Chân Lộ

Chương 158: Chương 158: Vụ hương lan, vụ diễm hương




Vô Thường chỉ vừa đi đến, nữ nhân ôn nhu cũng mỉm cười dịu dàng nói với hắn.

-Xin công tử gửi trả lệnh bài để thiếp thân kiểm tra kỹ càng theo quy củ.

-Ừm.

Gật đầu, Vô Thường vừa đặt lệnh bài lên bàn vừa hỏi.

-Nơi này, về tất cả mọi thứ, ta lần đầu đến đây nên mong được giải đáp cặn kẽ.

Sau hai giây kiểm tra lệnh bài, nàng nhẹ nhàng nói với Vô Thường.

-Hiện tại còn trống phòng 3, 5 7, 8, 10, tất cả đều gần cửa sổ thoáng mát, thuận tiện ngắm quan ảnh Châu Nam thành từ trên cao. Công tử hãy chọn một phòng, khi đó sẽ có nhân viên của Mộng Hương Lâu đến phục vụ, cũng như hướng dẫn mọi thứ về quy cách hoạt động của quán.

Mộng Hương Lâu có bảy tầng, diện tích ở mỗi tầng cũng rất rộng, trong đó chiếm gần 1/3 diện tích mỗi tầng là nơi ngủ nghỉ, chờ đợi hay cất chứa những dụng cụ cần thiết cho hoạt động giải trí của nhân viên phục vụ quán.

-Vậy ta chọn phòng số 8…

-Công tử, người đã đến vì sao không thông báo một tiếng cho Hương Lan biết để ra tiếp đón?

Vô Thường đang định chọn phòng, chuẩn bị nghỉ ngơi suy tính cho một số chuyện, mặc khác cũng thuận tiện sử dụng sức mạnh để lắng nghe tin tức từ một vài vị Linh Sư cảnh gần cạnh nhờ vào linh lực có khả năng xuyên thấu phòng ngự cách âm, thì bất chợt một âm thanh trong khiết như giọt sương bình minh vang lên sau lưng hắn.

Từ trên cầu thang nối giữa lầu 6 và lầu 7, Vụ Hương Lan cùng một mỹ phụ chạc tuổi 27, 28 trông y hệt nàng đến 90% vì cả hai đều mang khăn lụa che đi dung nhan, 10% khác biệt chỉ là do màu sắc lụa và kiểu búi tóc, cả hai đều từ sau lưng Vô Thường đi đến tiếp cận hắn.

Hai người Vụ Hương Lan có mặt nởi đây chính là do nhận được tin tức một tiểu tử mắt lé cỡ 7, 8 tuổi được Giám Định Châu xác nhận là Linh Sư cảnh khiến hai người nhíu mày nặng, phải đi xuống kiểm chứng và gặp ngay Vô Thường, một tiểu tử có tất cả những đặc điểm của vị Linh Sư tiểu tử đã được nhắc đến.

-Tiểu Đào kính chào bà chủ và cô chủ.

Nữ nhân ôn nhu lễ phép kính chào hai người Vụ Hương Lan.

Nghe giọng mỹ nữ quen quen, Vô Thường quay đầu ra đằng sau nhìn, tiếp đó hắn chợt nói một câu đáp lời khiến nàng, đệ nhất mỹ nhân của Châu Nam ngẩn người, có cảm giác khó chịu không hề nhẹ trong lòng.

-Xin thứ lỗi cho tại hạ, ngày hôm đó chỉ là một câu nói đùa, mong tiểu thư đừng quan tâm, cũng đừng để trong lòng.

Có khả năng để đạt được thêm một cô vợ là đại mỹ nhân thì ai mà chẳng thích? Thế nhưng Vô Thường vì sự nghi ngờ về thiên phú thân thể, có khả năng cao hắn sẽ là một con rối của thần hay tiên nào đó hệt như trong truyện, nhất là bộ “Con Rối Nghịch Thiên” nên hắn cũng không dám kiếm thêm cô vợ nào.

Bất quá nếu kiếm thêm nữ nhân để được sung sướng, khuây khỏa sinh lý của một người nam nhân bình thường thì không thành vấn đề. Tiểu mỹ nhân trước mặt nếu dây dưa với quá, hắn cũng không ngại bế nàng lên giường và làm một hồi chày cối nhộn nhịp.

