Chân Tiên

Chương 47: Q.7 - Chương 47: Cổ Thần biến mất (thượng)




- A… Ngươi, đây là loại thần thông gì? Thế nào có khả năng thương tổn vĩnh hằng? A… Nó liên tục tàn phá sinh cơ của ta, thọ nguyên của ta đang xói mòn kịch liệt, tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? A…

Kim Thương đại vương che lỗ thủng có thể so sánh với hai nắm tay người lớn, thế nhưng cho dù hắn ngăn cản thế nào đi nữa cũng không ngăn cản được máu tươi phun trào, sinh cơ trôi qua rất nhanh.

Lúc người bệnh, lấy mệnh người!

Cổ Thần không đợi Kim Thương đại vương kịp hối hận, xích mang trong tay chợt lóe, Chiến Thần Lệnh trong nháy mắt xuất hiện trong tay, trong sát na hỏa mang bùng phát, Chiến Thần Lệnh hóa thành một đạo kinh hồng, nổ bắn mạnh về phía Kim Thương đại vương.

Kim Thương đại vương đang khiếp sợ vì vết thương vĩnh hằng trên người mà kêu gào thảm thiết, tốc độ của Chiến Thần Lệnh quá nhanh, giống như thiểm điện, chờ khi Kim Thương đại vương phản ứng kịp, Chiến Thần Lệnh biến thành một đạo kinh hồng, giống như mũi tên ngọn, đục một lỗ tại mi tâm Kim Thương đại vương, xuyên thấu qua sau não.

Tách…

Tuy rằng Chiến Thần Lệnh đã xuyên qua đầu Kim Thương đại vương, thế nhưng thuần dương chi hỏa vẫn giữ lại, chớp mắt đã bao phủ toàn bộ đầu của Kim Thương đại vương.

Nước biển không thể dập tắt được thuần dương chi hỏa, tiếng gào thét thê lương thảm thiết của Kim Thương đại vương dừng lại, trong nháy mắt bị mất mạng, thần hình câu diệt.

Nếu như không phải Kim Thương đại vương ngay từ đầu đã khinh địch, đồng thời không lý giải bao nhiêu đối với Cổ Thần, ngay từ đầu đã sử dụng tiên bảo hộ thể, phòng ngự công kích Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần, như vậy Cổ Thần vị tất đã là đối thủ, Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hư Không sơ kỳ, so sánh với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ kém hơn rất nhiều.

Tuy rằng thực lực của Cổ Thần rất cường đại, đủ có thể so sánh với cường giả cái thế bình thường nhất, nhưng chỉ dừng lại ở mức so sánh được, cùng với đánh chết hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, cho dù Cổ Thần bước vào Hư Không trung kỳ thì cũng không thể đơn giản đánh chết được cường giả cái thế bình thường nhất.

Tu sĩ bước vào Hợp Đạo kỳ, đã bước vào điện phủ tu đạo, đăng đường nhập nhất, sinh mệnh lực phi thường ngoan cường, trừ phi đụng phải địch nhân có thực lực lớn mạnh hơn mười lần, bằng không rất khó vẫn lạc.

Thế nhưng Kim Thương đại vương lại quá mức coi thường Cổ Thần, trước tiên bị Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần gây thương tổn vĩnh hằng, lại bị một kích Chiến Thần Lệnh giết chết, rất dễ dàng Cổ Thần lấy được tính mệnh của Kim Thương đại vương.

Nếu như Kim Thương đại vương có thể đuổi được tới đây, Cổ Thần biết Kim Thương đại vương khẳng định có thủ đoạn truyền đạt thông tin, truyền tung tích của Cổ Thần cho càng nhiều cường giả yêu tộc khác, theo đó Thánh Ưng đại vương sẽ mang theo rất nhiều cường giả yêu tộc đuổi theo.

Cổ Thần thu lấy tiên giới không gian trên tay Kim Thương đại vương, lại thu lấy kim thương, thân ảnh chợt lóe, lập tức biến mất không còn, nơi này không thích hợp ở lâu, phải bỏ chạy thật nhanh.

Tại Đông Hải vòng một vòng rất lớn, Cổ Thần phi độn tới chỗ cực nam Đông Hải, trực tiếp chui xuống dưới lòng đất, sau đó một đường hướng về phía tây, trong đại địa phi độn đi, vượt qua Đông Hải, vượt qua yêu vực Đông Hoang, trở về trung thổ.

Cho dù phi độn dưới lòng đất Cổ Thần vẫn có thể cảm giác được có một ánh mắt thỉnh thoảng nhìn vào chính mình, hiển nhiên vị tướng sĩ phàm nhân kia dùng thiên thuật quan sát, coi như trốn dưới lòng đất cũng không né tránh được.

