Chân Tiên

Chương 87: Q.6 - Chương 87: Ai dám cản ta? (Thượng,hạ)




- Cổ Thần đạo hữu, phủ hạ lưu tình!

Chính vào lúc này, một giọng nói vang lên trong thức hải Cổ Thần. Cổ Thần nhớ rõ giọng nói này là của Thạch Hầu Vương.

Cách đó mấy ngàn dặm bên ngoài, ngay cửa cung điện Thiên Đình có mấy đạo nhân ảnh hiện ra, THạch Hầu Vương chính là ở trong đó.

"A a a a a a ..."

Một tiếng hét thê lương từ trong miệng tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ của Yêu tộc kia vang lên.

Cổ Thần khi nghe được tiếng nói của Thạch Hầu Vương thì lập tức thay đổi quỹ tích của phủ cương chém rụng cánh tay phải của tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này.

Nếu không phải Thạch Hầu Vương cầu tình thì một phủ này của Cổ Thần chém xuống, tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này có chín cái mạng cũng chỉ có chết!

Đám cường giả Yêu tộc từ bên trong Thiên Đình đi ra có tổng cộng năm người, năm người này đều là cường giả Giá Vụ hậu kỳ, trong đó có ba người là Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Hư Không Kỳ chính là Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương, cả ba người này Cổ Thần đều đã từng gặp qua.

Đám cường giả Yêu tộc liền lập tức bay lại chỗ mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.

Mà tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ kia vẫn còn liên tục gào rú ở đó, thân thể không ngừng giãy dụa trong hư không.

Bị pháp tắc lực ẩn chứa trong Trảm Sát chi phủ của Cổ Thần chém trúng, tên Giá Vụ hậu kỳ này trừ khi có kỳ ngộ gì đó nếu không cánh tay kia chỉ sợ là trên trăm năm cũng không thể sinh ra lại được.

Tổn thương do pháp tắc lực tạo thành rất khó khôi phục, nhất là Trảm Sát chi phủ ẩn chứa huỷ diệt pháp tắc càng khó khôi phục hơn nữa.

- Thiết Sư Vương, ngươi thế nào rồi?

- Thiết Sư Vương, Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đã tới rồi, ngươi sẽ không bị tổn thương nữa đâu, tên Nhân tộc tu sĩ kia chết chắc rồi!

Đám cường giả Yêu tộc vội vàng chạy tới bên người tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ được gọi là Thiết Sư Vương kia nâng hắn dậy mang đế bên người mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.

- Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương, Khổng Tước Vương tên Nhân tộc tu sĩ này dám chặt đứt một cánh tay của ta, các ngươi nhất định phải giúp ta báo thù a!

Thiết Sư Vương khi thấy ba người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương thì lập tức đại hỉ kêu loạn lên.

- Cổ Thần! Ngươi dám xâm nhập vào Thiên Đình, lại còn làm tổn thương cường giả Yêu tộc ta? Ngươi quả thực là coi trời bằng vung, cho dù ngươi cùng với Ngọc Kình Vương có giao tình, thì hôm nay bổn vương cũng phải lột da ngươi, để thống khổ vô tận tra tấn ngươi!

Tên Thiết Sư Vương kia cùng với Man Ngưu Vương rất tâm đầu ý hợp cho nên khi thấy Thiết Sư Vương bị thương như vậy, Man Ngưu Vương lập tức giận dữ, khí thế bạo phát như sóng biển ngập trời.

- Man Ngưu Vương, chậm đã!

Đang lúc Man Ngưu Vương muốn ra tay với Cổ Thần, Thạch Hầu Vương đã tiến tới ngăn trước người hắn, nói:

- Cổ Thần là bằng hữu của ta, Man Ngưu Vương, bình tĩnh lại một chút đi đã!

Địa vị của Thạch Hầu Vương trong đám cường giả Yêu tộc cũng không dưới Man Ngưu Vương, nên khi nghe Thạch Hầu Vương nói Cổ Thần là bằng hữu của hắn, trong mắt của Man Ngưu Vương liền loé lên một ít kinh ngạc, nhưng vẫn không ngăn được lửa giân trong lòng.

- Coi như ngươi gặp may.

Cổ Thần thầm nghĩ như vậy bởi vì một tên như Man Ngưu Vương còn không đủ để lọt vào mắt hắn!

Lần này xông vào Thiên Đình, Cổ Thần sớm đã chuẩn bị tinh thần, muốn đem Tiểu Bạch mang ra khỏi Thiên ĐÌnh nhất định sẽ gặp nhiều ngăn trở! Chưa nói đến mang Tiểu Bạch đi, thậm chí muốn gặp mặt một lần cũng không dễ dàng!

