Chân Lộ

Chương 188: Chương 188: Kỳ Tuyển Nhân Tài Của Thái Ất Tông (3)




Bên dưới tầng một, Minh Pháp bắt đầu đưa cuộc tuyển chọn nhân tài vào đúng con đường chính cần phải tiến hành. Hắn nhìn ba mươi thí sinh nói to.

-Thời gian đã không còn nhiều, cuộc tuyển lựa nhân tài chính thức bắt đầu.

-Như các ngươi đã biết, cuộc thi thì tất nhiên phải có thử thách. Trong lần tuyển chọn thứ 37 này, Thái Ất Tông chúng ta có năm mục thử thách dành cho các ngươi với đầy đủ tính công bằng, không phân biệt mạnh yếu. Cũng không để các ngươi chờ đợi mất thời gian, thử thách đầu tiên lập tức được tiến hành.

Minh Pháp mặc dù nói thử thách đầu tiên nhưng bản thân hắn và tất cả các cường giả ở tầng hai Liễn Ngọc Hồng Lâu đều biết đây đã là thử thách thứ tư sau khi đã trải qua thử thách thứ nhất “kinh nghiệm tu luyện tự hiểu và phát triển của bản thân”, thử thách thứ hai “xác định phương hướng thông qua âm thanh, tiếng vang”, thử thách thứ ba “đứng trước sóng gió, tâm trí có kiên cường hay lũng bại, đánh mất nhuệ khí”.

Minh Pháp hô to gọi người.

- Tiến vào đây.

Từ một trong năm hẻm phòng sau lưng Minh Pháp, một nữ tử trưởng thahf lập tức bước đến bục đài, đứng gần cạnh Minh Pháp cung kính.

Lúc này, Minh Pháp chỉ vào người nữ tử và nói với 30 thí sinh ngồi ở dưới.

-Quy tắc của thử thách đầu tiên rất đơn giản. Các ngươi có thể tự do phóng thích linh thức* cảm nhận khắp cơ thể nàng trong năm phút, sau đó ghi câu trả lời vào một tờ giấy đã có sẵn trên bàn với các tiêu chí như sau: nàng bao nhiêu tuổi, cao bao nhiêu, có chồng hay chưa, số đo ba vòng ngực, mông, eo bao nhiêu, thiên phú có bao nhiêu sợi xích, Tâm Đan loại gì, đang ở cảnh giới nào.

**Linh thức chính là việc phóng linh lực siêu mỏng ra xung quanh để cảm nhận những thứ bị che khuất tầm mắt hoặc ẩn nấp.

-Các ngươi có năm phút để trả lời những tiêu chí đó, vậy tổng cộng các ngươi có mười phút cho thử thách đầu tiên. Lưu ý, hãy ghi lại số báo danh ở góc phải phía trên tờ giây để không mất bài.

Hoàn toàn không để 30 thí sinh ngỡ ngàng, bàn luận đối với nội dung thử thách vừa nêu ra, Minh Pháp tức thì cao giọng tuyên bố.

-Thử thách đầu tiên bắt đầu.

Lời lão vừa dứt, tất cả ba mươi thí sinh đều hốt hoảng lên, nhanh chóng phóng thích linh lực cảm nhận về phía nữ tử trưởng thành, để rồi khiến các thiếu niên nam tử đều phải có một hồi đỏ mặt không thôi, nhất là những thiếu niên hằng ngày chỉ chuyên tâm tu luyện, chưa từng nếu thử mùi vị da thịt của nữ nhân.

Linh thức sẽ tác động trực tiếp đến dây thần kinh cảm nhận của não bộ, do vậy việc đưa linh thức ôm trọn cơ thể nữ tử trưởng thành kia để tính toán chiều cao, đo đếm số đo ba vòng hấp dẫn của nàng nó chẳng khác gì chính người phát ra linh thức đang tận tay sờ mó từng đường da, nước thịt trên cơ thể nàng. Điều này đơn nhiên khiến những chàng “trai tân” ngượng ngùng vô cùng.

