Giống như Cổ Thần tại Côn Ngô Bí Cảnh, bởi vì có Côn Ngô Ấn mà hấp thu được rất nhiều linh khí trong Côn Ngô Bí Cảnh, tu vi trực tiếp từ Bồi Nguyên trung kỳ trực tiếp tăng lên tới Đoạt Xá hậu kỳ.
Thế nhưng vận khí của Phạm Âm so với Cổ Thần càng thêm to lớn, Cổ Thần tại Côn Ngô Bí Cảnh lấy được lực lượng, sau khi rời khỏi Côn Ngô Bí Cảnh, lực lượng này sẽ tan đi, mà Phạm Âm trực tiếp tại thế giới Cổ Hoang, thông qua pháp bảo lấy được lực lượng, chỉ cần pháp bảo không bị hủy, lực lượng sẽ tồn tại vĩnh viễn.
“Côn Ngô Tiên Kiếm?”
Trong đầu Cổ Thần nghĩ thầm, sát na đột nhiên nhớ tới tấm bia đá cao tới mấy nghìn trượng bên trong Côn Ngô Bí Cảnh.
Mặt ngoài bia đá có khắc ba chữ: Côn Ngô Cảnh!
Côn Ngô Cảnh, Côn Ngô Tiên Kiếm, cả hai tên đều có hai chữ “Côn Ngô”, không biết ý nghĩa ra sao?
- Côn Ngô Côn Ngô! Đây rốt cuộc là tên của người nào đó hay là tên của địa phương nào đó đây?
Cổ Thần nghi hoặc nói:
- Nếu như Côn Ngô là tên địa phương nào đó, như vậy vì sao ngay cả một thanh tiên kiếm cũng đặt tên là Côn Ngô? Chẳng lẽ, Côn Ngô là tên người?
Tại lúc nói chuyện, trong đầu Cổ Thần tựa hồ lại trở lại thời điểm nhìn thấy tấm bia đá Côn Ngô Cảnh trong Côn Ngô Bí Cnrh, lúc đó từng xuất hiện một thân ảnh nam tử mông lung không nhìn thấy rõ ràng.
Bàn tay bổ xuống đó là một phương thế giới, há miệng quát lên đó là pháp tắc chư thiên!
Pháp lực cấp độ này quả thực là chưa từng nghe, chưa từng thấy, nam tử bổ ra Côn Ngô Bí Cảnh kia đến tột cùng là người phương nào?
Thời đại thái cổ có rất nhiều đại nhân vật truyền kỳ, bởi vì thời gian quá mức xa xôi, một số nhân vật để lại truyền thuyết, ngay cả nhân tộc cũng để lại truyền thuyết người sáng lập tam đại thánh địa, cùng với truyền thuyết về thủy tổ tu chân nhân tộc.
Nhân vật truyền kỳ thái cổ của hai tộc vu, yêu, trong hai tộc có lẽ có một ít bí văn truyền lưu, nhưng nhân tộc hầu như không người nào biết được.
- Ta nghĩ hẳn là tên của người! Ta bị Côn Ngô Tiên Kiếm hút vào trong một không gian kỳ quái kia, bên trong cũng có một tấm bia đá, là Côn Ngô Giới, ta nghĩ Côn Ngô Bí Cảnh và Côn Ngô Giới hẳn đều do một người tên là Côn Ngô sáng tạo ra!
Phạm Âm sờ sờ đầu, thầm nghĩ.
Nguyên nhân Phạm Âm gọi thanh kiếm này là Côn Ngô Tiên Kiếm chính là vì tại chuôi kiếm có khắc hai chữ Côn Ngô! Không phải hắn tự đặt tên.
- Côn Ngô, nếu như thực sự có người tên là Côn Ngô, không biết tu vi pháp lực của hắn rốt cuộc đạt tới loại cảnh giới như thế nào?
Cổ Thần than thở.
- Chờ khi tu vi của chúng ta càng cao hơn, ha hả… Luôn luôn thứ nhất, cuối cùng chúng ta cũng sẽ đạt tới loại cảnh giới này!
