Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

Chương 17: Chương 17




Điên rồi! Điên rồi điên rồi ah ~~~~~~

Thời điểm cái lưỡi ướt át của hắn ra vào trong miệng ta, ta cố gắng mà tự nói với mình ngàn vạn lần không thể đắm chìm trong phần khoái cảm dị thường này, cái này là không đúng, hắn là phụ thân của ta ta là con của hắn chúng ta không cần phải như vậy! Không cần phải như vậy không cần phải… Hô… Tốt… Thật thoải mái ah ~~~~~

Không nên không nên ~~~ ta muốn khắc chế… Khắc chế…

“Ah… Cha, dừng tay… Dừng tay…”

“Ta không thể dừng tay, Kỳ Kỳ, ta muốn ngươi.” Eo bị hắn nâng lên, cảm giác được vật cực nóng kia đang ở phía trước, ta không khỏi há hốc mồm.

Cái chỗ kia… Cái chỗ kia cho tới bây giờ chỉ có đi ra, như thế nào có thể đi vào??? Ta chưa có xem đồng nghiệp văn, cho nên không biết đồng tính yêu như thế nào, nhưng là tiến vào địa phương đó… Không đau chết mới là lạ ah ~~~~~~

Ah ~~~~~~~~~~~~~~~ không đúng không đúng, bây giờ không phải là thời điểm lo lắng, phụ tử giữa sao có thể làm loại sự tình này! Không nên không nên, cho dù ta cũng rất muốn ôm lấy hắn, nhưng cái này dù sao cũng không hợp luân lý đạo đức!

Ta phải ngăn cản hắn!

“Cha, chờ một chút!” Ta bắt lấy cánh tay của hắn, lắc lắc mông nghĩ cách để vật nguy hiểm kia cách xa một chút lại không nghĩ cái đó… Biến thành càng thêm vừa thô vừa to…

Không được, chờ hắn đi vào đã không còn kịp rồi.

Cắn răng một cái, ta trèo qua bờ vai của hắn thừa dịp hắn không sẵn sàng, đặt hắn dưới than thể của ta, nhìn hắn trừng mắt nhìn ta ta cũng là lăp bắp kinh hãi.

Ta thở hổn hển, từng giọt mồ hôi rơi từ trên mặt ta xuống, rơi trên khuôn mặt anh tuấn của hắn, chậm rãi tạo thành một đạo dấu vết trong suốt, ta lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

“Cha… Ngươi… Ngươi có biết hay không ngươi cường bạo ta… nếu nói ra…, sẽ là bao nhiêu luân lý xung quanh? Chúng ta như vậy… Như vậy gọi loạn luân ah! Ngón tay ta nhéo thật mạnh vào long bàn tay, do đó khắc chế được dục vọng, cố gắng để cho hô hấp của mình vững vàng, thế cho nên nói chuyện mới có thể nối liền, “Như vậy là không đúng! Ta không thể để cho ngươi mang theo bao nhiêu điều tiếng vượt qua quãng đời còn lại, không thể nhìn một mình ngươi tại trong thống khổ giãy dụa. Cho nên, nếu như cường bạo… cứ để cho ta tới cường bạo ngươi đi… Ah ah ah ah ah ah!!!!!!!!!!! Đau quá ah!!!!!!”

Hắn… Hắn dĩ nhiên lại kéo mạnh eo của ta xuống, của ta chỗ đó khẳng định bị rách rồi, đau đớn truyền đến từng dây thần kinh của ta, ta cắn môi không dám nhúc nhích, vật nóng cực đại của hắn đang ma sát bên trong ta, nhất định chảy máu, không có chảy máu thì làm sao hắn có thể ra vào thuận lợi như vậy, U-a..aaa… … Đau quá ah ~~~~~ “Cha… Đau quá ah ~~~~~~” ta bất lực phủ phục trên lồng ngực rộng lớn của hắn, mặc cho hắn nắm lấy eo của ta một lần rồi lại một lần đẩy, đại phương đó ngoài đau đớn ra đồng dạng như bị thiêu nóng, ta ngoại trừ khóc không biết còn có thể làm gì, chỉ sợ vừa cử động càng làm cho đau nhức thêm kịch liệt.

