Chân Tiên

Chương 91: Q.4 - Chương 91: Âm dương giao hợp




Xoẹt…

Mông Tiên Âm triệt để đốt lên dục hỏa của Cổ Thần, hắn cầm lấy quần áo của Mông Tiên Âm xé mạnh, chiếc áo thơm mùi giai nhân đã bị xé tới tận hông, một đôi bạch thỏ tuyết trắng hiện ra toàn bộ, mê đắm lòng người.

Đang trong lúc hai người Cổ Thần và Mông Tiên Âm ý loạn tình mê, mấy đạo sống âm giống như mũi tên nhọn bắn về phía hai người cực nhanh.

Chính vào lúc này, trước ngực Cổ Thần nóng lên, một cỗ sóng nhiệt từ trong Chiến Thần Lệnh chui ra ngoài, tinh thần của Cổ Thần chấn động mạnh mẽ, trong sát na tỉnh táo lại, cỗ sóng nhiệt kia từ ngực dâng lên, truyền tới miệng Cổ Thần, hóa thành một tiếng nổ:

- Dương…

Oanh…

Tiếng “dương” vừa ra, tất cả Thiên Ma Bát Âm trong sát na biến thành hư vô, tất cả đều tan vỡ.

Không chỉ âm sát thuật tan tành, huyễn âm thuật cũng hoàn toàn biến mất không còn bóng dáng tăm hơi!

Một tiếng “dương” kia vừa mới ra khỏi miệng, chỉ trong nháy mắt như vậy, Cổ Thần cảm giác chính mình như chạm vào một cảnh giới cực kỳ huyền diệt, tựa hồ như lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa, chỉ cần há miệng vừa nói, pháp tắc lập tức tới, có một cỗ cảm giác ngôn xuất pháp tùy!

Chỉ là, ngụm nhiệt kia vừa mới phun ra, Chiến Thần Lệnh lại trở nên yên lặng, Cổ Thần còn muốn tiếp xúc tới loại cảnh giới huyền diệu này cũng không có khả năng nữa rồi.

- A…

Một tiếng kêu sợ hãi vang lên trong lòng.

Thiên Ma Âm tan hết, Mông Tiên Âm cũng từ trong trạng thái mê huyễn khôi phục lại, thế nhưng…

Y phục nửa người trên của nàng đã hoàn toàn bị xé rách tới hông, toàn bộ nửa người trên xích lõa, bại lộ trước mặt của Cổ Thần, không những vậy, đôi ngọc ngũ tô hương mềm mại tuyết trắng vẫn bị một bàn tay của Cổ Thần nắm thật chặt, một cỗ cảm giác giống như điện lưu từ bộ ngực sữa của nàng trong nháy mắt truyền khắp toàn thân.

Điều này cũng không phải quan trọng nhất.

Mông Tiên Âm cảm giác được dưới mông có một cây gậy thô to cứng rắn chọc thẳng lên trên. Đồng thời, một bàn tay của Cổ Thần dĩ nhiên từ quần áo bị xé rách tới hông tiến sâu xuống dưới, toàn bộ bàn tay đang tiếp xúc với mật tuyền mềm mại tràn đầy thủy hoa, nơi này suốt hai mươi năm qua ngoại trừ chính bản thân nàng chưa từng bị bất cứ kẻ nào chạm tới.

Mà, một ngón tay của hắn đã tiến vào mật tuyền nửa đoạn!

Mông Tiên Âm giống như một con thỏ trắng nhỏ bị chấn kinh, la hoảng lên.

Cổ Thần cũng ngẩn ra, hiện tại Ma Âm Như Dục đã tan, trong đầu hắn hoàn toàn thanh tỉnh, thế nhưng cậu nhóc cứng rắn không gì sánh được kia vẫn không hề mềm yếu, rất không nghe lời, kiên quyết dựng thẳng như trước.

Một tay nắm lấy ngọc nhũ tuyết trắng của Mông Tiên Âm, một tay thì áp lên mật tuyền, thậm chí nửa đoạn ngón tay đã chui vào trong.

Tỉnh cảnh như vậy, Cổ Thần có thể khống chế được tâm thần của chính mình, nhưng lại không thể khống chế phản ứng theo bản năng của cơ thể.

Mông Tiên Âm giống như một chú sơn dương nhỏ, bị hai bàn tay của Cổ Thần khống chế không dám động đậy.