Phạm Âm mỉm cười, nói:
- Hiện tại nói những chuyện hư vô mờ ảo này không có tác dụng gì hết, Cổ Thần lão đệ, lão đệ đã tới Bắc Hoang, phải trợ giúp ta một tay.
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ta tới Bắc Hoang chính là vì muốn xem xem có vận khí tốt, gặp được ngươi hay không, trợ giúp ngươi cứu giúp Nhị Nhi.
- Tốt…
Phạm Âm vui vẻ, nói:
- Tiểu long nữ đang bị bọn họ đưa tới Băng Long Cốc, trên đường đi ta đã đánh lén bọn họ một lần, nhưng bên phía bọn họ có mấy cao thủ tuyệt đỉnh rất lợi hại, cho dù trong tay ta có vũ khí tiên bảo vô thượng, nhưng cũng chỉ có một người, không phải đối thủ, có lão đệ tương trợ, Côn Ngô Tiên Kiếm cộng thêm Như Ý Linh Lung bảo tháp, ta cũng không tin vẫn không đấu lại bọn họ!
- Bọn họ tổng cộng có bao nhiêu người?
Cổ Thần hỏi.
Đối với nhân số, Phạm Âm đã điều tra được rất rõ ràng từ sớm, lập tức trả lời:
- Nhân số tổng cộng ba trăm sáu mươi người, băng long tộc và long tộc Đông Hải đều có một trăm tám mươi người, đại bộ phận là yêu tu Thần Hải cảnh, yêu tu Mệnh Tuyền cảnh hai phương tổng cộng có khoảng hai mươi người, lấy yêu tu Linh Anh kỳ và Đoạt Xá kỳ chiếm đa số, những người này không thành vấn đề, then chốt chính là hai phương đều có ba cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, trong đó Nguyên Thần hậu kỳ có hai người, trong tay hai người này đều có vũ khí tiên bảo lợi hại, cho dù ta có Côn Ngô Tiên Kiếm cũng xa xa không phải đối thủ của bọn hắn, may mà tốc độ phi độn của Côn Ngô Tiên Kiếm rất nhanh, ta mới từ trong tay bọn họ trốn thoát được.
- Sáu vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ? Nguyên Thần hậu kỳ có hai người?
Cổ Thần hít sâu một hơi, nói:
- Đội hình này thực đủ cường địa, coi như là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đứng đầu xông vào cũng không chiếm được chỗ tốt gì a!
- Bất quá…
Cổ Thần đang nói, chợt biến đổi.
- Mấy người Nguyên Thần trung kỳ, hậu kỳ giao cho ta, những người còn lại ngươi tới đối phó, không thành vấn đề sao?
- Uh…
Phạm Âm gật đầu, nói:
- Không có mấy lão bất tử kia, những người còn lại căn bản không phải đối thủ của Côn Ngô Tiên Kiếm, căn bản không thể chống đối.
- Tốt… Việc này không nên chậm trễ, hiện tại chúng ta lập tức đi.
Cổ Thần nói.
- Đi theo ta…
Quang mang Côn Ngô Tiên Kiếm dưới chân Phạm Âm tỏa ra, cấp bách phi độn, Cổ Thần vỗ Thiểm Thiên Phong Dực, bám sát phía sau.
Đội ngũ long tộc đưa dâu và đón dâu đại bộ phận đều là yêu tu Thần Hải cảnh, mặc dù có pháp bảo phi hành cỡ lớn, thế nhưng tốc độ hiển nhiên không thể nào so sánh được với độn tốc của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh.
Huống hồ độn tốc của hai người Cổ Thần và Phạm Âm không phải là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bình thường có thể so sánh được, so với tốc độ của đội ngũ đưa dâu và đón dâu càng nhanh hơn rất nhiều.
Lúc này Phạm Âm vội vã cứu Ngao Nhị Nhi ra, Cổ Thần không muốn hắn phân tâm, về thân thế của hắn tạm thời chưa mở miệng, đợi khi cứu được Ngao Nhị Nhi ra ngoài rồi nói cho hắn cũng không muộn.
