Chân Tiên

Chương 11: Q.6 - Chương 11: Độ Hư như mây. (Thượng,hạ)




Trên bức tường đằng sau chiếc ghế có một bức hoạ cực lớn, rộng chừng mười trượng, cao ba mươi trượng. Người trong bức hoạ mặc bộ áo đen, mắt đen, tóc đen. Tuổi tác ước chừng chỉ có mười tuổi, nhưng anh tuẩn dị thường. Cặp mắt đen giống như có mị lực lại để cho người nhìn trúng liền không muốn rời đi.

Trên cổ của người thiếu niên này có đeo một khối ngọc bội. Ngọc bội kia ước chường cũng phải mấy trượng. Cả miếng ngọc bội là một màu đen kịt, trên đó có ghi lại bốn chữ: Hắc Thuỷ nghệ tích!

Ánh mắt Cổ Thần nhìn lên trên khối ngọc bội đó. Thần sắc trấn động. Nếu như đem bức hoạ này thu nhỏ lại vừa tầm với một người bình thường thì miếng ngọc bội mà thiếu niên đeo trên cổ kia vừa lòng bàn tay giống hết với khối ngọc bội mà Cổ Thần đoạt được từ tay Đại Đương gia của Thanh Long Trại.

- Người này là Hắc Thuỷ Đại Đế?

Cổ Thần gian nan rời mắt khỏi bức hoạ, hắn không khỏi thét lên kinh hãi.

Ánh mắt Cổ Thần lại nhìn qua bức hoạ của Hắc Thuỷ Đại Đế, nhưng lúc này hắn lại nhìn lên phía trên. Thần sắc một lần nữa khẽ động. Chỉ thấy phía bên trên bức hoạ có sáu chữ lóng lánh:

- Thánh Tông Xuất, Đế Mộ Hiện!

- Thánh tông xuất, đế mộ hiện?

Cổ Thần nhìn sáu từ lớn lấp lánh kia, thầm nghĩ:

- Nói như vậy, mộ Hắc Thủy Đại Đế sẽ hiện thế sao?

Đang lúc suy nghĩ, đầu Cổ Thần vừa chuyển, nhìn về phía ngoài đại điện, hơn mười đạo độn quang đồng thời rơi xuống cung điện, thông qua lực ba động của chúng tu sĩ, Cổ Thần có thể dễ dàng phán đoán ra tu vi của người tới, đều là tu sĩ Minh Khiếu Kỳ.

Nhất thời, một trận tiềng ồn ào hổn độn từ ngoài cung điện truyền vào.

- Các ngươi đám yêu nghiệt này, dám đến địa giới tộc chúng ta, quả thực chính là muốn chết!

- Hắc Thủy Đại Đế chính là đại đế tộc chúng ta, đám yêu nghiệt các ngươi cũng dám đến đây quấy rối, đoạt bảo vật của tộc chúng ta, thực sự là cả gan làm loạn.

- Ha ha ha ha...nói khoác không biết ngượng, chỉ cần lão tử thích, đừng nói vùng hoang vu dã ngoại này, cho dù là Ngọc Tiêu Cung, lão tử cũng có thể đi.

- Hắc hắc...tộc của đại đế? Hắc Thủy Đại Đế là ma đế, nhân tộc các ngươi đưa coi hắn là tà ma ngoại đạo, Hắc Thủy Đại Đế tới lui cùng yêu tộc chúng ta càng nhiều hơn một chút, cùng yêu tộc Thanh Hoa Đại Đế là bạn tốt, trái lại đám nhân tộc gian trá các ngươi luôn mồm gọi hắn là tà ma ngoại đạo, giới lại nói là truyền thừa bảo khố của hắn, thật là không biết xấu hổ...

Nghe giọng nói này, đám tu sĩ tới bên ngoài cung điện tựa hồ cũng không phải tất cả đều là nhân tộc, dĩ nhiên còn có yêu tộc! Bất quá, tu sĩ bên ngoài cung điện tuy đều là cao thủ Minh Khiếu Kỳ, nhưng trên thực tế, chỉ là tiên phong, vẫn dừng lại tại gần đầu nguồn Hắc Thủy Hà, cường giả Độ Hư phía sau bọn họ mới là chính chủ.

