Chân Tiên

Chương 25: Q.8 - Chương 25: Chư tư đại tiên




- Có một nhi tử như ngươi, nói vậy phụ thân ngươi từ nhỏ đã thiếu giáo dục cẩn thận, Lý gia xem ra không cần phải tồn tại nữa rồi.

Thanh âm Cổ Thần lạnh lùng.

Lý Nguyên Phong ngẩn ra, lập tức cười to một tiếng, phì phì nói:

- Tu sĩ ngoại tinh, chỉ bằng ngươi cũng dám đến Tử Vân Tinh giương oai?

Ầm!

Cổ Thần xuất thủ rồi, oanh ra một quyền.

Chiến Thần Diệt Tinh Quyền kích bắn đi, một đạo quyền ấn trong sát na biến thành lớn, đánh thẳng về phía Lý Nguyên Phong.

Trong sát na, tất cả tu sĩ ở đây đều sản sinh một loại cảm giác, không gian trong phương viên vạn trượng xung quanh đều thu nhỏ lại, cuối cùng ngưng tụ vào trong một đạo quyền cương Cổ Thần đánh ra kia, khiến mọi người có cảm giác sai lầm không gian bị hủy diệt.

Còn đang trong lúc hoảng hốt, chỉ nghe thấy một tiếng bạo nổ, một quyền của Cổ Thần đã oannh kích lên người Lý Nguyên Phong.

- Chính Nguyên Thiên Cương!

Lý Nguyên Phong hét lớn một tiếng.

Trong sát na, trận gió nổi lên bốn phía, một đạo khí trường sản sinh bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, hình thành một vong cương tráo, bao phủ Lý Nguyên Phong bên trong.

Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần kích bắn vào cương tráo phòng ngự bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, tiếng bạo tạc kịch liệt khiến không gian bị nghiền nát tầng tầng, thế nhưng cương tráo bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong lại không hề lay động dù chỉ một chút.

Trong sát na, quyền thế đánh tan, khí lưu cuồng bạo dần dần bình tĩnh, Lý Nguyên Phong không chút thương tổn.

Thấy Cổ Thần không thể làm gì được chính mình, thần thái Lý Nguyên Phong càng thêm kiêu ngạo, cười nói:

- Đây là Chính Nguyên Thiên Cương chính phụ thân luyện chế cho ta, cho dù là Vân Khoát Thiên, không có nhất thời nửa khắc cũng đừng mong công phá được phòng ngự của Chính Nguyên Thiên Cương, tu sĩ ngoại tinh, ngươi dám công kích ta, xúc động Chính Nguyên Thiên Cương, cha ta đã biết được, ngươi cách cái chết không xa rồi, ha ha ha ha…

Lý Cương đã từng thu được truyền thừa của một vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh này chính là tu sĩ Nho môn thời đại thái cổ, từ tiên giới Cổ Hoang tiên độ phàm gian tới đây, thế nhưng bởi vì ngoài ý muốn rơi vào tình cảnh vẫn lạc trên Tử Vân Tinh.

Lý Cương thu được một tia thiên cương chính khí của cường giả cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, thực lực bạo tăng, đặc biệt là lực phòng ngự cực kỳ cường đại, cho dù là Vân Khoát Thiên tu vi Hợp Đạo hậu kỳ cũng có thể chống lại được.

Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong chính là do Lý Cương dùng tiên lực đã dung hợp với một tia thiên cương chính khí của cường giả Thiên Kiếp bí cảnh luyện chế mà thành, tuy rằng lực phòng ngự thua xa so với chính bản thân hắn, thế nhưng cho dù là công kích của cường giả Hợp Đạo hậu kỳ cũng có thể chống lại được trong một đoạn thời gian ngắn.

Triệu Chính Đình và Tề Thiên Hạo đều có chút ước ao nhìn Lý Nguyên Phong, trên người bọn họ cũng có pháp bảo bảo mệnh do chính tay chư tử đại tiên luyện chế thành, thế nhưng lục phòng ngự kém xa so với Lý Nguyên Phong.

Đối mặt với vẻ kiêu ngạo của Lý Nguyên Phong, sắc mặt Cổ Thần lạnh lùng, lạnh giọng nói:

- Ngươi không đợi được phụ thân ngươi tới.

Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn!

Đột nhiên, Cổ Thần kết thành chưởng ấn, trong sát na biến hóa năm lần, vỗ mạnh lên trời, năm đạo chưởng ấn một trắng, một xanh, một ngân, một bạc, một đỏ, một vàng từ lòng bàn tay Cổ Thần liên tục oanh kích ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm…

Trên bầu trời đột nhiên truyền tới năm tiếng nổ, trong sát na năm đạo chưởng ấn biến lớn, Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn theo trình tự kim mộc thủy hỏa thổ từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ vỗ về phía Lý Nguyên Phong.