Nghĩ tới nghĩ lui, Cổ Thần trở về Hư Thiên Tông.

Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa hư đại trận hộ sơn, trận pháp này tuy không phải từ thời đại thái cổ truyền xuống, nhưng là do tổ sư Hư sáng lập Hư Thiên Tông sáng chế, trong đó ẩn chứa nghĩa lý tinh đồ cực kỳ huyền ảo khó lường, một khi phát động trận này, cho dù là chư tử đại tiên cũng khó có thể chống đỡ được, uy lực không kém hơn so với Ngũ Hành đại trận.

Nếu như vị tướng sĩ phàm nhân kia luôn luôn tìm được vị trí của hắn, vậy thì Cổ Thần rõ ràng để Thánh đình biết rõ, hắn ở ngay trong Hư Thiên Tông.

Thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh không thể so sánh với quỷ hồn âm giới, bọn họ cũng là thành viên của nhân tộc, vì vậy Cổ Thần không sợ bọn họ đuổi theo tới Hư Thiên Tông sẽ tiến hành tàn sát đối với tu sĩ phàm nhân bình thường xung quanh Hư Thiên Tông.

Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận chống đỡ, bọn họ cũng không vào được.

Vì vậy, Cổ Thần từ dưới lòng đất một đường lặn xuống sơn mạch Linh Hư, vô thanh vô tức tiến vào trong Hư Thiên Tông.

Sau khi tiến vào trong Hư Thiên Tông, Cổ Thần cư nhiên cảm nhận được rất nhiều khí tức cường giả, trong đó có không ít cường giá thế Hợp Đạo sơ kỳ, đồng thời không chỉ mười người.

Tựa hồ những cường giả thượng cổ Đạo gia thoát khốn tại chỗ sâu trong Tây Hải đều tụ tập trong Hư Thiên Tông.

Đạo gia lấy thánh địa Thái Hư Cung dẫn đầu, thời đại thượng cổ môn phái Đạo gia nhiều như rừng, chừng hơn mười tiên đông đại phái, truyền thừa cho tới nay, đại bộ phận đều bị chặt đứt tại thời đại trung cổ, nghìn năm trước càng chặt đứt mấy mạch, ngay cả thánh địa Thái Hư Cung cũng bị chặt đứt hoàn toàn, chỉ còn duy nhất Hư Thiên Tông bởi vì có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận bảo hộ còn bảo trì được thực lực tương đối cường đại, mấy nhà truyền thừa còn lại đến hiện nay hầu như không còn, hoặc giống như Thiên Đạo Tông, toàn bộ tông môn chỉ có ít ỏi mấy người.

Cường giả thượng cổ Đạo gia sau khi thoát khốn ra ngoài không còn chỗ nào để đi, tự nhiên đều tới Hư Thiên Tông. Thái Hư Cung đã bị diệt, Đạo gia và Nho môn, Phật môn triệt để đi tới hướng đối lập, Nho môn và Phật môn hôm nay thế mạnh, chư tử thế gia, Ma môn đều hiệu lực cho Thánh đình, Đạo gia tạm thời không thể tranh phong với Nho môn và Phật môn, chỉ có thể tạm thời né tránh phong mang, mượn Thiên Tinh Hóa Hư đại trận chống lại Nho môn và Phật môn.

Cổ Thần tiến vào trong Hư Thiên Tông, không để bất cứ kẻ nào biết được, Đạo gia nhiều người hỗn tạp, đại bộ phận đều là cường giả Thái Hư Cung, cường giả thượng cổ Hư Thiên Tông chỉ chiếm phần nhỏ trong đó, khó tránh khỏi có người mưu đồ gây rối đối với Chiến Thần Lệnh trong tay bản thân.

Vào Hư Thiên Tông, Cổ Thần tiếp tục độn thổ xuống sâu dưới mặt đất, cường giả thượng cổ trong Hư Thiên Tông không có người nào có thể dùng thần thức phát hiện được sự tồn tại của Cổ Thần.

Cổ Thần tiềm hành tới Bách Thảo Phong, tiến vào động phủ Dược Tiên, đây là nơi ở của Cổ Thần tại lúc còn thiếu niên trong Hư Thiên Tông. Hôm nay động phủ Dược Tiên còn có một chút dược thảo hoa cỏ, thế nhưng không có bất cứ người nào ở lại, nơi này đã từng là động phủ của Cổ Thần, đối với Hư Thiên Tông mà nói có ý nghĩa vô cùng trọng đại, đệ tử hậu hối nào có tư cách vào ở?