Do đó, hai bên càng là ngươi nói đến, ta mắng đi, nhưng vẫn chưa động thủ.

Mắng hai câu, hai bên cũng không có ý tứ tiếp tục, cũng không dự định bỏ đi, một người nói:

- Mục đích của đại gia chính là phần mộ của Hắc Thủy Đại Đế, vậy đừng ở chỗ này mà tranh giành miệng lưỡi, di chỉ Ma Môn lớn như vậy khẳng định là tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn, chúng ta cùng nhau đi vào, bảo vật bên trong, ai cướp được trước thì là của người đó, được chứ?

Trong mười năm này, phụ cận đầu nguồn Hắc Thủy Hà thỉnh thoảng có di chỉ thượng cổ Hắc Thủy Ma Môn xuất hiện, bất quá, di chỉ xuất hiện chỉ là một ít điểm nhỏ, bên trong đôi lúc cũng có một số dấu hiệu để tìm hắc ngọc bội, theo ghi chép này đi vào mộ phần Hắc Thủy Đại Đế.

Lần này cung điện to lớn như vậy xuất hiện, ai nấy đều biết khẳng định là tổng bộ của Hắc Thủy Ma Môn, các điểm nhỏ đều chứng tỏ đã tiến vào mộ phần, tất nhiên hắc ngọc bội cũng ở trong này, đồng thời số lượng hẳn là không ít.

Vô luận tu sĩ nhân tộc hay tu sĩ yêu tộc đều suy đoán trong tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn, tất nhiên có thể thu được không ít lợi ích, do đó, người nọ đề nghị lập tức được phần lớn người ủng hộ, nhất thời hơn mười tên cao thủ Minh Khiếu Kỳ nhất tề vượt qua đại môn, hướng đại điện Hắc Thủy Ma Môn vọt tới.

Bất quá, những cao thủ Minh Khiếu Kỳ vừa nhảy vào trong đại điện, thấy, phía trước có một tu sĩ trẻ tuổi đang đứng, nhìn bọ họ, vẻ mặt thản nhiên.

Đám cao thủ trong lòng còn đang kinh ngạc thì có người đã tiến vào đại điện, một cỗ lực lượng thật lớn, từ bốn phương tám hướng tràn vào, trong hư không vô hình, tựa hồ trở nên cứng rắn đem bọn họ trói lại một chỗ.

- Cái gì? Độ Hư cường giả?

Điều này khiến trong lòng chúng tu sĩ chấn động mạnh mẽ.

Trong đại điện, đích xác có một ít hắc ngọc bội đều rơi rải rác trên mặt đất, tuy rằng cách rất xa mới có một khối, thế nhưng diện tích đại điện thập phần to lớn, số lượng hắc ngọc bội chí ít phải có hai mươi khối.

Chúng tu sĩ nhảy vào trong đại điện, nhìn hắc ngọc bội dưới đất, trong mắt đều lộ ra vẻ hưng phấn, thế nhưng khổ nổi thân thể bị Cổ Thần dùng "Không gian cầm cố" định trong hư không, chẳng thể nhúc nhích, chỉ có thể trợn mắt nhìn.

Cổ Thần hư thủ một trảo liền có một khối hắc ngọc bội rơi vào trong tay hắn.

Đám cao thủ Minh Khiếu Kỳ cứ như vậy đành trợn mặt nhìn cảnh Cổ Thần đem từng khối hắc ngọc bội đoạt lấy.

Đột nhiên, ánh mắt Cổ Thần chợt lóe, lại nhìn về phía bên ngoài cửa điện, hắn rõ ràng cảm ứng được lại có mấy tên cao thủ Minh Khiếu Kỳ phi độn tới, hạ xuống bên ngoài cung điện.

- Nhanh! Trước tiên mọi người cùng tiến vào...

Một thanh âm gấp gáp vang lên.

Ngay sau đó, năm bosg người liền từ ngoài đại điện nhanh chóng votj vào, năm cao thủ Minh Khiếu Kỳ này còn chưa rõ tình huống bên trong đã bị không gian cầm cố, trói lại trong hư không.