Giữa Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi có phương pháp liên hệ đặc thù, chỉ cần không cách quá xa, hai người đều có thể biết được phương vị đại khái của đối phương.
Truy đuổi theo khí tức của Ngao Nhị Nhi, hai ngày sau, Cổ Thần và Phạm Âm đã đuổi kịp đội ngũ đưa dâu và đón dâu của long tộc.
Nơi này cách Băng Long Cốc tụ cư của băng long nhất tộc chỉ còn khoảng trên dưới năm mươi vạn dặm!
Đội ngũ của long tộc vô cùng to lớn, mênh mông cuồn cuộn, pháp bảo phi hành đều là phi long thiên chu cỡ lớn, mỗi một phi long thiên chu đều có thể chứa được hơn ba mươi người, trong hai mươi chiếc phi long thiên chu bay trên trời, chỉnh tề xếp hành hai hàng phi hành, nhìn khung cảnh vô cùng đồ sộ.
Cổ Thần và Phạm Âm toàn lực phi hành, căn bản không thể nào ẩn dấu ba động pháp lực, cách đội ngũ long tộc chỉ còn mấy trăm dặm đã bị hai đại cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ phát hiện ra.
Cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ tản thấn thức ra có thể dò xét được năm sáu trăm dặm.
Thế tới của hai người Cổ Thần và Phạm Âm rào rạt, vừa nhìn đã biết không phải là thiện ý, vừa mới xuất hiện trong phạm vi thần thức của hai cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ, hai vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ liền lập tức dừng đội ngũ tiến lên, hạ đạt mệnh lệnh.
Tu sĩ Thần Hải cảnh khống chế phi long thiên chu, số ít cao thủ Mệnh Tuyền cảnh lưu lại bảo vệ phía sau, chừng hơn ba mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh dưới sự dẫn đầu của hai vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ bay ra ngoài, chỉnh tề xếp thành mấy hàng ngũ, chân đạp pháp bảo, dừng lại giữa không trung, nhìn hai đạo độn quang đang phi độn tới với tốc độ cực nhanh.
Hai vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần Hậu kỳ, bên phía long tộc Đông Hải tên là Ngao Lệ, bên phía băng long nhất tộc tên là Ngao Ngạn Phong, hai người đều là lão long đã sống qua mấy nghìn năm, tu vi mười phần thâm hậu, bản thân long tộc đã có ưu thế thực lực, hai người đều có tu vi Nguyên Thần hầu kỳ, ngoại trừ đại cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, hầu như không có người nào đủ sức địch lại.
Hai vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ, từ trong miệng Phạm Âm Cổ Thần đã thu được tin tức, tướng mạo của hai người cũng bị Cổ Thần ghi nhớ trong đầu, hai cao thủ tuyệt đỉnh Trung kỳ khác cũng giống như vậy.
- Người tới là người phường nào? Dám tới đây làm càn?
Một vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ quát lớn.
Cổ Thần và Phạm Âm một trước một sau, Cổ Thần phía trước, mọi người không nhìn ra được tướng mạo của Phạm Âm, có người lớn tiếng hỏi.
- Đến cướp lão bà…
Cổ Thần còn chưa mở miệng, Phạm Âm đã hét lên.
Tiếng rống này Phạm Âm đã sử dụng Sư Tử Hống phật môn, Sư Tử Hống là một loại bí thuật âm ba nhập môn Đại Phạm Âm thuật, mặc dù không ẩn chứa đại đạo, nhưng uy lực cương mãnh dị thường, thanh âm vừa ra, giống như trên bầu trời đánh xuống bạo lôi, vang vọng khắp nơi, phương viên mấy trăm dặm có thể nghe được.
- Lại là tiểu ngốc lừa không biết trời cao đất rộng, hắn lại tới quấy rối rồi!
- Lần này hắn còn mời tới một người giúp đỡ, ôi, đó là pháp bảo phi hành cực phẩm của phong lôi ưng tộc --- Thiểm Thiên Phong Dực, hắn thế nào lại mời tới một yêu tu?