Lúc này Cổ Thần dựa vào chỉ có thực lực của chính mình, cho dù có bất kỳ ngăn trở nào, Cổ Thần cũng sẽ bằng vào thực lực của mình dẹp bỏ từng cái một, cho nên mặt kệ bất luân kẻ nào ngăn cản phía trước, Cổ Thần cũng sẽ không chút do dự bằng vào thực lực của bản thân tiêu diệt tất cả địch nhân, phá huỷ tất cả ngăn trở hắn!

Đã đến đây rồi, Cổ Thần cũng đã chuẩn bị tâm lý để cùng Kim Bằng Vương đại chiến một trận, trừ Kim Bằng Vương ra, bất kỳ Yêu Vương nào của Yêu tộc Cổ Thần căn bản không hề xem là đối thủ của hắn, ai dám cản đường hắn thì hắn sẽ một cước đá đi chỗ khác.

- Độc CHu Vương, Ngân Lang Vương các ngươi trước hết mang Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương trở về dưỡng thương đi.

Sau khi ngăn lại Man Ngưu Vương, Thạch Hầu Vương lại để cho hai vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả đi theo hắn, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đưa mấy người bị thương trở về trị thương.

Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương đều bị đả thương dưới tay của Cổ Thần, cả ba người đều hận không thể được chứng kiến Cổ Thần bị chúng cường giả Yêu tộc giết chết nên không hề muốn rời đi, nhưng uy vọng của Thạch Hầu Vương rất cao, bọn hắn không thể không nghe theo cho nên đành phải đi theo Độc Chu Vương và Ngân Lang Vương đi vào trong cung điện Thiên Đình.

- Cổ Thần đạo hữu!

Thạch Hầu Vương đi tới chỗ Cổ Thần mở miệng nói:

- Đã gần mười sáu năm không gặp, đạo hữu đã từ Đằng Vân trung kỳ một bước tiến thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, thật khiến người ta sợ hãi thán phục. Yêu tộc chúng ta có chỗ nào mạo phạm, mong rằng đạo hữu rộng lòng tha thứ!

Những lời này của Thạch Hầu Vương vừa ra liền làm cho chúng cường giả Yêu tộc phải hít vào một ngụm khí lạnh!

Mười sáu năm đối với một cường giả Độ Hư cảnh mà nói bất quá chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.

Khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Ngô Tinh, Cơ Nghiêu và Độ Thiền đại sư còn không đủ để hoàn toàn khôi phục thương thế bị thương trong Hắc Đế mộ huyệt nữa là ...

Nhưng cũng bằng đó thời gian, tu vi của Cổ Thần có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, trọn vẹn tăng lên một cảnh giới, tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy bảo sao đám cường giả Yêu tộc không khiếp sợ?

Mà trên thực tế, Cổ Thần từ khi bước vào cảnh giới Độ Hư đến nay ở trong Cổ Hoang thế giới bất quá cũng chỉ vừa qua mười sáu năm một chút mà thôi, nếu tính ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ tư tu luyện thì cũng qua hơn một trăm sáu mươi năm một chút một thôi.

Vô luận là một trăm sáu mươi năm hay mười sáu năm, đối với tất cả cường giả Độ Hư cảnh mà nói đều là tốc độ tu luyện quá nhanh, nhất là mười sáu năm, đừng nói là thượng cổ Chư tử đại điên, ngay cả thượng cổ đại đế đều không ai có thể có tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy được!

Về phần thái cổ thời đại là cảnh tượng như thế nào, không ai có thể tưởng tượng được. Mà cho dù ở thời thái cổ có người có thể trong mười sáu năm thời gian từ Đằng Vân trung kỳ tăng lên Giá Vụ trung kỳ thì chắc hẳn cũng phải là tuyệt thế thiên tài cấp độ yêu nghiệt.

- Quả nhiên là cường giả Độ Hư mới tấn chức của Nhân tộc, thảo nào ngàn năm trước ta chưa từng gặp qua người này!

- Trời ơi, trên đời này lại có thiên tài yêu nghiệt như thế này sao? Chỉ có bấy nhiêu năm mà có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước vào Giá Vụ trung kỳ! Đúng là yêu nghiệt nghịch thiên mà!

Chương 87: Ai dám cản ta? (Hạ)

- Bổn vương bước vào Độ Hư cảnh đã gần đến hai ngàn năm mà hiện tại tu vi vẫn một mực bị kẹt tại Đằng Vân hậu kỳ, mà người này chỉ có mười mấy năm đã vượt qua cả ta bước vào Giá Vụ trung kỳ, điều này sao có thể tin được!

Đám cường giả Yêu tộc đều bị bao vây trong sự khiếp sợ!

