Chân Tiên

Chương 108: Q.5 - Chương 108: Diệt sát Doanh đế. (Thượng,hạ)




- Sớm biết có ngày hôm nay, lúc đó ta đã đích thân ra tay, giết hắn từ trong trứng nước, Thiên Cơ con trai ta chết trong tay hắn, bây giờ đến cả Tàng gia hắn cũng không bỏ qua,...

Tiêu Thần nghiến răng nói.

Tu sĩ tứ tuần nói:

- Ta đã truyền âm với thánh đình, thông qua truyền tống trận, Thánh hoàng có lẽ sẽ đến nhanh thôi, người này có càn rỡ thế nào, dưới tay Thành hoàng cũng chỉ có một con đường chết, chúng ta ra cầm chân hắn trước, đừng để hắn hủy diệt cả đế cung.

Tiêu Thần đế quân chắp tay nói:

- Đa tạ Trịnh huynh tương trợ.

Kim long đi đến đâu, nơi đó trở nên nát vụn, tu sĩ Tàng gia chết và bị thương vô số, từ sau khi Đại Doanh đế đình hình phạt sử Tàng Tiêu Viễn chết dưới tay kim long, không còn tu sĩ nào dám ngăn cản nó nữa, tât cả đều chạy trối chết.

Kim log độn tốc như quang, nhanh như điện xẹt, Tàng gia tu sĩ muốn chạy cũng không chạy thoát, bất luận Đông Tây Nam Bắc, vừa bay lên trời, kim long lập tức xuất hiện, xuất thủ miểu sát tu sĩ đó.

Cổ Thần đang hưng phấn đột nhiên hai luồng khí tức cường đại bùng lên từ trong đế cung, hai đường độn quang vọt thẳng lên trời.

Hai mắt Cổ Thần càng thêm đỏ ngầu, trong hai đường độn quang đó, một người tuổi độ ngũ tuần, thân khoác long bào màu xanh, chân đi long hài thêu mây xanh, đạp trên hư không, chính là Đại Doanh đế đình đế quân Tàng Tiêu Thần.

Người còn lại tuổi độ tứ tuần, khí độ bất phàm, tu vi không hề thua kém Tàng Tiêu Thần, là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ đã kích hoạt hơn một ngàn khiếu học.

Hai người đứng cách Thần ngàn trượng, tu sĩ tứ tuần quát:

- Cổ Thần, ngươi dám hủy diệt đế đình, không sợ thánh đình trách phạt sao?Thánh hoàng mà nổi giận thì ngươi cũng biến thành tro bụi.

Kim long tạm thời ngừng công kích, nhìn thẳng vào tu sĩ tứ tuần, lạnh giọng nói:

- Ngươi là ai?

Tu sĩ tứ tuầ hơi nghênh mặt, nói:

- Trịnh Mộng Nam!

Trong mắt kim long ánh lên một tia kinh ngạc, nói:

- Chư Tử thế gia Trịnh gia gia chủ?

Trịnh Mộng Nam nói:

- Chính là lão phu! Cổ Thần, ta biết ngươi và Đại Doanh Tàng gia ân oán thâm sâu, nhưng ngươi đã giết thái tử Đại Doanh, lại diệt rất nhiều tu sĩ Tàng gia, có thù oán gì cũng nên chấm dứt tại đây, ngươi nên biết, Đại Doanh là một bộ phận của thánh đình, nếu như ngươi diệt Đại Doanh đế đình, thánh hoàng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, nhân tộc sẽ không còn chốn cho ngươi dung thân, chi bằng dừng lại ở đây, ân oán lưỡng tiêu, ngươi thấy thế nào?

Kim long giận dữ gầm lên một tiếng, long trảo chỉ vào Tiêu Thần đế quân, quát:

- Muốn ta tha cho những người khác cũng được, nhưng người này nhất định phải tự vẫn trước mặt ta.

Tiêu Thần đế quân nhíu mày, hắn đường đường là một đế quân, vậy mà lại bị người khác tùy tiện chỉ tay, đòi hắn tự vẫn, thật đúng là một sự sỉ nhục quá lớn, trong lòng đại nộ, nhưng nghĩ đến thực lực Cổ Thần, vẫn phải nghiến răng, không dám nói gì.

