Trịnh Khai Dương nhìn thiết bản rung động, hung quang trong mắt chợt lóe, đột nhiên như nghĩ tới cái gì, quát lớn.
- Tu sĩ diệt hậu nhân Trịnh gia ta, lẽ nào chính là Cổ Thần? Tính thời gian hơn mười năm trước chính là ngày thông đạo tiên phàm mở ra, sao có khả năng? Cơ Kiền Vũ, Bằng Cái Thiên, Tử Thiên Hiệu không phải thuận theo mệnh lệnh thiên địa, phong ấn lại thông đạo tiên phàm rồi hay sao? Sao có khả năng xuất hiện tu sĩ tiên độ phàm gian?
Bất quá, kinh ngạc qua đi, thần tình Trịnh Khai Dương lập tức hóa thành vui mừng, tự nhủ nói:
- Tốt, tốt, tốt… Năm trăm năm trước tiểu tử này chỉ là một tu sĩ Mệnh Tuyền bí cảnh nho nhỏ, không nghĩ tới chưa tới năm trăm năm trôi qua, dĩ nhiên đã trưởng thành tới mức độ này, ngươi đã tiến vào vũ trụ phàm gian, là địch với Thiên Lan Thánh điện, hôm nay bản tọa chắc chắn chém giết, khiến ngươi phải bỏ mạng.
Đang khi nói chuyện, thân ảnh Trịnh Khai Dương chợt lóe, trong sát na biến mất không thấy, thuấn di về phía Cổ Thần.
Hắn có chút vội vã giết chết Cổ Thần, khiến Cổ Thần phải thần hình câu diệt.
Cổ Thần đang thuấn di về phía trước, đột nhiên Âm Dương Tiên Giới rung động, bên trong tựa hồ như có thứ gì đó đang run rẩy, muốn tìm chỗ yếu xông ra khỏi tiên giới.
Cổ Thần lộn tay, một khối thiết phiết đen kịt bay ra ngoài, bị Cổ Thần chộp vào trong lòng bàn tay.
Khối thiết phiến đen kịt này này đang run lên kịch liệt, tựa hồ như bị một cỗ lực lượng cường đại nào đó hấp dẫn, muốn giãy ra khỏi bàn tay Cổ Thần, bay vọt về phía trước.
- Tiểu tử, ta tìm được ngươi rồi!
- Tiểu tử, ta tìm được ngươi rồi!
Từng đạo thanh âm từ trong thiết phiến đen kịt truyền ra ngoài, thanh âm này rất quen thuộc đối với Cổ Thần. Trước kia đánh chết Trịnh Mộng Nam, thu được khối thiết phiến đen kịt này, trên thiết phiến cũng có truyền ra một đạo thanh âm:
“Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi!”
“Chẳng lẽ là Trịnh Tử, người sáng lập chư tử Trịnh gia thời đại thượng cổ? Không biết chư tử thời đại thượng cổ, tiên độ phàm gian đến hiện tại đã trôi qua mấy van năm, đến tột cùng đạt tới tu vi như thế nào?”
Cổ Thần không chút thay đổi phương hướng, tiếp tục thuấn di về phía trước.
Nếu đối phương thông qua khối thiết phiến đen kịt tìm được Cổ Thần, như vậy khẳng định đã tập trung vào thân ảnh Cổ Thần, cho dù Cổ Thần có thay đổi phương hướng cũng khẳng định sẽ bị chặn lại.
Cổ Thần muốn tiến vào Hư Thiên bí giới, phải tiếp tục đi tới, hắn đối với độn thuật thời không của chính mình vô cùng tự tin, coi như là cường giả ngũ hành ba bốn kiếp cũng không nhất định ngăn cản được hắn, có thể xông qua thì xông qua, không xông qua thì chạy trốn.
Cổ Thần và Trịnh Khai Dương thuấn di ngược hướng nhau, thuấn di liên tục, khoảng cách giữa hai người thu nhỏ cực nhanh.
Chốc lát sau Cổ Thần đã cảm nhận được sự tồn tại của Trịnh Khai Dương.
“Khí tức thật cường đại, thực lực của người này chí ít cũng hơn mười lần so với Lôi Cốt Hủ, thậm chí khả năng là mười bảy mười tám lần, thế nhưng tu vi không cường đại hơn Lôi Cốt Hủ bao nhiêu, chỉ là phẩm chất tiên lực cường địa hơn nhiều, lực lượng pháp tắc cũng mạnh mẽ hơn, xem ra tổ sư Trịnh Tử sáng lập ra chư tử Trịnh gia từ tiên giới Cổ Hoang mà đến, phẩm chất lực lượng hơn xa so với tu sĩ sinh trưởng tại địa phương vũ trụ phàm gian.”
Cổ Thần cảm ứng được, khí tức của Trịnh Khai Dương, trong nháy mắt liền có lý giải đại khái đối với thực lực của hắn.