Mộ phần Hắc Thủy Đại Đế cần có hắc ngọc bội của Hắc Thủy Ma Tông mới có thể đi vào, không có hạn chế thời gian, nếu như mộ phần xuất thế sớm một chút và muộn một chút cũng không có khác biệt quá lớn.

Do đó, cường giả Độ Hư muốn tiến nhập mộ phần Hắc Thủy Ma Tông cũng không chờ ở phụ cận đầu nguồn Hắc Thủy Hà, chỉ là thế lực khắp nơi đều để lại một nhóm cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong, ở trong phạm vi xung quanh giám sát.

Độ Hư cường giả trong tổng bộ Hắc Thủy Ma Môn lúc này cũng chỉ có một mình Cổ Thần, đối mặt với đám cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong, tự nhiên là không chút áp lực, đem tất cả tu sĩ tiến vào bên trong dùng không gian cầm cố trói lại, không thể nhúc nhích.

Hai tay Cổ Thần không có dừng lại, lại hư thủ bắt ra một khối hắc ngọc bội nữa bị hắn đoạt vào trong tay, bỏ vào Càn Khôn Trạc.

Chốc lát, lại có một nhóm cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong rơi xuống bên ngoài cung điện, không hề dừng lại, tựa hồ như có chút vội vã nhảy vào bên trong.

Tự nhiên, vừa tiến vào đại điện lại bị Cổ Thần sử dụng không gian cầm cố nhốt lại trong không trung, không thể động đậy, ngay cả miệng cũng không mở ra được.

Lúc này đây lại có bốn tăng nhân tiến vào đại điện, xem ra là người trong phật môn.

Cổ Thần đem toàn bộ hắc ngọc bội rơi trong đại điện thu vào trong tay, để trong Càn Khôn Trạc, ánh mắt đảo qua đám tu sĩ Minh Khiếu Kỳ nhìn lại.

Bốn tu sĩ phật môn tiên vào cuối cùng, mười một người lúc trước, có một số là tu sĩ của nhân tộc Thánh Đình, có một số là tu sĩ yêu tộc, Cổ Thần đi tới chỗ năm tu sĩ Minh Khiếu Kỳ ở giữa quan sát, không biết năm người này thuộc về phương thế lực nào?

Chương 11: Độ Hư như mây. (Hạ)

Phật môn, Thánh Đình, yêu tộc, ngoại trừ cổ vu tộc, các siêu cấp đại thế lực của nhân, yêu lưỡng tộc cơ bản đều tới rồi, cổ vu tộc không có Độ Hư cường giả, cạnh tranh như vậy tự nhiên là lựa chọn không dính vào rồi.

Đi tiên phong đều là cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong, có thể thấy được mỗi một phương đều có cường giả Độ Hư tồn tại, ngoại trừ phật môn, Thánh Đình, yêu tộc cũng có cường giả Độ Hư của mình.

Cổ Thần vung tay lên, năm tên tu sĩ Minh Khiếu Kỳ ở giữa nhất thời cảm thấy áp lực xung quanh biến mất, thân thể khôi phục tự do.

Thấy những tu sĩ khác chưa được giải phóng, chỉ có năm người được thả, liền đồng thanh nói:

- Đa tạ tiền bối!

Cổ Thần chưa bao giờ gặp qua năm người, năm người cũng không nhận ra Cổ Thần, thấy Cổ Thần là cường giả Độ Hư, còn tưởng rằng là nhân vật ngàn năm, một câu "tiền bối" cũng tương xứng.

Cổ Thần khoát tay áo, nói:

- Các ngươi là tu sĩ long tộc sao?

Thần Hải bí cảnh, long tộc tựu có thể biến hóa, nhưng cũng không triệt để, vẫn còn lưu lại một chút đặc thù của long tộc. Ví dụ như long giác, long lân...nhưng đạt tới Mệnh Tuyền bí cảnh, long tộc có thể triệt để biến hóa, cùng nhân tộc nhìn như nhau, năm người đều là cao thủ Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong, dưới trạng thái hình người, Cổ Thần dĩ nhiên nhìn không ra là tu sĩ long tộc.

Một tên tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ tiến về phía trước một bước, nói:

- Hồi bẩm tiền bối, năm người chúng ta đều là bộ tộc kim long.