Tình huống trước mắt hoàn toàn bảo trì tại thời điểm nháy mắt khi hai người bị Ma Âm Như Dục kích phát bản năng nguyên thủy nhất, lúc này tỉnh táo lại, hai người xấu hổ nói không nên lời, trong lúc nhất thời ngồi nguyên tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Qua một lát, Cổ Thần cảm giác được rất rõ ràng, chỗ mật tuyền của Mông Tiên Âm liên tục co giật.

Mông Tiên Âm nhắm hai mắt, trong thanh âm mang theo nét run rẩy:

- Ngươi… Ngươi mau lấy tay ra, ta… Ta… A….

Một câu nói này còn chưa xong, Mông Tiên Âm đột nhiên hét lên một tiếng chói tai, thân thể mạnh mẽ co giật, theo đó một cỗ âm tinh từ chỗ sâu mật tuyền phun trào.

Hai gò má Mông Tiên Âm đỏ hồng, xấu hổ không ngớt, đầu chúi sát vào trong lòng Cổ Thần, không dám ngẩng lên, thân thể còn đang trong phản ứng kịch liệt, phía sau lưng hơi khom, trong miệng tựa hồ dừng hơi thở, theo thân thể rung động, thỉnh thoảng lại tiết lộ vài tiếng thở dốc.

Mông Tiên Âm vừa kêu, Cổ thần muốn rút tay từ trong mật tuyền của nàng, thế nhưng một cỗ âm tinh phun ra mạnh mẽ, hai mắt Cổ Thần sáng ngời, một cỗ âm khí lạnh lẽo vô cùng theo mật tuyền của Mông Tiên Âm đang trào, truyền tới ngón tay của Cổ Thần, lan tỏa khắp cơ thể.

Cực băng hàn khí… Cực băng hàn khí của Cực Băng Tông, thánh địa ma môn thời kỳ thượng cổ, là chân khí chí âm chí hàn trong thiên địa.

Trong lòng Cổ Thần sáng ngời, trong thiên địa chỉ có chân khí thuần âm mới có thể so sánh được với chân khí thuần dương, thế nhưng ngoại trừ chân khí thuần âm, chân khí âm hàn trong thiên địa phải kể tới cực băng hàn khí.

Hàn khí có thể kết hợp với chân khí thuần dương tạo thành âm dương tương hòa, ngoại trừ chân khí thuần âm hầu như chỉ có cực băng hàn khí.

Điều này…

Một ý niệm từ trong đầu Cổ Thần nảy lên, nếu như âm dương giao hòa với Mông Tiên Âm, như vậy chẳng phải có thể khiến âm dương tương hòa, nhất cử luyện thành thần thông vô thượng Kình Ca?

Chỉ là, cứ như vậy…

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Đang trong lúc suy nghĩ, lại có tám tiếng nổ từ bên ngoài Như Ý Linh Lung bảo tháp truyền đến, tám đạo sóng âm xuyên qua thân tháp xuất hiện trong tầng thứ nhất.

Bất quá, theo một tiếng rống to “dương” của Cổ Thần vừa rồi, trong tầng thứ nhất bảo tháp tựa hồ tồn tại khí tức đại đạo nào đó, tám đạo âm ba vừa mới tiến vào bên trong tháp lập tức biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Bất quá, Thiên Ma Bát Âm vẫn chưa dừng lại, liêm tiếp từ bên ngoài vọt vào trong, khí tức đại đạo ẩn chứa trong tầng tháp thứ nhất tựa hồ đang kịch liệt biến mất, sóng âm truyền vào tháp càng lúc càng truyền được xa hơn, không ngừng nhích gần về phía Cổ Thần.

Cần phải luyện thành Kình Ca rồi, bằng không hôm nay đối mặt với Thiên Ma Bát Âm, thực sự không hề có phần thắng!

(Khụ khụ… Ngón tay vẫn chưa rút…)

- Tiên Âm…

Cổ Thần hô lên bên tai Mông Tiên Âm.

Mông Tiên Âm vừa mới phun trào hoàn tất, mới từ trong cao trào hồi phục trở lại, thấy ngón tay của Cổ Thần vẫn dừng lại trong mật động của nàng, trong lòng giống như có con nai đang nhảy loạn, bất quá trải qua đoạn tình cảm bạo phát mãnh liệt vừa rồi, Mông Tiên Âm đối với chuyện này tựa hồ không phản cảm, dĩ nhiên còn sản sinh ra vài phần ý nghĩ ham muốn dừng lại lâu hơn vài phần đối với ngón tay của Cổ Thần trong mật huyệt.