Nếu như là hai năm trước, thời điểm Cổ Thần gặp phải Lôi Cốt Hủ, thực lực đại khái mạnh hơn Lôi Cốt Hủ bảy tám lần, so với Trịnh Khai Dương rõ rang yếu hơn, thế nhưng thực lực của Cổ Thần hiện tại hầu như đã mạnh hơn mấy chục lần so với Lôi Cốt Hủ, coi như là cường giả ngũ hành ba kiếp cũng có sức liều mạng đánh một trận, thực lực của Trịnh Khai Dương không còn đặt trong mắt Cổ Thần nữa rồi.
“Mới chỉ có tu vi ngũ hành hai kiếp cũng dám một mình đến ngăn cản ta, xem ra ta vẫn chưa nháo chuyện quá lớn, ngay cả Thiên Lan Thánh điện cũng không quá coi trọng ta, càng đừng nói là Thiên Cung rồi.”
Trong lòng Cổ Thần nghĩ lại.
Theo khoảng cách giữa Trịnh Khai Dương càng lúc càng gần, thiết phiến đen kịt trong tay Cổ Thần càng lúc càng rung động kịch liệt, không quá lâu sau, hai người đều tiến vào phạm vi thuấn di của của đối phương, tốc độ hai người không giảm, trực tiếp phóng thẳng về phía trước.
Oanh!
Hai người cách nhau hơn mười vạn dặm liền xảy ra một tiếng bạo tạc vang vọng, vực bên ngoài cơ thể hai người nặng nề va chạm với nhau, toàn bộ hư không đều bạo tạc, thổi lên phong bạo không gian vô cùng vô tận, càn quát tất cả không gian.
Vực của Cổ Thần ẩn chứa bàn chi đại đạo, đồng thời còn ẩn chứa lực lượng bản nguyên ngũ hành, vực của Trịnh Khai Dương thì ẩn chứa lực chi đại đạo, bản thân sở hữu lực lượng không gì không phá nổi.
Lần giao tranh đầu tiên, lực lượng hai người ngang nhau, ai cũng không bị đánh lui lại.
- Ngươi chính là Cổ Thần?
Tóc đen hắc y của Trịnh Khai Dương bay lượn, hét lớn.
Khí thế hai người giống như đao kiếp, nhưng đều khống chế hoàn mỹ trong một phạm vi nhất định.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Đúng vậy, ngươi chính là Trịnh Tử thượng cổ?
Ánh mắt Trịnh Khai Dương híp lại, quát:
- Không sai, Cổ Thần, ngươi giết hậu nhân của ta, diệt sứ giả thánh điện, thù mới hận cũ, hôm nay nhất loạt thanh toán, lưu lại mạng đi!
Đang khi nói chuyện, Trịnh Khai Dương đánh ra một quyền, quyền cương thật lớn đánh vỡ thiên địa, toàn bộ hư không bị đánh ra một lỗ thủng thật lớn, lực lượng cường đại ngang dọc không gian, trùng kích mạnh mẽ về phía Cổ Thần.
Trong toàn bộ vũ trụ, vẫn thạch bạo tạc, tinh cầu tan biến, tinh thần rơi rụng, toàn bộ tinh quàng đều trở nên ảm đạm, trong thiên địa chỉ còn lại duy nhất một quyền kinh thiên động địa.
Lực lượng một quyền này vô cùng vô tận, tựa hồ không có bất cứ pháp tắc gì, thế nhưng lấy lực phá vạn pháp, đánh vỡ tất cả pháp tắc.
Áp lực cực lớn bao phủ về phía Cổ Thần, quyền cương chưa đền, vực bên ngoài cơ thể Cổ Thần đã rung động mãnh liệt, tựa hồ như có một cỗ đại thế thiên địa vô cùng đè ép tới.
Đối mặt với công kích cường đại của Trịnh Khai Dương, Cổ Thần ổn định như núi, trấn định như nhạc, thần tình bình tĩnh, bàn tay kết quyền ấn, quát:
- Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta tất phạm người, ta cứu vớt sinh linh, chúng sinh vạn vật, bàn cổ đại đạo, siêu việt thiên địa, bất cứ chướng ngại nào ngăn cản phía trước ta đều sẽ bị hủy diệt! Bất cứ quấy nhiễu nào trên con đường ta đi đều phải tan nát!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần đánh ra mọt quyền, Chiến Thần Diệt Tinh quyền ẩn chứa năm loại màu trắng đại biểu ngũ hành oanh kích vào một quyền cái thế của Trịnh Khai Dương.
Ầm ầm…
Trong tiếng vang bạo tạc, quyền thế của Trịnh Khai Dương giống như cành cây khô, bị Chiến Thần Diệt Tinh quyền bẻ gãy nghiền nát, khiến quyền cương của Trịnh Khai Dương bị đánh bạo, nổ tan thành hư vô.
