Đông đế Nhất tìm hiểu chính là đại đạo vũ trụ sơ thủy, tuy rằng không giống như Cổ Thần thu được bản nguyên ngũ hành, không hề ngưng tụ thành Nhất vĩnh hằng, thế nhưng lĩnh ngộ đối với đại đạo vũ trụ sơ thủy cũng đã tới cảnh giới đỉnh phong.
Một vị cự đầu khác, Thủy cũng tìm hiểu đại đạo vũ trụ sơ thủy, hắn từng thừa nhận, đối với lĩnh ngộ đại đạo vũ trụ sơ thủy, hắn phải tôn Đông đế Nhất cao hơn một bậc.
Đồng thời trong tay Đông đế Nhất còn có một kiện tiên thiên linh bảo thượng đẳng cực kỳ lợi hại – Hỗn Độn Thần Chung.
Hỗn Độn Thần Cung là một kiện tiên thiên linh bảo thượng đẳng cấp ưu tú nhất trong vài kiện, cùng một đẳng cấp với Thương Khung Thần Ấn và Càn Khôn Ngọc Bích.
Thương Khung Thần Ấn và Càn Khôn Ngọc Bích đều nằm trong tay Cổ Thần, vì vậy trạm thứ nhất Cổ Thần muốn tới tìm Nhất, thu lấy Hỗn Độn Thần Chung.
Bất luận khoảng cách không gian nào trong mắt Cổ Thần đều hoàn toàn giống nhau, Cổ Thần bước ra một bước, trực tiếp tới bên ngoài Nhất Nguyên Thiên, cánh cửa không gian ẩn chứa trong hư không, cho dù Cổ Thần không mở mắt nhìn cũng có thể cảm giác được vô cùng rõ ràng.
Bước tiếp theo, Cổ Thần bước vào cánh cửa không gian, tiến vào Nhất Nguyên Thiên.
Vừa mới tiến vào trong Nhất Nguyên Thiên, chủ nhân Đông đế Nhất lập tức cảm thụ được có khách từ bên ngoài tới.
Thế nhưng hiển nhiên Cổ Thần nhanh hơn rất nhiều so với phản ứng của Đông đế Nhất, thần thức của hắn tản ra, toàn bộ phàm, tiên, thần trong Nhất Nguyên Thiên đều nằm trong nhận biết của Cổ Thần, sau đó Cổ Thần bước ra một bước, xuất hiện ngay trước mặt Nhất.
Đông đế Nhất thông qua cảm giác biết được có một vị cường giả vô cùng kinh khủng tới, thế nhưng ở trong Nhất Nguyên Thiên, Đông đế nào có sợ ai? Cho dù là Hồng tới Nhất Nguyên Thiên, Đông đế cũng có tự nhiên nhất quyết cao thấp với Hồng.
Bất quá, còn không chờ Đông đế ra ngoài gặp mặt vị cường giả tiến vào Nhất Nguyên Thiên, hư không phía trước hắn đột nhiên chia sang hai bên, Cổ Thần xuất hiện khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Thấy tướng mạo của Cổ Thần, sắc mặt Đông đế càng khiếp sợ, nói:
- Cổ Thần, dĩ nhiên là ngươi?
- Không sai, là ta!
Cổ Thần nhàn nhạt cười nói:
- Nhất, đưa Hỗn Độn Thần Chung của ngươi cho ta mượn dùng một chút.
Hỗn Độn Thần Chung chính là bảo bối của Nhất, sao có thể đơn giản đưa cho người khác mượn dùng, thế nhưng cái chết của Huyền để Nhất biết được, thực lực của Cổ Thần đáng sợ tới cực điểm, huống chi, Nhất trong ba nghìn năm qua đã từng quan sát trận chiến nghìn năm giữa Hồng và Cổ Thần, biết được sự đáng sợ của Cổ Thần.
Nhất nói:
- Không cho mượn, Cổ Thần, ngươi và Hồng có ước hẹn ba nghìn năm, còn thời gian hơn hai trăm năm mới tới, ngươi không nên khơi mào chiến sự, bằng không lửa giận của Hồng bốc lên, tu sĩ trận doanh Vạn Giới sẽ không có kết cục tốt.
Cổ Thần cười lạnh một tiếng, nói:
- Hồng đã sớm bị ta trấn áp, ước hẹn ba nghìn năm của chúng ta đã hạ màn che, trận doanh Chư Thiên muốn xong, cổ thần thiên địa đều phải chết toàn bộ, ngươi đã không cho mượn, ta đây chỉ có cách cướp đoạt!
Đối với tu sĩ trận doanh Vạn Giới, giao tiên thiên linh bảo hay không, Cổ Thần để bọn họ tự nguyện lựa chọn, thế nhưng Cổ Thần tự nhiên không cho tu sĩ trận doanh Chư Thiên cơ hội lựa chọn, đã không cho mượn, vậy thì cướp đoạt.
Bàn tay của Cổ Thần vừa lộn, một hỗn độn luân bàn cực lớn đột nhiên xuất hiện, oanh kích về phía Đông đế.
Hiện tại Cổ Thần dùng Bàn Cổ vũ trụ trấn áp Hồng, khó có thể vận dụng Bàn Cổ vũ trụ tiến hành công kích, thế nhưng chỉ cần bằng vào hỗn độn luân bàn cũng không phải là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có thể ngăn cản được.