Tốc độ chụp xuống của Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn nhanh tới cực điểm, trong sát na đã oanh kích vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, phát sinh năm tiếng bạo tạc.

Không khí bạo tạc, khí lưu giống như đao phong kích bắn về bốn phía, hơn trăm tên tu sĩ Lý gia ngay cách Lý Nguyên Phong không xa đang trong lúc tán thán gia chủ lợi hại, trực tiếp bị khí lưu cắn xé tan thành bột phấn.

Một tiếng bạo tạc qua đi, khí lưu dần dần bình tĩnh, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong vẫn không bị nghiền nát, phòng ngự dung hợp với một tia thiên cương chính khí của cường giả Thiên Kiếp bí cảnh quả nhiên không bình thường.

Thế nhưng lúc này trong mắt Lý Nguyên Phong lại tràn đầy kinh khủng, tuy rằng Chính Nguyên Thiên Cương chặn được công kích của Cổ Thần, thế nhưng hắn chính diện cảm thụ được lực lượng kinh khủng từ Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn chụp xuống, hắn có thể cảm thụ lực lượng ẩn chứa trong Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn.

Đại địa bên dưới Vân gia, nguyên bản được trận pháp phòng ngự trói buộc, cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ cũng cần có thời gian mới phá hủy được, thế nhưng lúc này lấy dưới chân Lý Nguyên Phong làm nguyên điểm, xung quanh hình thành vô số vết nứt nẻ, tản đi hơn trăm trượng.

Thân thể Lý Nguyên Phong liên quan tới Chính Nguyên Thiên Cương bị Cổ Thần oanh kích chìm xuống dưới lòng đất chừng một thước, hầu như đã khiến Lý Nguyên Phong chìm xuống tận đầu gối.

Bất quá, Chính Nguyên Thiên Cương vẫn vững chắc như trước, sự kinh hãi của Lý Nguyên Phong qua đi, quát lên:

- Tu sĩ ngoại tinh, cho dù ngươi có oanh ta xuống lòng đất cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của ta, cha ta Lý Cương lập tức sẽ tới, ngươi nhất định chết không chỗ chôn, ha ha ha ha…

Cổ Thần bất động thanh sắc, trong mi tâm chợt lóe kim quang, một tòa bảo tháp chín tầng lấp lánh kim quang bay ra ngoài, chính là Như Ý Linh Lung bảo tháp.

Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trời cao, trong sát na biến thành lớn, đủ cao chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng, hầu như tương đương với Nguyên Tổ Thánh Tháp trong Thiên Thiền Tự.

Tu vi của Cổ Thần hôm nay đã hoàn toàn có thể phát huy được lực lượng của tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, so với trước đây sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp, uy lực đâu chỉ lơn hơn gấp trăm lần, đồng thời hiện tại Như Ý Linh Lung bảo tháp không có người nào khác, Cổ Thần có thể tùy ý công kích, không cần quan tâm lực phản chấn.

Khi Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trời, chân phải Cổ Thần mạnh mẽ đạp xuống đại địa, lực lượng bản nguyên chi thổ trong sát na dọc theo đùi phải Cổ Thần cuộn trào mãnh liệt, dũng mãnh truyền vào đại địa, trong nháy mắt đại địa phương viên mấy nghìn trượng đều hóa thành bản nguyên chi thổ, so với cấm pháp nguyên bản Vân gia bố trí còn kiên cố hơn gấp trăm lần.

Cánh tay Cổ Thần vỗ lên trời, một đại thủ che trời xuất hiện, lớn đủ vạn trượng, chộp Như Ý Linh Lung bảo tháp vào trong tay, mạnh mẽ ấn xuống dưới mặt đất.

Xẹt xẹt…

Toàn bộ trời xanh bị sụp đổ, Như Ý Linh Lung bảo tháp cao tới chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng từ trên trời hạ xuống, mạnh mẽ đập về phía Lý Nguyên Phong dưới mặt đất.

Sắc mặt Lý Nguyên Phong khẽ biến, nhưng vẫn giả vờ kiên cường như trước, ha ha cười nói:

- Cho dù ngươi có đập nát đại địa cũng không thể công phá được phòng ngự Chính Nguyên Thiên Cương của ta!

Vừa dứt lời, Như Ý Linh Lung bảo tháp đã rơi xuống đất, oanh kích vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong.

Rắc rắc rắc rắc…

Trong tiếng bạo tạc kinh thiên hỗn loạn vài tiếng nổ răng rắc.