- Bàn cổ đại đạo, chí cao vô thượng, bản nguyên ngũ hành, không gì không phá!
Cổ Thần đi nhanh về phía trước, liên tục tiếp cận Trịnh Khai Dương, quyền ấn trong tay biến hóa, một quyền Chiến Thần Diệt Tinh quyền năm loại màu sắc đánh ra, một quyền này kích thẳng vào bản thân Trịnh Khai Dương, khiến vạn vật thiên địa đều bị phá hủy, phá sau đó lập.
Trịnh Khai Dương thất kinh, thần sắc đại biến, một quyền này của Cổ Thần so với lực chi đại đạo đơn thuần của hắn, lực lượng còn cường đại hơn không chỉ mười lần.
Bàn tay to của Trịnh Khai Dương nắm lại, khối thiết bản đen kịt trong sát na biến thành khổng lồ, lớn nghìn vạn dặm, Trịnh Khai Dương nâng khối thiết ban đen kịt thật lớn, quay về phía Chiến Thần Diệt Tinh quyền giống như đánh ruồi, mạnh mẽ chụp lấy.
Toàn bộ thiên địa tối sầm, tựa hồ như toàn bộ không gian đều biến thành một màu đen kịt, tiếng ầm ầm vang lên, Chiến Thần Diệt Tinh quyền bị đánh nát, hóa thành hư vô.
Khối thiết bản đen kịt kia khổng lồ không gì sánh được, lực lượng vô cùng, mạnh mẽ chụp xuống, thiên địa đều tan biến, chỉ còn lại nghiền áp và hủy diệt.
Thiết bản sau khi đánh tan Chiến Thần Diệt Tinh quyền thế đi không giảm, tiếp tục đánh về phía Cổ Thần.
Giống như đánh ruồi, thế phải đánh Cổ Thần thành thịt nát, đánh tan thành hư vô.
- Bàn cổ đại đạo, xuyên toa thời không.
Cổ Thần không hề động đậy, tùy ý để khối thiết bản đen kịt chụp xuống, trong sát na bị đánh thành hư vô.
Thế nhưng ngay trong nháy mắt này, phía sau Trịnh Khai Dương vang lên mấy đạo thanh âm:
- Kỳ thực, ta ở chỗ này!
Đang khi nói, mấy đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền năm màu nhất tề oanh kích về phía Trịnh Khai Dương.
Ầm ầm ầm ầm…
Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, khí lưu cuồng bạo nghiền nát hư không phương viên mấy nghìn vạn dặm, lực lượng bản nguyên ngũ hành bạo tạc, hủy diệt tất cả, lực chi đại đạo do Trịnh Khai Dương ngưng tụ thành vực cũng không ngoại lệ.
Ngay cả thân thể của Trịnh Khai Dương cũng bị đánh tan trong nháy mắt, nổ thành vô số mảnh.
Trong hư không truyền tới một tiếng kêu thê lương thảm thiết của Trịnh Khai Dương.
Đồng thời cũng truyền tới một tiếng rít gào phẫn nộ.
Đường đường là cường giả ngũ hành hai kiếp đỉnh phong, đồng thời còn là tiên sĩ tới từ tiên giới Cổ Hoang, cho tới bây giờ Trịnh Khai Dương luôn luôn lấy trạng thái coi rẻ cùng cực để nhìn những cường giả cùng cấp bậc tu vi ngũ hành hai kiếp.
Cho dù là những cường giả ngũ hành ba kiếp sinh ra và lớn lên tại vũ trụ phàm gian, Trịnh Khai Dương cũng rất có tự tin đánh một trận.
Thế nhưng hôm nay lại phải ăn thiệt thòi dưới tay một chư tử đại tiên mới chỉ có tu vi Hợp Đạo trung kỳ, cách Thiên Kiếp bí cảnh tròn hai cấp bậc nhỏ.
Nhục nhân bị đánh tan rồi, nổ thành vô số mảnh nhỏ, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị tổn thương rất lớn.
Trịnh Khai Dương trước mặt đám người Cơ Vũ Thánh, Thương Hóa Đạo, nói chắc như đinh đóng cột thề giết chết Cổ Thần tại bên ngoài Hư Thiên bí giới, kết quả mới chỉ giao thủ mấy hiệp, dĩ nhiên rơi vào kết cục như thế này, bao sao trong lòng hắn không giận dữ điên cuồng?
- Hư không chi môn, Khai Dương Thiên mở!
Trịnh Khai Dương hét lớn một tiếng, đột nhiên, trong vũ trụ mang mang xuất hiện một vết rách không gian rộng lớn không gì sánh được, một cánh cửa không gian xuất hiện, Trịnh Khai Dương bị đánh thành mảnh nhỏ trong sát na nhảy vào trong cánh cửa không gian giữa hư không.