Cơ thể của hắn hiện tại có thể nhỏ nhưng dưới khả năng biến ảo từ Thiên Địa Thể, hắn muốn chỗ nào lớn chỗ đó liền bự, 1m cũng không nói chơi. Tiểu mỹ nhân này mà để hắn đâm vào thì… rất khó nói cái cảm giác tê tái lòng người đó.

“Tên này… đáng ghét, tức chết ta, đồ tiểu nam nhân chết bằm!”.

Khẽ run người tức giận trong lòng, bên ngoài Vụ Hương Lan vẫn bình tĩnh dịu dàng nói.

-Là hiểu lầm cũng không sao. Công tử, vậy ngươi có muốn trò chuyện nhân sinh cùng Hương Lan đôi chút để trao dồi thêm kiến thức?

Bên cạnh, mẫu thân Vụ Hương Lan, Vụ Diễm Hương với thực lực Tông cảnh thâm sâu khó lường chợt truyền âm cho nàng sau khi đã quan sát Vô Thường.

“Con gái, tên tiểu tử này không hề đơn giản. Trên người hắn lúc này thật sự không hề có chút tu vi gì cả, chí ít với năng lực của mẹ còn không dò ra được, cha con nếu có ở đây thì có thể chàng ấy sẽ biết. Nhưng mà bộ quần áo trên người hắn có khí tức gì đó rất lạ, chắc hẳn là một món bảo vật đã vượt qua phạm trù Tông cảnh, chiếc nhẫn đeo trên tay hắn cũng không phải hạng xoàn. Còn chiếc khuyên tai hắn đang đeo, mẹ cảm thấy sự hủy diệt kinh khủng từ nó”.

“Lan nhi, theo con nói lúc trước thì hắn tự nhận bản thân là Linh Nhân cảnh, vừa rồi thì tiểu Hồng và Bách lão cũng đã khẳng định hắn đã là Linh Sư cảnh chí ít là tầng 8, 9. Nhưng theo mẹ, hắn có thể đã là Tông cảnh rồi”.

“Tông cảnh ư? Tiểu tử nhỏ tuổi đáng tức giận này đã là Tông cảnh giống như mẹ và cha?

Giật mình khiếp sợ, Vụ Hương Lan khó tin truyền âm ngược lại hỏi.

Vụ Diễm Hương vội tranh thủ Vô Thường còn đang “trầm tư” như muốn quyết định có hay không trước câu hỏi của Vụ Hương Lan, nàng nhanh giải bày khúc mắt cho con gái.

“Đây chỉ là suy đoán vô lý của mẹ mà thôi. Chứ hắn nếu ở độ 7, 8 tuổi đã thật sự là Tông cảnh thì mẹ cũng không biết diễn tả cảm giác khiếp hãi thế nào, liệu hắn có còn là người hay không?”

“Tuy nhiên vì mẹ không thể cảm ứng rõ các loại khí tức cũng như sinh mệnh lực của hắn nên mẹ vẫn có một giả thuyết đúng đắn tuyệt đối. Hắn nếu là đúng Tông cảnh thì chỉ có thể là một người lớn, không phải tiểu tử 7, 8 tuổi đứng trước mặt chúng ta. Để có hình dạng 7, 8 tuổi như thế này, mẹ chắc chắn hắn đã tu luyện một loại Công pháp kỳ lạ hoặc ăn phải Hoàn Đồng Thảo nghe đồn đã tuyệt tích từ mấy ngàn năm trước mới có năng lực khiến cơ thể bị teo nhỏ lại”.

“Tên tiểu tử trước mặt này thật chất chính là một nam nhân ít nhất đã có trăm tuổi. Hắn có lẽ là thành viên cấp cao của Thiên Long thương hội xuống đây dạo chơi vài ngày để giám sát chi nhánh hoạt động, có chăng đã thu nhận được hay bỏ sót vài mầm móng tốt cho tổ chức đào tạo”.

Vụ Diễm Hương đưa ra kết luận cuối cùng về Vô Thường cho con gái.