Trịnh Mộng Nam nói:

- Cổ Thần, lão phu không phải cầu xin ngươi, ngươi đã làm náo loạn cả Đại Doanh đế đình, thánh đình không trách tội ngươi đã là thiên đại ân đức, ngươi đừng tưởng có được Cổ Vu tộc Chiến Thần truyền thừa, có thể kích sát đằng vân kì Độ Hư cường giả là vô pháp vô thiên, sức mạnh thánh đình thế nào ngươi không tưởng tượng được đâu, không nói thánh đình Cơ gia, tứ đại Nho môn thánh gia, tứ đại Chư Tử thế gia, sức mạnh ẩn tàng thế nào, không phải mình ngươi có thể địch nổi, làm người phải biết thức thời, lỗ mãng hành sự, mang đến cho ngươi chỉ có diệt nạn.

- Cút...

Kim long lên tiếng.

Trịnh Mộng Nam tưởng mình nghe nhầm, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi nói gì?

Cổ Thần nhấn mạnh từng chữ:

- Ta bảo ngươi cút...

Tiêu Thần đế quân tranh thủ nói:

- Cổ Thần, ngươi là cái gì mà dám hỗn láo với Trịnh gia gia chủ?

Trịnh Mộng Nam trong lòng vốn đã nổi giận, nhất thời nộ hỏa ngợp trời, lớn tiếng nói:

- Dám làm càn trước mặt ta, Cổ Thần, ngươi muốn chết à!

- Phàm kẻ họ Tàng, ta đều giết hết, không phải họ Tàng, chạy thì sống, chiến thì chết!

Cổ Thần không trả lời, hét lớn một tiếng, kim quang biến mất, hóa thành hình người, quyền ấn hơi động, một quyền đánh ra "Chiến Thần diệt tinh quyền", một đường quyền cương ẩn hàm hủy diệt, phá hoại, tử vong, giết chóc pháp tắc đánh về phía Tiêu Thần đế quân và Trịnh Mộng Nam.

Trịnh Mộng Nam nổi giận, nói:

- Tặc tử, ngươi tưởng ngươi vô pháp vô thiên rồi sao?

Nói xong, một chưởng đánh ra, từ chưởng tâm bay ra một miếng thiết phiến đen xì, thiết phiến lập tức biến lớn, như một bức tường chặn đứng trước mặt hai người.

Ầm ầm...

Một tiếng nổ lớn, quyền cương của Cổ Thần thiết phiến đen xì va vào nhau, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, pháp tắc chi lực cuồng bạo bay tán loạn khắp nơi, tạo thành vô số những lỗ thủng trong không gian, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng.

Lúc này, vài trăm trượng vuông đó, đến đằng vân kì Độ Hư cường giả cũng không dám bước vào, sẽ bị pháp tắc chi lực cuồng bạo giết chết.

Đợi khí tức cuồng bạo bình tĩnh trở lại, Chiến Thần diệt tinh quyền quyền cương biến mất vô ảnh vô tung, thiết phiến đen xì trước Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân không hề suy chuyển.

Cổ Thần hơi sững người, kinh thanh nói:

- Là phòng ngự tiên bảo?

Pháp bảo loại công kích dễ kiếm chứ pháp bảo loại phòng ngự khó kiếm vô cùng, tiên phẩm cấp phòng ngự pháp bảo càng như lông phượng hoàng hoặc sừng lân.

Pháp bảo loại công kích cho dù là thượng phẩm tiên bảo Tuyệt thần kiếm bảy màu, Long hoàng chí dương kiếm cũng không thể chặn được công kích của Chiến Thần diệt tinh quyền, quyền cương vừa đến, chỉ dựa vào kiếm cương căn bản không thể ngăn chặn.

Còn pháp bảo phòng ngự, cho dù chỉ là hạ phẩm cấp tiên bảo, cũng có thể đỡ được công kích của Chiến Thần diệt tinh quyền mà Cổ Thần thi triển.

Phía sau thiết phiến đen xì, Trịnh Mông Nam thân thể hơi rung, một tia máu tươi từ khóe miệng trào ra, phòng ngự pháp nảo không hoàn toàn chặn được công kích, luồng chấn kích chi lực đó, bất luận thế nào cũng không đỡ được.

