Chân Linh Cửu Biến

Chương 1728: Chương 1728: Ám đấu ( tiếp )




Thần niệm chẳng xa lạ làm trong lòng Lục Bình kinh nghi bất định. Tuy nhiên thần niệm của hắn sớm đã khóa được chỗ các vị Chân Linh tu sĩ trong ao băng. Không đợi đạo thần niệm ấy lui về, thần niệm bàng bạc của Lục Bình giống như thủy triều theo phương hướng đạo thần niệm quỷ dị tới cũng lên mà quay về, nháy mắt trong ao bằng khóa được vị tu sĩ xa lạ trước đó dùng thần niệm tìm tòi mình.

Lạnh như băng, cô tịch, lại mang một tia máu tanh sát ý làm người ta tâm quý, hai mắt của Lục Bình không khỏi híp một cái. Người ấy là một vị nữ tu.

Trong lúc Lục Bình xác nhận nguồn gốc của thần niệm xa lạ dự tính rút lui trở về thần niệm tự thân, vị Chân Linh nữ tu bị hắn phản hướng xác nhận rốt cục dường như có điều phát hiện, chợt ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn về chỗ phương hướng hắn.

Gương mặt mang khăn che vẫn không cách nào che giấu khóe mắt nhấc lên một nụ cười. Nữ tu chớp mắt nhận ra được Lục Bình thần niệm đã đoán được duyên cớ. Lục Bình phảng phất thấy một đôi ánh mắt trực tiếp xuyên thấu qua hư không cùng hắn nhìn nhau.

Lục Bình hướng đối phương khẽ vuốt càm. Người nữ tu kia phảng phất cũng dường như có điều phát hiện, khẽ khom người thi lệ về phương hướng cho Lục Bình.

Hành động quái dị của nữ tu đương nhiên chạy không khỏi chư vị Chân Linh tu sĩ trong ao băng. Hơn nữa tất cả mọi người đều là tinh anh đứng đầu nhất của phương thế giới này, chỉ thấy hành động của nữ tu dĩ nhiên sẽ nghĩ tới thì lẽ đó chỉ sợ là đang cùng Lục Thái Bình chưa lộ diện có tiếp xúc trao đổi.

Mà lúc này Tiêu Bạch Vũ hư không truyền âm mới vừa bị Khổng Tước Vương hừ lạnh một tiếng cắt đứt. Nói cách khác vị nữ tu trong ao bằng chí ít trước khi Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Bình trao đổi đã trước một bước phát hiện tung tích của hắn, thực lực bực này...

Các vị Chân Linh tu sĩ trong ao bằng thần sắc khác nhau, trong lòng đối với vị nữ tu xa lạ này hoặc là kiêng kỵ, hoặc là lấy lòng, hoặc là mặt không thể hiện gì, hoặc là thần sắc khiếp sợ, không đồng nhất mà đủ loại.

Đặc biệt là Thiên Mã tộc trưởng Mã Chấn cùng với Ban Lan hổ tộc trưởng hai người trước đó rõ ràng hiển lộ địch ý với Lục Bình, sau khi biết hắn cùng Lục Kiểm lão tổ chào hỏi xong không lâu, Ban Lan hồ tộc trưởng lúc này mới trong thần niệm phát giác một tia khác thường ngoài mấy trăm dặm. Còn Thiên Mã tộc trưởng đến bây giờ vẫn như mấy vị Chân Linh tu sĩ còn lại thủy chung chưa từng phát giác tung tích của Lục Bình.

Nghĩ tới trước đó hai người chỉ trích Lục Bình đến trễ, Thiên Mã tộc trưởng càng thêm trong lòng ít đi mấy phần tự tin, sắc mặt lộ ra rất khó coi. Vị Ban Lan hổ tộc trưởng mặc dù nhìn qua có thể nén được tức giận, nhưng sau khi mơ hồ nhận ra được tung tích của Lục Bình, trên mặt trong nháy mắt lộ ra vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm vẫn là biểu hiện chân thật phấn khích chưa đủ trước đó.

