Chân Linh Cửu Biến

Chương 1475: Chương 1475: Thiên Cầm cơ duyên (1)




Tuy nói bảo thuyền trên biển rộng hoàn toàn có thể sánh ngang một vị Thuần Dương. Thậm chí nói riêng về uy lực cùng với kéo dài, bảo thuyền còn phải xa trên Thuần Dương, nhưng muốn nhìn thấy chính là, Thuần Dương tu sĩ so với bảo thuyền càng thêm linh hoạt cơ động. Hỏa Loạn nhất tộc Thuần Dương tu sĩ cũng sẽ không ngu đến mức cùng Chân Linh phải bảo thuyền liều mạng. Huống chi bảo thuyền sở dĩ có uy năng như thế, trừ phẩm chất tự thân của bảo thuyền ra, còn cần một vị đại tu sĩ cùng với trên trăm trung cấp thấp tu sĩ như cánh tay phối hợp lẫn nhau mới có thể phát huy toàn bộ uy năng của bảo thuyền.

Mà Hỏa Loạn nhất tộc một khi xâm lấn Xích Vụ đảo, đến lúc đó tất nhiên làm xong tính toán xấu nhất. Trừ Thuần Dương tu sĩ ra, số lượng của đại tu sĩ chí ít cũng không phải ít với số lượng tổng cộng tất cả đại tu sĩ của Bắc Hải nhận tộc hiện nay, ngoài ra còn có số lượng không ít những pháp tướng tu sĩ khác. Hỏa Loan nhất tộc là đại hình yêu tộc của Đông Hải kế dưới Bích Hải Linh Xà nhất tộc, thực lực thật không thể khinh thường.

Chân Linh phải những năm này tuy nói số lượng của pháp tướng tu sĩ tăng trưởng như giếng phun, nhưng so sánh cùng Hỏa Loan nhất tộc đại hình yêu tộc bộ lạc bực này vẫn cách nhau khá xa. Trừ Thiên Linh Sơn làm đại bản doanh ra, trên Chân Linh phải có không ít yếu địa cần pháp tướng tu sĩ trấn thủ. Như thế, nhân thủ có thể rút ra điều đến Xích Vụ đảo cũng có hạn.

- Không cần nhiều người như vậy!

Thanh âm của Lục Bình trống rỗng đột nhiên thêm một tia lạnh lẽo, nói:

- Nói không chừng đến lúc đó Hỏa Loan nhất tộc biết khó mà lại cũng không phải là không thể!

Bên ngoài mật thất một trận tạp nhập, thanh âm của Thiên Thành lão tổ truyền vào xa xa, nói:

- Lão phu lần này tám thành đã gây họa rồi. Khương sư huynh ở nơi nào, mau dẫn ta đi gặp hắn!

Thiên Thành lão tổ hấp tấp xông vào trong mật thất, thấy mọi người đều mang ánh mắt nhìn ông ta, ngược lại làm

Thiên Thành lão tổ rất kinh ngạc, hỏi:

- Sao ở đây nhiều người vậy?

Khương Thiên Lâm cười cười, đáp:

- Thể nào, Thiên Thành sư đệ ở khu vực trung ương của Xích Vụ đảo có phát hiện gì, hay hoặc giả là từ trong tay của những môn phái tu sĩ khác giành lại vật gì tốt?

Thiên Thành lão tổ sờ sờ cái ót của mình, cười một tiếng “ha ha”, phảng phất như bị Khương Thiên Lâm nói trúng chuyện xấu gì trước kia vậy, nhưng ngay sau đó nghiêm sắc mặt, đáp:

- Lần này sợ là chuyện không dễ dàng như vậy rồi.

Thiên Thành lão tổ mở bàn tay ra, một cọng linh vũ vàng màu ba thước ở viền có màu tím xuất hiện trong lòng bàn tay của ông ta, nhìn từ đằng xa, dường như có khí hòa hợp trong linh vũ lưu động. Thiên địa linh khí chung quanh linh vũ dường như cũng bị ảnh hưởng khi đi ngang qua chung quanh linh vũ, thiên địa linh khí lưu động tựa hồ đã bị vặn vẹo.

Lục Bình dùng thần niệm cảm giác, không ngờ phát hiện không gian trong vòng ba thước bốn phía linh vũ tựa hồ đều bị vặn vẹo. Cho dù thần niệm mạnh như Lục Bình, cũng thủy chung không cách nào đem thần niệm chạm đến bản thể của linh vũ.

Hiển nhiên, trong nháy mắt không chỉ Lục Bình, mấy vị pháp tướng tu sĩ khác cũng phát hiện cho bất phàm của cọng linh vũ. Giống như hai người Khương Thiên Lâm cùng với Mai Thiên Cầm, những người khác còn phát hiện bên ngoài có những thứ cảm xúc khác.

Hai người đều có thể nhìn thấy vẻ giật mình giữa hai bên, Khương Thiên Lâm mở miệng hỏi trước:

- Sư đệ có biết linh vũ này là vật ra sao không, như thế nào lấy được?