Ví dụ Thái hư tiên đỉnh, coi như một món vô thượng tiên bảo loại phòng ngự, Thái hư tiên đỉnh mặc dù có thể chặn được công kích của Ma Vương Đồ Độc nhưng Cổ Thần trong đỉnh vẫn phải chịu chấn kích chi lực cự đại.

Chấn kích chi lực có thể thông qua pháp bảo, tiến hành truyền dẫn.

Tu ci Trịnh Mộng Nam vẫn là minh khiếu cực hạn, chưa đạt đến Độ Hư Bí Cảnh, thiết phiến đen xì cũng chỉ là một món hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, khả năng ngăn chặn công kích lực có hạn, Trịnh Mộng Nam đương nhiên chịu không nổi chấn động của pháp tắc chi lực. Vội vàng lấy tay chùi vết máu, Trịnh Mộng Nam thần thức truyền âm nói:

- Tàng huynh, ta cùng lắm chỉ có thể đỡ được một lần công kích nữa, nếu Thánh hoàng chưa đến huynh có cách nào kéo dài thời gian không?

Tiêu Thần đế quân truyền âm nói:

- Bổn quân trong tay cũng có một món hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, có thể đỡ được hai lần công kích của hắn, Chiến Thần diệt tinh quyền là một loại quyền pháp pháp lực tiêu hao cực kì cự đại.

Tu vi của hắn vẫn chưa bước vào Độ Hư Bí Cảnh, đánh ra một quyền đã là không dễ, theo như ta thấy hắn đánh ra hai quyền đã là rất khó khăn, đánh ra ba quyền đã là cực hạn chúng ta, chỉ cần đỡ được công kích của Chiến Thần bất diệt tinh quân, huynh ta liên thủ, cầm chân hắn không thành vấn đề.

Trịnh Mộng Nam truyền âm nói:

- Được, hai lần trước để ta ứng phó, Tàng huynh, phía sau dựa vào huynh...

Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân đều đứng sau thiết phiến đen xì, cản trở tầm nhìn của Cổ Thần, nhưng hai tai Cổ Thần cực kì nhạy bén, thông qua những âm thanh nho nhỏ đã đoán ra Trịnh Mộng Nam đang bị thương nhẹ, nhất thời cười lạnh một tiến, nói:

- Trịnh Mộng Nam, ta xem ngươi còn chặn được mấy quyền của ta? Ta và ngươi không thù không oán, nhưng ngươi xuất thủ cùng Tàng gia thì chỉ có một con đường chết.

Nói đoạn, thân ảnh Cổ Thần lóe lên rồi biến mất, sử dụng thuấn di chi thuật, trong nháy mắt xuất hiện phía sau Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân, một lần nữa thi triển Chiến Thần bất diệt tinh quyền, một quyền đánh ra, đột nhiên thiên địa biến sắc, gió nổi mây trôi, một luồng sức mạnh cự đại theo quyền cương Cổ Thần đánh nhanh về phía Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân.

Trịnh Mộng Nam thần thức lập tức tản ra, Cổ Thần thân ảnh vừa biến mất liền tra giác, thu thiết phiến đen xì vào lòng bàn tay, đợi Cổ Thần xuất hiện phía sau, Trịnh Mộng Nam nhanh nhẹn xoay người, một quyền đánh ra, thiết phiến đen xì lại bay ra từ lòng bàn tay, biến đại trong giây lát, chặn trước hai người.

Ầm ầm...

Quyền cương đánh trúng thiết phiến, một lần nữa phát xuất ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Lần này, thiết phiến lắc lư một trọng, thu nhỏ trong nháy mắt, quay trở lại lòng bàn tay Trịnh Mộng Nam.

Phụt... một tiếng, Trịnh Mộng Nam ngửa một lên trời phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị chấn bay ngược ra sau, được Tiêu Thần đế quân giữ chặt cánh tay nên mới dừng lại.

Chỉ minh khiếu kì tu vi, liên tục hai lần nghênh đón Chiến Thần diệt tinh quyền đủ để miểu sát đằng vân kì Độ Hư Cảnh cường giả của Cổ Thần, mặc dù có hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, Trịnh Mộng Nam cũng bị chấn trọng thương.

- Đỡ tiếp một quyền của ta...

Cổ Thần hét lớn, tranh thủ cơ hội, không đợi hai người có bất cứ thời gian hồi phục gì, quyền ấn vừa động, lại một quyền Chiến Thần diệt tinh quyền nữa đánh ra.