Mặt đất đã biến thành bản nguyên chi thổ, cứng rắn không gì sánh được, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong căn bản không thể phá võ được mặt đất, chỉ có thể mạnh mẽ chịu đựng lực lượng trấn áp kinh khủng từ Như Ý Linh Lung bảo tháp, lập tức phát ra từng vết rạn nứt giống như mai rùa.

Lý Nguyên Phong kêu lên một tiếng sợ hãi, trong mắt hoảng loạn.

Cánh tay Cổ Thần vừa nhắc, đại thủ che trời trên không trung lại một lần nữa cầm theo Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trên hư không mấy vạn trượng, lần thứ hai đập mạnh xuống, Như Ý Linh Lung bảo tháp giống như một đạo thiểm điện, từ trên trời giáng mạnh, lần thứ hai trấn áp về phía Lý Nguyên Phong.

Rắc rắc rắc rắc rắc…

Trong tiếng bạo tạc rung trời, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong vang lên tiếng nứt vỡ liên tiếp, vết nứt giống như mai rùa, dần dần biến thành mạng nhện, rậm rạp toàn bộ cương tráo, nhìn qua rất nhanh sẽ bị nghiền nát hoàn toàn.

- A…

Lý Nguyên Phong đã không thể bảo trì vẻ bình tĩnh kiêu ngạo ban đầu, kinh khủng kêu to:

- Cha ta là Lý Cương! Cha ta là Lý Cương! Ngươi dám giết ta, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, phụ thân, nhanh tới cứu ta!

Đang khi nói chuyện Như Ý Linh Lung bảo tháp lại bị đại thủ che trời nhấc lên, mạnh mẽ hạ xuống.

Ầm ầm…

Tiếng tiếng nổ bạo tạc, Chính Nguyên Thiên Cương vỡ nát tầng tầng, hóa thành hư vô.

Lý Nguyên Phong chấn động toàn thân, lực lượng thật lớn khiến thân thể hắn sản sinh vô số vết rách, máu tươi phun trào điên cuồng.

Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành một đạo kim quang, trong sát na tiến vào mi tâm Cổ Thần.

Đồng thời, thân thể Cổ Thần chợt lóe, liền tới bên cạnh Lý Nguyên Phong, khẽ nhấc tay lập tức bắt được chân Lý Nguyên Phong.

Trong không gian xẹt qua một đường vòng cung tuyệt đẹp, Lý Nguyên Phong bị Cổ Thần nhấc lên, lại mạnh mẽ nện xuống dưới mặt đất.

- Cha ngươi là Lý Cương?

- Ngươi chính là kiêu ngạo?

- Ta cho ngươi kiêu ngạo!

Cổ Thần cầm cổ chân Lý Nguyên Cương, giống như con chó chết, trên bầu trời liên tiếp xuất hiện đường vong cung, trong nháy mắt, không biết đã đạp xuống bao nhiêu lần, thân thể Lý Nguyên Phong trực tiếp bị đập xuống, toàn bộ thân thể bị đập thành một tầng hơi mỏng, càng giống như tập giấy viết.

Nếu không phải thân thể tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ vô cùng kiên cố, chỉ sợ đã sớm bị Cổ Thần đập thành một bãi thịt nát.

Thân thể Lý Nguyên Phong đã triệt để bị phế đi!

- Buông hài nhi ta!

Chính vào lúc này, một đạo thanh âm to rõ vang lên trong thiên địa.

Hư không phía tây bắc đột nhiên bị nghiền nát, chia ra theo hai phía trái phải, một hắc động đen kịt sản sinh trong nháy mắt, một cỗ kiếm thế sắc bén không gì sánh được từ trong hắc động cuộn trào mãnh liệt tuôn ra, mạnh mẽ kéo về phía Cổ Thần.

Kiếm thế thực cường đại!

Trong lòng Cổ Thần cả kinh, người tới tuyệt đối là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, còn chưa nhìn thấy kiếm quang, mới chỉ là kiếm thế đã bao phủ toàn bộ hư không bốn phương tám hướng, tập trung vào thân ảnh Cổ Thần, khiến Cổ Thần không có chỗ nào tránh né.

Kiếm thế này tới cực nhanh, ngoại trừ Cổ Thần đối với kiếm thế còn có chút cảm xúc, những tu sĩ còn lại mới chỉ cảm nhận được một cỗ đại thế đột ngột xuất hiện, theo hướng tây bắc ập tới, lại đột nhiên quang mang đại thịnh, một đạo kiếm quang vô cùng đẹp mắt dài tới nghìn dặm xuất hiện, đâm thẳng về phía Cổ Thần.

