Cổ Thần cười nhạt một tiếng, quát lạnh:
- Thực sự cho rằng lão tử sợ các ngươi hay sao? Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, nháy mắt sáu trăm quyền!
Sáu thanh tiên phủ trong tay Cổ Thần biến mất không còn, sáu tay đồng thời kết thành quyền ấn, sáu đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh Quyền oanh kích ra.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời oanh kích một trăm quyền là có thể diệt sát được siêu cấp cường giả Hư Không kỳ.
Trong nháy mắt sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời đánh ra, uy lực mạnh mẽ tới cỡ nào?
Sợ rằng chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng không dám không làm bất cứ hành động phản kháng nào, để măc cho sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời bắn trúng thân thể, nếu không, chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng phải thương nặng.
Về phần cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, dưới sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền hầu như không chịu nổi một kích, coi như là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong đối mặt với sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong nháy mắt cũng phải nhượng bộ lui binh, bằng không hẳn phải chết không cần nghi ngờ.
Đồng thời oanh kích sáu trăm bốn mươi tám quyền, hầu như trong nháy mắt tiêu hao hai phần ba cương khí pháp lực trong cơ thể Cổ Thần, trong nháy mắt cơ thể có hai phần ba lực lượng biến mất khiến Cổ Thần sản sinh một loại cảm giác toàn thân tê dại, nhẹ bẫng, tựa hồ như chỉ cần cơn gió nhẹ thổi tới là có thể cuốn theo hắn đi.
Sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền vừa ra, một cỗ lực lượng pháp tắc ẩn chứa khí tức hủy diệt, phá hủy, tử vong, giết chóc mãnh liệt đột ngột phóng lên cao.
Năm vị cường giả siêu cấp Thánh Đình trong sát na đại biến sắc mặt, sáu đạo quyền cương này ẩn chứa lực lượng đủ khiến bọn họ cảm thấy vô cùng sợ hãi, đó là sợ hãi đối với tử vong.
Ầm ầm ầm ầm ầm… Năm tiếng nổ đồng thời vang lên, năm vị cường giả siêu cấp đánh ra chưởng cương hầu như cùng một lúc bị quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh tan thành hư vô.
Sáu đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh quyền không giảm thế đi, tiếp tục cuồng oanh về phía năm vị cường giả siêu cấp.
Hư không bị phong ấn, ngũ đại cường giả siêu cấp muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ đành phải liều mạng. Năm đạo cương mang thoáng hiện, ngũ đại cường giả siêu cấp vận dụng tiên bảo phòng ngự, ngăn cản trước người, đồng thời vận chuyển lực lượng tới mức cao nhất oanh kích hai đạ quyền cương mong chống đối lại công kích từ Chiến Thần Diệt Tinh quyền.
Rầm rầm rầm rầm…
Bốn tiếng nổ vang vọng, bốn người Cổ Thương Khung, Khổng Lân, Mạnh Đỉnh, Nhan Thức bị chấn tới bật lui liên tiếp, trong mắt hoảng hốt, nhất là Nhan Thức, trong miệng phun trào máu tươi, đã bị thương nặng, nếu như không có tiên bảo phòng ngự chặn lại đại bộ phận lực lượng công kích, sợ là lúc này hắn đã bỏ mình.
Về phần thánh chủ Tằng gia thì bị hai đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh quyền chiếu cố.
Đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền thứ nhất đã khiến Tằng Hiến gặp phải kết quả giống như Nhan Thức, khi đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền thứ hai đánh tới, càng trong sát na oanh kích thành nát bấy, hóa tan hư vô, thần hình câu diệt.
Tứ đại thanh chủ nho môn, một đại phân thân Thánh hoàng, ngũ đại siêu cấp cường giả Thánh Đình vây công Cổ Thần dĩ nhiên bị Cổ Thần đẩy lùi trong nháy mắt, đồng thời còn giết chết một vị thánh chủ nho môn, nếu việc này truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ nhấc lên cơn sóng gió ngập trời, khiến toàn bộ tu chân giới khiếp sợ.
Cổ Thần đồng thời oanh kích sáu trăm bốn mươi tám đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền hợp nhất, cương khí tiên lực tổn hao quá nửa, cương khí tiên lực tổn hao kịch liệt như vậy đối với cơ thể tạo thành thương tổn không thể xem thường, trong thời gian ngắn khó có thể phục nguyên.
Sáu quyền hợp nhất oanh ra, ngũ đại cường giả siêu cấp Thánh Đình, bốn đẩy lui một chết, Cổ Thần không hề dừng lại, thân ảnh chợt lóe, liền phóng lên cao.
