Cổ Thần bước một bước, một bước hàng tỉ dặm, đi về phía Bảo Tháp Thiên Vương, nói:
- Bảo Tháp Thiên Vương, nhận được ân tình Linh Lung tháp, ngô diệt Thiên Cung cũng không muốn thương ngươi, thiên đạo vô tình, đạo của ngô hữu tình, muốn xem ngươi như tạo hóa, đừng tiếp tục xuất thủ đối với ngô!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần vung tay lên, thiên địa huyền hoàng tháp hóa thành một đạo quang mang, nổ bắn ra, rơi vào trong tay Bảo Tháp Thiên Vương.
Bảo Tháp Thiên Vương tiếp được Thiên Địa Huyền Hoàng tháp, nhìn Cổ Thần, sắc mặt biến đổi, cả kinh nói:
- Ngươi đã đi qua bí địa Lý gia, thu được thứ kia? Bằng không ngươi đã không chiếm được Linh Lung tháp!
Ngay cả công kích của Bảo Tháp Thiên Vương cũng bị Cổ Thần thoải mái hóa giải, cường giả Thiên Cung kinh hồn táng đảm, cũng không dám tiếp tục chống lại, trực tiếp bay vọt lên bầu trời qua nóc đại điện Thiên Cung.
- Kim Thái Nhị, Kim Thái Tứ, để mạng lại!
Cổ Thần hét lớn, tay trái nắm lại, Táng Tiên Thần Cung đột nhiên xuất hiện, cánh tay phải nhấc lên, chín mũi ngọc tiễn đặt trên dây cung, kéo mạnh.
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Chín đạo thần quang ánh sáng ngọc nổ bắn đi, phân biệt bắn về phía hai đạo kim quang, chính là Kim Ô nhị thái tử và Kim Ô tứ thái tử.
Chín đạo thần quang ánh sáng ngọc, ẩn chứa Nhất vĩnh hằng, uy lực to lớn, so với thời điểm Cổ Thần tại bản nguyên chi địa bắn ra chín tiễn cường đại hơn gấp trăm nghìn lần, tốc độ cũng nhanh hơn trăm nghìn lần.
Giống như thuấn di, chín mũi ngọc tiễn trong sát na bay tới phía sau Kim Ô nhị thái tử và Kim Ô tứ thái tử, một bên năm mũi, một bên bốn mũi.
Hai tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, trong sát na hai người bị ngọc tiễn xuyên thủng thân thể, công kích của ngọc tiễn ban đầu đối với cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp có lực sát thương trí mạng, hiện tại ẩn chứa Nhất vĩnh hằng, cho dù là cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp bị bắn trúng cũng sẽ bị tổn hại nhất định đối với thân thể, Kim Ô nhị thái tử và tứ thái tử làm sao chống đỡ được.
Độn quang màu vàng của Kim Ô nhị thái tử và tứ thái tử đột nhiên tan biến, sau đó hai bộ thi thể Kim Ô trong liệt diễm thiêu đốt từ trên cao rơi xuống.
Chín đạo quang mang thoáng hiện về tới tay Cổ Thần, đối với Kim Ô nhị thái tử và tứ thái tử, một kích tất sát.
Nói thì chậm, khi đó cực nhanh, Cổ Thần từ trong Thiên Địa Thần Lô thoát khốn ra ngoài, bất quá chỉ trong thời gian hơn mười lần hô hấp, một lần giết chết ba vị cường giả vô địch âm dương sinh tử đại viên mãn.
Hai vị Thiên đế chi tử, một vị thiên vương, trong đại điện Thiên Cung bị Cổ Thần bắn chết.
Hung uy như vậy đủ khiến chúng cường giả Thiên Cung tan nát tim gan, thần hồn tiêu biến.
Trong chiến trường cách đại điện Thiên Cung hàng tỉ dặm, Thiên đế đang ứng phó với công kích của Chiến thần Hình.
Tất cả mọi người đều nghe thấy một tiếng bạo tạc vừa rồi rất rõ ràng, nếu như Thiên đế từ chỗ này trở về đại điện Thiên Cung chỉ tốn thời gian hai ba lần hô hấp.
Thế nhưng, khi tiếng bạo tạc kia vang lên, Thiên đế biến sắc, đồng thời Chiến thần Hình biết khẳng định là Thiên Cung xảy ra phiền phức gì đó, lập tức thiêu đốt tiên lực, phát sinh một kích mười hai thành công kích, tạm thời bức lui Nhất, trong sát na lại chém một phủ về phía Thiên đế, bám trụ Thiên đế, không thể đơn giản bứt ra.
Nguyên bản Thiên đế nghĩ muốn quay trở lại xem xét, nhưng căn bản không hề nghĩ tới chuyện Cổ Thần có thể chủ động thoát khốn khỏi Thiên Địa Thần Lô, không quá mức coi trọng, bị Chiến thần Hình quấn lên, Thiên đế cũng có vài phần tức giận, chuẩn bị liên thủ với Nhất giáo huấn Chiến thần Hình.
Mấy chiêu trôi qua, Chiến thần Hình tự nhiên không phải đối thủ của hai người, thế nhưng Thiên đế một mặt đánh nhau, một mặt di chuyển về phía đại điện Thiên Cung, đủ qua mười mấy lần hô hấp mới chạy tới gần đại điện Thiên Cung.
Thấy đại điện Thiên Cung vô cùng khổng lồ đã bị tan nát, đỉnh chóp bị phá hủy, những địa phương còn lại phần thì phá vỡ, phần thì lung lay, hầu như đã hóa thành phế tích, cường giả Thiên Cung thì chạy vội từ trong đại điện Thiên Cung ra ngoài, Thiên đế lập tức giận dữ run người.