- Loan vũ a!

Thiên Thành lão tổ nói như chuyện đương nhiên:

- Tuy nhiên nhìn dáng dấp phẩm chất tựa hồ dáng vẻ rất cao. Thiên Luyện sư điệt tựa hồ cực kỳ coi trọng cọng linh vũ này. Nếu không phải thấy tiểu tử đó thấy thèm, lão phu lúc ấy cũng chưa chắc sẽ xuất thủ đánh lén cướp đoạt!

Ban đầu là Hỏa Loan nhất tộc một vị tu sĩ phát hiện trước, cũng may người này chỉ là một gã pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, lão phu khi phát hiện cong linh vũ này rất có chút ý tứ sau đó xuất thủ đoạt lại từ trong tay của y. Nhưng Hỏa Loan tộc tu sĩ ngược lại cũng rất cao, vẫn có thể kịp thời gọi đồng bạn tới. Lão phu cùng người ta gặp mặt rồi, xem ra sẽ rất nhanh sau đó biết được thân phận của lão phu tìm tới cửa. Hỏa Loan nhất tộc không phải tầm thường, tựa hồ lần này lão phu gây ra họa không nhỏ!

Khi Thiên Thành lão tổ nói chuyện, Trần Luyện đã theo sau đi vào mật thất, sau khi hành lễ với đám người Khương Thiên Lâm, lúc này mới gật đầu cười với Lục Bình coi như chào hỏi.

Khương Thiên Lâm trầm ngâm chốc lát, khi đó mới hướng Trần Luyện, hỏi:

- Thiên Luyện sư điệt, ngươi chính là một luyện khí tông sư bậc nhất của bản phái, lấy ánh mắt của người xem ra, cọng linh vũ này có chỗ gì đặc thù?

Trần Luyện chần chờ một chút, dường như cũng có chút lòng tin không đủ. Hắn hiện nay tuy nói cũng là pháp tướng tu sĩ, nhưng mới vừa tiến cấp không lâu, còn một mực đem thân phận địa vị nhà mình cùng với phương thức suy nghĩ lây phương thức của một đoán đan tu sĩ tới cân nhắc.

Tuy nhiên mắt thấy mọi người hỏi thăm, Trần Luyện chỉ đành phải nhắm mắt nói:

- Đệ tử xem ra, cọng linh vũ này là vật có thể gặp không thể cầu, chính là linh tài ít có trong thiên địa. Ít nhất dùng để làm linh và cần để phỏng chế Thất Vũ Phiến vậy là đủ rồi!

Thất Vũ Phiến làm khai thiên lục đại thần khí, bắt chước chế phẩm nổi tiếng nhất tu luyện giới thuộc về bảy thanh và phiên trong tay Thất Phiến lão tổ. Đây là Thất Phiến lão tổ chia ra chức năng của Thất Vũ Phiến lấy bảy thanh vũ phiến chia nhau thừa kế. Như vậy tuy hoàn toàn không kịp Thất Vũ Phiến, nhưng cũng thành tựu uy danh hiển hách của Thất Phiến lão tổ ở tu luyện giới!

Bảy thanh vũ phiến của Thất Phiến lão tổ sử dụng loan chi a linh vũ, mỗi một cây đều ít nhất là linh vũ của Loạn huyết mạch yêu tu thành tựu đại tu sĩ. Thậm chí có không ít yêu tu Loạn huyết mạch linh và thành tựu Thuần Dương.

Trần Luyện nếu nói cọng linh vũ có thể dùng để luyện chế phỏng chế linh bảo Thất Vũ Phiên, như vậy cọng linh vũ này chí ít cũng là vật của đại tu sĩ yêu tu còn để lại mới phải.

- Không chỉ thế!

Một câu nói của Thiên Cầm lão tổ mặc dù phản bác Trần Luyện suy đoán, cũng là tinh thần mọi người khác đều rung lên. Thiên Thành lão tổ phản ứng nhanh nhất, một tiếng “ha ha”, nói:

- Nói như vậy chí ít cũng là một cọng linh và cấp bậc Thuần Dương rồi. Nói như thế lão phu lân này ngược lại cũng không coi là lỗ mãng. Một cọng linh và như vậy thật đáng giá lão phu xuất thủ!

- Đúng vậy!

- Đúng vậy!

Thiên Cầm lão tổ không vui nói:

- Đích xác đáng giá người xuất thủ, nhưng cũng đáng giá Hỏa Loan nhất tộc xuất thủ. Hỏa Loan nhất tộc lấy Thuần Dương tu sĩ lĩnh hàm, chuẩn bị đại cử xâm lấn Xích Vụ đảo. Bọn ta hôm nay tụ trong mật thất này vốn chính là vì thương nghị chuyện này!

- Gì chứ?

Thiên Thành lão tổ hú lên quái dị, nói:

- Không phải đầu, đây cũng quá nhanh. Lão phu đánh lén Hỏa Loan tộc tu sĩ cũng bất quá chỉ là chuyện mấy canh giờ ngắn ngủi trước đó!&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.