Một đạo quang mang huyễn bạch loang loáng nhấp nháy tại đầu ngón tay của Cổ Thần, một đạo Phá Thiên Tử quay sang Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận hình thành cương tráo tiên lực bao phủ toàn bộ Ngọc Tiêu Thành điểm mạnh.
Có Càn Khôn Ngọc Bích, trong Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận lại có mấy khe hở xuất hiện vô cùng rõ ràng trong cảm ứng của Cổ Thần, Phá Thiên Chỉ công kích thẳng vào một khe hở trong đó.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, khiến Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận bao phủ toàn bộ tòa Ngọc Tiêu Thành huyền phù trong hư không xuất hiện một lỗ hổng phương viên trăm trượng, chính là bị Phá Thiên Chỉ mạnh mẽ đánh ra.
Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận lợi hại phi thường, lỗ thủng phương viên trăm trượng kia lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng thu nhỏ lại, cho dù là Phá Thiên Chỉ cũng không thể vĩnh viễn phá hủy được trận pháp này.
Đương nhiên, Phá Thiên Chỉ chuyên phá trận pháp thiên hạ, không thể phá được Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận là vì đây là trận pháp thái cổ, không hề tầm thường, mà Cổ Thần mới chỉ tu luyện Phá Thiên Chỉ tới cảnh giới đệ nhất trọng đại thành, nếu như có thể tu luyện tới đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng, chỉ một ngón tay khẽ điểm ra, toàn bộ Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận đều phải hủy diệt không còn bóng dáng tăm hơi trong nháy mắt.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền từ trong lỗ thủng tan vỡ trăm trượng kia chui ra, thoát được Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận đã khiến tiên lực của hắn tiêu hao nghiêm trọng, tam đại cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, bất luận người nào đuổi theo Cổ Thần cũng khó có thể đối phó được, vì vậy không hề dừng lại, tốc độ như thiểm điện, thuấn di năm nghìn dặm, chạy trốn cực nhanh.
Đợi khi bốn cường giả siêu cấp Cổ Thương Khung, Khổng Lân, Mạnh Đỉnh, Nhan Thức truy đuổi ra bên ngoài Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận, thân ảnh của Cổ Thần đã sớm xuất hiện cách vạn dặm, lóe ra vài cái liền biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Thánh Hoàng ám toán trước, lại mời tứ đại thánh chủ nho môn bay ra thiên la địa võng, cộng thêm Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận vây khốn, nguyên tưởng rằng lần này đánh chết Cổ Thần chắn chắn trong lòng bàn tay.
Nhưng không ai có thể ngờ được không chỉ không giết chết Cổ Thần, thậm chí ba thánh ngọc quả mới thành thục triệt để sau thời gian quá vạn năm cũng bị Cổ Thần hái mất, không chỉ như vậy, trong tứ đại thánh chủ nho môn, thánh chủ Tằng Hiến càng vẫn lạc trong tay Cổ Thần. Lúc này đây, Thánh Đình quả thực vừa thiệt binh lại vừa mất tiên quả, triệt để đại bại.
Cổ Thần một hơi liên tục thuấn di gần trăm vạn dặm, thẳng cho tới khi rời khỏi biên giới Thánh Đình Đại Kiền mới dừng lại, hạ xuống một ngọn núi hoang địa thế hiểm trở, lại trực tiếp thổ độn vào trong lòng núi, phóng Như Ý Linh Lung bảo tháp ra, tiến vào khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần tại tầng thứ tư bảo tháp.
Cổ Thần bị ám toán đã thụ thương, sau đó lại nháy mắt oanh kích ra sáu trăm bốn mươi tám đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền hợp nhất, tiên lực tổn hao càng khiến hắn thụ thương nghiêm trọng hơn, một hơi thuấn di gần trăm vạn dặm rời khỏi Đại Kiền vẫn chưa hề dừng lại chữa thương dù chỉ một chút, nếu không phải trong cơ thể hắn có mộc chi bản nguyên, sợ rằng lần này không chỉ thọ nguyên hao tổn, thậm chí thương thế có thể ác hóa trở thành ác tật không thể khôi phục.
Chương 8: Chém giết thánh chủ (hạ).
Trong tầng thứ tư bảo tháp, Cổ Thần tiêu tốn thời gian tròn một tháng, sử dụng mộc chi bản nguyên không ngừng bài trừ pháp tức phá hủy ẩn chứa trong quyền cương của Thánh Hoàng, dần dần khôi phục hoàn toàn thương thế trên người.
