Chân Linh Cửu Biến

Chương 1634: Chương 1634: Hư thật (2)




Vũ Văn Phi Tường nói:

- Ngũ Hành tông đây là giấu dã tâm trong túi, muốn gia tộc ta cùng Chân Linh phải đấu nhau a!

- Ngũ Hành tông đây là dương mưu, bọn ta chính là biết được thì có thể như thế nào? Vũ Văn thế gia tuy nói được xưng đệ nhất thiên hạ thế gia, nhưng thủy chung không thể có được tiểu thiên thế giới. Không có tiểu thiên thế giới dung thân, Vũ Văn gia tộc thủy chung không thể đánh vỡ số mệnh do khai thiên lưu lại, trở thành chân chính cùng thánh địa tịnh giá tề khu thậm chí vượt qua xa chỗ của thánh địa. Đây cũng là duyên cớ những năm gần đây tổ phụ ta một mực ủng hộ người tìm kiếm tiểu thiên thế giới.

- Đáng tiếc đám người Tiêu Bạch Vũ bên ngoài Cửu Huyền lâu đắc thủ quá nhanh. Người nọ hiển nhiên trong đó địa vị không cao, hơn nữa gia tộc nội bộ thủy chung có người cản trở. Nếu không, có người nọ làm nội ứng, hết thảy mưu đồ của đám người Tiểu Bạch Vũ có lẽ chính là thành Vũ Văn thế gia ta làm giá y!

Vũ Văn Thông Thiên lắc đầu nói

- Ngươi chớ có xem thường Tiểu Bạch Vũ, Thất Phiến, Phùng Lục những người đó. Vô luận là tâm trí, thực lực, bọn họ đều là một nhóm người đứng đầu nhất phương thế giới này. Bọn họ có thể liên kết hơn mười vị cấp bậc thuần dương tu sĩ mưu tính Cửu Huyền lâu, âm thầm sợ rằng đã làm xong phòng bị đối với trạng huống bất ngờ. Chuyện Cửu Huyền lâu lão phu vốn ôm mục đích chính là có thể thành thì tốt nhất, không thành cũng nằm trong dự liệu.

Vũ Văn Phi Tường liền nói:

- Tam tổ phụ, người nọ gần đây có truyền về tin tức có liên quan đám người Tiêu Bạch Vũ, Lục Thiên Bình hay không? Đặc biệt là Lục Thiên Bình đó, hài nhi luôn cảm giác Lục Thiên Bình lần này trở về Bắc Hải là có mưu đồ gì kinh người, có lẽ là hướng về phía Thất Tinh động thiện, có nên cử người nọ đi dò thử ý kiến hay không?

- Sau chuyện Cửu Huyền lâu, những người này đã phân đạo dương tiêu, hai bên không còn liên lạc. Thứ nhất là vì để tránh cho dính líu với nhau do ngũ đại thánh địa liên thủ tiêu trừ trả thù. Thứ hai sợ rằng hiềm khích đã sớm sinh ra giữa những người đó, đã không cách nào tín nhiệm lẫn nhau, chính là người nọ cũng rất ít biết được tin tức của những người khác.

Vũ Văn Thông Thiên cười nói:

- Lục Thiên Bình được Chân Linh truyền thừa, hắn chính là nhân vật kiệt xuất nhất của phương thiên địa này, xem ra có ở khả năng cực cao thành tựu Chân Linh, hơn nữa thời gian cũng cực nhanh. Nếu không muốn rời khỏi phương thế giới này nhanh như vậy, thế thì chuyện cần thiết nhất hiện nay dĩ nhiên là phải tìm được tiểu thiên thế giới tồn thân. Vì vậy, nhằm vào Thất Tinh động thiện, tranh đấu giữa Vũ Văn thế gia ta cùng Chân Linh phái đã không thể tránh khỏi.

Trên Hoàng Ly đảo, Thiên Hồ thấy trận pháp kỳ quái bày ra trong mật địa, cùng với mấy món bày trận khí cụ ở bốn phía, có chút không tin tưởng hỏi:

- Vì một Thất Tinh động thiện, sẽ phải dùng hết rất nhiều linh bảo trận khí này sao?

Lục Bình cười đáp:

- Nếu thật đúng là có nắm chắc lấy được Thất Tinh động thiên, đừng nói là Thượng Hải tam bảo, pháp bảo luyện đan lộ, chính là thuần dương linh bảo thì có sao?

Thiên Hồ cả kinh hỏi:

- Chẳng lẽ đã như thế cũng không nhất định lấy được Thất Tinh động thiên sao?

Lục Bình lắc đầu đáp:

- Không rõ! Thất Tinh động thiên ở Bắc Hải xuất hiện đã lâu, không phải là không có người cố gắng lấy được chỗ tòa động thiên thế giới này. Nhưng lại thủy chung không nắm bắt được mấu chốt của vấn đề, chỉ có thể bị động chờ đợi trăm năm một lần tự đi khai ích. Hôm nay bổn phái tuy nói từ lịch đại lưu lại truyền thuyết, tổng hợp phân tích trong Phi Linh đảo truyền thừa, Thượng Hải tông truyền thừa. Đặc biệt là Thương Hải tông đã từng nhận định Thương Hải lão tổ ban đầu chính là người duy nhất nắm giữ phương pháp tự do ra vào Thất Tinh động thiện, cho ra được một kết luận có khả năng như vậy. Nhưng thật có thể đem Thất Tinh động thiên lưu ở Hoàng Ly đảo hay không, chính ta cũng không nắm chắc.

- Có phải bởi vì duyên cớ Vũ Văn thế gia gần đây xuất hiện ở Bắc Hải hay không?