Trong sát na, vô số mảnh nhỏ dung hợp cùng một chỗ, lại hình thành một cỗ nhục thể hoàn toàn mới.
Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần vừa rồi không hoàn toàn giết chết tận gốc Trịnh Khai Dương, coi như là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, nhục thể bị chém thành mấy mảnh, nhục thân cũng sẽ không bị tử vong trong thời gian ngắn.
Huống hồ là cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, chỉ cần không phải một lần duy nhất đánh tan thành hư vô, đã không còn bất luận vật chất gì tồn tại, nhục thân lại có thể sinh trưởng một lần nữa, khôi phục hình dạng ban đầu.
Chỉ là, nhục thân khôi phục trở lại chỉ có hình của nhục thân ban đầu, không có thần nguyên bản, nếu như muốn khôi phục hoàn toàn, cần phải có thời gian tu luyện nhất định.
Sắc mặt nhục thân của Trịnh Khai Dương sau khi khôi phục vô cùng tái nhợt, vừa rồi trúng phải công kích Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần khiến hắn thụ thương không nhẹ, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể khôi phục hoàn toàn.
Tiến vào trong Khai Dương Thiên, tâm thần Trịnh Khai Dương cuối cùng cũng thả lỏng hơn một chút, thở ra một hơi thật dài, trong lòng than thở không ngớt.
- Trách không được Hằng Hà tinh chủ và Lôi Cốt Hủ đều vẫn lạc trong tay Cổ Thần, lực lượng của hắn đích xác cường đại đáng sợ, ta cần phải tiến vào trong Hư Thiên bí giới, hội họp với Vũ Thánh đại nhân, Hóa Đạo đại nhân, sợ rằng chỉ có cường giả ngũ hành ba kiếp mới có thể giết chết được Cổ Thần!
Trong Khai Dương Thiên, Trịnh Khai Dương chính là chủ tể, là sáng thế chi chủ, thế giới hắn sáng tạo ra không giống như Hằng Hà tinh chủ, chỉ đơn thuần là đại lục hỏa diễm, Khai Dương Thiên đã có hai nguyên tố trong năm nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ.
Trịnh Khai Dương đã vượt qua được kim kiếp ngũ hành và hỏa kiếm ngũ hành, Khai Dương Thiên đã có hai loại nguyên tố ngũ hành này.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh mỗi lần vượt qua một kiếp, trong thế giới sáng tạo ra liền có thể nhiều hơn một loại nguyên tố ngũ hành, nếu như đã đạt tới cảnh giới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn thì năm đại nguyên tố hợp nhất, sẽ hình thành một thế giới ngũ hành tuần hoàn, sản sinh một ít vật chất sinh mệnh.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh trong thế giới bản thân sáng tạo ra, thực lực trở nên cực mạnh, những cường giả Thiên Kiếp bí cảnh khác tiến vào trong lập tức sẽ bị lực lượng thế giới suy yếu, thực lực suy giảm trên diện rộng.
Vì vậy, sau khi Trịnh Khai Dương tiến vào trong Khai Dương Thiên, cho rằng đã tránh khỏi một kiếp này, trong Khai Dương Thiên Cổ Thần có lợi hại hơn nữa thì cũng không phải đối thủ của hắn, hắn trực tiếp mang theo Khai Dương Thiên xuyên toa hư không tiến vào trong Hư Thiên bí giới, Cổ Thần muốn ngăn căn cũng không ngăn cản được.
Suy nghĩ của Trịnh Khai Dương rất tốt đẹp, thế nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc.
Trịnh Khai Dương vừa mới thả lỏng tâm thần liền cảm giác được toàn bộ Khai Dương Thiên chấn động, một cỗ lực lượng cực mạnh từ trong thế giới bản nguyên cuộn trào tiến vào, cỗ lực lượng này bá đạo vô cùng, dĩ nhiên không hề bị lực lượng thế giới trong Khai Dương Thiên cưỡng chế suy yếu.
Trong lòng Trịnh Khai Dương cả kinh, xoay người lại nhìn, chỉ thấy Cổ Thần đã theo phía sau hắn, xông vào trong Khai Dương Thiên.
Vẻ kinh ngạc của Trịnh Khai Dương trong sát na biến thành kinh hỉ, cười lớn một tiếng, nói:
- Ha ha ha ha… Cổ Thần, ngươi thực sự là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại xông vào, ngươi dám xông vào thế giới bản tọa sáng tạo, ngươi đang tự tìm đường chết hay sao?
Cổ Thần lười nói lời vô ích với Trịnh Khai Dương, dưới chân đi nhanh một bước, thân thể rất nhanh phóng thẳng về phía trước, bàn tay kết quyền ấn, chính là một quyền đánh ra.