Tuy rằng lần này Cổ Thần thụ thương không tính quá mức nghiêm trọng, thế nhưng nếu không có mộc chi bản nguyên, sợ rằng phải tiêu tốn thời gian ít nhất là vài năm mới khôi phục.
Mông Tiên Âm vẫn như trước tu luyện trong bảo tháp tầng thứ tư, kích hoạt huyệt khiếu, sau khi Cổ Thần phục nguyên thương thế, liền rời khỏi tầng thứ tư bảo tháp, thu hồi Như Ý Linh Lung bảo tháp vào mi tâm, bay về phía Tây.
Hiện tại Cổ Thần đã biết được hạ lạc của phụ thân Cổ Thương Khung, bị Thánh hoàng Cơ Nghiêu sử dụng Nhiếp Đồn Đạo thái cổ khống chế, sát khí đối với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trong lòng càng tăng lên mãnh liệt.
Nhiếp hồn khống thần bí pháp, muốn giải trừ được chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là hoàn toàn giết chết chân thân bản thân kẻ thi triển nhiếp hồn khống thần.
Tiểu Bạch là cao thủ nhiếp hồn khống thần, Cổ Thần tự nhiên biết phải đối phó như thế nào.
Chỉ là, nếu muốn đánh chết Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, phải thu được thực lực càng cường đại hơn mới được, lần này hành trình tới Thánh đình, tuy rằng Cổ Thần chiếm thượng phong, thế nhưng đó là dưới tình huống chân thân của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không xuất hiện, nếu là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, phối hợp với Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận, Cổ Thần có thể chạy trốn được hay không cũng không biết.
Vì vậy, Cổ Thần chỉ có thể tiếp tục đề cao tu vi, đề cao thực lực thêm một bước, như vậy mới có thể chém giết Thánh Hoàng, cứu phụ thân Cổ Thương Khung.
Tài liệu cần có để luyện chế hư không đan thực sự quá mức hiếm thấy và trân quý, căn bản không thể nào thu thập đầy đủ, Cổ Thần suy nghĩ trước tiên tới Đế Đình Đại Linh, tìm kiếm mộ trủng của Bạch Đà đại đế, nhìn xem Bạch Đà đại đế có giống bốn vị đại đế còn lại hay không, để kim chi bản nguyên ở trong mộ trủng của mình.
Nếu như lấy được kim chi bản nguyên, tứ đại bản nguyên hợp nhất, tu vi của Cổ Thần khẳng định có thể tăng lên rất nhiều.
Thậm chí, Cổ Thần có một loại dự cảm, nếu như chiếm được kim chi bản nguyên, vậy thu thổ chi bản nguyên còn lại cũng không phải là việc khó khăn.
Ngũ hành đồng nguyên, nếu là tứ đại bản nguyên đều tới tay rồi, bằng vào lực lượng tứ đại bản nguyên hợp nhất, vẫn không thể thu được thổ chi bản nguyên thì quá mức kỳ quái rồi.
Thời gian trôi qua…
Chớp mắt ba năm đã trôi đi, ba năm gần đây Cổ Thần vẫn luôn ở trong địa giới Đế Đình Đại Linh, đi lại khắp nơi, tìm kiếm hạ lạc mộ trủng của Bạch Đà đại đế.
Thế nhưng, mộ trủng đại đế, muốn tìm nói dễ vậy sao?
Tuy rằng trong cơ thể Cổ Thần có tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, nếu cách kim chi bản nguyên tương đối gần thì sẽ có cảm ứng, thế nhưng khoảng cách cảm ứng lại không quá xa.
Đế Đình Đại Linh phương viên trăm vạn dặm, nếu tìm kiếm từng tấc từng tấc một, trăm năm cũng không nhất định có thể hoàn thành công việc.
Tiêu tốn thời gian ba năm Cổ Thần vẫn không tìm được hạ lạc mộ trủng của Bạch Đà đại đế.
Bất đắc dĩ, Cổ Thần trở lại Hư Thiên Tông thăm hỏi một chút, sau đó lại đi Chiến Thần Điện.
Mộ trủng đại đế xem ra cần phải có duyên phận, nếu duyên phận không tới, tìm phá đầu cũng không nhất định tìm được, duyên phận tới rồi, nói không ngừng ngày mai ngẫu nhiên phát hiện ra.
So với việc tiêu tốn thời gian nhiều như vậy để truy tìm kim chi bản nguyên, còn không bằng bế quan tu luyện, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lấy tốc độ tu luyện của Cổ Thần, tuy rằng đột phá Hư Không kỳ, độ khó phi thường lớn, thế nhưng một hai trăm năm là đủ rồi.
Một hai trăm năm trong Như Ý Linh Lung barot háp, thời gian tại thế giới Hoang mới chỉ trôi qua mười hai mươi năm mà thôi.