Nghe được thanh âm của Cổ Thần, thân thể Mông Tiên Âm khẽ run lên, nhẹ nhàng “vâng” một câu ngoan ngoãn.

Cổ Thần nói:

- Bên ngoài là Bát Âm Thiên Ma của Âm Dương Ma Tông, bày ra Thiên Ma Bát Âm đại trận, nếu muốn phá trận, chúng ta phải… Phải âm dương giao hợp, ta cần cực băng hàn khí tại chỗ cực âm tinh thuần nhất của nàng, cùng với chân khí thuần dương tương dung, tu thành một môn đại thần thông, như vậy mới có thể phá giải được Thiên Ma Bát Âm trận, nàng… Nàng có nguyện ý?

Chỗ cực âm? Mông Tiên Âm nghe xong thân thể run lên, chỗ cực âm trên cơ thể nàng tự nhiên chính là u động mật tuyền vẫn đang nằm trong bàn tay xâm chiếm của Cổ Thần.

- Uhm…

Qua một lát, Mông Tiên Âm lại nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, đầu vùi vào ngực Cổ Thần càng hạ thấp.

Cổ Thần nói:

- Thời gian cấp bách, Tiên Âm, chúng ta phải lấy phương thức trực tiếp nhất, âm dương giao hợp, chân khí thuần dương của ta phi thường lợi hại, một phần chân khí thuần dương sẽ tiêu hao mười phần cực băng hàn khí, vì vậy, không để cho cực băng hàn khí của nàng bị xói mòn quá nhiều, địa điểm âm dương giao hợp chỉ có thể tiến hành tại chỗ cực âm trên thân thể của nàng!

- Uhm…

Mông Tiên Âm một lần nữa ngoan ngoãn gật đầu.

Chương 91: Âm dương giao hợp (hạ).

Thấy Thiên Ma Bát Âm càng lúc càng tiến gần hơn, Cổ Thần biết thời gian cấp bách, bàn tay vốn buông lỏng lại căng lên, xoa bóp hai chú ngọc thỏ tuyết trắng trước ngực Mông Tiên Âm, Mông Tiên Âm nhẹ giọng rên rỉ, lại bắt đầu động tình.

Thấy Mông Tiên Âm rất nhanh tiến vào trạng thái, Cổ Thần vung tay lên, lập tức kéo hết toàn bộ quần áo trên người nàng ra, một chút cũng không để lại.

Chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần chấn động, quần áo lập tức bị đốt thành tro tàn, cây gậy cứng rắn thô to kia không hề ngăn cản, khẽ ma sát qua lại trước mật tuyền của Mông Ngưng Băng.

Cổ Thần thông qua ngón tay, ọt một tiếng, cây gậy cứng rắn mạnh mẽ trượt vào trong mật động của Mông Tiên Âm, trượt sâu trượt sâu…

Mông Tiên Âm mới trải qua chuyện nam nữ, bị Cổ Thần thúc mông một hồi, rất nhanh một cỗ âm tinh phun trào, lúc này đây chân khí thuần dương của Cổ Thần thông qua thông đạo nam nữ tiến vào cơ thể Mông Tiên Âm, tinh nguyên vừa phun, tất cả cực băng hàn khí trong sát na tiếp xúc một chỗ với chân khí thuần dương.

Cực âm hàn khí quả nhiên lợi hại, không giống như hàn khí tử diễm và chân khí thuần dương vừa mới gặp mặt đã thối lui.

Chỉ bất quá, hàn khí cực âm dù sao vẫn kém hơn chân khí thuần dương một bậc, một tia chân khí thuần dương cần phải có mười tia hàn khí cực âm mới có thể hoàn toàn tương dung với nhau.

Chân khí thuần dương và hàn khí cực âm tương dung, giống như cá kình hút nước, sản sinh một cỗ lực lượng thôn phệ cực mạnh.

