Phạm Âm nói:
- Bí tàng lưu trên bản đồ đích thực ghi lại như thế, ‘Kim cương pháp tướng’ này là do đích thân Gia La Trang phong ấn, tồn tại vĩnh hằng. Cổ Thần huynh đệ, ‘Kim cương pháp tướng’ là do Già La Trang dùng lực lượng pháp tắc ngưng tụ thành, cho nên, có được lực lượng thần kỳ. Quan sát ‘Kim cương pháp tướng’ không khác gì với việc trực tiếp tham ngộ pháp tắc , giúp cho tu sĩ đã ngoài Minh Khiếu hậu kỳ đẩy cao xác suất có thể cảm ngộ được pháp tắc, bước vào Độ Hư Cảnh. Bốn người Tử Uyên đều đã có tu vi ngoài Minh Khiếu hậu kỳ, nếu có thể tham nghộ ‘Kim cương pháp tướng’, rất có thể sẽ bước vào Độ Hư Cảnh, giảm bớt đi đại lượng thời gian
- Thật sao?
Cổ Thần mừng rỡ, nói:
- Như thế rất tốt, chúng ta liền đi ngay bây giờ.
‘Kim cương pháp tướng’ kì diệu như thế, Cổ Thần sao lại không vui mừng được, Mệnh Tuyền nhập Độ Hư, đây là cửa ải lớn nhất của tu sĩ. Ngàn năm qua, Nhân tộc chỉ có Cổ Thần mới có thể bước được vào Độ Hư Cảnh. Từ đó có thể thấy khó khăn lớn như thế nào. Nhưng nếu có ‘Kim cương tướng pháp’, tất cả mọi khó khăn này đều sẽ được giải quyết.
Bốn người Hư Tử Uyên đã chạm đến biên giới pháp tắc, Phạm Âm đã đạt đến trình độ mơ hồ có pháp tắc tùy thân, dường như bất kì lúc nào cũng có thể đột phá bước vào Độ Hư Cảnh. Quan sát ‘Kim cương pháp tướng’, bọn họ rất có thể sẽ trong một thời gian ngắn bước vào Độ Hư Cảnh, đều bước vào mật cảnh độ hư, nhất cử bước vào cảnh giới trong truyền thuyết.
Đồng thời, Cổ Thần cũng bắt đầu suy đoán: Cường giả phật môn bám theo đến nơi này, e rằng cũng đã biết được tin tức về Già La bí tàng, cho nên vừa nãy mới không ngăn cản. Chắc bọn họ muốn đợi đến lúc chúng ta sau khi tiến vào bên trong Già La bí tàng rồi trở ra, mới ra tay chặn đường cướp đoạt. Cũng được, chúng ta tương kế tựu kế, đến lúc đó, còn chưa biết là ai đoạt của ai? Các người nếu như đánh lén ta trước, ta sẽ đem các ngươi bắt lại, danh chính ngôn thuận để đòi lấy ‘Ức tâm đan’ cùng ‘Hư không đan’ thay người chuộc thân.
Cổ Thần dẫn theo tứ nữ, cùng với Phạm Âm và Ngao Liệt, lập tức phi độn hướng Tây Bắc thẳng tiến.
Không lâu sau, bảy người đã tới được Hoàng Sa Cao Nguyên phía tây bắc Đại Linh Đế Đình.
Hoàng Sa Cao Nguyên kéo dài hơn mấy chục vạn dặm, trong đó chỉ có mười mấy vạn dặm là nằm bên trong Đại Linh cảnh nội, còn tuyệt đại bộ phận, đều nằm ở bên trong sa mạc phía tây
Toàn bộ Hoàng Sa Cao Nguyên, khắp nơi đều là cát vàng, không hề trông thấy màu xanh của thực vật, ngàn rãnh vạn khe kéo dài không dứt. Từ phía trên nhìn xuống, mỗi một địa phương cơ hồ đều không khác biệt lắm.
Thế nhưng, trên tay của Phạm Âm lại có địa đồ của Già La bí tàng. Không mất thời gian bao lâu đã tìm được cửa vào của Già La bí tàng.
Lối vào của Già La bí tàng, nằm ở phía cực bắc của Hoàng Sa Cao Nguyên, là nơi giao nhau giữa ranh giới của tam đại địa giới : Đại Linh đế đình, Đại Mông đế đình và Tây Hoang sa mạc.
Ở đây so với những nơi khác, bề ngoài trông có vẻ không có gì khác biệt. Thế nhưng, bên trong những khe vực sâu ấy, lại tàng ẩn huyền cơ, ẩn hàm một thế trận.
