Nguyên bản Cổ Thần cũng không biết mấy cái dương mạch lưu động này ở đâu, nhưng trên vách đấc Chiến Thần Tinh Kinh này lại có khắc lộ tuyến lưu động của trên mười cái dương mạch lưu động khác nhau.
Trong đó có một cái thật lớn tiếp cận với thuần dương mạch, trong ba tháng đầu năm sẽ ở cực nam hoả hải lưu động, cũng chính là thời gian hiện tại. Tuy rằng cực nam hoả hải vô biên vô hạn nhưng bằng vào lộ tuyến đồ có được ở đây, Cổ Thần tìm được cái dương mạch đó hẳn là không thành vấn đề.
Đồng thời, Cổ Thần còn nhớ kỹ lộ tuyến của hai cái dương mạch nhỏ khác, nói là nhỏ nhưng so với Chiến Thần sơn vẫn lớn hơn không ít, đều lại thời điểm xuân hạ giao mùa lưu động tai cực nam hoả hải. Nếu vạn nhất không tìm được cái đại dương mạch kia thì tìm hai cái tiểu dương mạch này cũng được.
Trước khi rời đi Chiến Thần sơn, Cổ Thần cũng muốn cùng Tàng Thiên Cơ giải quyết dứt điểm.
Tu vi của Cổ Thần một năm rưỡi trước đã bước vào Minh Khiếu kỳ, hôm nay khiếu huyệt cũng đã kích hoạt được sáu mươi chín cái, thực lực so với cao thủ Minh Khiếu kỳ đã kích hoạt hơn một ngàn cái khiếu huyệt cũng có thể hơn.
Sau khi bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần vội vàng tu luyện nên không để ý tới sống chết của Tàng Thiên Cơ, hiện tại muốn tìm chí dương mạch tu luyện chí dương thân thể là một việc cần thời gian dài, tự nhiên là Cổ Thần phải giải quyết việc của Tàng Thiên Cơ trước đã.
Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ ba, trong một khu rừng cây cối xanh um, có một khối đất trống rộng khoảng trăm trượng.
Một tầng lại một tầng thái cực đồ, âm dương ấn ký chèn ép lên khối đất trống này.
Tàng Thiên Cơ chính là bị áp chế bên dưới từng tầng phong ấn đó.
Một cái tiên đỉnh cổ xưa cũng đang đứng bên cạnh khối đất trống này.
Thái Hư Tiên đỉnh liên tục phát ra từng trận quang mang như muốn di động, nhưng một cái thái cực đồ cực lớn dính chặt phía trên nó, mỗi khi Thái Hư Tiên đỉnh khẽ động sẽ có một bàn tay khổng lồ từ trong thái cực đồ ép xuống đè chặt Thái Hư Tiên đỉnh xuống mặt đất.
Cổ Thần đến đây, Thái Hư Tiên đỉnh lại phát ra một trận quang mang như muốn phóng lên cao, có thể thấy được Tàng Thiên Cơ mặc dù bị trấn áp không ít ngày nhưng vẫn luôn giãy dụa.
Cổ Thần niệm quyết, một trảo chụp xuống Thái Hư Tiên đỉnh, một cái thái cực đồ mới hiện ra, từ trong đó cũng hiện ra một cái cực chưởng chụp xuống Thái Hư Tiên đỉnh. Bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần sử dụng Đỉnh Thiên quyết, uy lực càng lớn hơn thập bội.
Thái Hư Tiên đỉnh bị thái cực đồ phía trên áp chế, lúc này bị Cổ Thần hư không bắt một trảo, một cổ hấp lực cường đại sinh ra, bao nhiêu đất đá bên dưới đều bị Cổ Thần hút lên. Thái Hư Tiên đỉnh cũng bị Cổ Thần mạnh mẽ hấp ra.
- A! A! A!
Từ trong phong ấn cũng đồng thời truyền ra tiếng gầm giận dữ, Cổ Thần khẽ động Thái Hư Tiên đỉnh, Tàng Thiên Cơ liền nhận ra được Cổ Thần đã đến nên lớn tiếng quát:
- Cổ Thần, bản thái tử vẫn hoàn hảo sống sót, ngươi đoạt không được Thái Hư Tiên đỉnh của ta, ngươi giết không được ta, người chỉ là một con cho hoang không thể nào giết được bản thái tử ...