Trong lúc 29 thí sinh chỉ biết làm theo những gì Minh Pháp quy định mà không biết được ý nghĩa của thử thách đầu tiên được đưa ra nhằm mục đích gì, Vô Thường ngồi đối diện với Khánh Hòa đang đỏ mặt cùng thương gân bên dưới đã dựng lều trong vô thức. Hắn sau khi chỉ liếc mắt đã nhìn ra mọi câu trả lời chuẩn xác cần được ghi vào giấy, hai mắt vẫn giả bộ nhíu mày suy tư nhưng bên trong đầu lại hiếu kỳ, suy nghĩ những chuyện trên trời dưới đất.

“Để biết được các thí sinh có đầu óc hay không, có tự mình nếm trải các loại thực chiến hung hiểm hay loay hoay ở nhà tu luyện. Các ngươi thu lấy con đường phát triển đến Linh Nhân cảnh của họ”.

“Để biết được khả năng xác định phương hướng kẻ địch đang đứng ở trước, sau, trái, phải nếu kẻ địch vô tình để lộ âm thanh. Các ngươi bày vẽ ra người thật, người giả, người lên tiếng, người nhép miệng”.

“Để biết được sự tự tin của các thí sinh, họ có phải có tự tin đối với năng lực của bản thân và quyết đoán đối với thực lực. Các ngươi từ trên cao quan sát chúng ta phản ứng bên dưới bởi trò mèo cào sỉ nhục của tên kia”.

“Để biết được khả năng cảm nhận của thí sinh thế nào, nếu có vật cản che khuất tầm mắt, họ có phán đoán được vật gì ở phía sau, nó là thú hay là người, là kẻ mạnh hay là kẻ yếu đang ẩn nấp. Các ngươi đưa ra thử thách này”.

“Từ đây ta đã có đủ căn cứ để xác định, trong kỳ tuyển lựa nhân tài này, các ngươi chỉ kiểm tra tố chất của từng thí sinh chứ không phải kiểm tra thực lực của họ vì đơn giản, thiên phú họ cao, linh lực vốn đã mạnh vậy thì kiểm tra thực lực sức mạnh làm gì cho mất công. Một thiên phú 75 sợi xích đánh với một thiên phú 72 sợi xích, kết quả đã quá rõ ràng”.

“Vậy tại sao các ngươi chỉ kiểm tra tố chất chứ không kiểm tra khả năng thực chiến nhỉ? Hừm, có lẽ là vì các ngươi biết những hạt giống này đang… và chỉ cần đợi họ gia nhập, các ngươi sẽ giúp họ biết được đâu mới là…”.

“Đây chinh là điểm khác biệt giữa tông môn trong truyện và thực tế. Tông môn trong truyện theo kiểu tuyển đệ tử vào rồi bỏ mặc chúng bương trải nhờ vài bảng nhiệm vụ. Còn tông môn nơi ta đang sống lại là một nơi chuyên đào tạo tu luyện giả, trợ giúp tu luyện giả đi đúng hướng và đạt được sức mạnh cao nhất bản thân có thể phát huy”.

“Bất quá thì cũng hên xui, đã là đời, không ai có thể biết trước được”.

Bỗng nhớ lại vụ việc Nhậm Tử Y không hề mất đi tấm thân xử nữ khi bị “chúng mày” bắt giữ, Vô Thường méo mặt trong đầu, sau đó hắn đợi chừng thêm hai phút qua đi để tổng thời gian kể từ lúc bắt đầu thử thách cho đến hiện tại là 3 phút, hắn liền giả bộ nhanh tay cầm bút viết xuống tờ giấy trắng các đáp án.

Tu vi: Linh Nhân cảnh tầng 1.

Thiên phú: 59 sợi xích.

Tâm Đan: Thủy hệ.

Tuổi: 27 và chưa chồng.

Chiều cao: 1 thước 7. (quy ước đơn giản, 1 thước = 1m).

Cân nặng: 52 cân.

Số đo ba vòng ngực, eo, mông: 8,3 phân, 5,8 phân, 8,7 phân (quy ước đơn giản, 1 phân =10cm).

Chấm bút, Vô Thường úp ngay tờ giấy xuống để thực hiện theo quy định chưa được ai công bố, che giấu kết quả không để bất kỳ một biết.