Do đứng bên ngoài không nhìn thấy được, cho nên, ngay cả tông sư trận pháp như Cổ Thần, cũng không thể phát hiện ra. Nếu không phải là do trên tay Phạm Âm có địa đồ Già La bí tàng, thì bất kì ai cũng không thể ngờ rằng, bên trong những khe sâu vực thẳm liên tiếp này, lại ẩn chứa một trận pháp huyền cơ.
Những khe sâu phía trên Hoàng Sa cao nguyên, nông thì khoảng trăm trượng, sâu thì đạt khoảng ngàn trượng, thậm chí là hàng ngàn trượng, có thể hình dung bên trong rộng lớn tới mức nào.
Phạm Âm đã mở ra tổng cộng mười hai trận pháp bên trong những khe sâu vực thẳm này. Phạm vi của mười hai trận pháp này, đủ đạt đến ngàn dặm.
Khi mười hai trận pháp này hoàn toàn được mở ra, trung tâm phạm vi ngàn dặm của mười hai trận pháp này, xuất hiện một luồng ánh sáng chói mắt, phóng thẳng lên bầu trời.
Sắc trời chợt biến đổi, trên mặt đất khắp nơi rạng nứt, một ngôi đền cổ xưa và khổng lồ, không biết từ nơi sâu thẳm nào bên dưới lòng đất, bỗng dâng cao lên khỏi mặt đất.
Ngôi đền này có diện tích vạn trượng, điện đài lầu miếu, đều tỏa ra kim quang, khiến cho người xem cảm thấy to lớn và uy nghiêm.
Bên trên tấm biển phía trước ngôi đền, có khắc ba chữ cổ cực lớn “Kim cương tự”. Chỉ ba chữ ‘Kim cương tự’ tựa như có một luồng sức mạnh vô hình, xoay vặn hư không.
Già La Trang là đệ nhất vị kim cương, Kim cương tự, chính là ngôi đền của Già La Trang, Già La bí tàng, Kim cương pháp tướng đều ở bên trong ngôi đền này.
Kim cương tự vừa xuất hiện khỏi mặt đất, Cổ Thần, Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Phạm Âm, Ngao Liệt bảy người, lập tức đi đến phía trước Kim cương tự.
Đồng thời, theo đến nơi này, còn có ba vị phật môn cường giả.
- Một ngôi đền thật trang nghiêm, uy vũ, khí thế tràn trề làm sao, không hề thua kém Thiên Thiện tự của Phật môn thánh địa chút nào.
Ngao Liệt thở dài một tiếng.
Phạm Âm nói:
- Già La Tưởng là vị đệ nhất kim cương thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, cuồng ngạo ngang ngạnh, các la hán, kim cương, bồ tát, thời thái cổ phật tổ có cấp độ cao, sau khi khai đàn giảng pháp xong, tất cả các tu sĩ phật môn gồm la hán, kim cương, bồ tát đều quỳ lễ bái vị cổ phật ấy, chỉ duy nhất một mình Già La Trang không bái, phật tổ ấy tức giận nói Già La Trang không hiểu phật pháp, không hiểu lễ nghĩa, không khai giáo hóa, nhất định muốn Già La Trang cũng giống như những người khác đều phải lễ bái ngài. Kết quả là khi Già La Trang vừa bái, đã khiến cho vị cổ phật ấy chấn động ngã khỏi liên đài phật tọa, thân thọ trọng thương. Đây là câu chuyện ghi chép đạo thống truyền thừa do Già La Trang lưu lại.
Trên mặt mọi người lập tức tỏ ra kinh ngạc, Ngao Liệt là tu sĩ Long tộc, tuổi thọ đã lâu, kinh nghiệm lâu nhất. Đồng thời, Long tộc có không ít những tài liệu lưu truyền từ thời thượng cổ và thái cổ, nên hắn biết được thực lực của phật môn thái cổ lớn mạnh cỡ nào.
Ngao Liệt nói:
- Theo ghi chép, mỗi một vị phật tổ của phật môn, đều có đại thần thông thông thiên triệt địa, phật pháp cao thâm, sức mạnh vô biên. Vào thời thái cổ, họ đều là những cường giả cái thế, tung hoành Cổ Hoang. Nhưng một bái của Gìa La Trang, lại khiến cho một vị cổ phật ngã khỏi đài sen, hơn nữa còn khiến ngài ấy thọ thương, thực lực cỡ này quả thật quá kinh khủng.
Bốn cô gái cũng cảm thấy kinh ngạc, Tự Ngọc nói:
- Nhân vật như vậy, quả thật là chấn động trời đất, ‘kim cương pháp tướng’ mà ngài ấy để lại nhất định đủ giúp chúng ta bước vào độ hư bí cảnh, chúng ta mau vào bên trong thôi!
Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tiểu Bạch và Phạm Âm bốn người đều gật đầu, họ thấy có hi vọng nhanh chóng bước vào Độ hư bí cảnh nên trong lòng cảm thấy háo hức.