- Hừ!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, pháp lực điên cuồng tuôn ra, đem Thái Hư Tiên đỉnh kéo lên hư không, vô số pháp lực cương khí tiến vào bên trong Thái Hư Tiên đỉnh, nhưng Thái Hư Tiên đỉnh quả thật quá kiên cố, pháp lực của Cổ Thần tiến vào trong cũng chẳng làm được gì.
Thái Hư Tiên đỉnh và Tàng Thiên Cơ mệnh thần tương liên, Tàng Thiên Cơ không chết thì bất luận là ai cũng không thể sử dụng được Thái Hư Tiên đỉnh!
- Ha ha ha ...
Tàng Thiên Cơ cười ha hả nói:
- Cổ Thần, Thái Hư Tiên đỉnh cùng ta mệnh thần tương liên, mệnh của ta chính là mệnh của Thái Hư Tiên đỉnh, ngươi cho là ngươi luyện Đỉnh Thiên Quyết là có thể khống chế được Thái Hư Tiên đỉnh sao? Vọng tưởng! Muốn giết ta? Trừ khi ngươi có thể phá nát được Thái Hư Tiên đỉnh! Ha ha ha ...
Cổ Thần thu hồi cương trảo lại, cả tiếng nói:
- Tàng Thiên Cơ, cho dù ngươi và Thái Hư Tiên đỉnh mệnh thần tương liên thì sao? Hôm nay ta sẽ phá tan mệnh mạch của ngươi!
Dứt lời, Cổ Thần liền kết ấn, đem từng tầng phong ấn Tàng Thiên Cơ hoán đổi vị trí lên Thái Hư Tiên đỉnh.
Không quá lâu sau, đại bộ phận phong ấn đều đã chuyển lên áp chế Thái Hư Tiên đỉnh, trên người Tàng Thiên Cơ chỉ còn lại hơn mười tầng phong ấn.
Sức ép giảm đi, Tàng Thiên Cơ liền phá phong ấn mà ra, lúc này sau lưng Cổ Thần Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, thân hình như một mũi tên bắn thẳng tới chỗ Tàng Thiên Cơ, tay phải điểm một chỉ bắn ra một đạo Kinh Tiên Nhất Chỉ.
Thanh âm của ma vương Đồ Độc từ trong thức hải của Tàng Thiên Cơ vang lên:
- Tàng Thiên Cơ, mau đưa toàn bộ nguyên thần của ta phóng xuất, người này tâm tư trầm ổn, thời gian lâu như vậy mới tới đây đối phó ngươi, hẳn là hắn đã có biện pháp giết ngươi, ngươi lúc này không phải là đối thủ của hắn, chỉ có để nguyên thần của ta toàn bộ xuất ra mới có cơ may cứu được ngươi!
Tàng Thiên Cơ cười lạnh nói:
- Đồ Độc, phóng xuất toàn bộ nguyên thần của ngươi ra thì chuyện đầu tiên ngươi làm chính là sẽ diệt sát nguyên thần của ta, đem ta hoàn toàn đoạt xá không phải sao? Hừ! Ngươi đừng mơ tưởng nữa, bản thái tử và Thái Hư Tiên đỉnh mệnh thần tương liên, ai cũng không thể giết được ta, cho dù có mười tên Cổ Thần như hắn cũng chỉ có thể phong ấn ta khiến ta không thể thoát ra ngoài mà thôi. Nếu hắn tới giết ta thì ta sẽ mượn lực của Thái Hư Tiên đỉnh cố gắng thoát đi nơi này!
Thần thức của hai người trao đổi là rất nhanh. Mười tầng phong ấn kia mặc dù Cổ Thần không ngăn trở gì nhưng Tàng Thiên Cơ vẫn bị tốn không ít thời gian. Tàng Thiên Cơ còn chưa phá vỡ phong ấn ra thì một đạo chỉ cương đã đi xuyên qua tất cả phong ấn điểm mạnh lên người Tàng Thiên Cơ!
Tàng Thiên Cơ rống to một tiếng nói:
- Cổ Thần, tên ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi giết không được ta đâu, ngươi càng muốn giết ta thì Thái Hư Tiên đỉnh sẽ càng mãnh liệt muốn cứu ta ha ha ... á á ....