“Ô… … Đau quá… Cha… Đau quá ah…”

“Ah ~~ Kỳ Kỳ, ngươi rốt cục là người của ta rồi.” Nụ hôn của hắn rốt cục trở nên ôn nhu, làm tiêu tán nước mắt trên mặt ta, nụ hôn nhu hòa làm ta không ngừng rên rấy.

Ta hiện tại toàn bộ chú ý đều đặt vào địa phương đó, chú ý của ta nhận được cái hôn tràn ngập thương tiếc của hắn, chờ tới khi hắn thả ta ra ta lập tức kêu to, “Nhưng mà đau quá ah ah ah ah ah ah ah ~~~ ah ~~~ không thể cử động rồi! Không thể cử động rồi! Cha, không thể cử động nữa à ~~~ đau quá, đau quá… Ô… … …”

“Kỳ Kỳ, ta yêu ngươi! Ta yêu ngươi!” Hắn càng nói ta càng ủy khuất, càng ủy khuất ta cảm thấy càng đau, càng đau ta kêu càng lớn tiếng:

“Cái kia cũng đừng có động ah!! Ô ~~~~~~ cha… Ta hận ngươi chết đi được!” Nguyên lai thời điểm đau nhức đến cực điểm, không chỉ thần kinh ta chết lặng, còn có thần trí ta.

Lúc ta sắp hốt hoảng đến ngất đi, phảng phất thấy được một đôi mắt bi thương.

“Nói cho bọn hắn biết, hội nghị hôm nay hủy bỏ, hôm nào mở lại.”

“Nhưng mà Long ca, người đứng đầu hôm nay cũng tới, nếu như không đi mà nói…, không tốt lắm a.”

“Không thấy kỳ kỳ bị bệnh sao Tốt rồi, không cần nói nhiều. Ngươi phái mấy người hảo hảo tiếp đãi.”

“Nhưng mà Long ca…”

“Đi ra ngoài!”

“… … … … … … … … … … … dạ “

Ai đang nói chuyện ah, U-a..aaa… Đầu đau quá ah ~~~~

“Kỳ Kỳ, ngươi đã tỉnh chưa?”

Chậm rãi mở to mắt, mơ mơ màng màng một mảnh đen… Là vật gì ah… Ta nghĩ đưa tay chạm đến, nhưng mà tay như bị ngàn quả cân đè lấy, như thế nào cũng nâng không nổi, toàn thân mệt rã rời lại đau đớn, đặc biệt là chỗ đó… Chỗ đó??

“Ah!!” Cái này thật sự toàn bộ tỉnh, cũng thấy rõ mảnh đen kia là cái người cường bạo ta.

Bàn tay to lớn ôn nhu che trên trán của ta, hắn cúi đầu xuống, dùng cái tay vuốt ve khuôn mặt trơn bong của ta, tất cả thương yêu: “Như thế nào đây? Còn có chỗ nào không thoải mái sao? Có đói bụng hay không? Muốn ăn chút gì không?”

“Đau nhức ~~~~” dường như từ đó trở đi, ta đều nói cái chữ này, có thể là có người không them để ý, chỉ lo phát tiết dục vọng của mình. Hiện tại tốt rồi, xong việc về sau lại hỏi một đống vấn đề, không phải vuốt đuôi ngựa (ví với hành động không kịp thời, chẳng giúp ích được gì) thì là cái gì?

“Thực xin lỗi, ba ba… Cũng không muốn tổn thương ngươi.”

Không muốn thương tổn ta? Nếu không muốn lúc trước thời điểm ta muốn hắn dừng tay hắn lại nói là không thể là như thế nào? Hắn có nghĩ tới hay không, hắn như vậy liều lĩnh ôm ta, về sau ta như thế nào đối mặt hắn? Phụ tử? hay là tình nhân?