Chương 119: Đánh bại Khổ Thiện. (Hạ)
- Đợi đã…
Cổ Thần chợt ngăn mọi người lại và nói:
- Ba vị phật môn cường giả đã đến, dẹp yên bọn họ rồi hãy tính sau.
Tốc độ của ba vị phật môn cường giả rất nhanh, lúc này đã tới gần. Nghe Cổ Thần nói vậy, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía tây nam Đại Linh đế đô.
Cự li tầm nhìn của tu sĩ mệnh tuyền bí cảnh, nhiều nhất cũng chỉ đạt vài ngàn dặm, chỉ có bước vào Độ hư bí cảnh rồi, mới có thể trông thấy được cách đó vạn dặm.
Ngao Liệt là người đầu tiên trông thấy luồng sáng ngoài xa vạn dặm, nói:
- Cổ Thần huynh đệ biết là có người theo đuôi chúng ta đến đây?
Trong thanh âm có xen lẫn một chút kinh ngạc, Cổ Thần từ đầu đến giờ chưa từng quay đầu lại nhìn. Ba cao thủ phật môn ấy, cự li cách họ tương đối xa, Cổ Thần lại có thể biết được, sức mạnh tu vi quả thật là vượt qua nhận thức của Ngao Liệt.
Nhìn tốc độ của luồng sáng ấy, khi Cổ Thần nói chuyện, e rằng ba vị phật môn cường giả ấy còn đang cách khoảng hai vạn dặm, cho dù là siêu cấp cường giả Hư không hậu kì, cũng khó mà phát hiện ra tu sĩ ở cách xa hai vạn dặm.
Ngao Liệt đương nhiên không biết, trên người Cổ Thần có tiên thiên linh bảo ‘Càn khôn ngọc bích’ cảm ứng của thân thể trong không khí, có thể vượt qua hai vạn dặm, và có thể đạt đến hơn sáu bảy vạn dặm.
Ba vị phật môn cường giả đến rất nhanh, chưa được bao lâu, thì đã xuất hiện trước mắt của bọn người Hư Tử Uyên. Nhanh chóng, đã đến được Kim cang tự, cách bọn người Cổ Thần khoảng ngàn trượng.
Khổ Thiện đại sư đứng chính giữa ba vị cường giả, hai tay chắp thành hình chữ thập, nói:
- Các vị thí chủ, Kim Cang tự chính là trọng địa của phật môn bọn ta, mọi thứ trong ấy, đều thuộc sở hữu của phật môn, các vị hãy nhanh chóng rời khỏi đây, để tránh gặp điều rắc rối.
Già La bí tàng mới chính là mục tiêu của phật môn, chỉ cần đoạt được Già La bí tàng, thì việc sống chết của bọn người Cổ Thần không còn quan trọng nữa, Độ thiện đại sư đang mong sao bọn người Cổ Thần bị dọa cho sợ rồi bỏ đi, tránh bớt một trận hỗn chiến.
Cổ Thần cười khẽ một tiếng rồi nói:
- Đại sư nói đùa đấy à, Già La bí tàng là do Già La Trang để lại cho truyền nhân của hắn, hiện giờ truyền nhân kim cang của Già La Trang đang ở đây, ba vị đại sư là cao tăng phật môn, phật môn chú trọng tế thế cứu người, thiện chí giúp người, cấm sát sanh, cấm trộm cắp, cấm sinh lòng tham, ba vị đại sư nên nghe theo lời dạy bảo của phật tổ, nhanh chóng rời khỏi nơi này mới đúng.
- Thiện tai thiện tai.
Độ thiện đại sư nói:
- Cổ chiến thần cũng đã từng xem qua phật tổ truyền huấn? Nên biết phật tổ nói rằng: Hàn yêu trừ ma, an định thiên hạ, là chuyện quan trọng nhất của phật môn sao? Hôm nay lão nạp cẩn tuân truyền huấn của phật tổ, để diệt trừ bọn yêu nghiệt tà ma các ngươi, A Di Đà Phật, Thiện tai, thiện tai
- Giáng yêu trừ ma, an định thiên hạ: A di đà phật, thiện tai thiện tai
Hai cao thủ phật môn còn lại cũng chấp tay lặp lại.
Thấy biểu hiện của của ba vị cao thủ phật môn, có vẻ như bọn người Cổ Thần chính là đại tà ma vạn ác không từ, bọn họ phải thay trời hành đạo để diệt trừ bọn người Cổ Thần vậy.
- Giết!!!
Ba cao thủ phật môn sau khi niệm xong phật hiệu, đồng thanh quát lớn thành Sư tử hống, hổ vương hống, âm thanh kinh thiên động địa, từng vòng tròn ánh vàng kim, xuất hiện sau lưng ba người ấy, giống như phật tổ hạ phàm, bồ tát giáng thế, muốn trảm sát mọi tà ác, yêu ma vậy.
