheo mắt lại trừng cô: “Còn muốn đánh nữa š? Muốn đánh với hội đồng hay sao?” Khóe mắt cô liếc một cái, nhìn về phía dì Phương và các nữ giúp việc đang đứng bên cạnh.
Rõ ràng, Kiều Bích Ngọc cô ta cũng không phải là chính nhân quân tử gì, Quách gia có nhiều người hầu như vậy, cũng có thể đè chết cô, hừ.
Hai người đều hừ một tiếng, cho nhau một ánh mắt không vừa lòng Dì Phương lộ ra ý cười khó xử, so với Châu Mỹ Duy, vị tiểu thư Luey này có vẻ hoạt bát hơn ‘Đều là bạn của cô Kiều Bích Ngọc, đương nhiên sẽ không chậm trễ.
“Tiếu thư Luey, phòng bếp của chúng tôi có chuẩn bị món ăn Trung Quốc và món ăn kiểu Tây Âu, không biết cô muốn ăn loại nào….
“Không cần để ý đến cô ta.” Kiều Bích Ngọc lại liếc nhìn cô ta một cái.
Lucy là một người ăn hàng tiêu chuẩn, vô cùng đại lượng không cùng Kiều Bích Ngọc so đo, nhanh chóng xuống giường, đánh răng rửa mặt rồi lao xuống lầu, đem bữa sáng kiểu Trung Quốc kiểu dáng Âu Tây trên bàn tất cả đều gió cuốn mây tan nhấm nháp một lần.
“…. Châu chấu đi qua”
“Cô một ngày không giao bản đồ cho tô thì tôi sẽ tiếp tục ở lại nơi này” Lucy thỏa mãn đánh ợ ộ … Kỳ thật cũng rất tốt, không cần đi ra ngoài liều mạng, lão nương thấy cái giường kia ngủ thật là thoải m: Từ lúc Quách lão gia tử bế quan, bản thân ở trong biệt thự Nguyên Hải bắt đầu ăn chay niệm Phật, vì vậy sáng sớm không cần đi đến nhà chính, điểm tâm thì dùng ở viện phía đông, dì Phương còn để hai ly đồ ngọt trên bàn.
“Cao Minh thiếu gia hình như không quá thích người khác ngủ trên giường của cậu ấy” Dì Phương nhịn không được mở miệng nhắc nhở.
Lucy nhất thời sợ hãi, cả người hoảng hốt.
Con mẹ nó, quên mất việc này.
Kiều Bích Ngọc hậu tri hậu giác, giống như vô cùng vui sướng khi người khác gặp họa cười ha ha: “….. Cô chết chắc rồi” Tuy rắng mất đi một vào kí ức, thế nhưng cô biết những người trong câu lạc bộ đó rất sợ Quách Cao Minh “Đê tiện vô sỉ, cô cố ý” Lucy vỗ bàn đứng dậy, phần nộ chỉ tay vào Kiều Bích Ngọc.
“Nếu tôi sớm biết có chiêu này, đêm qua lúc cô lôi tóc ta, ta liền vứt cô đi ra ngoài.”
“….. Ha ha, nói như cô thanh cao lắm, đêm qua cô cầm hai khối thịt trước ngực tôi, đau muốn chết…”
“…… Là cô túm quần tôi trước”
Dì Phương đoạn đối thoại này, xấu hổ cười, này thực sự có chút khó nghe đó, Dì Phương xoay người đi ra ngoài chuẩn bị lại lấy chút hoa quả lại đây, vị tiểu thư Lucy này hình như khẩu vị rất lớn, lúc này vừa vặn đi ngang qua Cung Nhã Trang vừa bước vào cửa.
“Bà Cung, xin hỏi bây giời bà đã muốn dùng điểm tâm chưa, hiện tại tôi đi gọi phòng bếp chuẩn bị bàta Nhưng mà, sắc mặt Cung Nhã Trang có chút kỳ quái, bà ta không nói gì, xua tay với đì Phương, ý bảo bà ấy đi xuống, dì Phương cũng không có hỏi nhiều, chỉ là cảm thấy có chút quái, Cung Nhã Trang đã rời giường rất sớm, bà ta cố ý dặn dò phải đợi hai người Kiều Bích Ngọc rồi mới dùng cơm.
Biệt thự Uyển Như, bên trong chỉ có Kiều Bích ì Phương dựa theo lệ thường hỏi Ngọc và Lucy mặt đối mặt dùng cơm, chỉ mới ăn lửng dạ, vừa rồi cãi nhau cũng đẩy nhanh tốc độ tiêu hóa “….. Vì sao tôi cảm thấy có chút choáng đầu”
Luey rất nhanh đã nhận ra thân thế mình không khoẻ, cô vừa định đứng lên, đối diện Cung Nhã Trang đang đi tới khóe miệng mím môi một chút cười: “Vậy ngay cả cô ta cũng đóng gói mang đi đi”