…
Phạm Âm không phải lần đầu tiên tới “cướp lão bà”, thanh âm của hắn vừa ra, chúng tu sĩ long tộc lập tức biết được là ai tới, bất quá, đối với Cổ Thần, mọi người cũng không quá quen thuộc, còn tưởng rằng là yêu tu phong lôi ưng tộc.
- Kia không phải là yêu tu phong lôi ưng tộc, hừ! Hắn là một vị tu sĩ lợi hại hơn hai năm gần đây thanh danh lên cao --- Cổ Sát Thần!
Một vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ nói, chính là Ngao Lệ của long tộc Đông Hải.
Danh tiếng của Cổ Thần không chỉ truyền khắp trung thổ, tại yêu vực và vu cương cũng có truyền lưu, đương nhiên cũng chỉ là truyền lưu về danh tiếng Cổ Sát Thần một chút, Cổ Sát Thần rốt cuộc có bộ dáng như thế nào, hầu như không kẻ nào biết.
Bất quá, Đông Long Vương có ý định noi theo long hoàng thượng cổ, thống nhất các bộ long tộc, ngồi trên vị trí long hoàng, cùng với Thánh Hoàng của nhân tộc tranh phong, đối với nhân tộc trung thổ tương đối hiểu rõ, long tộc Đông Hải tương đối mà nói nhiều hơn một chút, Ngao Lệ chính là một trong những thành viên hạch tâm cao tầng của long tộc Đông Hải, chiến tướng thủ hạ đắc lực của Đông Long Vương, tự nhiên biết được không ít chuyện tình về Cổ Sát Thần, bao gồm cả tướng mạo và pháp bảo.
Quả nhiên, nói tới ba chữ Cổ Sát Thần, không ít tu sĩ đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Bọn họ không biết Cổ Sát Thần là ai, thế nhưng danh tiếng Cổ Sát Thần đã từng nghe qua.
- Đây chính là thiên tài mới nổi nhân tộc Cổ Sát Thần? Có người nói hắn từng một lần tru diệt 34 vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh?
- Nghe nói hắn liên tục đánh bại ba cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần sơ kỳ, đều là tu sĩ trung thổ lợi hại danh chấn thiên hạ, Cổ Sát Thần này tựa hồ không đơn giản a!
- Mọi người cẩn thận một chút, nghe nói Cổ Sát Thần là một đại ma đầu giết người không chớp mắt, ngay cả tu sĩ nhân tộc cũng có rất nhiều người chết trong tay hắn, chúng ta đều là long tộc, hắn khẳng định sẽ buông tay hạ sát thủ.
…
Nghe được không ít tu sĩ nghị luận, Ngao Ngạn Phong sờ sờ râu rồng, nói:
- Đừng tăng chí khí của người khác, diệt uy phong của chính mình, hắn bất quá chỉ là đánh bại ba tu sĩ Nguyên Thần sơ kỳ mà thôi, lão phu một người cũng có thể đánh chết hắn! Dám tới long tộc chúng ta tìm phiền phức, chỉ có một đường chết!
Nói xong, thân thể Ngao Ngạn Phong chợt lóe, liền xông ra ngoài, bay thẳng tới trước mặt Cổ Thần.
- Ô! Cô! Bá! Ma! Kiện! Tư! Tiệp! Mạn!
Ngao Ngạn Phong vừa mới bay ra, đột nhiên hóa thành một đầu băng long dài hơn nghìn trượng, miệng rồng hé mở, liền phun ra tám đạo âm phù, chính là Thiên Long Bát Âm, tám đạo âm phù cuộn cuộn thổi lên tám cơn gió lốc, nhắm thẳng Cổ Thần, Phạm Âm oanh kích.
- Ô ---- Ô -----
Cổ Thần ngửa đầu kêu vang, tiếng Kình Ca thốt ra, một cỗ khí tức đại đạo tự nhiên trong nháy mắt khuếch tán bốn phương tám hương, Thiên Long Bát Âm thổi lên tám cơn gió lốc cuồn cuộn trong sát na liền dừng lại.