Kinh Tiên Nhất Chỉ chỉ cương trong nháy mắt điểm lên người Tàng Thiên Cơ khiến tiếng cười của hắn đột nhiên ngưng bặt, theo sau đó là một tiếng thê lương thảm thiết vang lên.
Sắc mặt Tàng Thiên Cơ đột nhiên trắng bệch, vẻ mặt trong nháy mắt như già đi hơn hai mươi tuổi. Tàng Thiên Cơ đang từ một thanh niên hơn hai mươi tuổi đột nhiên biến thành một trung niên đã hơn bốn mươi đồng thời một ngụm tiên huyết cũng từ miệng hắn phun ra.
Một chỉ kia của Cổ Thần chính là điểm lên một cái khiếu huyệt trên mệnh mạch của Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần đã kích hoạt qua khiếu huyệt trên mệnh mạch, cho nên vị trí của nó rất rõ ràng.
Nếu là bình thường cùng người khác chiến đấu, thân thể của đối thủ liên tục chuyển động thì rất khó có thể điểm trúng được khiếu huyệt của đối phương.
Nhưng lúc này Tàng Thiên Cơ vẫn còn đang ở trong phong ấn, thân thể không thể nhúc nhích được, cho nên chỉ cương của Cổ Thần dễ dàng điểm trúng khiếu huyệt mệnh mạch của hắn.
Một chỉ này của Cổ Thần cũng không dùng toàn lực, thực lực Cổ Thần hôm nay đã có thể coi là kinh khủng, một kích vừa rồi nếu toàn lực cũng có thể miễu sát được Tàng Thiên Cơ. Tuy một chỉ vừa rồi không toàn lực nhưng uy lực cũng không hề nhỏ.
Bị Cổ Thần điểm một chỉ, Tàng Thiên Cơ chỉ cảm thấy cả người run lên, trong mệnh tuyền truyền đến cảm giác thống khổ như có gì đó tan nát, rồi đột nhiên trong mệnh truyền nứt ra một vết rạn nhưng vẫn chưa hoàn toàn bị nghiền nát nên tính mạng tạm thời cũng không hề bị uy hiếp.
Mặc dù vậy, Tàng Thiên Cơ rõ ràng cảm giác được thọ nguyên của hắn đã mất đi chín phần! Nguyên bản bước vào Minh Khiếu kỳ ngắn thì có thể sống ngàn năm, dài thì cũng đến 1296 năm, thế nhưng lúc này Tàng Thiên Cơ lại cảm giác thọ nguyên của hắn đều có thể tuỳ thời hết đi, và bản thân hắn sẽ hoà thành tro tàn!
Càng khiến Tàng Thiên Cơ cảm thấy khiếp sợ là trong cơ thể hắn giống như có thứ gì đó tương liên với mệnh thần của hắn bị gẫy nát, đồng thời một tia liên hệ mệnh thần tương liên giữa hắn và Thái Hư Tiên đỉnh cũng đã đột nhiên hoá thành hư vô.
Tàng Thiên Cơ lúc này có cảm giác giống như một hoàn hoa khuê nữa đang không mảnh vải che thân đứng giữa chốn đông người vậy, trong tâm đầu bất lực và tuyệt vọng!
Một chỉ của Cổ Thần phá tan mệnh mạch của Tàng Thiên Cơ, đoạn tuyệt tia tương liên giữa hắn và Thái Hư Tiên đỉnh! Từ nay về sau, Thái Hư Tiên đỉnh chỉ còn là một kiện tiên bảo của Tàng Thiên Cơ chứ không còn là vật gắn bó sinh tử với hắn nữa!
Sinh tử của Tàng Thiên Cơ đối với Thái Hư Tiên đỉnh đã không còn liên hệ!
Minh Khiếu kỳ tu sĩ, ngay cả mệnh tuyền vỡ nát nhưng chỉ cần sinh mệnh tinh nguyên còn không hoàn toàn khô cạn thì dưới sự khôi phục của sinh mệnh tinh nguyên cũng sẽ dần dần khôi phục lại như lúc đầu.