Ban Lan hỗ tộc trưởng rất nhanh sau đó thu liễm thần sắc nhẹ nhõm trên mặt. Ông ta xoay người nhìn về phía Thiên Mã tộc trưởng bên cạnh hiển nhiên vẫn ở chỗ cũ cố gắng tìm tòi chỗ Lục Bình mà trên mặt hiện ra càng ngày càng nhiều thần sắc chột dạ, ánh mắt du động tựa hồ đang suy tư một ít gì.

Ban Lan hỗ tộc trưởng cùng Thiên Mã tộc trưởng có thể nói là hai nhân vật hùng tài đại lược chói mắt nhất của mấy ngàn năm qua Tây Hoang tu luyện giới quật khởi. Hai người dân tộc quần của mỗi người quật khởi dưới sự liên thủ cơ hồ thay đổi toàn bộ Tây Hoàng chi địa cùng với một phần ba cách cục của Bắc Bằng nguyên cùng biến cảnh tây bắc của Trung Thổ.

Ban Lan hồ tộc trưởng xem ra, vị đồng minh Thiên Mã tộc trước mắt này, âm mưu cùng trí khôn vậy là đủ rồi. Nếu không cũng không khả năng đem Thiên Mã tộc yếu đuổi nhất trong Tây Hoang tu luyện giới tam đại yêu tộc bộ lạc đề thăng lên thành Tây Hoang đệ nhất thế lực cũng không có vạn thế căn cơ để Thiên Ma tộc lập được thành tựu cự hình bộ lạc.

Nhưng ông ta làm việc thủy chung thiếu một loại đại khí, ít đi chính diện giao phong, mặc dù vị Thiên Mã tộc trưởng thực lực cũng không yếu. Trên thực tế trừ nhân tộc mấy nhà thánh địa vì giữ vững tôn nghiêm ngoài mấy người thủ đoạn đi đường tắt thành tựu Chân Linh ra, tu sĩ có thể không mượn ngoại lực lấy lực một mình thành tựu Chân Linh có người nào là người yếu.

Nhưng ông ta lại luôn thói quen dùng các loại thủ đoạn phương thức làm việc tính toán luôn khiến cho người ta coi thường ông ta một bậc. Thậm chí chính ông ta đều thủy chung đem tự thân định vị ở góc độ một người yếu đi ứng đổi hết thảy phát sinh bốn phía. Vì vậy, nếu hết thảy trong dự liệu của ông ta, ông ta luôn lộ ra coi là không bỏ sót, làm người ta kính nể không thôi.

Chỉ khi nào chuyện vượt ra khỏi ông ta chưởng không, vượt qua dự liệu của ông ta, như vậy ông ta ứng đối thủy chung tỏ ra hốt hoảng, thậm chí khiếp đảm.

Thời điểm Lục Bình đột nhiên xuất hiện rồi lại ra vẻ thực lực vượt xa bất ngờ liệu của ông ta khiến cho Thiên Mã tộc trưởng trong lúc nhất thời hoàn toàn mất đi dũng khí đối kháng. Ít nhất khi ông ta từ trong sự đả kích này lấy lại được tinh thần, Ban Lạn hổ tộc trưởng đã không ôm bất kỳ hi vọng nào để mượn lực lượng của ông ta nữa.

Tình huống như thế, Ban Lan hổ tộc trưởng lúc trước đã thấy qua mấy lần. Một lần là thời điểm Thiên Mã tộc liên thủ Bích Nhãn Kim Điều nhất tộc âm thầm tính toán Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc gặp gỡ ma la tai ương đột nhiên bộc phát thừa dịp ngay trong lúc kế hoạch của Thiên Mã tộc trưởng bị đại loạn mà không còn kịp điều chỉnh. Ban Lan hổ tộc thừa dịp tham gia, đem thế lực tự thân phát triển đến Tây Hoang chi địa, đem thắng lợi quả thực vốn thuộc về Thiên Mã tộc thôn phệ một nửa. Thiên Mã tộc chẳng những chỉ có thể im hơi lặng tiếng, còn phải cảm tạ Ban Lan hổ tộc xuất thủ tương trợ.