“Ưm, con hiểu rồi”.

Vụ Hương Lan thông suốt đáp lời.

Bất quá cũng ngay chính lúc này, Vô Thường nhỏ bé ở đối diện nhàn nhạt mở lời khiến hai người giật mình kinh hãi.

-Hai mẹ con trao đổi xong chưa? Nếu xong rồi thì cho ta hỏi, trò chuyện nhân sinh là trò chuyện về những vấn đề gì?

“Hắn… hắn có thể nghe được cuộc truyền âm đối thoại do ta, một vị Tông cảnh tầng 4 khởi tạo? Xem ra hắn quả thật là Tông cảnh, tu vi hoặc sợi xích của còn mạnh hơn ta rất nhiều”.

Suy diễn ra như thế, hai mẹ con xinh đẹp rạng rỡ đều đinh ninh thực lực Vô Thường trong lòng. Bất quá nếu hai người biết được lời Vô Thường nói ra vừa rồi chỉ là nói khoác để tỏ vẻ ta đây mạnh mẽ oai phong, chân nhân bất lộ tướng thì sẽ có phản ứng như thế nào, có hay không trợn mắt đến ngây người.

Câu nói “hai mẹ con trao đổi xong chưa”, đây chỉ đơn giản là Vô Thường suy đoán hai người đang truyền âm về một vấn đề gì đó từ cử động thân hình im lặng và sóng mắt lưu chuyển của hai người, thế nên hắn mới không nói về nội dung cuộc trò chuyện của hai người vì căn bản hắn không biết.

Hai người bị lừa chỉ trách bản thân Vô Thường diễn xuất quá tài.

Hai giây bình tĩnh đi qua, Vụ Hương Lan cắn răng quyết định nói.

-Thật ra… thật ra…

Ngay lúc này, Vụ Diễm Hương chợt nắm chặt tay con gái, thương cảm nói nhỏ.

-Con đã làm ra quyết định?

Hai từ “quyết định” Vụ Diễm Hương nói chính là muốn nhắn với con gái rằng “con thật sự muốn gã cho tên tiểu tử nhưng thật ra là lão quái thuộc Thiên Long thương hội này?”.

Để có thể nhanh chóng phát triển sức mạnh và không bị người uy hiếp làm vợ, Vụ Hương Lan đã rất muốn tìm cho bản thân một người nam nhân mạnh mẽ trong suốt 3 năm qua. Tuy nhiên ở Châu Nam thành, nơi mà nàng đang cư ngụ lại có rất ít tồn tại mạnh mẽ từ Tông cảnh trở lên lui tới, dù có thì thế lực sau lưng vẫn không đủ vững chắc để bảo hộ nàng và gia đình nàng nếu như không may bị thế lực diệt tộc nàng tìm ra.

Hiện tại, “tiểu tử lão già” trước mắt vừa có tu vi hơn Tông cảnh, vừa là thành viên thuộc dạng cao cấp của Thiên Long thương hội khủng bố, lại vừa cho nàng cảm giác an toàn, dễ gần, thế nên nàng đã nhanh chóng làm ra quyết định muốn được gã cho tiểu tử già lão này.

Cũng chính điều đó Vụ Diễm Hương mới thương cảm cho con gái, thương cảm cho quyết định cưới người không yêu chỉ vì muốn có thực lực mạnh mẽ để gầy dựng lại gia tộc Vụ gia khi xưa.

-Ưm, con đã quyết định thưa mẹ.

Mím chặc môi sau khăn lụa màu hồng phấn, Vụ Hương Lan kiên quyết với lựa chọn.

Con gái đã có chính kiến riêng, Vụ Diễm Hương chỉ còn biết ủng hộ, tiếp đó nàng mở miệng nói với Vô Thường.

-Chúng ta có chuyện rất muốn bàn với đồng hữu, hy vọng đồng hữu theo chúng ta lên tầng bên trên một chuyến để có được nơi riêng tư nhất, thỉnh cầu.

Từ câu văn lời nói, Vụ Diễm Hương, một Tông cảnh tầng 4 đã hoàn toàn hạ mình trước Vô Thường đang còn chẳng biết chuyện quái gì đang xảy ra với hai mẹ con “hám thiếu nam nhi” này.