Khổng Tước Vương nhìn Cổ Thần cũng lộ vẻ khó tin, nàng còn nhớ rõ lần trước nàng gặp Cổ Thần ở tại chỗ này, Cổ Thần cũng chỉ mới là một một tu sĩ Đoạt Xá kỳ, hơn nữa lúc đó còn là nhờ vào Côn Ngô Ấn mạnh mẽ tăng tu vi lên đến Mệnh Tuyền cảnh. Thực tế thì lúc đó Cổ Thần chỉ mới là một tu sĩ Thần hải cảnh Bồi Nguyên Kỳ mà thôi!

Mới bao nhiêu năm chứ? Vậy mà hiện tại Cổ Thần đã là một cường giả Giá Vụ trung kỳ, hơn nữa thực lực còn không dưới nàng, nội tâm của Khổng Tước Vương lúc này khiếp sợ đến cỡ nào, không cần phải đoán rồi!

Đối với sự sợ hãi thán phục của đám cường giả Yêu tộc này, Cổ Thần vẫn bất động thanh sắc nói:

- Thạch Hầu Vương, ta cùng với Yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, Yêu tộc cường giả không làm khó dễ ta, ta cũng sẽ không làm khó dễ bất luận cường giả Yêu tộc nào, nhưng mà hôm nay bước chân của ta sẽ không đình chỉ, ai dám cản ta, thì ta vẫn sẽ một đường giết tới!

Mấy lời này của Cổ Thần nói ra như chém đinh chặt sắt, không có chỗ cho thượng lượng!

Thạch Hầu Vương hỏi lại:

- Không biết đạo hữu đến Thiên Đình có chuyện gì?

- Ta đến thực hiện lời hứa và tâm nguyện khi trước của ta!

Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt nhìn lên người Khổng Tước Vương, quát lớn một tiếng:

- Khổng Tước Vương, Thiên Hồ Vương ở đâu?

Cổ Thần biết rõ, đám Yêu tộc này sẽ không gọi Tiêu Bạch là Tiểu Bạch mà là Thiên Hồ Vương.

- Nàng ... nàng rất tốt!

Khổng Tước Vương né tránh ánh mắt của Cổ Thần, nói:

- Thiên Hồ Vương rất nhanh sẽ bước vào Độ Hư cảnh, các ngươi Nhân Yêu khác tộc, Thiên Hồ Vương sẽ không gặp lại ngươi đâu, ngươi đi đi! Mặc dù tu vi của ngươi tăng trưởng rất nhanh nhưng trong Thiên Đình còn có Hư Không hậu kỳ siêu cấp cường giả, ngươi không thể làm bậy được đâu!

Tuy trên mặt Khổng Tước Vương không lộ vẻ gì, nhưng Cổ Thần vẫn có thể từ ánh mắt của nàng thu được một tin tức là nàng tựa hồ có chút sợ hãi Cổ Thần biết rõ tin tức về Thiên Hồ Vương.

Bất quá, càng là như thế Cổ Thần đối với tin tức của Tiểu Bạch càng bứt thiết muốn biết.

Ánh mắt Cổ Thần lập tức biến thành lạnh như băng, nói:

- Ta nói một lần cuối cùng, hôm nay ta phải gặp được Thiên Hồ Vương, ai dám ngăn cản ta, ta sẽ giết thẳng một đường, ai cản ta chỉ có chết. Một người cản ta giết một người, mười người cản ta giết cả mười giết cho cả Yêu tộc máu chảy thành sông mới thôi!

- Làm càn! Khẩu khí thật lớn a!

Man Ngưu Vương lập tức giận dữ, quát lớn:

- Ta ngược lại muốn xem ngươi có bổn sự gì mà dám khẩu xuất cuồng ngôn như vậy, muốn tàn sát hết Yêu tộc ta, giết cho máu chảy thành sông? Hừ, bổn vương sẽ thu lấy cái mạng chó của ngươi trước!

Đang lúc nói chuyện, khí thế của Man Ngưu Vương một lần nữa bành trướng, trong tay loé lên, một thanh trường đao khổng lồ dài hơn mười trượng lóng lánh tinh quang tán ra khi stức kinh người liền xuất hiện. Cổ Thần nhìn tiên lực ba động của thanh trường đao này lập tức nhận ra nó là một kiện thượng phẩm tiên bảo.

- Muốn chết?

Cổ Thần cũng quát lạnh một tiếng, Võng Lượng tiên phủ trong tay liền biến không thấy, hai đạo lục quang chợt loé lên, hai thanh thượng phẩm tiên phủ Thanh Đế tiên phủ đã nằm trong tay.

- Man Ngưu Vương, dừng tay!

Một hồi đại chiến lập tức muốn phát sinh, Thạch Hầu Vương kinh hãi nói:

- Cổ Thần đạo hữu, chuyện gì cũng có thể từ từ ....