Cổ Thần ngay cả quay đầu cũng không, trong tay đột nhiên nhiều hơn một thanh tiên phủ màu xanh --- Thanh Đế Tiên Phủ, xoay người chém xuống một phủ.

Xoẹt…

Phủ cương tung hoàng vạn trượng, hư không xa nhau, chém thành hai nửa.

Trong sát na phủ cương đã chém vào kiếm quang.

Tiếng bạo tạc kinh thiên động địa, phủ cương và kiếm quang nghiền nát tầng tầng, trong thiên địa vang lên một tiếng kinh nghi, kiếm quang nghìn dặm đột nhiên biến mất không còn.

Vèo!

Lại một tiếng âm vang, hư không ngay đỉnh đầu Cổ Thần sát na chia lìa, một đạo kiếm quang dài tới nghìn dặm từ trên trời giáng thẳng xuống, đâm vào đỉnh đầu Cổ Thần.

Cổ Thần khí định thần nhàn, Thanh Đế Tiên Phủ trong tay quay lên bầu trời chém một phủ, nơi phủ cương vạn trượng lướt qua, tất cả đều bị chém thành hư vô, kiếm quang cũng không ngoại lệ.

Một kiếm này lại bị Cổ Thần chém nát!

Trong hư không lần thứ hai truyền tới tiếng kinh nghi.

Hiển nhiên, hai kiếm đều bị Cổ Thần phá giải một cách đơn giản hoàn toàn nằm ngoài dự liệu người tấn công.

Kiếm quang nghìn dặm trên đỉnh đầu Cổ Thần đột nhiên biến mất không thấy, thực lực người mới xuất hiện vô cùng cường đại, trong lúc điện quang đá lửa đã thay đổi vị trí.

Lúc này Cổ Thần đột nhiên xoay người, Thanh Đế Tiên Phủ trong tay chém về một vị trí phía sau.

Thanh quang phủ cương đại thịnh, một phủ chém ra, phủ cương lập tức chia hư không thành hai nửa, liên tục chém về phía trước, ngang dọc nghìn dặm.

Đinh…

Bên ngoài nghìn dặm, kiếm quang sáng lạn chợt lóe, phát sinh một tiếng bạo tạc kinh thiên.

Người tới thay hình đổi vị, nhưng cảm giác thân thể của Cổ Thần linh mẫn dị thường, trong không khí truyền tới một tia ba động yếu ớt nhất cũng có thể cảm nhận được, trong nháy mắt đã bắt được vị trí của người nọ, trước khi hắn kịp xuất kiếm đã tiên hạ thủ vi cường, chém ra một phủ đoạt tiên cơ.

Một tiếng thét kinh hãi xuất hiện cách nghìn dặm, tầng tầng hư không bị phủ cương của Cổ Thần bổ ra, một trung niên nhân nhìn qua ước chừng bốn mươi từ trong hư không dần dần bại lộ thân hình.

Vóc người của hắn hơi gầy, thân cao chừng một mét chín, toàn thân toát lên một tia bất khuất, thân thể đứng thẳng, giống như một thanh lợi kiếm, thẳng tắp, phong mang.

Trong tay hắn cầm theo một thanh kiếm, kiếm quang giống như ánh trăng, thân kiếm lóe sáng, dài chừng ba thước, bề rộng chừng ba ngón tay.

Ánh mắt của hắn cũng giống như một thanh kiếm, nhìn về phía Cổ Thần, trong hư không giống như có một thanh cự kiếm dài tới vạn trượng, đâm về phía Cổ Thần.

Ánh mắt Cổ Thần chợt lóe, như cự phủ tung hoành, trong hư không, một thanh cự phủ vạn trượng chém xuống, tất cả mọi thứ cản đường đều bị chém nát tan thành hư vô.

Người đến là chư tử đại tiên, khí trường bên cạnh hắn lưu động, phương viên trăm dặm đều hình thành một lĩnh vực tuyệt đối, đó là thế giới thuộc về hắn chủ tể, bất luận kẻ nào tiến vào trong lĩnh vưc của hắn đều sẽ suy yếu lực lượng.

Hợp thành đạo của chính mình, hợp thành vực của chính mình, đây chính là thần thông chỉ có chư tử đại tiên mới nắm giữ được.

Tu sĩ sau khi bước vào Độ Hư, bên cạnh cũng có sự tồn tại của lĩnh vực, bất quá đó chỉ là thần thông bị động do lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian mà sản sinh ra, so với lĩnh vực tuyệt đối của chư tử đại tiên hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau, trong vực, chủ nhân của vực chính là chủ tể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.