“Bó tay, mà thôi vậy, đi chắc cũng không mất mát gì”.

Cảm nhận một chút gì đó thương cảm trong họ cùng với “linh” họ đanh dùng ánh mắt lóng lánh nhìn hắn, hắn cũng xem như số xui mà gật đầu định đáp lời đồng ý thì bất quá lại có người đã lên tiếng trước hắn, xen vào cuộc trò chuyện giữa ba người.

-Xin lỗi đến trễ, mẹ con ngươi cũng đang ở đây thì đỡ cho lão già ta phải kêu người gọi hỏi, đi chúng ta cùng bàn tiếp chuyện tham gia cuộc tuyển đệ của Nam Hải Môn hôm trước. À mà Tâm Mai đồng hữu đã đến rồi chứ?

Vừa từ lầu năm bước lên lầu sáu, một vị lão giả có mái tóc bạc phơ dài đến ngang lưng cùng với một đôi thiếu nam thiếu nữ đi đến chỗ của Vô Thường, lời nói chính là đến từ vị lão giả và hướng về Vụ Diễm Hương trao đổi.

Vô Thường bên cạnh nghe được đoạn thông tin liền có một chút suy tư.

“Nam Hải Môn? Vừa hay ta cũng đang cầm kiếm một tông môn để tu luyện nâng cao thực lực và lảm rất, rất nhiều việc”.

Rồi khỏi Châu Nam thành để đi tìm một vùng đất tốt hơn, chất lượng hơn cho việc tăng mạnh thực lực là điều Vô Thường chắc chắn sẽ làm sau khi giải quyết xong vài món nợ nơi đây.

Dựa theo kiến thức trộm được từ đám người Phượng Tiên Nhã về vấn đề các thế lực thì ba loại tổ chức Tông, Môn, Phái là lựa chọn tốt nhất cho hắn ở thời điểm hiện tại vì thông thường thì người sáng lập ra tông môn phải có tu vi thấp nhất là Đế cảnh đỉnh phong hoặc Thánh cảnh nên sẽ có được chỗ dựa khá vững, ngoài ra thì tông môn còn là một hệ thống bồi dưỡng nhân tài đặc thù, khác xa hoàn toàn so với bên trong những bộ truyện hắn đã từng đọc, điều đó lại càng thêm hấp dẫn chí tò mò của hắn. Do vậy khi nghe “cuộc tuyển đệ tử của Nam Hải Môn” hắn liền hứng thú và muốn đến đó nếu được.

Còn về Duy Nhất Tông, Vô Thường không muốn đến, nói trắng ra là trực tiếp bỏ qua vì hai nguyên nhân.

Thứ nhất, hắn không đủ thời gian đi dự thi vì còn kẹt chuyện “chúng mày” và một nợ nần khác.

Thứ hai, Duy Nhất Tông công khai tổ chức cuộc tuyển nhân tài ngay tại kinh thành của Hồng Long quốc trong khi những Tông, Môn, Phái khác lại không hề có thông tin gì liên quan đến việc tuyển mầm móng ở Hồng Long quốc, điều này chỉ có thể rõ ràng làm sáng tỏ một điểm, Hồng Long quốc và Duy Nhất Tông có quan hệ, đúng hơn là Hồng Mặc Thiên và Duy Nhất Tông có quan hệ. Cả hai đều có quan hệ thì chẳng khác gì là kẻ thù của Vô Thường, sớm muộn cũng có ngày bị hắn dẹp bỏ nên hắn không lựa chọn.

Hắn cũng không thích tự tay diệt đi tông môn đã bồi dưỡng mình, mặc dù cảm giác đó khiến hắn rất kích thích.

-Hừm hứm, Nam Hải Môn?

Khẽ cười nhạt, Vô Thường gian xảo lợi dụng tình thế mẹ con Vụ Hương Lan, hắn liền nói với họ.

-Ta cũng có chút hứng thú với cuộc tuyển đệ tử Nam Hải Môn, vì sao chúng ta không cùng nhau bàn? Chuyện hai ngươi muốn nói thì đợi bàn xong ta sẽ tính đi, thời gian cũng còn nhiều, phải chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.