Không đợi Thạch Hầu Vương nói xong, trường đao trong tay Man Ngưu Vương đã chỉ hướng Cổ Thần, một lần nữa quát lớn:

- Tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta, giết tên tặc tử này. Giết!

Có Man Ngưu Vương mở miệng, ngoài trừ Thạch Hầu Vương ra, kể cả Khổng Tước Vương cùng tất cả Yêu tộc cường giả còn lại đều xuất ra tiên bảo của bản thân, trong chốc lát, hào quang chớp loé, vô số đạo cương mang đã hướng Cổ Thần đánh tới.

- Hỏng bét rồi!

Thạch Hầu Vương thầm thở dài một tiếng, ánh mắt của hắn so với mọi người ở đây đều cao minh hơn nhiều.

Ngay cả hắn nhìn Cổ Thần cũng chỉ thấy như giống như một đại dương mênh mông, cao thâm mạt trắc, thực lực cực mạnh, tuyệt đói không phải hắn có thể làm đối thủ cho nên trong lòng hắn đã đem Cổ Thần trở thành cường giả tồn tại cùng cấp với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ như Ngọc Kình Vương.

Giờ phút này, cường giả Yêu tộc tuy nhiều nhưng đa số chỉ là Đằng Vân hậu kỳ và Giá Vụ sơ kỳ cộng thêm một chút Giá Vụ trung kỳ, Giá Vụ hậu kỳ, ngay cả một Hư Không sơ kỳ cường giả cũng không có. Khổng Tước Vương cùng Man Ngưu Vương tuy thực lực đều có thể so sánh với Hư Không sơ kỳ nhưng đó cũng chỉ là so sánh mà thôi.

Một Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả thật sự có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ!

Đối mặt với rậm rạp cương mang công kích như vậy, Cổ Thần cũng không hề chớp mắt mà thập phần lãnh tĩnh.

Nhưng mà trong ánh mắt lãnh tĩnh đó lại tràn ngập sát khí.

Khi đám cường giả vừa tung ra công kích của mình thì thân ảnh của Cổ Thần cũng chợt léo lên biến mất, tất cả công kích đều đánh vào khoảng không.

- Chết!

Cơ hồ là trong một sát na, một tiếng quát lớn như sấm rền vang lên.

Thân ảnh của Cổ Thần đồng thời xuất hiện cách ngàn trượng bên người Man Ngưu Vương, hai tay huy vũ, hai thanh Thanh Đế tiên phủ trong tay nháy mắt chém ra, hai đạo phủ cương dài đến ngàn trượng theo đó phóng ra.

"A a a a a a ...."

Một tiếng hét thê lương thảm thiết đột nhiên vang lên, một tên cường giả Giá Vụ sơ kỳ ở gần đó trực tiếp bị phủ cương chém thành hư vô, thần hình câu diệt.

Sau khi chém chết một cường giả Giá Vụ sơ kỳ, hai đạo phủ cương tốc độ vẫn không giảm, trong chớp mắt đã chém xuống Man Ngưu Vương, cả thiên không đều bị chém thành hai vết rách khổng lồ, giống như chia thiên không thành ba khu vực bất đồng vậy, hai đạo phủ cương mang theo khí thế không thể ngăn cản, gặp thần sát thần gặp phật giết phật công kích tới.

Mang Ngưu Vương ở ngay trung tâm của đám cường giả Yêu tộc, bốn phía đều có những cường giả Độ Hư của Yêu tộc bao quanh cho nên hắn không cách nào sử dụng thuấn di tránh đi cả.

Đối mặt với hai đạo phủ cương của Cổ Thần, hắn chỉ có thể dùng trường đao chém ra một đạo đao cương dài ngàn trượng cùng Cổ Thần liều mạng.

Đao cương của Man Ngưu Vương cùng với phủ cương của Cổ Thần nhanh chóng bổ vào nhau.

"Roẹt ....!"

Âm thanh như vải vóc bị xé vụn vang lên, đao cương của Man Ngưu Vương lập tức bị phân thành hai mảnh.

"Keng!"

Phủ cương của Cổ Thần tiếp tục công kích tới, một tiếng nổ mạnh lại vang lên, đạo phủ cương đầu tiên đã chém lên kiện thượng phẩm tiên đao của Man Ngưu Vương.

Một đạo lưu quang như lưu tinh bay vút ra trong hư không, thanh trường đao thượng phẩm tiên bảo trên tay Man Ngưu Vương lập tức bị đánh bay ra hơn ngàn trượng bên ngoài.

Đạo phủ cương đầu tiên sau khi trảm phá đao cương của Man Ngưu Vương, tiếp tục chấn bay trường đao trong tay Man Ngưu Vương thì cương man đã tán loạn, nhạt nhoà không còn bao nhiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.