Hoa hỏa linh thảo bên trong cứ cách bảy ngày lại có đệ tử tiến vào chăm sóc cắt tỉa.

Thân thể Cổ Thần xuất hiện trong động phủ Dược Tiên, Như Ý Linh Lung bảo tháp từ trong mi tâm của hắn bay ra ngoài.

Chân Tiên

Tác giả: EK

Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.

Chương 47: Cổ Thần biến mất (hạ).

Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: vipvandan

Cổ Thần không dám để tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc ra ngoài, cường giả thượng cổ Đạo gia hầu như lúc nào cũng phát thần thức bao phủ toàn bộ Linh Hư Sơn, bọn họ vừa ra ngoài lập tức bị phát hiện.

Hư Tử Uyên đang luyện chế ngộ hư đan, Cổ Thần dùng thần thức truyền âm cho tứ nữ, dặn các nàng không rời khỏi bảo tháp, sau khi ngộ hư đan luyện thành lập tức phục dụng luyện hóa, bế quan tu luyện.

Ngộ hư đan có thể giúp cường giả Đằng Vân hậu kỳ đề cao hẳn một cấp bậc, bước vào Giá Vụ sơ kỳ, cũng có thể giúp cường giả Đằng Vân sơ kỳ đề cao hai cấp độ, bước vào Đằng Vân hậu kỳ, Hư Tử Uyên một lượt luyện chế bốn viên ngộ hư đan, cũng đủ giúp các nàng trong thời gian ngắn bước vào Đằng Vân hậu kỳ rồi.

Cổ Thần tiến vào tầng thứ tư trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, tại khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần, tu luyện Phá Thiên Chỉ.

Nếu như muốn bước vào Hư Không trung kỳ, không có thời gian bế quan một hai trăm năm căn bản không có khả năng.

Thế nhưng Cổ Thần liên tục phải đối mặt với đại chiến, sau khi sử dụng Phá Thiên Chỉ đánh chết Kim Thương đại vương, lĩnh ngộ đối với Phá Thiên Chỉ lại có bước đột phá mới, bước vào lĩnh vực cao hơn.

Hai đại trận pháp kim, thổ trong Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần đã sớm thấu triệt, chỉ là bởi vì trong cơ thể không có hai đại bản nguyên kim thổ, vì vậy dung nhập vào Phá Thiên Chỉ, tốc độ chậm hơn không ít.

Lúc này đây Cổ Thần chuẩn bị một hơi thở dung nhập hai đại trận pháp kim, thổ trong Ngũ Hành đại trận triệt để dung nhập vào Phá Thiên Chỉ, giúp Phá Thiên Chỉ hoàn toàn đột phá tới cảnh giới đệ nhị trọng.

Cứ như vậy, coi như là cường giả cái thế tầng thứ nhất bị Cổ Thần sử dụng Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng đánh lén, nếu chưa kịp sử dụng tiên bảo vô thượng ngăn cản cũng phải bị miêu sát trong nháy mắt.

Cho dù là sử dụng tiên bảo vô thượng bình thường cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được lực công kích kinh khủng của Phá Thiên Chỉ, nhất định sẽ bị trọng thương, trừ phi là tiên bảo vô thượng cao cấp nhất mới có thể hoàn toàn ngăn cản được.

Đang trong lúc bế quan, Cổ Thần cũng thu liễm khí tức của mình tới cực điểm, Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành một hại bụi bám vào vách tường trong động phủ Dược Tiên, trừ phi là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ đích thân tới gần quan sát mới có thể phát hiện ra trong những hạt bụi tại vách tường động phủ cư nhiên có một là do Như Ý Linh Lung bảo tháp biến thành.

Cổ Thần cực lực ẩn nấp chính mình, thân thể bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, bằng với việc hoàn toàn biến mất tại thế giới này, cho dù là Thiên Toán Tử không có thời gian nhất định cũng không thể “nhìn” ra được chỗ Cổ Thần đang ở.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua, trong ngày có một đệ tử Hư Thiên Tông tiến vào trong động phủ Dược Tiên chăm sóc hoa cỏ, quét dọn cát bụi, người này hoàn toàn không biết nhân vật thần thoại của Hư Thiên Tông, chưởng giáo chí tôn tiền nhiệm lúc này đây cư nhiên đang ở trong động phủ Dược Tiên này.

Cổ Thần giống như biến mất khỏi cảm nhận của mọi người, giống như không tồn tại trong thế gian.