Nhất là hai Kim Ô thần điểu đang từ trên cao rơi xuống, đó chính là Kim Ô nhị thái tử và tứ thái tử, mà tại địa phương đổ nát nhất còn có một người thanh niên tuổi chừng hai mươi, bề ngoài vô cùng anh tuấn hoàn mỹ, tay trái cầm kim cung, tay phải cầm ngọc tiễn, đạp trên hư không mà đến, chính là Cổ Thần.
- A…
Thiên đế phẫn nộ rít gào một tiếng, hai mắt đột nhiên biến thành màu vàng, lửa giận bùng phát mãnh liệt, khiến hàng tỉ dặm trên bầu trời hình thành lỗ đen hủy diệt hư không.
Cổ Thần đã giết chết hai vị Thiên đế chi tử ngay trong Thiên Cung, còn là hai vị Thiên đế chi tử tu vi âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn, mà bản thân Thiên đế ở cách đó không xa, mới chỉ đến muộn mười mấy lần hô hấp mà thôi, điều này làm sao không khiến Thiên đế tức giận.
Đến tận lúc này, thập đại Thiên đế chi tử đã vẫn lạc tám người, chỉ còn có hai vị cường giả vô địch thiên địa vô lượng kiếp Kim Ô đại thái tử và tam thái tử.
Thân ảnh của Cổ Thần cũng đã rơi vào trong mắt của mấy người Chiến thần Hình, Nguyên, Long Tổ và Tiêu Diêu Tiên Tổ, mọi người chấn động không gì sánh được, không hề nghĩ tới Cổ Thần có thể bằng vào lực lượng bản thân trốn thoát khỏi Thiên Địa Thần Lô, đồng thời còn hủy đi Thiên Cung, đại sát bốn phương, không hề có người nào ngăn cản được, giết toàn bộ cường giả Thiên Cung phải lẩn trốn không ngừng.
Về phần Nhất, Thủy, Huyền cùng với Kim Ô đại thái tử, tam thái tử quả thực kinh hãi không gì sánh được, Cổ Thần bị phong ấn bên trong Thiên Địa Thần Lô, đó chính là phong ấn của Thái, dĩ nhiên có thể phá bỏ được phong ấn này, cần phải có loại yêu nghiệt như thế nào mới làm được?
Thái là lĩnh tụ Đạo môn tam tổ, đại đệ tử của Hồng, thực lực thông thiên, nếu như không tận mắt nhìn thấy Cổ Thần thực sự khó tin tưởng Cổ Thần có thể thoát ra.
Mấy cự đầu khuếch tán thần thức, xác thực không hề phát hiện ra thân ảnh của hai người Ma Tổ và Khâu, lúc này mới dám xác định, Cổ Thần dùng năng lực bản thân thoát ra.
Dù sao, nếu như hai người Ma Tổ và Khâu cứu Cổ Thần ra, tự nhiên sẽ không ném Cổ Thần một mình một người ở nơi này rồi bỏ chạy trước.
Cổ Thần vừa nhìn thấy đám người Thiên đế, sắc mặt hơi cứng đờ, hắn từ trên người Thiên đế đang nổi giận đùng đùng cảm nhận được khí tức vô cùng nguy hiểm.
Xem ra, cho dù thực lực của hắn đã tăng mạnh, bản chất lực lượng vô cùng cường đại, thế nhưng tu vi so với Thiên đế vẫn kém xa, thực lực không thể so sánh được với đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Nếu như tại địa phương khác, Cổ Thần lúc này tuyệt đối quay đầu bỏ chạy.
Thế nhưng tại đại lục tán cây, chỉ có từ Thiên môn mới có thể rời đi, tuy rằng tu sĩ có thể phi độn trên bầu trời đại lục tán cây, thế nhưng chỉ rời khỏi được đại lục tán cây mức độ nhất định.
Đại lục tán cây chính là thế giới chi trụ, thế giới chi thụ lại từ vũ trụ chi tâm sinh trưởng ra, kết nối với vũ trụ chi tâm, không lúc nào không hình thành một cỗ lực lượng cực kỳ to lớn, hút toàn bộ năng lượng trong vũ trụ về phía chính mình.
Rời khỏi thế giới chi thụ với khoảng cách càng lớn, cỗ lực hút kia lại càng to lớn, cho dù là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng có thể thoát thân khỏi cỗ lực hút khổng lồ kia, đó chính là lực lượng hấp thu toàn bộ vũ trụ.
Thiên môn ở ngay phía trước Thiên Cung, Cổ Thần muốn tới Thiên môn tự nhiên phải đi về phía trước, lui về phía sau hiển nhiên càng lúc càng tách xa Thiên môn.
Đồng thời, mấy đại cự đầu trận doanh Vạn Giới đều ở phía trước, hội họp với bọn họ mới có thể tăng hi vọng chạy ra khỏi đại lục tán cây lên mức cao nhất.
Lửa giận của Thiên đế bốc lên ngùn ngụt, trong mắt toát ra hỏa diễm màu vàng, nhìn Cổ Thần, sát khí thao thiên.
- Tiểu tử này rất tà môn, tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát, các ngươi đều dốc chút lực, ngăn cản yêu nghiệt trận doanh Vạn Giới, bản đế tự mình tới thu thập nghịch tặc Cổ Thần này.
Thiên đế ra lệnh một tiếng, thân thể chợt lóe, đột nhiên biến mất không thấy, một đạo cự trảo kim quang đột nhiên xuất hiện ngay phía trước Cổ Thần.
Thiên đế đã xuất thủ đối với Cổ Thần rồi.