Cha Cục Cưng Hảo Thần Bí

Chương 31: Chương 31: VẠCH TRẦN




Lăng Nhược Nhược không biết mình đã bị bại lộ, nếu sớm biết, nàng nhất định sẽ không hưng trí bừng bừng đến mát xa, hưởng thụ một chút khoái lạc ngay ngày khai trương đầu tiên.

Ba nam nhân không lên tiếng quay trở lại phòng mát xa, lòng không thể lại bình tĩnh, trong đầu vẫn chỉ có bộ dạng xinh đẹp của tiểu nữ nhân kia.

Lăng Nhược Nhược, nữ nhân mà ai nấy đều nghĩ sẽ không thể sống tốt, không thể sống nổi, hiện tại không chỉ sống vui vẻ, hào hứng, còn làm người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.

Các nam nhân rốt cuộc không thể tiêu dao, tâm tư đã sớm bay xa. Chỉ chốc lát sau, Tát Nhãn là người thứ nhất cáo từ: “Đại ca, nhị ca, tiểu đệ nhớ đến trong nhà còn có chút việc, xin cáo từ trước.” Nói xong, không đợi hai người kia trả lời, liền vội vã chạy đi.

Tát Hoàn tâm tình rất rối loạn, hắn đã cho Hắc Hổ đi điều tra, đến nay còn không có trở về hội báo, không biết đã điều tra thế nào, đêm nay có thể cho mình tin tức gì đi.

“Nhị đệ, nàng không phải là Vương phi bị ngươi hưu đó sao?” Tát Phong vốn rất rõ chuyện của hắn, nhịn không được hỏi, vì cái gì Nhị đệ lại giống như không hề biết cửa tiệm này là do nàng mở?

“Đại ca, nàng đúng đã từng là Vương phi của tiểu đệ, ta đã hưu nàng rồi.” Đúng vậy, nữ nhân hơn ba năm trước đã bị hắn hưu nay lại cho hắn bất ngờ thật lớn, đầu tiên là ở sau núi Phổ Đà Tự, sau đó là Hương Nhưỡng Tửu Phường, hiện tại là tiệm mát xa kỳ quái. Đến tột cùng nàng còn có bao nhiêu chuyện hắn không biết? Đến tột cùng nàng còn có bao nhiêu bí mật hắn không biết? Hay là hắn cho tới bây giờ vốn không hiểu nàng, mà nàng phải chăng vẫn luôn giấu diếm bản thân, đội mặt nạ mà sống? Hết thảy đều là bí ẩn.

Hắn phát hiện, chính mình cho tới bây giờ vốn chưa từng nghiêm túc nhìn nàng, chưa từng chân chính để ý nàng, hắn vẫn chỉ biết đòi hỏi, thậm chí xem nàng như món đồ chơi. Đúng, đúng vậy, một thứ đến tay có thể ném đi, một thứ không quan hệ, không khẩn trương.

Hiện tại, hắn rốt cục phát hiện mình mười phần sai, hắn cứ nghĩ sau khi nàng rời mình đi, nhất định sẽ thật thê thảm, nhất định là nghèo khó, tuyệt vọng.

Nhưng là, nàng lại tựa như một kỳ tích. Hắn nhìn ra được, sau khi nàng rời đi mình, lại như cá gặp nước, khoái hoạt vô cùng, hơn nữa trên người còn có rất nhiều bí mật.

Tát Phong có chút đăm chiêu gật gật đầu, đột nhiên nói: “Tam đệ đã trở về, trẫm cũng muốn về, sau này có rảnh lại tụ hợp.” Nói xong, cũng đứng dậy đi.

Tát Hoàn còn đứng tại chỗ, một lát sau, hắn cũng đứng dậy ly khai Câu Hồn Điếm. Hắn có rất nhiều nghi vấn nhất định phải điều tra rõ. Lúc gần đi, hắn thật sâu nhìn sang phòng của Lăng Nhược Nhược.

Trở về vương phủ, ngay cả Vương phi cùng tổng quản ra đón, hắn cũng không để ý, liền trực tiếp vào thư phòng, vừa ngồi vào chỗ, hắn liền lạnh lùng nói: “Tra thế nào?”

Kỳ thật Hắc Hổ cũng là vừa về không lâu, hắn tra ra rất nhiều chuyện khiến hắn khiếp sợ, hắn không biết có nên nói cho Vương gia hay không, nhưng không nói lại không được, đó là chức trách của hắn.

“Vương gia, từ trước đến nay Lăng tiểu thư sốgn cùng Quý bác gái và một tiểu bảo bảo. Tiểu bảo bảo tên là Lăng Chí Tôn, cùng họ với Lăng tiểu thư. Thuộc hạ còn tra được Lăng tiểu thư có năm sản nghiệp, trừ bỏ Hương Nhưỡng Tửu Phường, nàng còn có Vân Thường Y Điếm, Bàn Long Đại Tửu Điếm, Hoa Tụ Lâu, cùng với Câu Hồn Điếm vừa khai trương. Nàng ở kinh thành có mua một mảnh đất, lập một phủ đệ tên là Quý phủ, lấy danh nghĩa của Quý bác gái.” Hắn nhất nhất đem những chuyện tra được ra bẩm báo, nhưng hắn vẫn che giấu chuyện Lăng Nhược Nhược còn có có một tòa trang viên ở một nơi xa kinh thành, không biết vì cái gì, hắn chỉ muốn bảo hộ nữ nhân này.

Tát Hoàn càng nghe càng kinh ngạc, tứ đại danh điếm nổi tiếng thiên hạ cư nhiên là do khí phi của hắn mở, hơn nữa còn là nơi mà hắn thích đến nhất.

“Tất cả đều do nàng mở?” Sắc mặt hắn càng lúc càng khó xem, hắn quả thật đã xem thường nàng.

“Vâng, Vương gia.” Hắc Hổ vội vàng đáp, thứ rượu mà hắn cực yêu thích cư nhiên toàn từ một tay Lăng Nhược Nhược làm ra, điều này sao không khiến hắn sợ hãi a!

Hắn trầm mặc hồi lâu, liền lạnh lùng nói: “Đi xuống đi, bổn vương đã biết.”

“Vâng.” Hắc Hổ lặng yên không một tiếng động lui xuống.

Nữ nhân, cư nhiên dám lừa gạt bổn vương! Xem ra, bổn vương không thể không gặp ngươi, để xem ngươi rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật? Ngươi đến tột cùng là dạng người gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.