Ngày qua ngày, Thiên Toán Tử liên tục không ngừng sử dụng Thiên Thị nhìn trộm đối với Cổ Thần, sử dụng Thiên Tính thuật tính toán vị trí của Cổ Thần, thẳng cho tới nửa tháng sau mới tính ra được hành tung của Cổ Thần đang ở trong Hư Thiên Tông, thế nhưng chỗ nào ở Hư Thiên Tông hắn lại không biết.

Mà lúc này Cổ Thần tu luyện Phá Thiên Chỉ đã tới thời khắc quan trọng nhất, hắn bế quan trong bảo tháp hơn năm tháng, rốt cuộc cũng có dấu hiệu đột phá bước vào Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng.



Khi Thánh đình biết được tin tức Cổ Thần trốn trong Hư Thiên Tông, thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh lập tức chạy tới dãy núi Linh Hư, phong tỏa Hư Thiên Tông.

Những cường giả thượng cổ vây khốn Hư Thiên Tông, bao gồm Nho môn, Phật môn, chư tử thế gia, Ma môn, đủ năm trăm người, trong đó cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ lên tới con số hơn bốn mươi người, còn lại đều là cường giả Độ Hư cảnh, lấy tu vi Hư Không hậu kỳ và Hư Không hậu kỳ đỉnh phong chiếm số lượng lớn nhất.

Cổ Thần đang bế quan tu luyện Phá Thiên Chỉ tới lúc quan trọng, tuy rằng hắn đang ở bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, tuy vẫn có thể cảm nhận được tính huống trong ngoài mấy vạn dặm xung quanh Hư Thiên Tông một cách rõ ràng, nhưng lúc này mắt không nhìn tâm không để ý, một lòng yên lặng tu luyện.

Chỉ khi tu luyện Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng thành công mới có thể giành được một địa phương sống yên ổn trong cái thế giới Cổ Hoang hiện tại mà cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ đi đầy đất này.

Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả đang đứng bên ngoài Thiên Tinh Hóa hư đại trận, nhìn Đô Thiên Phong xa xa trước mắt.

Cơ Lăng Hư nói:

- Tổ sư Hư sáng lập ra Hư Thiên Tông quả thực là một đời kỳ tài kinh diễm, không chỉ có tu vi công tham tạo hóa, tại Cổ Hoang lúc đó liệt danh một trong những cường giả đỉnh cao nhất, đồng thời đối với lĩnh vực trận pháp cũng có nghiên cứu cực kỳ cao thâm, không người so sánh được, Thiên Tinh Hóa Hư đại trận chính là tâm huyết suốt đời của Hư, là một đại trận tuyệt thế dung hợp rất nhiều kỳ trận thái cổ và tinh tượng chư thiên tinh thần sáng tạo nghe, nghe nói trận pháp này từng vây khốn qua chư tử đại tiên hợp đạo thành công ba ngày ba đêm, uy lực phi phàm, không cần phải có nhân lực chủ đạo đại trận, mà là do thiên thế, địa thế chủ đạo đạo trận, không bởi vì lực lượng của người trong trận quá nhỏ yếu mà uy lực trận pháp bị yếu đi, nổi danh tương đương với Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận và Thăng Long Đại Trận, thế nhưng nếu muốn phá vỡ trận pháp này, độ khó còn cao hơn hai đại trận này rất nhiều.

Kim Thai tôn giả gật đầu nói:

- Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận và Thăng Long Đại Trận tuy rằng có danh tiếng vang dội, nhưng lại chịu ảnh hưởng của tu vi người bày binh bố trận, tu vi càng cao thì uy lực trận pháp càng mạnh, nếu như hoàn toàn do cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ bày binh bố trận, lực lượng hai đại trận này chỉ mạnh hơn chứ không kém Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, bất quá trận pháp có cường thịnh hơn nữa cũng không có khả năng vĩnh viễn không phá, chỉ cần chúng ta liên tục bảo trì công kích, không có bất cứ kẻ nào ngăn cản, một ngày nào đó Thiên Tinh Hóa Hư đại trận sẽ bị phá vỡ, vấn đề chỉ là thời gian.

Cơ Lăng Hư nhíu mày nói:

- Cho dù ba tộc nhân, vu, yêu liên thủ cùng công kích, không có hai ba năm chỉ sợ khó có thể phá hủy được Thiên Tinh Hóa Hư đại trận? Nếu như chỉ một mình tu sĩ nhân tộc chúng ta công kích, chỉ sợ ít nhất mười năm mới phá hủy được đại trận này, trong lúc đó còn cần yếu tố không bị ngăn cản, trận này do thiên thế, địa thế chủ đạo, chỉ cần công kích dừng lại dù chỉ một chút, trận pháp sẽ do thiên thế, địa thế tự động chữa trị, tất cả trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.