Thiên đế cũng là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, thế nhưng lại bị Cổ Thần dùng Sinh Tử Luân, Nhân Quả Luân, trong thời gian ba năm, trực tiếp giết chết, sau đó Cổ Thần tìm hiểu ra Bàn Cổ Luân, lực lượng cực mạnh, so với Nhân Quả Luân và Sinh Tử Luân cường đại hơn không chỉ mười lần.
Mà Hỗn Độn luân bàn tại thời điểm Cổ Thần sáng tạo ra Bàn Cổ vũ trụ, dung hợp hàng nghìn hàng vạn đại đạo, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân, tạo thành đại sát thuật cái thế, lực lượng cường đại, so với Bàn Cổ Luân còn mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.
Hỗn Độn luân bàn chính là đại sát thuật ngay cả Sinh Mệnh Luân Bàn của Hồng cũng có thể đánh tan, đối với cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn có lực lượng tổn thương trí mạng.
Hỗn Độn Luân Bàn vừa ra, Đông đế Nhất lập tức cảm giác được uy hiếp trí mạng, dĩ nhiên ở bên trong Nhất Nguyên Thiên hắn sáng tạo ra cảm nhận được nguy cơ trí mạng, đây là điều Đông đế Nhất trăm triệu lần không ngờ tới.
- Hỗn Độn Thần Chung!
Đông đế Nhất hét lớn một tiếng, trước tiên sử dụng tiên thiên linh bảo cường đại nhất, một hỗn độn chung cực lớn xuất hiện rồi, bao phủ Đông đế Nhất vào bên trong.
Hỗn Độn luân bàn, chống lại Hỗn Độn Thần Chung, bên nào hơn bên nào kém?
Kết quả hiển nhiên có thể thấy được dễ dàng, Hỗn Độn Thần Chung bất quá chỉ là tiên thiên linh bảo, cho dù là tiên thiên linh bảo thượng đẳng cấp ưu tú thì cũng chỉ là tiên thiên linh bảo, mà Cổ Thần nắm giữ đối với quy tắc vũ trụ không phải chỉ là một vài kiện tiên thiên linh bảo đơn độc có thể so sánh được.
Ngoại trừ quy tắc sinh mệnh, tất cả các quy tắc khác đều đã nằm trong vòng nắm giữ của Cổ Thần, trong Hỗn Độn luân bàn ngoại trừ ba nghìn đại đạo vô thượng, Bàn Cổ đại đạo, tất cả lực lượng quy tắc đều dung hợp trong đó, so với Hỗn Độn Thần Chung không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Rắc rắc!
Thanh âm nứt vỡ vang lên, Hỗn Độn Thần Chung bị Hỗn Độn Luân Bàn của Cổ Thần đánh thành vết rách thật lớn, phát sinh một tiếng chung âm vô cùng khổng lồ, giống như một đạo lưu quang, bị đánh bay vô số tỉ dặm.
Thế đi của Hỗn Độn Thần Chung không giảm, trong sát na đánh mạnh vào thân thể của Đông đế Nhất, Đông đế Nhất hét lên một tiếng thê thảm, toàn bộ thân thể trong sát na bị đánh phân thành bốn năm mảnh, vô luận là thân thể hay nguyên thần, trong sát na bị thương nặng, sinh mệnh hấp hối.
- Ta đưa… Ta đưa…
Hiển nhiên Đông đế Nhất không ngờ tới, lực lượng của Cổ Thần dĩ nhiên kinh khủng như vậy, khiếp sợ kêu lên thật to.
- Đã cho ngươi cơ hội, hiện tại đã muộn!
Thanh âm của Cổ Thần vô cùng lạnh lùng vang lên, vân tay khẽ động, lại một Hỗn Độn luân bàn xuất hiện, đánh vào thân thể và nguyên thần không trọn vẹn của Đông đế Nhất, một tiếng kêu thê lương thảm thiết mà ngắn ngủi vang lên, nguyên thần và thân thể không trọn vẹn của Đông đế Nhất đều bị Hỗn Độn luân bàn hút vào, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại, Hỗn Độn luân bàn đã hấp thu tất cả lực lượng của Đông đế Nhất, lực lượng lại cường đại hơn một chút.
Bước chân của Cổ Thần khẽ chuyển, Hỗn Độn Thần Chung bay qua hư không hàng tỉ dặm, trong sát na bị hắn chộp vào trong lòng bàn tay.
Lập tức, Cổ Thần bước thêm một bước, liền từ Nhất Nguyên Thiên trở về vũ trụ phàm gian.
Tiến vào trong Nhất Nguyên Thiên, diệt sát Đông đế Nhất, cướp đoạt Hỗn Độn Thần Chung, bất quá chỉ trong thời gian vài lần nháy mắt, trong đó, có hơn phân nửa thời gian tiêu tốn tại nói chuyện với nhau, quá trình giao chiến chân chính chỉ trong hai lần nháy mắt, diệt sát Đông đế đối với Cổ Thần mà nói, quả thực giống như hái hoa trên cây, vô cùng dễ dàng.
Thần thức của Cổ Thần đảo qua, toàn bộ vũ trụ phàm gian, vô số hư không, không gian chồng chất đều nằm trong phạm vi cảm ứng của hắn.