Ta thừa nhận trước khi ta cũng rất muốn làm như vậy ( đương nhiên không phải ta ở mặt dưới), nhưng là cảm giác trước khi làm cùng sau khi làm… Hoàn toàn không giống nhau. Khi đó ta căn bản không biết loại dục vọng này gọi là tình yêu, mà không phải tình thân. Hiện tại tốt rồi, hắn để cho ta toàn bộ đã minh bạch. Ta cùng hắn đã có quan hệ than thể, như vậy còn có thểgọi là phụ tử bình thường sao?

Nhìn thần sắc lo lắng của hắn, trong long ta cực kì khổ sở, các loại cảm xúc không hiểu cùng xuất hiện một chỗ khiến ta rơi nước mắt, ta liền quay đầu không muốn nhìn thấy hắn, chỉ có thể căm giận nhổ ra mấy chữ: “Nhưng mà ngươi đã xúc phạm tới ta rồi.”

Mỗi chữ mỗi câu nói đều rõ ràng, trừ phi kẻ điếc nếu không không có khả năng nghe không được. Sau lưng thật lâu không có âm thanh, không khí cương tới cực điểm.

“Ai ~~~~~~~~~~~~” thở thật dài một tiếng, nói thật tâm của ta đều bị hắn làm cho đau nhức, nhưng mà ta biết rõ ta không thể quay đầu lại, vì ta còn chưa nghĩ làm như thế nào để đối mặt hắn, ta không thể nhìn hắn, chỉ sợ chính mình sẽ khống chế không nổi ôm lấy hắn, lớn tiếng nói yêu hắn.

“Kỳ Kỳ, cho dù ngươi hận ta, ta cũng sẽ không hối hận. Cho dù ngươi là con của ta, nếu như phải dung thủ đoạn để có được ngươi, ta cũng vậy nhất định sẽ làm như vậy.”

Đầu ngón tay hơi lạnh của hắn xoa nhẹ giữa hai nếp lông mài của ta, thanh âm ôn nhu chỉ thuộc về ta, không ngừng chạm đến làm ta sắp không khống chế được tâm mình, “Luân lý đạo đức cũng chỉ là thứ mà mọi người dung để trói buộc. Nếu như chúng ta thiệt tình yêu nhau, liền không sao cả đúng không.”

“Làm sao ngươi biết ta cũng yêu ngươi?”

Độ ấm trong phòng bỗng nhiên giảm xuống o độ, bàn tay trên trán ta lạnh như băng giống như không đến từ nhân gian, hắn đột nhiên dùng sức xoay đầu của ta, khuôn mặt tuấn mỹ hoàn toàn phẫn nộ, “Nếu như ngươi dám yêu mến người khác, ta sẽ giết hắn.”

Ta vốn muốn nói, vậy ngươi trước hết đem ngươi giết chết đi cho rồi. Nhưng là nghĩ đến hậu quả… Cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, dung thanh âm ủy khuất nhất nói với hắn: “Cha… Cho ta chút thời gian được không?”

Nét mặt của hắn lúc này mới nhu hòa xuống, hôn nhẹ gương mặt của ta, giúp ta đắp lại chăn: “Ngươi trước nằm một hồi, ta gọi người làm ít đồ ăn cho ngươi. Ngươi mệt một ngày chắc là đói bụng lắm.”

Ta lại ngoan ngoãn gật đầu.

“Nghỉ ngơi thật tốt, ba ba… Trông chừng ngươi.” Ba ba… Ta còn có thể gọi hắn là cha sao?

Kỳ thật hắn ở trước mặt ta để lộ quá nhiều cảm xúc, ta từ trong mắt hắn thấy được thống khổ, kỳ thật ta làm sao không muốn cùng hắn, nhưng mà hắn như thế nào lại không suy nghĩ, ta là con của hắn, vốn là vậy, về sau cũng nhất định sẽ cùng hắn ở cùng một chỗ, vì cái gì lại dung phương thức này làm rách cái ranh giới mỏng manh đó?

Vìđể cái sai lầm này không thể tiếp tục nữa, ta quyết định, ta nhất định phải rời đi thôi.

Cha, đây là ngươi bức ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.