Chân Tiên

Chương 17: Q.6 - Chương 17: Âm hồn khôi lỗi. (Thượng,hạ)




Cổ Thần đối với lời nói của Hắc Thủy Đại Đế chẳng quan tâm, tiếp tục đi về phía trước, một bước lại một bước, đại khái đi được ngàn bước, phía trước đột nhiên có biến hóa, một mảnh đen kịt xuất hiện một đạo quang môn, trên quang môn lóe ra bốn từ lớn: Cửu tử nhất sinh!

Cổ Thần thoáng dừng lại, tiếp tục đi đến phía trước, đợi tới gần quang môn, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại vang lên:

- Tiểu tử, phía trước là một con đường không có lối về, bước vào tử lộ đã chẳng còn đường rút lui, sống hay chết, ngươi tự mình lo lắng!

Vẻ mặt Cổ Thần không hề thay đổi, đưa tay đẩy quang môn ra, phía trước một mảnh huyễn bạch, không nhìn thấy bất kỳ cái gì, cũng không cảm nhận được bất kỳ cái gì.

Cổ Thần bước chân vừa nhấc, liền vượt qua quang môn, đi ra khỏi không gian đen tối, cảnh tượng bốn phía phát sinh biến hóa, Cổ Thần xuất hiện bên trong một đại điện, dài, rộng, cao đều khoảng nghìn trượng, ngoại trừ trên vách tường trước mặt có một bức họa thật lớn, thì toàn bộ đại điện lại không còn gì khác.

Người trong bức họa kia, tuổi chừng mười tám, mười chín, tóc đen, mặc y phục màu đen, anh tuấn dị thường, hai mắt thâm thúy, tựa như có ma lực vô cùng làm cho vừa nhìn liền bị hấp dẫn, khó có thể dời ánh mắt, trên cổ đeo một khối ngọc bội đen kịt, mặt trên có khắc bốn từ lớn: Hắc Thủy Thao Thao!

Người trong tranh này cùng bức họa Hắc Thủy Đại Đế trong di chỉ Hắc Thủy Ma Cung giống nhau như đúc, cũng chính là Hắc Thủy Đại Đế.

- Ha ha ha ha... Ha ha ha ha...

Cổ Thần bước vào trong đại điện, tiếng cuồng tiếu của Hắc Thủy Đại Đế liền đột nhiên từ trên đỉnh đầu hắn vang lên, Cổ Thần ngẩng đầu nhìn lại, phía trên ngoại trừ tường, thì không có cái gì khác, thanh âm này quả nhiên là huyễn âm do Hắc Thủy Đại Đế lưu lại. Mặc kệ bản thân ở đâu, đều nghe được thanh âm từ trên đỉnh đầu phát ra.

- Tốt tốt tốt.

Hắc Thủy Đại Đế thậm chí nói ba tiếng tốt, rồi tiếp tục nói:

- Tiểu tử, ngươi dám bước vào tử lộ, quả nhiên lá gan không nhỏ, ta đợi tu sĩ chính là muốn thấy tinh thần dũng cảm thám hiểm này, mới có thể đi trên con đường nghịch thiên tu hành, đi được xa hơn, bản đế nói cho ngươi biết, vừa rồi hai con đường sinh tử ta nói đích xác không giả, thế nhưng ha ha ha ha! Đây mới là sinh lộ.

Cái kia mới chính là tử lộ, ha ha ha ha, bản đế lừa dối người, thiên hạ không mấy ai biết, tiểu tử, ngươi có thể bước vào sinh lộ, không sai, thực sự là không sai, ha ha ha ha!

Cổ Thần nghe vậy, trong lòng nhịn không được phẫn nộ một trận, Hắc Thủy Đại Đế này quả nhiên là một đời ma đầu, tựu ngay cả sau khi chết cũng muốn tiếp tục trêu cợt người khác.