Một lần khác còn lại là sau khi Long Hòe lão tổ xuất thế vạch trần thông đạo đại trận âm mưu cùng với thực lực triển hiện ra ở Thương Sơn làm tất cả Chân Linh tu sĩ đều tự thẹn không bằng, vị Thiên Mã tộc trưởng này ngay trong lúc lòng người bàng hoàng không phải là trấn giữ bên trong tộc ổn định tâm tư tộc nhân, không ngờ lại đem Thiên Mã tộc trưởng vị vội vàng truyền cho con của mình, bản thân thì biến thành chưởng quỹ buông tay tìm đến mình thương nghị nên ứng đối như thế nào. Điều đó lập tức bị Tử Dương cung bắt được sơ hở nhất cử chiếm đoạt Thiên Lý chi địa của Thiên Mã tộc ở Tây Hoang.

Mà lần thứ ba chính là lúc này chỉ trích Lục Thái Bình. Lục Thái Bình đột nhiên xuất hiện lộ ra thực lực mạnh tuyệt lần nữa bị dọa sợ đến ứng đối thất thố.

Cũng không biết cùng vị này liên thủ, chuyến đi thông đạo nhất trận rốt cuộc là tốt hay xấu?

Vốn Ban Lan hổ tộc trưởng năm trăm năm tu luyện tự nhận là thực lực cho dù không so được Long Hòe lão tổ ở trận đánh Thương Sơn cũng chênh lệch không xa. Chuyến đi Bắc Bằng nguyên lần này có Thiên Mã tộc trưởng tương trợ, hai người liên thủ thậm chí còn cứng rắn hơn so với Long Hòa một ít cũng nói không chừng.

Những phần tự tin này của chư vị Chân Linh tu sĩ lấy bình đài tranh thắng đột nhiên bị Lục Bình xuất hiện phá vỡ. Thực lực của Long Hòe lão tổ trên xa ông ta thì thôi đi, nhưng sau đó Hạng lão tổ, Khổng Tước Vương, Tiêu Bạch Vũ, Lữ Kiếm lão tổ, nữ tu che khăn, Linh Minh Cự Viên từng người một tiếp theo xuất thủ cũng rõ ràng nói rõ cho Ban Lan hỗ tộc trưởng biết, thực lực của bọn họ có lẽ chỉ là vượt qua ông ta một chút, nhưng một chút đó đúng là vẫn vượt qua ông ta!

Nhưng đấy vẫn không phải làm Ban Lan hổ tộc trưởng sợ hãi nhất, chân chính làm ông ta cảm thấy sợ chính là Lục Thái Bình lúc này sắp đi tới ao băng.

Phải biết cho dù Long Hòe lão tổ cũng sau khi Ban Lan hồ tộc trưởng giúp đỡ Thiên Mã tộc trưởng chỉ trích Lục Bình mới phát hiện tung tích của hắn, nhưng Lục Bình trả lời lại kèm theo sự đáp trả đối với Ban Lan hỗ tộc trưởng chỉ trích hắn!

Điều này nói rõ gì?

Đây nói rõ Lục Thái Bình thậm chí trước khi Long Hòe lão tổ phát hiện hắn thì hắn đã phát hiện mọi người trong ao băng. Dưới tình huống mọi người không biết chuyện hắn lấy hư không bí thuật nghe được Ban Lan hồ tộc trưởng chỉ trích!

Chẳng lẽ tụ vi của Lục Thái Bình còn có thể vượt qua Long Hòe lão tổ hay sao?

Ban Lan hổ tộc trưởng lập tức muốn bỏ ý niệm này đi. Nhưng ông ta càng thêm muốn như vậy, ý niệm đó càng đeo bám trong đầu óc ông ta. Điều này sao có thể? Tuyệt không khả năng này!

Đã sớm nghe nói vị Bắc Hải Thủy Kiếm Tiền này có thiên phú dị bầm trên thần niệm tu vi, vượt xa cùng cấp tu sĩ, có lẽ là bởi vì duyên cớ này!

Ban Lan hỗ tộc trưởng hết sức vì thế tìm kiếm các loại lý do. Nhưng mặc dù như thế, căn cơ của thần niệm tu vi đúng là vẫn ở tu vi, cùng thần niệm thiên phú lại cường đại của hắn, chênh lệch thực lực cũng không lớn đến đó. Ít nhất Ban Lan hổ tộc trưởng từ trong lý do này không nhìn ra mình có thể tương đương cùng thực lực của Lục Thái Bình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.