Nhưng mệnh mạch bị gãy nát dẫn đến mệnh tuyền tan vỡ thì không bao giờ còn có khả năng khôi phục lại được nữa. Thọ nguyên cũng không thể tiếp tục kéo dào, mệnh tuyền sỡ dĩ có sinh mệnh tinh nguyên cuồn cuộn không ngừng chính là vì mười một điều ẩn mạch tương liên với mệnh tuyền kia. Sinh mệnh nguồn của tu sĩ không phải là mệnh tuyền mà chính là mười một điều mệnh mạch đó.
Chỉ là mười một điều mệnh mạch này không có tu sĩ nào biết đến mà htôi.
Hôm nay, sinh mệnh nguồn của Tàng Thiên Cơ đã bị đoạn, cho dù Cổ Thần không giết hắn thì thân thể của hắn chậm thì mười năm, nhanh thì mười bửa nửa tháng sẽ mất hết sinh mệnh tinh nguyên, thân thể sẽ diệt vong.
Hiện tại mặc dù đang ở nơi có sinh mệnh lực dồi dào như mộc chi tháp này của Như Ý Lung Linh bảo tháp nhưng Tàng Thiên Cơ vẫn như trước cảm giác được sinh mệnh của hắn đang từ từ trôi đi, tử vong đang dần xâm chiếm hắn!
Mệnh tuyền bị thương có thể cứu, nhưng mệnh mạch hao tổn thì không thể nào cứu được. Ngay cả thượng cổ Chư tử đại tiên cũng không biết mệnh mạch nằm ở chỗ nào, huống chi là hiện tại, vậy thì làm sao mà cứu?
- Ta đã nói người này tâm tư trầm ổn, sẽ không làm chuyện gì không nắm chắc đâu!
Thanh âm của ma vương Đồ Độc lại vang lên trong thức hải của Tàng Thiên Cơ.
Thấy Tàng Thiên Cơ đối với việc Cổ Thần có thể cường hành phá vỡ liên hệ mệnh thần của hắn và Thái Hư Tiên đỉnh đồng thời còn phá hư mệnh tuyền của hắn, Tàng Thiên Cơ đã cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Đồ Độc nói tiếp:
- Tên Cổ Thần này quá kinh khủng, thân thể này của ngươi không thể sống quá vài ngày nữa đâu, trên tay Cổ Thần còn có bảo vật khắc chế được nguyên thần, thân thể ngươi một khi tiêu vong thì nguyên thần của ngươi cũng đừng mong trốn được! Tàng Thiên Cơ, chết trên tay Cổ Thần ngươi cam tâm sao? Ngươi muốn kết cục như vậy sao?
- Không! Ta không cam tâm, ta không cam tâm! Ta hận, hận, hận!
Nguyên thần của Tàng Thiên Cơ rống to lên.
- Tàng Thiên Cơ, ngươi không muốn thoát khỏi kiếp nạn lần này để lần sau tìm Cổ Thần báo thù sao?
Thanh âm dụ hoặc của Đồ Độc lại vang lên trong thức hải Tàng Thiên Cơ.
- Không! Ta muốn báo thù, ta muốn báo thù, điên cuồng báo thù! Ta phải bằm thây Cổ Thần thành ngàn vạn đoạn!
Nguyên thần của Tàng Thiên Cơ lại tiếp tục điên cuồng rống lên.
- Hiện tại chỉ có ta mới có thể giúp được ngươi, thân thể của ngươi đã dần chết đi rồi, đáng tiếc một cái thông huyền linh thể, ngươi hiện tại để ta đoạt xá, ta cũng sẽ không đoạt lấy thân thể của ngươi. Ngươi chỉ cần phóng xuất toàn bộ nguyên thần của ta trong Thái Hư Tiên đỉnh ra. Với tu vị Độ Hư cảnh Hư Không kỳ của ta, đánh chết Cổ Thần dễ như trở bàn tay. Mau để ta phóng xuất giết chết Cổ Thần đi, giết Cổ Thần, giết giết giết giết giết giết ...
Đồ Độc cũng điên cuồng hét to lên.
Đồ Độc hắn đã bị nhốt bên trong Thái Hư Tiên đỉnh hơn hai ngàn năm rồi, lúc trước tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Hư Không kỳ, có gần bốn ngàn năm thọ nguyên, trở thành cao thủ có khả năng nhất bước vào Hợp Đạo kỳ lúc đó, trở thành tồn tại ngang hàng với Chư tử đại tiên. Nhưng hiện giờ hắn chỉ còn lại chưa tới một ngàn năm thọ nguyên mà thôi!
