Chủ nô là tu sĩ Phật môn, so với phàm nhân chỉ là số rất nhỏ,toàn bộ lãnh thổ quốc gia Đế Đình Đại Linh, nơi nơi đều có chùa miếu, mỗi một tòa chùa miếu này đều là địa phương của người thống trị, hòa thượng chùa miếu chính là người chưởng quản quyền to đối với sinh tử của mọi người trong lãnh địa.
Bất quá hòa thượng trong chùa miếu hầu hết đều chuyên chú vào tu luyện, vì vậy nhiệm vu thống trị giao vào tay một ít phàm nhân phụ thuộc vào chùa miếu đi làm, những người này được gọi là chủ nô, hoặc là quý tộc.
Hòa thượng bên trong chùa miếu trên cơ bản đều xuất thân từ những quý tộc này, bọn họ mới có quyền lực tu luyện thực tế, về phần nô lệ, hòa thượng trong chùa miếu nói cho bọn họ biết, đây là thiên mệnh, vận mệnh của bọn họ sinh ra đã như vậy, bọn họ trời sinh chính là để phục vụ chủ nô, không thể phản kháng, phản kháng chủ nô chính là phản kháng lại chùa miếu, chính là phản kháng lại thiên mệnh, chính là nghịch thiên mà đi, nhất định sẽ phải chịu cực hình.
Phương pháp siêu thoát duy nhất chính là tín ngưỡng chùa miếu, một đời một kiếp phục vụ vì chủ nô, như vậy sau khi chết linh hồn có thể tiến vào thiên đường, được sự siêu thoát, phản kháng thì linh hồn sẽ bị đày xuống địa ngục, chịu dằn vặt vĩnh viễn.
Đời sau quý tộc vẫn là quý tộc, đời sau của nô lệ vĩnh viễn là nô lệ.
Dưới hai tầng trói buộc thân thể và tư tưởng đời đời kiếp kiếp, phàm nhân Đế đình Đại Linh đã sớm tự nhận thiên mệnh, trong lòng bọn họ, bọn họ sinh ra đã là tiện mệnh, chỉ có một số cực ít người có chút giác ngộ, thế nhưng cũng không thể xoay chuyển trời đất, áp bách suốt đời.
Chủ nô, bọn họ nhờ vào Phật môn chiếm được rất nhiều chỗ tốt, bọn họ đương nhiên sẽ bảo trì tín ngưỡng đối với Phật môn, bởi vì mất đi tín ngưỡng đối với Phật môn, bọn họ sẽ bị Phật môn vứt bỏ, cuối cùng sẽ từ chủ nô biến thành nô lệ.
Về phần nô lệ, nguyên nhân không có lực xoay chuyển trời đất, cũng chỉ đành ký thác vào tín ngưỡng đối với Phật môn, hi vọng có thể siêu thoát, tiến vào thiên đường, không còn bị nhiều cực khổ như vậy.
Đối với người của Đế Đình Đại Linh mà nói, Phật môn chính là trời, những đại phật bên trong Thiên Thiền Tự chính là sứ giá của trời.
Vì vậy, Cổ Thần mắng Kim Thai tôn giả so với cắt thịt trên người bọn họ còn nghiêm trọng hơn.
Bất quá, tuy rằng trong lòng tu sĩ Phật môn đế đô Đại Linh tức giận bất bình, thế nhưng vô luận như thế nào đi nữa cũng không dám trực tiếp bay lên trời cao phản đối lại hơn trăm vị cường giả Độ Hư cảnh đạp lập hư không, đồng thời không phải là Đằng Vân kỳ hay Giá Vụ kỳ, chí ít cũng là cường giả siêu cấp Hư Không kỳ.
Đế đô Đại Linh, đế quân Đại Linh tu vi cao nhất cũng chỉ là Minh Khiếu hậu kỳ mà thôi, những tu sĩ này chỉ dám phỉ bang một hai câu trong lòng, làm sao dám đứng trước mặt cường giả Độ Hư cảnh tranh luận đúng sai.
Thậm chí còn có một ít tu sĩ Phật môn nhạy cảm sâu đậm đối với nguy hiểm, lúc này đều rời khỏi đế đô Đại Linh, phi độn rất xa theo hướng đông, nhanh chóng rời khỏi đế đô Đại Linh, rời khỏi phụ cận Thiên Thiền Tự, để tránh bị vạ lây.