Vì vậy, âm tinh của Mông Tiên Âm phun ra càng không thể vẫn hồi, hàn khí cực băng toàn thân toàn bộ hội tụ dồn vào đan điền, tiếp tục thông qua đan điền dũng mãnh tràn vào mật truyền nóng bỏng, hóa thành hàn khí cực âm tinh thuần nhất, toàn bộ bị chân khí thuần đương hấp thu.

- A… A…

Kích thích trong mật động khiến Mông Tiên Âm lại phát ra tiếng thét chói tai.

Âm tinh không ngừng phun ra, giằng co thời gian non nửa khắc, cuối cùng Cổ Thần cũng hấp thu đủ hàn khí cực băng.

Trải qua thời gian non nửa khắc liên tục cao trào phun âm tinh, thân thể Mông Tiên Âm mềm nhũn vô lực, giống như rắn nước chặt chẽ cuộn lấy thân thể Cổ thần. Cho tới hiện tại, nàng hoàn toàn không có chút sức lực nào, xụi lơ trên mặt đất.

(Khụ khu… Cực đỉnh non nửa khắc ~ 7 phút, hâm mộ!!!)

Chân khí thuần dương thực sự quá mãnh liệt, hầu như đã hấp thu hàn khí cực băng trong cơ thể Mông Tiên Âm sạch sẽ không còn một mảnh. Tu vi của Mông Tiên Âm tổn hao nhiều, hai tháng tu luyện vừa qua hoàn toàn uổng phí.

Đồng thời, nếu như thân thể vô cùng suy yếu còn có thể ảnh hướng tới căn cơ, đối với thành tựu tu luyện sau này có bất lợi rất lớn.

Phương pháp thải âm bổ dương như thế này đối với thân thể nữ tử tạo thành thương tổn không nhỏ.

Hấp thu được hàn khí cực băng rồi, chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần vẫn còn lại không ít, thấy Mông Tiên Âm suy yếu tới cực điểm, thứ nhất tình tới điểm giới hạn, thứ hai theo phản ứng bản năng, bắn ra một cỗ tinh hoa thuần dương. Tinh hoa thần dương bắn ra, tiến vào trong cơ thể Mông Tiên Âm, lập tức hóa thành chân khí thuần dương tinh thuần, tản mạn khắp tứ chi bách hài của nàng, rất nhanh khí sắc Mông Tiên Âm tốt hơn rất nhiều.

Cổ Thần lưu luyến rút cậu bé thô to rời khỏi mật tuyền của Mông Tiên Âm, kéo theo một mảnh ái dịch ướt đẫm. Biết hiện tại không phải lúc lãng phí thời gian, Cổ Thần lấy quần áo trong Càn Khôn Trạc mặc vào, chân khí âm dương tương hòa trong cơ thể thúc đẩy vận chuyển Linh Kình Thuấn Tức quyết, tu luyện Kình Ca!

Mông Tiên Âm mềm mại nằm một bên, lẳng lặng nhìn Cổ Thần, trong mắt hiện rõ vẻ thương yêu, hồi lâu mới yên lặng mặc quần áo vào, đứng ngay bên cạnh Cổ Thần, hai gò má đỏ bừng, trong mắt tràn đầy tình ý, kinh qua quá trình âm dương giao hợp vừa rồi, tuy còn ngượng ngùng, nhưng cũng không giống như lúc trước, xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu lên.

Cổ Thần đóng chặt hô hấp, trong cơ thể tự thành càn khôn, âm dương giao thái, sinh sôi không ngừng, giống như một phương thiên địa, chân khí thuần dương và hàn khí cực băng đã hoàn toàn tương dung.

Khí tức đại đạo sau khi phát chữ “dương” trong bảo tháp đã nhạt đi rất nhiều, sóng âm Thiên Ma Bát Âm cách hai người càng lúc càng gần…

Hai mươi trượng… Mười lăm trượng… Mười trượng… Năm trượng…

Ngay lúc sóng âm Thiên Ma Bát Âm chỉ còn cách ba trượng, hai mắt Cổ Thần đột nhiên mở ra, thân thể thình lình đứng lên, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài:

- Ô… Ô…

Từng đạo sóng âm từ trong miệng Cổ Thần truyền đi, khuếch tán bốn phía, một cỗ khí tức đại đạo tự nhiên trong sát na dâng trào, sóng âm Thiên Ma Bát Âm cùng với Kình Ca của Cổ Thần tiếp xúc với nhau đều tan biến, trong sát na, Thiên Ma Bát Âm trong tháp đều bị tiếng Kình Ca bao phủ, rất nhanh biến mất không còn dấu vết.