Bên cạnh, Khánh Hòa đang vừa cực lực điều tra nữ tử trên bục, vừa có chút xấu hổ vì phát hiện tiểu đệ đệ ngoi đầu một cục dưới quần không biết từ lúc nào, sau đó lại bỗng thấy Vô Thường cầm bút “sẹt sẹt” vài lần đã xong kết quả ấp xuống bàn đã lập tức khiến hắn kết sức kinh ngạc cùng khó tin tự hỏi.

“Mới… mới chỉ hơi ba phút mà hắn đã xong rồi ư?”.

Thử thách đầu tiên đối với lão quái Vô Thường đúng là rất dễ, nhưng đối với bọn người Khánh Hòa thật sự lại là chuyện khó vô cùng khó khăn.

Tại Liễu Thanh thành, thậm chí là ở rất, rất nhiều gia tộc dưới Tông cảnh trên khắp nơi trong Phá Vân tinh cầu đều chỉ chú trọng vào công pháp, vào rèn luyện linh lực cho sắc bén để đối địch, vào tu luyện tiến cấp, vừa phát triển Thần thông để dồn lực tất cả giết chết địch nhân, “nhất kích tất sát”. Thế nên đối với các chiêu trò phức tạp như là “dát mỏng linh lực” để cảm nhận kỹ càng một vật, đó là chuyện quá khó đối với họ.

Có lẽ để làm được điều giống Vô Thường vừa trong ba phút lại vừa chính xác, họ cần phải khổ tâm cực lực rèn luyện linh lực trong ít nhất 3 năm, hoặc một nắm nếu là thiên tài trong tu luyện.

“Vô Thường, kẻ này rất không đơn giản. Hiện tại nếu là so đấu, ta, một trong Bát đại thiên tài đã thua hắn một trận”.

Bên trong lòng âm thầm chú ý đến mối họa có nguy cơ giành vị trí quán quân Vô Thường, hắn giơ lên ngón cái khen ngợi Vô Thường, sau đó liền có động lực lớn hơn, quyết tâm cảm nhận những tiêu chí trên người nữ tử trưởng thành kia cẩn thận và nhanh hơn, sớm nhất là người thứ hai hoàn thành câu trả lời.

Thế nhưng rất đáng tiếc cho Khánh Hòa.

Tại bàn cách hai người 7m về bên trái, Vũ Điệp Vũ mang số báo danh 2874 với số tuổi nhỏ nhất trong 30 thí sinh đã hoàn thành câu trả lời của mình trong 4 phút 8 giây.

Tiếp đó, Tào Nhược Hân – một trong Bát đại thiên tài mang số báo danh 34 đặt bút cùng tờ đáp án xuống bàn sau 4 phút 20 giây. Sau đó, liên tiếp là những vị thiên thuộc Bát đại gia tộc hoặc đến từ bên ngoài thành hoàn thành câu trả lời.

Một thiếu niên mày kiếm, mắt kiếm có số báo danh 3243 hoàn thành đáp án sau 4 phút 21 giây.

Vũ Nhật Phi mang số báo danh 546 hoàn thành đáp án sau 4 phút 30 giây.

Bạch Mỗ Mỗ mang số báo danh 1128 hoàn thành đáp án sau 4 phút 33 giây.

Trịnh Yến mang số báo danh 768 hoàn thành đáp sau 4 phút 34 giây.

Đồng thời cùng hoàn thành đáp án ở 4 phút 46 là thiếu nữ xinh đẹp ngồi cùng Hà Tâm Như mang số báo danh 4434 và Phạm Thái mang số báo danh 667.

Khánh Hòa mang số báo dánh 18 hoàn thành đáp án sau 4 phút 52 giây.

Cũng đúng lúc này, Minh Pháp trên bục đài hô to.

-Đã hết thời gian cho phép, các ngươi có năm phút để ghi đáp án. Bất kể ai còn sử dụng linh lực, tất loại.

Ngay lập tức, toàn bộ 20 thí sinh còn lại đều nhanh tay thu hồi linh lực về, dù biết hay không biết, dù méo mặt, khó khăn hay trầm ngâm suy tính cũng đều tận lực cầm bút viết vào giấy câu trả lời.

Khang Lâm mang số bao danh 25 hoàn thành đáp án sau 5 phút 10 giây.