Hơn hai ngàn năm qua, không thời khắc nào Đồ Độc hắn không muốn thoát khỏi cái Thái Hư Tiên đỉnh này, nhưng mãi vẫn không có cơ hội. Những chủ nhân của Thái Hư Tiên đỉnh trong hơn hai ngàn năm qua, không có một ai muốn đem hắn phóng xuất ra cả!
Đồ Độc biết, nếu để Cổ Thần thu được Thái Hư Tiên đỉnh thì kiếp này hắn cũng đừng mơ tưởng có thể từ trong tay Cổ Thần thoát ra được nữa. Hắn chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi đến lúc thọ nguyên hao hết mà chết bên trong Thái Hư Tiên đỉnh!
Cho nên lúc này, có một cơ hội có một không hai trước mắt thế này, vốn là Tàng Thiên Cơ bất luận thế nào cũng sẽ không phóng xuất toàn bộ nguyên thần của hắn ra, cho dù bị Cổ Thần trấn áp bốn năm liền hắn cũng không hề có ý định làm vậy. Nhưng lúc này đã không giống trước nữa rồi, tính mạng của Tàng Thiên Cơ đã rất nguy cấp rồi nên hắn không còn lựa chọn nào khác nữa.
- Hảo! Giết giết giết giết giết ... giết Cổ Thần!
Tàng Thiên Cơ điên cuồng hét lên:
- Thái Hư Tiên đỉnh, khai!
Tàng Thiên Cơ cùng với Thái Hư Tiên đỉnh mặc dù đã không còn tương liên mệnh cách với nhau nhưng Thái Hư Tiên đỉnh vẫn là bảo vật của Tàng Thiên Cơ, mặc dù lúc này đang bị Cổ Thần phong ấn, Tàng Thiên Cơ không thể thu hồi được Thái Hư Tiên đỉnh nhưng vẫn có thể điều động được một chút Thái Hư Tiên đỉnh.
Thần thức giao lưu chỉ thoáng cái là xong, cho nên Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc bàn bạc chỉ bất quá mới một cái chớp mắt thời gian.
Cổ Thần sau khi phá nát mệnh mạch của của Tàng Thiên Cơ liền quát lớn:
- Tàng Thiên Cơ, mặc kệ ngươi có cái gì cao quý, cái gì bảo mệnh, ở trước mặt ta, ngươi chỉ có đường bị phá mệnh mà thôi! Cái gì đế đình thái tử? Cái gì truyền nhân thế gia? Tàng Thiên Cơ, ngươi và thiên hạ tu sĩ có gì khác nhau chứ?
Mệnh mạch vừa phá thì ngươi cũng chẳng khác gì một con chó!
Dứt lời, trên tay Cổ Thần loé lên thất thải quang mang, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm liền xuất hiện mạnh mẽ chém xuống một nhát.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm bổ ra một kiếm kinh thiên, một đạo thất thải thiên hồng như xé rách thiên địa chém xuống Tàng Thiên Cơ.
Đúng lúc này, tầng tầng phong ấn trên Thái Hư Tiên đỉnh đột nhiên vang lên một tiếng bạo hưởng, một cổ lực lượng khổng lồ đột nhiên từ bên trong Thái Hư Tiên đỉnh thoát ra, trong nháy mắt đã đem tất cả phong ấn diệt sạch, một cái hắc sắc khô lâu lớn chừng trăm trượng từ bên trong Thái Hư Tiên đỉnh hiện ra.
Cổ Thần chỉ cảm thấy không gian xung quanh đột nhiên đều trở nên đậm đặc lại, trên người giống như mang theo hàng tỉ cân nặng, ngay cả cánh tay muốn động đậy cũng khó khắn.
"Không gian trói buộc?!"
Thất thải thiên hồng do Thất Thải Tuyệt Thần kiếm chém ra đột nhiên rơi chậm lại, nguyên bản giống như một tia chớp đột nhiên như biến thành rùa bò! Cái hắc sắc khô lâu to lớn kia vươn ra một bàn tay hư không một trảo đem thân thể Tàng Thiên Cơ chộp vào trong tay.
Tụ Huyết Phiên cũng từ bên trong cơ thể của Tàng Thiên Cơ bay ra nằm trong tay của ma vương Đồ Độc.