Vừa mới ra tay, Khổ Thiện đại sư đã dùng ‘không gian pháp tắc’ trong tích tắc đã giam cầm cả hư không.
Ba đầu sáu tay…
Cơ thể Cổ Thần, đột nhiên biến đổi, ba miệng vừa mở lập tức hát lên nhất kình ca thần thông vô thượng của đạo môn.
Thanh âm ẩn chứa tự nhiên đại đao vang đội cả đất trời, hư không giam cầm của Độ thiện đại sư lập tức bị phá vỡ, mọi người nhanh chóng thoát ra ngoài.
- Tiếp kiếm.
Phạm Âm quát lớn, một đạo bạch quang huyền ảo, từ bên trong cơ thể hắn bay ra, bắn về phía Ngao Liệt.
Ngao Liệt một tay tiếp kiếm, đó chính là vô thượng tiên bảo
- Côn ngô tiên kiếm.
“Côn ngô tiên kiếm” xuất thân từ tay của Côn ngô tiên đế, là cực phẩm tiên bảo vô thượng, khả năng công kích vượt qua bất kì một món tiên bảo vô thượng nào, thậm chí nếu như dùng sức đủ mạnh, có thể trực tiếp hủy diệt các loại tiên bảo vô thượng khác cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Bản thể của Ngao Liệt là biến dị Huyết Long, có tu vi thuộc Giá vụ sơ kỳ, là một biến dị thần thú có sức mạnh còn lớn hơn cả Kim Long, thực lực mạnh hơn nhiều cao thủ Giá vụ trung kỳ khác, và đủ để sánh ngang với cường giả Giá vụ hậu kỳ.
Được sự trợ giúp của “Côn ngô tiên kiếm”, thực lực của Ngao Liệt như tăng gấp bội, cường giả Giá vụ hậu kỳ đều không phải là đối thủ của hắn, gần như là vô địch từ Độ hư trở xuống.
Ngao Liệt tay cầm “Côn Ngô tiên kiếm” chém xuống một nhát, trên không lập tức xuất hiện một đạo kiếm cương khổng lồ, trảm toái hư không, đường kiếm bay về phía hai phật môn cường giả Giá vụ kỳ, hắn hét to:
- Hai tên này, cứ giao cho ta.
- Được!
Cổ Thần hét vang, chuyên tâm đối phó với Độ thiện đại sư, thực lực của lão cao thủ Hư không hậu kỳ này so với Kim Bằng Vương còn mạnh hơn rất nhiều.
Khổ Thiện đại sư ngồi tọa xuống đất, một đạo kim quang lóe lên giữa mi tâm, lóe lên một bóng người, trông không khác gì so với diện mạo của hắn, đó chính là nguyên thần của hắn, phát ra kim quang vạn trượng.
Nguyên thần rời khỏi người, trong chốc lát bỗng trở nên to lớn, cao hơn ba ngàn trượng, trông giống như một người khổng lồ vậy.
Cao ba ngàn trượng, gần chín ngàn mét, đỉnh núi thông thường cao gần ngàn trượng, đều là những đỉnh núi cao. Thế nhưng những ngọn núi cao ngàn trượng ấy đứng trước nguyên thần của Độ thiện đại sư giờ đây, chỉ cao chưa đến đầu gối của hắn.
Trông như một nguyên thần khổng lồ, Cổ Thần đứng trước mặt chẳng qua cũng chỉ bằng con kiến mà thôi.
- Nguyên thần đại thủ ấn!
Cái miệng khổng lồ của nguyên thần Độ thiện đại sư vừa mở ra, tựa như tiếng sấm sét nổ vang, tạo ra vô số tia chớp, bao trùm cả bầu trời, cùng với chưởng ấn cực lớn của hắn đánh xuống chỗ Cổ Thần.
Bàn tay đập xuống, kèm theo lôi điện, không gian bị xé toạt, như muốn đập nát Cổ Thần như đập một con kiến nhỏ, một chưởng giết chết.
Cổ Thần hừ nhẹ một cái, đáng tiếc là hiện giờ ‘Trấn minh ngọc bi’ đang trấn áp bên cạnh Âm minh đàm, nếu không chỉ cần đưa ‘Trấn minh ngọc bi’ ra thì trong nháy mắt là có thể khiến cho nguyên thần của Độ thiện đại sư thọ trọng thương và thậm chí là triệt tiêu.
Nhưng mà, cho dù không có “Trấn minh ngọc bi” đi nữa thì Cổ Thần vẫn không hề e sợ nguyên thần của Độ thiện đại sư chút nào.