Huỳnh Thị Thủy mang số báo danh 44 hoàn thành đáp án sau 6 phút 3 giây.

Lăng Trí mang số báo danh 889 hoàn thành đáp án sau 6 phút 8 giây.







Cuối cùng, Hà Tâm Như mang số báo danh 2221 hoàn thành đáp án sau 9 phút 56 giây.

-Người đâu, thu bài.

Nhìn đồng hồ cát nhỏ xíu trong tay đã chảy hết cát từ giữa thân đến xuống dưới đáy, Minh Pháp hô lên, gọi người nhanh chóng thu bài mà không cần quan sát người bên dưới còn có ai chưa hoàn thành.

Trong lúc có năm nam tử đang tiến đến từng bàn thu giấy tờ đáp án bên dưới. Minh Pháp để nữ tử lui xuống, hắn đứng bên trên công bố đáp án.

-Kết quá thử thách là nữ nhân này còn xử nữ với tu vi Linh Nhân cảnh tầng 1, còn kém một tháng sẽ tròn 27 tuổi, cao 1 thước bảy, sở hữu Thủy Tâm đan với 59 sợi xích. Số đo ba vòng là 8,3 phân, 5,8 phân, 8,7 phân.

-Đúng sai thì các ngươi đã rõ. Các ngươi có thời gian một phút để xả hơi, chuẩn bị đến với thử thách thứ hai.

Minh Pháp dứt lời, Khánh Hòa liền đắc ý trong lòng.

“Ngoại trừ tu vi của nàng đã đoán chính xác, Tâm Đan trật lất thì tất cả những thứ còn lại ta chỉ đoán sai lệch một phần nhỏ, tin tưởng khắp phòng này còn có rất nhiều người sai còn nhiều ta, có khi cũng chẳng ai vượt mặt kết quá của ta đâu a. Không, còn hắn…”.

Nhớ đến Vô Thường, Khánh Hòa bỗng quay người hỏi Vô Thường.

-Thường huynh, kết quả của ngươi như thế nào, có sai lệch nhiều không?

Vô Thường có chút thở dài nói.

-Trừ số tuổi có hơi lệch, thiên phú kém 3 sợi xích, Tâm Đan khác một trời một vực, các số đo ba vòng thiếu đi nửa phân thì không còn gì nữa. Hòa huynh, ngươi thì sao, không lẽ đã ghi chuẩn xác hết rồi chăng?

-Không, không, ta làm sao cao siêu như vậy chứ a, chỉ là đoán được gần giống kết quả thôi.

Khánh Hòa bỗng cảm thấy vui vẻ, nhẹ người trong lòng khi biết Vô Thường đã không có kết quả tốt như hắn từng tưởng tượng kinh hãi.

-Vậy thì chúc mừng Hòa huynh rồi, xem ra lần này Hòa huynh hẳn sẽ giành được chức quán quân, còn ta thì nếu may mắn vào được mười hạng đầu đã tốt rồi.

Vô Thường xịu mặt mày xuống nói.

-Không dám, không dám, ta làm sao may mắn như vậy. Huống hồ còn có bảy người khác trong Bát đại thiên tài cùng tranh phong, rất khó để đạt được a.

Khánh Hòa thấy Vô Thường như thế cũng liền cười trừ, tuy vậy trong lòng hắn vui sướng vô cùng.

“Làm hết hồn hà, mới đầu cứ tưởng hắn cao siêu, ai ngờ… Ha ha ha, vẫn là Khánh Hòa ta giỏi nhất đây, ha ha ha”.

Bên trên lầu hai, ba vị Tông giả cũng bắt đầu làm việc của mình.

Lãng Hùng, Thái Thái, Nhựt Sầm cùng đan xen nói.

-Trước cứ ghi tốc độ hoàn thành của mười người nhanh nhất, sau đó đợi đối chiếu kết quả sẽ đưa ra tổng điểm…

-Thứ nhất là 1445, thứ hai là 2874, thứ ba là 34, thứ tư là 3243, thứ năm là 546, thứ sáu là 1128…

-Đứng thứ bảy là 768, đứng thứ tám là 4434, đứng thứ chín là 667, đứng thứ mười là số 18.

Mười lăm vị Linh Sư cảnh nhanh chóng ghi vào kết quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.