Thanh âm của Kim Thai tôn giả từ trong Thiên Thiền Tự vọng ra ngoài:
- Cổ Thần, tên nghịch tặc ngươi, bản tọa ở trong Thiên Thiền Tự, mặc cho ngươi thực lực thông thiên cũng không làm gì được ta, tín ngưỡng chi quang bên ngoài Thiên Thiền Tự cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng phải công kích liên tục mấy tháng mới phá võ được, chỉ bằng ngươi, quả thực là vọng tưởng! Tiếp ba trăm năm mươi bốn năm, đại kiếp nạn ngũ hành thoát thai kiếp sẽ phủ xuống, bản tọa có thể ở trong Nguyên Thần Thánh Tháp né tránh được qua kiếp nạn này, mà ngươi nhất định sẽ hôi phi yên diệt dưới ngũ hành thoát thai kiếp, ha ha ha ha… Vô luận như thế nào ngươi cũng sẽ chết trước ta!
Thanh âm của Kim Thai tôn giả tụ thành tia, những cường giả Đạo môn, vu tộc và Cổ Thần đứng giữa hư không có thể nghe thấy rõ ràng, thế nhưng những tín đồ, tu sĩ Phật môn bên dưới lại không thể nghe thấy một điểm, căn bản không biết Kim Thai đại phật của bọn họ nói cái gì, không biết Kim Thai đại phật của bọn họ bị Cổ Thần dọa vỡ mật, trốn trong Thiên Thiền Tự không dám ra ngoài.
Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn tín ngưỡng chi quan có thể ngăn cản được bao nhiêu lần công kích Phá Thiên Chỉ! Kim Đài lão cẩu, ngày tín ngưỡng chi quang biến mất chính là ngày ngươi phải chết!
Lập tức, Cổ Thần phân phó nói:
- Cường giả Đạo môn, vu tộc nghe lệnh, trông giữ Thiên Thiền Tự cho ta, chú ý tình huống bốn phía xung quanh, ta muốn bế quan tu luyện một loại thần thông, nhanh thì nửa tháng, trễ thì hơn tháng, bản tọa sẽ phá hủy tín ngưỡng chi quang.
- Rõ, Chiến thần (lĩnh tụ)!
Chúng cường giả Đạo môn, vu tộc cùng kêu lên.
Mi tâm Cổ Thần chợt lóe kim quang, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra ngoài, hóa thành lớn nghìn trượng, đứng giữa hư không, cửa tháp tầng thứ tư mở ra, Cổ Thần liền lắc mình tiến vào trong.
Cổ Thần đi tới khu vực thời gian gia tôc gấp mười lần trong tầng thứ tư, tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc đang bế qua luyện hóa ngộ hư đan, tiến hành lĩnh ngộ đối với pháp tắc thiên đạo, hầu như mỗi giờ mỗi khắc đều có tinh tiến.
Cổ Thần không quấy rầy bọn họ, cũng bắt đầu bế quan tu luyện.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền theo tu vi của Cổ Thần đề cao, số lượng quyền dung hợp vào một quyền càng đạt tới hai trăm sáu mươi chín quyền, tu vi của Cổ Thần càng cao, lĩnh ngộ đối với các loại pháp tắc càng khắc sâu, chỉnh hợp Chiến Thần Diệt Tinh quyền cũng càng dễ dàng.
“Phá Thiên Chỉ tu luyện tới đệ nhị trọng, trong khoảng thời gian ngắn không thể tiến triển thêm, đồng thời Phá Thiên Chỉ trong một ngày một đêm chỉ có thể sử dụng một lần, hiện tại nếu muốn đề cao lực công kích nhanh nhất, tự nhiên tu luyện dung hợp số lượng Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong một quyền càng nhiều, lực công kích càng thêm cường đại.
“Phá Thiên Chỉ là thần thông do Côn Ngô Tiên Đế dung hợp pháp tắc bản nguyên vũ trụ hình thành, một ngày một đêm chỉ có thể sử dụng một lần là chỉ pháp tắc bản nguyên thời gian vũ trụ, chỉ cần Cổ Thần vẫn còn đang ở trong tiên giới Cổ Hoang, như vậy chỉ khi qua một ngày tại tiên giới Cổ Hoang mới sử dụng tiếp được, cho dù là tiến vào trong khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần tại Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng không thể thay đổi.
Sau khi tu vi đề cao tới Hư Không kỳ, Cổ Thần chưa hề tập trung bế quan dung hợp Chiến Thần Diệt Tinh quyền, thế nhưng vẫn từ hơn một trăm quyền đạt tới hai trăm sáu mươi chín quyền, theo tu vi của Cổ Thần đề thăng, tốc độ dung hợp Chiến Thần Diệt Tinh quyền càng thêm nhanh chóng.
Một ngày tại tiên giới Cổ Hoang, tầng thứ tư bảo tháp là mười ngày.
Trải qua mười ngày bế quan, Cổ Thần đối với dung hợp Chiến Thần Diệt Tinh quyền càng tiến thêm một bước, đạt tới trình độ dung hợp hai trăm bảy mươi hai quyền hợp nhất.