Cổ Thần thở ra một hơi dài, huýt sáo vui vẻ không ngừng.

Tiếng Kình Ca xuyên qua Như Ý Linh Lung bảo tháp truyền ra ngoài, mạnh mẽ lan tràn ập tới Bát Âm Thiên Ma.

Kình Ca là một môn thần thông vô thượng, ẩn chứa đại đạo tự nhiên, tuy rằng tu vi của Cổ Thần chưa lĩnh ngộ được pháp tắc, đạt tới cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, thế nhưng tiếng Kình Ca vừa mới ra khỏi miệng, cũng ẩn chứa khí tức đại đạo dày đặc!

Trong thiên địa, thanh âm có thể chống đỡ được Kình Ca chỉ có ba loại, một là Hạo Nhiên Chính Khí ca của Nho môn, Thiên Long Bát Âm của long tộc, Đại Phạm Âm của Phật môn, đại biểu cho ba thần thông vô thượng trong thuật thuật âm ba (sóng âm).

Thiên Ma Bát Âm chỉ là dựa vào các kiện pháp bảo khác nhau tu tập thành một loại công kích hoặc ảo thuật nào đó, không hề có ý vận của “đạo”, so với Kình Ca thấp hơn hai tầng cấp, làm sao có thể chống đỡ được Kình Ca?

Thanh âm Kình Ca vừa ra, sóng âm lướt qua, Thiên Ma Bát Âm đều lập tức bại lui.

Thiên Ma Bát Âm va chạm với thanh âm Kình Ca giống như đánh vào một tấm gương vô hình, tám đạo âm ba nhất thời văng ngược trở lại, tự động công kích về phía Bát Ma Thiên Âm.

Ma Âm Như Dục phản công Ma Âm Thiên Ma!

Linh Âm Như Huyễn phản công Linh Âm Thiên Ma!

Thiên Âm Mê Thần phản công Thiên Âm Thiên Ma!

Cầm Âm Tru Hồn phản công Cầm Âm Thiên Ma!

Tiêu Âm Hóa Kiếm phản công Tiêu Âm Thiên Ma!

Chung Âm Như Đào phản công Chung Âm Thiên Ma!

Cổ Âm Chấn Tâm phản công Cổ Âm Thiên Ma.

Lôi Âm Phá Mệnh phản công Lôi Âm Thiên Ma!

Bát Âm Thiên Ma trăm triệu lần không ngờ tới, công kích sóng âm chính mình phóng ra lại đột nhiên phóng ngược trở về, công kích chính mình.

Nguyên bản tốc độ sóng âm cực nhanh, hơn nữa lại có thêm Kình Ca bắn ngược, tốc độ Thiên Ma Bát Âm như mũi tên nhọn thêm lực đẩy, khiến Thiên Ma Bát Âm bắn ngược trở về có tốc độ còn nhanh hơn lúc đầu, thậm chí nhanh hơn không chỉ hai lần!

Trong sát na, Bát Âm Thiên Ma còn đang trong kinh ngạc, đã bị tám đạo sóng âm bao phủ! Mây tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên.

Lôi Âm Thiên Ma bị Lôi Âm Phá Mệnh, oanh kích trúng mệnh truyền, trong sát na đan điền vỡ, mệnh tuyệt diệt, thân thể trực tiếp mất mạng, nguyên anh phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết!

Cổ Âm Thiên Ma bị Cổ Âm Chấn Tâm, oanh kích trúng tâm tạng, một kích nổ vang, giữa ngực bị nổ thành một lỗ thủng lớn, trái tim trong nháy mắt theo tiếng nổ hóa thành thịt nát, Cổ Âm Thiên Ma ngã xuống đất, trái tim hoàn toàn biến mất, mặc dù mệnh tuyền khong bị diệt trong nháy mắt, thế nhưng thụ thương cực nặng, cho dù dùng tinh nguyên sinh mệnh chữa trị liên tục cũng cần phải có thời gian mấy canh giờ mới khôi phục nhúc nhích, nếu muốn hoàn toàn khôi phục như ban đầu, không có nửa năm một năm đừng mơ tưởng! Tu vi sẽ bị yếu bớt, trong vòng mấy năm, thậm chí trên mười năm không thể tiến thêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.