- A...

Cổ Thần thần sắc khẽ động, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ Ngô Tinh đại ca đã tìm được kim long tộc, nhất thống long tộc rồi sao?

Cổ Thần lập tức hỏi:

- Kim long bộ tộc? Ngươi Ngô Tinh đại ca của ta không?

Năm người sắc mặt vui vẻ, cùng kêu lên nói:

- Tiền bối, ngươi biết Ngô Tinh đại thống lĩnh?

Cổ Thần trong lòng vui vẻ, Ngô Tinh quả nhiên đã nhất thống long tộc, hỏi:

- Hắn đang ở đâu?

Tu sĩ kim long Minh Khiếu hậu kỳ nói:

- Đại thống lĩnh muốn ta chờ ở gần đầu nguồn Hắc Thủy Hà, đợi Hắc Thủy mộ phần xuất thế, ta thấy nơi này bắn ra một đạo quang mang chói mắt, xông thẳng lên trời, liền cho rằng mộ phần đã xuất thế, nên nhanh chóng truyền tin cho đại thống lĩnh rồi. Có lẽ hắn đang đi tới đây.

- Được...ha ha!

Cổ Thần nghe vậy vui vẻ cười một tiếng, nói:

- Ta cùng với Ta cùng với Ngô Tinh đại ca lâu rồi không gặp, nếu hắn đến đây, ta liền ở lại chờ vậy.

Trong đại điện ngoài bức họa Hắc Thủy Đại Đế cùng với hắc ngọc bội rơi vung vãi trên đất cũng không còn gì cả, Cổ Thần để năm tên kim long tu sĩ tìm kiếm các gian phòng khác mỗi cái một lần, tìm ra được không ít bảo vật, tâm tình đại hỉ.

Khi năm tên kim long tu sĩ trong cung điện tìm kiếm bảo vật, Cổ Thần đem những tên tu sĩ còn lại tất cả nhốt trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, sau đó đi ra bên ngoài cung điện chờ đợi.

Tuy rằng nói đám cường giả phật môn, Thánh Đình, yêu tộc đều đang đi tới nơi này, để cho toàn bộ tụ họp lại, nhưng Cổ Thần không muốn hiện tại bị những tên tu sĩ này tiết lộ tin tức, nên chờ đợi gặp được Ngô Tinh rồi thả người ra cũng không muộn.

Khoảng chừng nửa ngày trôi qua, Cổ Thần ánh mắt sắc bén, liền thấy ngoài năm sáu trăm dặm phía đông bắc có chín đạo độn quang như thiểm điện xuyên qua Hư Không mà đến, người tới chính là chín tên Độ Hư cường giả.

Từ phía đông bắc mà đến, một không phải phật môn tu sĩ, hai không phải Thánh Đình tu sĩ, chỉ có thể là long tộc hoặc là yêu tộc tu sĩ, Cổ Thần tinh thần lập tức đề cao, đồng thời, trong lòng rất kinh ngạc, dĩ nhiên có tới chín tên Độ Hư cường giả, nếu người tới quả thật là đám người Ngô Tinh, như vậy thực lực của bộ tộc kim long quả nhiên kinh khủng.

Bất quá, ánh mắt của Cổ Thần cũng không chỉ cố định ở một phương hướng, tùy thời đều chú ý bốn phương tám hướng, mới nháy mắt qua đi, phía nam lại có tám đạo độn quang xuất hiện trong tầm nhìn của Cổ Thần. Động quang này tựa như lưu tinh, xuyên qua hư không mà đến, người tới cũng là tám tên Độ Hư cường giả.

Phía đông bắc chín tên Độ Hư cường giả, phía nam lại có tám tên Độ Hư cường giả nữa, kiếp trước cường giả Độ Hư chỉ tồn tại trong truyền thuyết, lúc này không ngờ xuất hiện nhiều như vậy, ngay cả Cổ Thần đã bước vào Độ Hư, trong lòng vẫn nhịn không được bị chấn động.

Chính lúc đang kinh hãi, ánh mắt Cổ Thần lại khẽ động, chỉ thấy hướng tây nam cũng xuất hiện ba đạo độn quang, đồng dạng xuyên qua Hư Không mà đến, dĩ nhiên cũng là ba tên Độ Hư cường giả!