Thiên Long Bát Âm của Ngao Ngạn Phong còn chưa tu luyện tới cảnh giới đại thành, theo tiếng Kình Ca của Cổ Thần không ngừng vang lên, tám cơn lốc liên tục bạo tạc, chỉ vang lên tám tiếng nổ ầm ầm, Thiên Long Bát Âm trong nháy mắt bị đánh tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Thiên Long Bát Âm? Cũng tiếp ta một ngụm Thiên Long Bát Âm!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần đột nhiên bùng phát kim quang, thân thể biến đổi, trong sát na hóa thành một đầu ngũ trảo kim long dài hơn nghìn trượng, cái miệng lớn kim long há ra, Thiên Long Bát Âm lập tức bùng phát:
- Ô! Cô! Bá! Ma! Kiện! Tư! Tiệp! Mạn!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Tám tiếng bạo rống từ trong cái miệng lớn kim long phun ra, tám âm như mũi tên, xé rách không gian, oanh kích thẳng về phía Ngao Ngạn Phong.
Tốc độ sóng âm giống như thiểm điện, nhanh như lưu tinh, chợt lóe đã tới.
Ngao Ngạn Âm thất kinh, Cổ Thần rống ra Thiên Long Bát Âm, uy lực dĩ nhiên mạnh mẽ hơn hắn nhiều.
Mắt thất tám âm oanh kích tới, Ngao Ngạn Phong há miệng phun mạnh, một viên cầu huyền băng bạch ngọc từ trong miệng hắn bay ra, chuẩn xác mà nói đây là một viên băng châu, nhưng viên băng châu này lớn chừng đầu trẻ con, nói là viên cầu cũng không hề quá đáng.
Đây là tiên bảo Băng Long Châu băng long tộc, chính là băng long Độ Hư cảnh thượng cổ lưu lại tinh nguyên pháp lực hình thành, uy lực vô cùng, long châu có thể so sánh với thánh cốt xá lợi của phật môn, đồng thời so với thánh cốt xá lợi còn khó đoạt được hơn một chút, chỉ có băng long đạt tới Độ Hư cảnh trở lên mới có thể ngưng tụ pháp lực tu vi hình thành long châu.
Địa vi của Ngao Ngạn Phong tại băng long tộc không thấp, viên Băng Long Châu này có đẳng cấp vô cùng cao, chí ít cũng là đẳng cấp tiên bảo trung phẩm trở lên, theo như lời nói của Phạm Âm, Ngao Ngạn Phong đã từng dung Băng Long Châu để ngăn cản công kích kiếm cương từ Côn Ngô Tiên Kiếm.
Bất quá Cổ Thần đột nhiên hóa thân thành kim long khiến Ngao Ngạn Phong vô cùng kinh hãi, Thiên Long Bát Âm đến như thiểm điện, tốc độ cực nhanh, khiến Ngao Ngạn Phong có chút ứng phó không kịp.
Thời gian Băng Long Châu phun ra hơi chút chậm hơn, Băng Long Châu vừa mới phun ra, thiên địa nguyên bản lạnh lẽo, nhiệt độ lại tiếp tục kịch liệt giảm xuống, ngay cả trong không khí cũng cấp tốc ngưng kết thành huyền băng, không khí hóa thành vô số bông tuyết nhỏ lớn chừng một ngón tay.
Không gian cực kỳ lạnh lẽo tựa hồ có thể đóng băng được cả thanh âm, Cổ Thần phun ra tám đạo sóng âm, kịch liệt thu nhỏ lại, nhưng lúc này khoảng cách khoảng cách với Ngao Ngạn Phong đã quá gần, Thiên Long Bát Âm phá tan huyền băng bao phủ, oanh kích thẳng vào người Ngao Ngạn Phong.
Lúc này rung động sóng âm Thiên Long Bát Âm đã hạ thấp nhiều, không tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Ngao Ngạn Phong, chỉ khiến thân thể hắn rung động lui lại.
Thân thể long tộc vô cùng cường đại, đây là chuyện mọi người đều biết.
Bất quá công kích của Cổ Thần không phải chỉ có Thiên Long Bát Âm mà thôi.