Tiêu Thần đế quân giật mình, không ngờ Cổ Thần kích xuất Chiến Thần diệt tinh quyền lại nhưkichs xuất quyền cương bình thường, không hề có dấu hiệu pháp lực tiêu hao quá nhiều mà hư thoát.

Hắn không biết, thân thể Cổ Thần khác với thân thể tu sĩ bình thường.

Thứ nhất, thân thể Cổ Thần trải qua nhiều lần thoát thai hoán cốt, mạnh hơn hai cấp so với thân thể tu sĩ cùng cảnh giới.

Thứ hai, thể chất Cổ Thần bây giờ là thuần dương chi thể trong truyền thuyết, thuần dương chân khí mà người khác nằm mơ cũng không có được đang cuồn cuộn trong người Cổ Thần, tất cả pháp lực đều là thuần dương chân khí, chất lượng pháp lực so với tu sĩ bình thường cao hơn mấy bậc.

Nếu tu sĩ bình thường, minh khiếu kì cực hạn tu vi sử dụng Chiến Thần diệt tinh quyền chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng Cổ Thần có thể sử dụng bốn lân, năm lần thậm chí nhiều hơn.

Tiêu Thần đế quân không biết từng chi tiết trên người Cổ Thần đương nhiên phán đoán sai lầm.

Nhưng, lúc này hắn không được phép nghĩ nhiều, Chiến Thần diệt tinh quyền của Cổ Thần đã kích xuất, trong quyền cương ẩn hàm một lượng lớn hủy diệt, phá hoại, giết chóc, tử vong... pháp tắc, chỉ cần quyền cương chạm một chút vào cơ thể Tiêu Thần đế quân, đều có thể miểu sát hắn trong giây lát.

Không chỉ thân thể hủy diệt, mà là thần hình đều diệt.

Tiêu Thần đế quân vung tay, tung ra một miếng lệnh bài ngũ sắc, lệnh bài ban đầu chỉ lớn độ bàn tay, trong nháy mắt biến thành trượng vuông, màu sắc gồm kim, thanh, hắc, xích, hoàng năm loại, đại biểu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành.

Ngũ hành ấn này là pháp bảo nổi tiếng nhiều năm trước trấn Đông hầu Tàng Khôn Huyền từng sử dụng.

Ngũ hành ấn chặn giữa Tiêu Thần đế quân và quyền cương Chiến Thần diệt tinh quyền, không ngoài dự đoán chạm vào nhau.

Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp thiên địa, quyền cương của Chiến Thần diệt tinh quyền vỡ thành bốn năm mảnh, hóa thành hư vô, Tiêu Thần đế quân tu vi, so với Trịnh Mộng Nam yếu hơn một chút, lần đầu tiên đón đỡ quyền cương của Cổ Thần, đã phun ra một ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ.

Thuần dương chân khí trong cơ thể Cổ Thần dâng trào, liên tục đánh ra ba quyền Chiến Thần diệt tinh quyền mà không hề có cảm giác pháp lực không đủ, thấy Tiêu Thần đế quân phun ra một ngụm máu tươi, Cổ Thần trong lòng sung sướng, nói:

- Tàng Tiêu Thần, đón tiếp một quyền của ta!

Nói đoạn, Cổ Thần cũng không sử dụng thuấn di chi thuật biến huyễn phương vị, quyền ấn và động, lại một quyền Chiến Thần diệt tinh quyền đánh về phía Tiêu Thần đế quân và Trịnh Mộng Nam.

Chiến Thần diệt tinh quyền vừa xuất, không chỉ ẩn hàm môt lượng lớn pháp tắc mà còn phong ấn không gian, khiến cho phương hướng đối diện quyền cương rơi vào một phiến chân không, mục tiêu bị công kích, chỉ có thể đỡ, không thể né tránh.

Trừ phi là cường giả tu vi cao hơn Cổ Thần, mới có thể thoát khỏi phong ấn của Chiến Thần diệt tinh quyền, đến Ma Vương Đồ Độc đằng vân kì đỉnh phong tu vi, dưới công kích của Chiến Thần diệt tinh quyền cũng không thể né tránh, muốn thoát khỏi phong ấn của Chiến Thần diệt tinh quyền e rằng chí ít cũng cần giá vụ kì tu vi.