Cổ Thần trong lòng đang phẫn nộ, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế lại tiếp tục vang lên:

- Tiểu tử, không nên tức giận. Con đường tu chân từng bước gian nan, vốn là nghịch thiên giành mạng sống, nếu là kẻ sợ chết, sao còn khí phách tranh giành với trời? Chỉ có ở trong hiểm cảnh cầu sinh cơ, con đường tu chân mới có thể càng chạy càng cao, càng chạy càng xa, nếu muốn trường sinh bất tử, lại không muốn nỗ lực gì hết, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy? Ngươi đã đi lên sinh lộ, bản đế liền nói cho ngươi biết, mặc kệ tu vi của ngươi ra sao, khảo nghiệm phía trước đều là năm phần sống năm phần chết, có thể sống sót đoạt được vũ khí trong bảo khố hay không thì hết thảy đành dựa vào tạo hóa của ngươi rồi.

Đối với lời nói của Hắc Thủy Đại Đế, Cổ Thần sẽ không có nửa điểm tin tưởng, bất luận tình huống gì, đều lấy phán đoán của chính mình làm chuẩn.

Cổ Thần suy nghĩ một chút, cường giả các tộc cùng nhau tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, cùng với tu sĩ Minh Khiếu Kỳ của long, yêu nhị tộc, không biết bọn họ có phải cũng đối mặt với lựa chọn sinh tử.

Nếu như vậy, không biết có bao nhiêu tu sĩ nghe xong Hắc Thủy Đại Đế lừa dối, trong lòng đánh trống thu quân, lui về phía sau bước lên tử lộ!

Cổ Thần tỉ mỉ quan sát chỗ của hắn trong đại điện, bốn phía một mảnh vắng vẻ, cũng không biết cửa ra ở chỗ nào!

Hắc Thủy Đại Đế tựa hồ đã sớm liệu được tâm niệm của tu sĩ hậu thế khi tiến nhập chỗ này, huyễn âm lại vang lên:

- Đây là Luân Hồi Điện. Bản đế suốt đời giết người, Nguyên Thần của chúng đều bị bản đế trói buộc, không thể tiến vào luân hồi. Bản đế liền tự kiến tạo một tòa Luân Hồi Điện để cho bọn họ ở đây trọn đời trường sinh. Tiểu tử, ta sẽ căn cứ theo tu vi của ngươi, phóng xuất âm hồn đồng cảnh giới, những âm hồn này không chết, liền trọn đời sinh sống trong Luân Hồi Điện, không được vãng sinh, chỉ có để bọn họ chân chính tử vong, mới có thể luân hồi, chuyển thế sống lại. Do đó, trừ phi ngươi đem âm hồn giết chết, bằng không chúng sẽ không bỏ qua, bất quá, bản đế sẽ không để chúng chết dễ dàng, có thể chiến thắng bọn chúng hay không, thông qua thảo nghiệm đầu tiên, phải nhìn vào bản lĩnh của ngươi, ha ha ha ha...

Huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vừa tắt, rồi đột nhiên trong đại điện vắng vẻ, nổi lên một trận âm phong. Dưới bức họa Hắc Thủy Đại Đế, đột nhiên thoát ra một trận hắc khí, trong sát na, có năm nhân ảnh từ trong đó vọt ra.

Ánh mắt năm người này ngây dại, vẻ mặt vô tình, đều là âm hồn.

Đồng thời tuy rằng bọn chúng đều đã chết, nhưng chưa tận diệt, bị lực lượng cường đại nô dịch gọi là bất tử âm hồn, có chút tương tự với huyết hồn của Thi Hồn Tông. Có điều so với huyết hồn lại cao cấp hơn nhiều lắm. bởi vì bất tử âm hồn hầu như vĩnh viễn không chết, vĩnh viễn bị dày vò, không được giải thoát.

Năm tên bất tử âm hồn này đều có tu vi Độ Hư bí cảnh Đằng Vân kỳ, tuy rằng trong tay chúng không có bảo vật gì. Nhưng một tu sĩ Đằng Vân kỳ đồng thời đối mặt với năm tên bất tử âm hồn Đằng Vân kỳ hiển nhiên là một loại khiêu chiến thật lớn.

Nhìn năm tên bất tử âm hồn phía trước, Cổ Thần thầm nghĩ:

- Ma đế chính là ma đế, dĩ nhiên đem người đã chết toàn bộ trói buộc nguyên thần, khiến họ suốt kiếp không được siêu sinh, không biết Hắc Thủy Đại Đế đã giết bao nhiêu tu sĩ, e là một con số vô cùng khổng lồ đi!