Chỉ một cái Hắc Thủy mộ phần không ngờ dẫn tới hai mươi vị Độ Hư cường giả vốn tồn tại như truyền thuyết, quả thật khiến Cổ Thần thất kinh.

Kiếp trước Cổ Thần sống qua năm trăm năm, Độ Hư cường giả mà hắn từng gặp cũng chỉ có một mình Cơ Thần Không. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư cũng chỉ là nghe đồn, mà những Độ Hư cường giả còn lại thì chỉ khi Hắc Thủy mộ phần xuất thế, thỉnh thoảng nghe nói tới, nhưng không có lưu lại tên, nên không biết là thật hay giả.

Lúc này, không ngờ có hai mươi vị Độ Hư cường giả đồng thời xuất hiện trước mắt Cổ Thần, sao không khiến hắn sợ hãi cho được?

Những vị Độ Hư cường giả, tuyệt đại đa số đều có tu vi Giá Vụ, tốc độ chạy cực nhanh, mới vừa xuất hiện trong tầm nhìn của Cổ Thần, hiện tại đã lộ rõ diện mạo.

Trong phạm vi gần Cổ Thần nhất chính là chín vị Độ Hư cường giả đến từ phía đông bắc, ba trước sáu sau.

Ba người phía trước đều độ hư mà đi, dưới chân không có đám mây, cũng không có vụ khí, dĩ nhiên là ba gã Hư Không kỳ siêu cấp cường giả. Một người ở giữa, tóc bạc, mặc bạch y, tuổi chừng song thập, khí thôn thiên hạ, nhìn thấy Cổ Thần, trong ánh mắt lộ vẻ vui mừng, chính là thượng cổ cường giả Ngô Tinh được hắn cứu ra từ địa cung.

Cổ Thần đang muốn tiến lên bắt chuyện, thì đột nhiên một cỗ sát khí sắc bén từ tiền phương cuộn trào mãnh liệt mà đến.

Cội nguồn sát khí là từ một vị trung niên nam tử tuổi chừng ba mươi, mặc kim sắc trường bào, mắt như mắt ưng, trong mắt nộ khí đằng đằng, tràn đầy sát ý.

Người này Cổ Thần nhận ra được, chính là con Kim Sí Đại Bàng bị Cổ Thần một kiếm trúng tim trong Côn Ngô Bí Cảnh kia.

Từ lúc Cổ Thần từ Nam Hoang trở về, thương thế của kim bàng cũng gần phục nguyên toàn bộ, trải qua khoảng hai tháng, thương thế kim bàng hồi phục hoàn toàn, liền đi tới trung thổ, tìm kiếm Cổ Thần, nhưng lúc này, Cổ Thần đã dung nhập bắc hoang trần thế, tại Cốc gia thôn trải qua những ngày yên bình. Kim bàng không tìm được Cổ Thần, mấy năm sau liền quay trở về Đông Hoang yêu vực. Sau khi thương thế phục nguyên, thực lực không người cường đại là vị Hư Không kỳ siêu cấp cường giả, trong yêu tộc không ai có thể đối địch, hơn mười năm qua, kim bàng đem cường giả yêu tộc từng người đánh bại, sớm nhất thống yêu tộc, danh hào Kim Bàng Vương không chỉ có tại yêu tộc như mặt trời ban trưa, mà ngay cả trong nhân tộc tu sĩ cũng là đại danh lẫy lừng. Trong lòng Kim Bàng đối với việc Cổ Thần một kiếm đánh trúng tim hắn vẫn nhớ mãi không quên thân ảnh Cổ Thần gắt gao khắc trong lòng Kim Bàng. Lúc này vừa thấy Cổ Thần, lửa giận liền bùng phát, không nói hai lời đã hạ sát thủ.

Cổ Thần vừa mới cảm thấy sát khí bao phủ, thân thể Kim Bằng Vương chợt lóe liền biến mất không thấy. Hư Không kỳ siêu cấp không thấy, thuấn di có thể đạt tới thiên lý, trong sát na xuyên phá hư không, vượt qua thiên lý xuất hiện cách Cổ Thần ngoài trăm dặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.