Tiêu Thần đế quân không thể né tránh, đành phải một lần nữa sử dụng Ngũ hành ấn ngạnh kháng với Chiến Thần diệt tinh quyền của Cổ Thần, trong lòng đồng thời nghi hoặc: Tại sao thánh hoàng vẫn chưa xuất hiện? Nếu thánh hoàng không ở trong thánh đình, Đại Doanh đế đình sắp bị diệt thì cũng nên phái người đến xử lý chứ.

Ầm...

Tiếng nổ kịch liệt cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiêu Thần đế quân, một luồng sức mạnh cự đại từ trên Ngũ hành ấn truyền đến, chấn tan pháp lực cương khí của hắn, chấn đến da dẻ hắn nứt toác, kinh mạch trong cơ thể đứt rời từng khúc, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.

Ngũ hành ấn, quang mang tối sầm lại, mất đi sự khống chế của Tiêu Thần đế quân, hóa nhỏ trong giây lát, thu hồi vào trong cơ thể Tiêu Thần đế quân.

Cổ Thần lie tục đánh ra bốn quyền Chiến Thần diệt tinh quyền, pháp lực mặc dù tiêu hao rất nhiều nhưng vẫn tràn trề trong cơ thể, không hề có cảm giác hư thoát, cho dù đánh thêm một quyền, pháp lực trong cơ thể vẫn còn dư, một lần nữa hét lớn:

- Tiếp một quyền của ta...

Trong lúc nói chuyện, thân thể Cổ Thần không hề động đậy, một lần nữa thi triển Chiến Thần diệt tinh quyền một quyền đánh về phía Trịnh Mộng Nam, Tiêu Thần đế quân hai người.

Quyền cương ẩn hàm phá hoại, hủy diệt, tử vong, giết chóc... pháp tắc một lần nữa xuất hiện, phong ấn không gian, đập vỡ hư không, đánh ra một quyền kinh thiên động địa về phía Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân.

Cổ Thần tu luyện "Chiến Thần bất diệt thể", trong lòng có một luồng chiến ý bất khuất, càng chiến càng dũng, càng chiến càng mạnh, Chiến Thần diệt tinh quyền cũng là quyền pháp cái thế, một quyền mạnh hơn một quyền, một quyền này kích xuất, thực lực chi cường, so với bốn quyền trước, mạnh hơn một bậc.

Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân hai người đều đã trọng thương, nhất là Tiêu Thần đế quân thân thể nứt toác, kinh mạch đứt rời, hơi thở thoi thóp, đối diện với quyền Chiến Thần diệt chi quyền thứ năm, Tiêu Thần đế quân đã không thể làm bất cứ biện pháp chống đỡ gì.

Trịnh Mộng Nam một lần nữa lao lên, thiết phiến đen xì bay ra khỏi lòng bàn tay, hóa thành một bức tường sắt chặn trước hai người.

Ầm...

Một tiếng nổ vang, thiết phiến đen xì như một đường lưu quang, bị đánh bay ngàn trượng, rơi xuống, Trịnh Mộng Nam kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể trực tiếp nổ tung, biến thành huyết vụ.

Quyền cương của Chiến Thần diệt tinh quyền bị chấn tán không ít, nhưng khí thế vẫn rất bức nhân, đánh ra phía trước, đầu tiên là đánh trúng thân thể Tiêu Thần đế quân.

Ầm... Thân thể toái diệt, hóa thành hư vô!

A...

... Nguyên thần kêu thảm một tiếng, bị Chiến Thần diệt tinh quyền bổ trúng, hóa thành tro tàn.

Trong nháy mắt, thân thể Tiêu Thần đế quân chết, nguyên thần vong, thân hình đều diệt.

Trịnh Mộng Nam nguyên thần liều lĩnh giãy dụa, nhưng, Chiến Thần diệt tinh quyền không gian phong ấn chi lực vô cùng cường đại, Trịnh Mộng Nam bất luận thế nào cũng không chạy trốn được.

- A...

Trịnh Mộng Nam sợ hãi kêu to:

- Ta là Chư Tử hậu nhân, Trịnh gia gia chủ, tiện nhân ngươi sao dám giết ta...? A...

...

Một tiếng kêu thảm thiết, nguyên thần Trịnh Mộng Nam cũng hóa thành hư vô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.