Cổ Thần đi qua mộ phần của Hiên Viên đại đế và Xích Vưu Đại Đế, đều không có bất tử âm hồn độc ác này. Xích Vưu Đại Đế đơn giản nhất, bởi vì Xích Vưu Đại Đế tịnh không phải bình thường mà chết. Sau khi chết chỉ còn chiến thần hình. Tại một nơi chí dương trên Xích Thủy giang, theo đó đào ra được mộ phần.

Mộ phần của Hiên Viên tuy rằng phức tạp hơn một chút, nhưng chỉ là bố trí một cái thổ chi đại trận. Sau đo để bảo vệ đạo thống truyền thừa của mình, thiết hạ huyết mạch thông đạo, tuy rằng bên trong mộ phần có không ít cường giả chết đi, nhưng không có cảm giác máu tanh như ở Mộ phần Hắc Đế.

Từ lúc bước vào Mộ phần Hắc Đế, chính là một mảnh đen kịt, hiện tại đại điện này tuy có sáng hơn một chút, nhưng vẫn vô cùng âm u. Cảm giác của Cổ Thần về Mộ phần Hắc Đế chỉ có hai chữ: âm u!

Bất quá, đối mặt với Hắc Thủy Đại Đế khảo nghiệm, Cổ Thần cũng cười khẽ một tiếng, môi nhịn không được vểnh lên, Cổ Thần không sợ nhất là cái gì? Chính là quỷ vật thần hồn trong thiên hạ, có Trấn Minh Ngọc Bi trong tay, tựu ngay cả Hư Không kỳ siêu cấp cường giả Ma Vương Đồ Độc đều bị Trấn Minh Ngọc Bi đánh cho trọng thương, tu vi đại giảm, âm hồn Đằng Vân kỳ căn bản không ở trong mắt hắn.

Năm tên bất tử âm hồn đồng dạng bước đi, tốc độ cũng cực nhanh, từ trong hắc sắc ma khí bên dưới bức họa Hắc Thủy Đại Đế đi ra, thân thể xuyên phá hư không, một bước qua trăm trượng, vài bước liền tới gần Cổ Thần/

Chương 17: Âm hồn khôi lỗi. (Hạ)

Trong mắt Cổ Thần tinh quang chợt lóe, tay trái vừa nhấc, đánh một chưởng về phía trước, một đạo quang hoa đẹp mắt từ lòng bàn tay bắn ra, một khôi bạch sắc ngọc bi rộng chừng nhị thốn, dài chừng một thước tựa như mũi tên lao về phía năm tên bất tử âm hồn.

Trấn Minh Ngọc Bi phát ra quang hoa đẹp mắt soi sáng toàn bộ đại điện.

Hầu như cùng một lúc Trấn Minh Ngọc Bi bắn ra, trong nháy mắt quang hoa đẹp mắt đã xuyên phá thân thể của năm tên bất tử âm hồn.

Nơi Trấn Minh Ngọc Bi đi qua, trong thân thể năm tên bất tử âm hồn lập tức xuất hiện một lỗ hổng.

Năm tên bất tử âm hồn tựa hồ đã bị thống khổ cực đại, toàn thân run rẩy kịch liệt, lỗ hổng trên người không mở rộng, trong nháy mắt, quang mang huyễn bạch đem thân thể của chúng bao phủ toàn bộ.

Trấn Minh Ngọc Bi vừa ra, nguyên thần của thiên hạ quỷ vật đều bị tiêu diệt, năm tên bất tử âm hồn bị nó đánh thành hư vô.

Bất tử âm hồn bị diệt, nhưng âm phong trong đại điện chưa đình chỉ, huyễ âm của Hắc Thủy Đại Đế tiếp tục vang lên:

- Tốt! Tiểu tử, năm tên bất tử âm hồn đồng cảnh giới đều ngăn không được ngươi, rốt cuộc ngươi cũng thông qua khảo nghiệm thứ nhất của bản đế. Bất quá một cửa của Luân Hồi Điệ này vẫn chưa dừng lại đâu, bản đế tinh thông cơ quan khôi lỗi chi thuật, đem bất tử âm hồn và co quan khôi lỗi dung hợp lại với nhau, sáng tạo ra một tay sai cường đại, âm hồn khôi lỗi. Chúng rất lì lợm, bảo vật khó làm thương được, có kim cương thiết cốt, đồng thời lại có lực lượng của bất tử âm hồn, tiểu tử, nếu ngươi có thể đánh bại ba âm hồn khôi lỗi thì một cửa Luân Hồi Điện này liền tính ngươi thành công vượt qua. Có tư cách bước vào mộ phần của bản đế.