Về phần Cổ Thương Khung, tuy rằng Cổ Thần muốn sớm cứu ra một chút, nhưng ngược lại không lo lắng cho an nguy của hắn, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đã có quyết định không chế Cổ Thương Khung, khẳng định có tác dụng nào đó, nếu như nói Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế Cổ Thương Khung là vì đối phó với cổ thần, như vậy chỉ cần Cổ Thần không chế, như vậy Cổ Thương Khung ở trong tay Thánh Hoàng Cơ Nghiêu luôn luôn bảo trì an toàn.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư còn chưa hoàn toàn phục nguyên thương thế, Thánh Đình đối với Cổ Thần không có lực lượng tiêu diệt, chỉ có thể tạm thời bỏ qua, ngược lại trở nên bình tĩnh, thỉnh thoảng có cường giả Độ Hư cảnh nho môn thánh gia tới vu cương tìm Cổ Thần báo thù, nhưng sau khi bị Cổ Thần chém chết hai người, tất cả cường giả Thánh Đình còn lại đều sợ hãi không dám tới một lần nữa.
Thời gian như nước, một năm lại một năm trôi qua, tại khu vực thời gian gia tốc tầng thứ tư bảo tháp, đã qua năm mươi năm.
Hơn nữa ba mươi năm trước, Mông Tiên Âm đã bế quan tu luyện tại tầng thứ tư bảo tháp tròn tám mươi năm, rốt cuộc Mông Tiên Âm đã kích hoạt được 1296 huyệt khiếu trong cơ thể, thành công ngộ đạo, bước vào Độ Hư cảnh.
Tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc, Mông Tiên Âm cuối cùng sau tám năm lần lượt bước vào Độ Hư cảnh.
Vừa vào Độ Hư cảnh, thọ nguyên tăng nhiều, hai cảnh giới Đằng Vân kỳ và Giá Vụ kỳ đều tăng thêm 1296 năm thọ nguyên.
Tuổi của tứ nữ cũng không lớn lắm, Tiểu Bạch so với Cổ Thần hắn là nhỏ hơn vài tuổi, Mông Tiên Âm thì nhiều hơn Cổ Thần hai uổi, Hư Tử Uyên lớn hơn bốn tuổi, chỉ có Tự Ngọc là nhiều hơn Cổ Thần đại khái trên dưới hai trăm tuổi, nhưng hôm nay bất quá mới hơn ba trăm tuổi mà thôi.
Cường giả Đằng Vân Kỳ, thọ nguyên 2594 năm, hơn ba trăm tuổi, quả thực giống như ấu sinh kỳ, phi thường trẻ tuổi.
Lúc tứ nữ bước vào Mệnh Tuyền cảnh, phân biệt tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ nhất kim hành chi tháp, tầng thứ ba mộc hành chi tháp, tầng thứ năm thủy hành chi tháp, đều tự tìm kiểu pháp tắc ngũ hành tương ứng, so với tu luyện bình thường thì tốc độ nhanh hơn phân nửa.
Cổ Thần tiếp tục ở trong khu vực gia tốc thời gian mười lần tại tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lĩnh ngộ tam đại pháp tắc thủy, hỏa, mộc, sau đó căn cứ vào tam đại pháp tắc này thôi diễn ra tất cả pháp tắc.
Nếu muốn giải cứu phụ thân Cổ Thương Khung, đánh chết Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, tu vi của Cổ Thần nhất định phải tăng thêm một bậc, chí ít cũng phải bước vào Hư Không kỳ, vì vậy mỗi một phút một giây hắn cũng không thể lãng phí, muốn bảo trì tu luyện.
Thời gian qua mau, ngày tháng thoi đưa…
Cổ Thần bế quan trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ tư, hầu như đã quên đi thời gian trôi qua, chỉ biết là tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc luyện hóa được càng nhiều, bản nguyên luyện hóa từ từ dung hợp thành một chỉnh thể.
Trong quá trình này, Cổ Thần liên tục lĩnh ngộ tam đại pháp tắc thủy, hỏa, mộc, trình độ lĩnh ngộ càng lúc càng khắc sâu, đối với tam đại pháp tắc thậm chí siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng thua kém rất xa.
Theo trình độ lĩnh ngộ tam đại pháp tắc càng lúc càng khắc sâu, Cổ Thần thôi diễn ra tất cả pháp tắc cũng càng thêm sâu sắc, Cổ Thần đối với lĩnh ngộ pháp tắc ngày một tăng lên rõ rệt, tu vi cũng theo đó tăng lên, thực lực tăng trưởng chóng mặt.