Thiên Hồ suy nghĩ một chút hỏi.

Lục Bình gật đầu đáp:

- Vũ Văn thế gia đích xác là một người phiền phức, cũng không ai biết khai thiên đệ nhất thế gia đó rốt cuộc nắm giữ chút bí mật gì, đây mới làm người ta kiêng kỵ nhất.

Lục Bình dừng một chút nói tiếp:

- Gần đây có tin tức từ Trung Thổ truyền tới, Vũ Văn thế gia lại có một vị thuần dương đã đến Đông Hải, không biết ngày nào chỉ sợ cũng muốn xuất hiện ở Bắc Hải. Hơn nữa hôm nay Vũ Văn Thông Thiên ở Bắc Hải, còn có Vũ Văn Phi Tường cùng mấy vị đại tu sĩ tương trợ. Bổn phái cho dù là đầu xà, muốn ngăn trở Vũ Văn thể gia mạnh tay cướp đoạt chỉ sợ cũng không dễ!

Lục Bình trở lại trong động phủ của mình, Vương Huyền Kỳ với Đô Huyện Lạc đã chờ trong động phủ.

Sau khi thấy Lục Bình, sư huynh đệ hai người hướng về phía Lục Bình bẩm báo hết bọn họ trải qua Trung Thổ du lịch lần này, cuối cùng hai người tựa hồ còn muốn hướng về phía Lục Bình bẩm báo gì đó, lại bị Lục Bình đưa tay dừng lại, hỏi:

- Hai người các ngươi lần này ở Trung Thổ du lịch trước sau tổng cộng cùng Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông hai phái tu sĩ so tài qua bao nhiêu người?

Vương Huyền Kỳ đáp:

- Đệ tử cung Thiên Huyền tông tu sĩ giao thủ mười bảy lần, mười lăm tháng hai bại, cùng Thiên Nguyệt tông tu sĩ đời thứ tư giao thủ chín lần, toàn thắng!

Đỗ Huyền Lạc lại nói:

- Đệ tử không bằng đại sư huynh. Đệ tử cung Thiên Huyền tông tu sĩ đời thứ tự giao thủ mười hai lần, bảy thắng bổn huề một thua, cùng Thiên Nguyệt tông tu sĩ cùng lứa giao thủ chín lần, năm thắng bốn huề.

Vương Huyền Kỳ cười nói:

- Đệ tử không bằng sư đệ thương hương tiếc ngọc, một khi cùng người giao thủ, từ trước đến giờ đều không thắng là bại. Thiên Nguyệt tông tuy nhiều nữ tu, nhưng cũng khó mà nương tay.

Đỗ Huyền Lạc cười một tiếng “ha ha”, có chút bất bình vì Vương Huyền Kỳ, nói:

- Sư huynh kiếm thuật sắc bén. Thiên Huyền tông tu sĩ đời thứ tư cuối cùng vì mặt mũi, không ngờ lại để cho tu sĩ đời thứ tư lên cấp pháp tướng xuất thủ. Nếu không sư huynh ở Thiên Huyền tông chiến tích như cũ là toàn thắng.

Lục Bình nghe vậy là nhíu mày một cái, hỏi:

- Thế nào, Thiên Huyền tông pháp tướng tu sĩ cũng xuất 5 thủ sao?

Vương Huyền Kỳ không dám giấu giếm, đáp:

- Đệ tử bởi vì Thiên Huyền tông có người nói lên lão sư, đệ tử không cam lòng, trong lúc so tài xuất thủ nặng một ít, bị thương nặng hai người. Khi đó mới đưa tới đích truyền đời thứ tư lên cấp pháp tướng xuất thủ. Đệ tử liền bại hai lần, khiến cho lão sự mất thể diện.

Lục Bình nghe vậy chân mày giãn ra, nhưng vẫn nghiêm giọng nói:

- Như tu luyện giới hiện nay ngũ đại thánh địa đích truyền đời thứ tư đã bắt đầu ngưng tụ pháp tướng. Giống như Thiên Huyền tống lão bài đại hình tông môn như vậy cũng bắt đầu có đệ tử đời thứ tự ngưng tụ pháp tướng. Hai người các ngươi tích lũy vốn cũng đủ rồi, nhưng hai người các ngươi có biết vị sự vì sao để cho các ngươi lần nữa đè nén tu vi, thậm chí không để cho hai người các ngươi ngưng luyện loại thiên địa linh vật thứ ba thành tựu phẩn cấp kim đan, mà là đi ra ngoài du lịch rèn luyện hay không?

Không đợi hai người trả lời, liền nghe Lục Bình tiếp tục nói:

- Tâm tính nóng nảy, chỉ biết hảo dùng đấu ngoan, không biết tìm hiểu tình thế, như vậy hai người các ngươi tương lai làm sao có thể thừa kế Thính Đào phủ y bát?

Vương Huyền Kỳ cùng Đỗ Huyền Lạc nhìn thấy Lục Bình tức giận không khỏi cảm như hến. Ngay vào lúc này, Lục Bình ngồi lên ghế trên đột nhiên ngậm miệng không nói. Hai người Vương, Đỗ thận trọng ngẩng đầu nhìn Lục Bình, lại thấy lão sự khi đó cũng chau mày, tựa hồ trên mặt có vẻ không hiểu, không khỏi trong lòng kỳ quái.

Ngay vào lúc đó, Lục Bình mở miệng nói:

- Huyền Kỳ, Huyền Lạc, hai người các ngươi hãy đi ra ngoài Hoàng Ly đảo đại diện vị sự nghênh đón Lâm Vũ tiền bối!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.