Hắc Thủy Đại Đế vừa nói, đồng thời dưới bức họa lại có một cổ hắc sắc ma khí tuôn ra, ba quái vật hình người, đen thui từ trong ma khí đi ra.

Ánh mắt Cổ Thần sáng ngời, tài liệu chế tạo ba tên quái vật hình người này không ngờ là khôi mị thạch!

Khôi khôi thạch là loại khoáng vật đặc thù đã tuyệt tích từ thời thượng cổ, đối với Nguyên Thần Quỷ Hồn có lực sát thương cường đại.

Cực phẩm bảo vật của Cổ Thần, Thần Hình Câu Diệt Kiếm dùng tài liệu chính là mị bạt thạch, đoạt được trong Âm Minh Đàm ở khu vực thứ nhất của Côn Ngô Bí Cảnh, là khôi mị thạch phẩm chất thấp nhất.

Ba tên quái vật hình người này tài liệu so với nga thiên thạch mà Cổ Thần đã từng đoạt được, phẩm chất còn muốn cao hơn, chí ít đều là tiên phẩm cấp. Đây chính là tài liệu có thể luyện chế tiên bảo.

Mị bạt thạch cứng rắn không gì sánh được, mị khôi thạch phẩm chất thấp nhất cũng đã có lực công kích dưới tiên bảo, mị bạt thạch tiên phẩm cấp thì ngay cả tiên bảo cũng khó có thể tổn hại, trách không được Hắc Thủy Đại Đế nói âm hồn khôi lỗi, đao thương bất nhập, bảo vật khó thương.

Coi như là mị bạt thạch tiên phẩm cấp bình thường nhất thì trình độ cứng rắn, hạ phẩm tiên bảo cũng không thể so sánh được. Còn như trung phẩm tiên bảo thì vẫn khó có thể tổn hại nó được, e là chỉ có thượng phẩm tiên bảo mới có thể tạo thành thương tổn nhất định!

Cường giả Đằng Vân kỳ trên người hạ phẩm tiên bảo khẳng định có, trung phẩm tiên bảo liền khó nói, còn như cường giả Đằng Vân kỳ có thượng phẩm tiên bảo, thân phận tuyệt đối là nhân vật đặc thù trong siêu cấp thế lực.

Do đó, cường giả Đằng Vân kỳ nếu gặp phải một âm hồn khôi lỗi sẽ rất khó đối phó. Ba âm hồn khôi lỗi thật đúng là không phải cường giả Đằng Vân kỳ bình thường có thể ứng phó được, còn hơn năm bất tử âm hồn thực lực mạnh hơn nhiều lắm.

Bất quá, Cổ Thần cũng không phải tu sĩ bình thường. Trên người, hạ, trung, thượng phẩm tiên bả đều có. Còn có vô thượng tiên bảo Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, Thuần dương chí bảo Hắc Thủy Ngọc Bội, Chiến Thần Lệnh, Trấn giới chi bảo Trấn Minh Ngọc Bi.

Chỉ là âm hồn khôi lỗi Đằng Vân kỳ, Cổ Thần càng chưa để vào mắt.

Trong tay quang mang chợt lóe, một thanh xích sắc tiên kiếm cùng một thanh thất thải tiên kiếm hiện ra. Đây chính là hai kiện thượng phẩm tiên bảo: Long Hoàng Chí Dương Kiếm, Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm!

Ba âm hồn khôi lỗi cũng là một bước trăm trượng, xuyên qua hư không, nhanh chóng lao về phía Cổ Thần.

Còn cách mấy trăm trượng, Cổ Thần đã giành xuất thủ trước, Long Hoàng Chí Dương Kiếm và Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm đồng thời đánh xuống, một đạo xích sắc kiếm cương đẹp mắt và một đạo thất thải kiếm hồng nhất thời phá khai hư không, chém tới ba âm hofonn khôi lỗi.

Toát sư sư...

Ba đạo nhân ảnh chợt lóe, ba âm hồn khôi lỗi trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi. Xích sắc kiếm cương và thất thải kiếm hòng bổ vào khoảng không, đem mặt đất bổ ra hai đạo vết cắt thật lớn, bất quá, theo kiếm cương vừa thu lại, đạo vết cắt thật lớn cũng lập tức khôi phục nguyên dạng. Hiển nhiên đại điện này cũng không phải một tòa đại điện thực chất, mà là trong ảo cảnh.

Từ lúc vừa tiến vào Mộ phần Hắc Đế, Cổ Thần liền mất đi liên hệ với đám Ngô Tinh, nguyên bản một tu sĩ ngay bên cạnh đột nhiên biến mất không thấy đâu, hiển nhiên là đã lâm vào trong ảo cảnh.

Ba âm hồn khôi lỗi từ trong hư không xuyên ra, xuất hiện ở bên trái, bên phải, và phía sau của Cổ Thần. Ba đạo tiếng âm bạo đột nhiên vang lên, ba đạo quyền cương kéo tới, đem hư không đánh ra ba lỗ thủng thật lớn.

Sau đó, ba đạo quyền cương cực lớn oanh tới bên người Cổ Thần, đồng thời Cổ Thần cảm giác được không khí xung quanh đột nhiên trở nên trầm trọng, thân thể hắn tựa như hãm sâu vào bùn lầy.

- Thật là lợi hại! Ba âm hồn khôi lỗi liên thủ dĩ nhiên có thể so với cường giả Giá Vụ kỳ!

Trong lòng Cổ Thần cảm thán, môi khẽ nhếch, sử xuất đạo gia vô thượng thần thông, trong sát na một trận thanh âm ẩn chứa tự nhiên đại đạo vang lên, áp lực không khí xung quanh Cổ Thần đột nhiên biến mất.

Thân ảnh nhoáng lên, liền biến mất không thấy đâu, Cổ Thần phá giải không gian trói buộc của ba âm hồn khôi lỗi, đồng dạng sử dụng thuấn di, tránh thoát ba đạo quyền cương công kích, xuất hiện ở ngoài mấy trăm trượng.

Cổ Thần đồng dạng sử dụng "Không gian pháp tắc, trói buộc"Long Hoàng Chí Dương Kiếm và Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm lại bổ xuống.

Ba âm hồn khôi lỗi tuy rằng tu vi cũng là Đằng Vân kỳ, nhưng sinh tiền (lúc còn sống) tu vi so với Cổ Thần khẳng định chỉ cao hơn chứ không thấp hơn. Đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc so với hắn cũng là thâm sâu hơn nhiều. Không gian trói buộc của Cổ Thần vẫn chưa phát ra tác dụng quá lớn, chỉ khiến chúng dừng lại trong tíc tắc mà thôi.

Đối với chí dương kiếm cương và thất thải kiếm hồng của Cổ Thần mà nói, trong nháy mắt cũng là một khoảng thời gian không ngắn.

Ngay khi ba âm hồn khôi lỗi thoát khỏi không gian trói buộc của Cổ Thần, trong nháy mắt thân thể bước vào hư không, một âm thanh thanh thúy thật lớn vang lên.

Đang...

Cánh tay phải của Cổ Thần rõ ràng chấn động, Long Hoàng Chí Dương Kiếm trong tay bổ trúng cánh tay của một tên âm hồn khôi lỗi, thất thải kiếm hồng lại rơi vào khoảng không.

Một khối khôi mị thạch đen bóng rơi xuống dài cỡ hai nắm tay, chính là từ trên cánh tay của âm hồn khôi lỗi bị Long Hoàng Chí Dương Kiếm chém đứt.

Rất nhanh, ba âm hồn khôi lỗi lại từ trong hư không chui ra, chia làm ba hướng đem Cổ Thần kẹp ở giữa, ba người đồng thời xuất thủ, trong sát na, sáu đạo quyền cương từ ba hướng đánh về phía hắn.

Âm hồn khôi lỗi đứng bên phải Cổ Thần, trên cánh tay rõ ràng thiếu một đoạn chừng hai nắm tay do bị Long Hoàng Chí Dương Kiếm vừa rồi chém xuống. Bất quá âm hồn khôi lỗi là cá thể không có sinh mệnh, nên vô pháp nhận biết đau đớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.